What's new

[Chia sẻ] ĐẤT TRỜI VÂN NAM - 缘分/ĐỊNH MỆNH

32045786368_dcbc55c08c_c.jpg

Xin chào mọi người, mình vừa trở về sau chuyến đi kéo dài 1 tuần đến vùng đất đã được thiên nhiên ban tặng cho những cảnh sắc thiên nhiên vô cùng xinh đẹp, cùng với những nét sống văn hóa phong phú, giàu tính nghệ thuật của người dân nơi đây - VÂN NAM.
Nói thế thôi chứ không phải là mình đã khám phá hết Vân Nam, Trung Hoa đất rộng người đông. Chỉ tính riêng 1 tỉnh Vân Nam thì nó cũng đã rộng lớn hơn đất nước Việt Nam của mình rồi. Nên lần này mình chỉ ghé thăm các nơi như Thành phố Côn Minh, Thành phố Lệ Giang, và châu tự trị Địch Khánh (mà chủ yếu là ở Shangri La).
___
1. THỜI GIAN CHUYẾN ĐI:

Từ ngày 02/11/2018 đến ngày 09/11/2018
Đối với Vân Nam thì các bạn thích đi mùa nào trong năm đều được vì nơi đây tọa lạc trên cao nguyên Vân Quý nên thời tiết mát mẻ - lạnh quanh năm. Riêng mình sau chuyến đi thì mình nhận thấy chọn tháng 11 là cực kỳ phù hợp, vì đây là lúc bắt đầu chuyển giao giữa mùa thu và đầu đông, nên mình vẫn có cơ hội trải nghiệm cái cảm giác lạnh giá mà ở Việt Nam không thể nào có được. Có những ngày nhiệt độ xuống dưới 0 độ C và đỉnh điểm và tối ngày thứ 5 trong lịch trình là -9 độ C. Và nếu đi vào dịp này thì bạn cũng có cơ hội ngắm tuyết rơi vào buổi sáng. Nhưng do mới chuyển mùa nên thời tiết cũng chưa phải lạnh quá, vì nếu các bạn đi vào tháng 12 - tháng 1 thì đây là giai đoạn cực lạnh sẽ gây ra khá nhiều khó khăn khi đi du lịch, nhất là đối với người Việt chúng ta quanh năm sống quen với nóng bức. Tin mình đi, bạn sẽ được nếm trải cảm giác sợ tắm, sợ đánh răng chỉ vì quá lạnh, bất kể dù đã có máy nước nóng.
2. CHI PHÍ:
Chi phí chi tiêu cho 1 tuần: 1.900 nhân dân tệ (yuan) = 6.440.000 VNĐ/1 người
Tiền vé máy bay khứ hồi: 226 USD = 5.255.000 VNĐ (đã bao gồm 20kg hành lý ký gửi mua của China Eastern Airline)
Tiền quà cáp mình đã mua: 500 yuan = 1.695.000 VNĐ
TỔNG MỨC CHI PHÍ: 13.390.000 VNĐ/1 tuần/1 người

  • Mức phí trên tương ứng với kế hoạch du lịch của mình đã thực hiện, sau này nếu các bạn có đi thì sẽ tăng/giảm tùy vào nhu cầu khác của các bạn. Theo mình đã đọc khá nhiều bài review thì mình nghĩ đây là chi phí tốt nhất mà mình có thể có được và cũng đã phải tìm hiểu rất nhiều đã tìm cách sử dụng tiền một cách tốt nhất. Nếu các bạn không tốn tiền quà cáp thì chỉ xài tầm 11-12 triệu là tối đa. Và muốn biết 12 triệu đó mình đã chi tiêu vào những gì thì hãy theo dõi bài viết này nhé.
  • Để đổi tiền thì mình ở TP.HCM nên ra Đồng Khởi đổi với tỷ giá lúc đó là 1 yuan = 3.390 VNĐ. Mình đổi 4.000 yuan tương ứng 13.560.000 VNĐ, đi về dư bao nhiêu thì mang ra đổi lại thôi, không lo chuyện không bán lại được nhưng chịu lỗ một chút vì tỷ giá bán lại là 3.330. Nhưng các bạn nên đổi dư dả một chút chút đừng sát nút quá, vì qua đó các bạn sẽ không biết mình muốn mua thứ gì đâu :ROFLMAO:.
150931

Do mình đã đi đổi hết về tiền VNĐ nên mình chỉ còn giữ lại vài tờ mệnh giá nhỏ kỷ niệm thôi, 2 tờ ngoài bìa trái tương ứng là 1 yuan và 5 yuan, cái tờ kế tờ 5 yuan là 5 jiao (1/2 yuan), đồng xu bạc tương ứng là 1 yuan nhưng là tiền xu thôi, còn đồng vàng thì là 5 jiao bằng với tờ ở trên. Cái tờ 5 jiao ấy hơi bị ít thấy đấy nhé, mãi đến ngày cuối cùng đi về mình mua chai nước ở ga tàu hỏa thì mới được thối lại tờ này. Ngoài ra, cũng như quy luật in ấn tiền tệ thì họ còn các tờ tiền mệnh giá 2 yuan, 10 yuan, 20 yuan, 50 yuan và 100 yuan. Khi mình đổi tiền thì họ đưa cho nguyên 1 cọc toàn tờ 100 yuan thôi. Mình nghe nói còn tờ 500 yuan lớn hơn nhưng mình chưa bao giờ thấy.
* Một lưu ý với các bạn là nếu không muốn giữ kỷ niệm thì nên tránh nhận tiền xu, kêu họ đưa tiền giấy vì tiền xu về lại Việt Nam không đổi được.
3. ĐỒ CẦN MANG THEO:
Đây cũng là một vấn đề khá quan trọng, sau chuyến đi những kinh nghiệm mình đúc kết được và chia sẻ lại hy vọng mọi người sẽ có sự chuẩn bị chu đáo, đầy đủ hơn.
3.1 Về quần áo thì các bạn thích mang bao nhiêu thì mang, thích phối đồ chụp hình sao thì chụp nhưng nên tuân theo 1 quy tắc 4 lớp khi mặc đồ theo thứ tự từ trong ra ngoài: Đồ lót - đồ giữ nhiệt - quần áo - áo khoác.

  • Đồ lót: highlight khuyến nghị đi bao nhiêu ngày thì mang bao nhiêu bộ hoặc hơn, quần áo mặc ngoài có thể mặc lại nhưng đồ lót bên trong thì xin hãy thay mỗi ngày vì vấn đề sức khỏe, vệ sinh. Cái hại của đi du lịch xứ lạnh là mình không có đổ mồ hôi, nên thành ra không có cảm giác dơ, nhưng thật chất là các bạn đang dơ vãi nồi và nếu không cẩn thận giữ vệ sinh thì gây bệnh.
  • Đồ giữ nhiệt: rất cần thiết, chỉ khi đã đi qua xứ lạnh bạn mới hiểu được sự cần thiết của một bộ đồ giữ nhiệt. Sự thoải mái hay không giữa một người có và không có mặc đồ giữ nhiệt thể hiện rất rõ trong các hoạt động thường ngày. Các bạn của thể tìm mua dễ dàng từ heattech uniqlo của Nhật là phổ biến nhất, nhưng mình chọn sản phẩm của thương hiệu Moncross Switzerland.
32046335008_6470942ddb_z.jpg

  • Quần áo: như mình đã nói ở trên, quần áo mặc chính thì tùy sở thích mỗi người, nhưng mình vẫn khuyến khích các sản phẩm có khả năng giữ ấm như áo hoodie... Riêng quần thì các bạn không nên mặc quần jean, vì đặc tính quần jean là không co giãn và có tính lạnh. Nên sẽ hạn chế sự vận động của các bạn, nên chọn các mẫu quần outdoor. Mình thì chỉ mang theo 2 cái quần của Karrimor và BFL Outdoor.
  • Áo khoác: món đồ cực kỳ quan trọng, quan trọng nhất và bạn không cần mang theo nhiều, chỉ cần mang theo 1 cái, nhưng nếu bạn mang đúng thì 1 cái là đủ. Mình khuyến nghị chọn mua áo khoác lông vịt (siêu nhẹ càng tốt), và có chống gió, chống thấm. Lý do là vì phao lông vịt các bạn có thể dễ dàng xếp gọn, nén lại và để trong vali rất gọn chứ không to kềnh như các chất liệu khác. Mình chọn áo lông vịt của Millet Court Fitness.

150928
150929
150930

3.2 Các đồ phụ kiện khác:
Ngoài ra các bạn nên chuẩn bị bao tay đi lạnh, như trên hình mình mua của Rossignol là dòng bao tay đi tuyết, hơi lố một chút nhưng bù lại giữ đôi tay luôn ấm áp là điều quan trọng. Nón trùm đầu, khăn len bọc cổ, vớ (cái này cũng quan trọng như đồ lót, mang 1 ngày 1 đôi hoặc hơn nếu bị hôi chân), kính râm, khẩu trang (nghe có vẻ lạ nhưng thực tế bên đó sử dụng khẩu trang khá nhiều, không phải để chống bụi mà là chống nắng, vì là vùng đất cao hơn 2.400m so với mặt nước biển nên đồng thời ánh nắng trực tiếp cũng sẽ gay gắt hơn dù không khí rất lạnh, nên nếu cứ phơi mặt trần đi chơi thì về Việt Nam sẽ thành mọi da đỏ).
4. NƠI LƯU TRÚ:
Đi du lịch thì nơi ăn chốn ở là cái quan trọng giúp cho chuyến đi được trọn vẹn, hoặc ít nhất nếu chuyến đi không được như ý thì nơi ở tốt cũng khiến ta có được phần nào thiện cảm về vùng đất mình đã đi qua. Sau khi nghiên cứu trên tripadvisor thì mình lựa chọn 2 nơi như sau:

  • Lệ Giang: Mama Naxi Guesthouse
  • Shangri La: High Altitude Homestay
4.1 Mama Naxi Guesthouse:
32045783348_b3db1f5a12_c.jpg

Vị trí: Theo như mình tìm hiểu thì hiện nay ở Lệ Giang có 2 chi nhánh của Mama Naxi Guesthouse, chi nhánh 1 đầu tiên là ở trong khu Đại Nghiên Cổ Trấn, còn hôm mình đến thì mình ở chi nhánh 2. Chi nhánh 2 thực chất nó là một căn nhà nằm trong một khu dân cư biệt lập có tên gọi Lệ Cảnh Đài. Khu dân cư này có mô hình khá giống với bên Phú Mỹ Hưng, quận 7, TP.HCM, có cổng vào, có bảo vệ canh gác an ninh, và bên trong khuôn viên thì rất yên tĩnh. Thực sự phải nói mình rất hài lòng về vị trí của nơi này, không còn gì có thể phàn nàn vì lý do sau:

  • Do không nằm trong cổ trấn nên rất yên tĩnh, để đến cổ trấn thì rất gần, bạn thích đi bộ thì cũng được hoặc đi taxi 10 yuan/1 chiều.
  • Bước ra ngoài mặt tiền Jixiang Road thì 2 bên là 2 cửa hàng tạp hóa lớn, bạn hoàn toàn có thể mua bất cứ thứ gì cần thiết tại đây từ mì gói, nước uống, bánh kẹo, bia, rượu, sữa, thuốc lá, băng vệ sinh, vớ, dao cạo râu.v..v...
  • Nơi đây sát bên văn phòng bán vé tàu hỏa Lệ Giang. Nếu bạn có nhu cầu mua vé trước vì sợ hết chỗ, bạn chỉ cần đi bộ 5 phút là đến nơi để mua được chứ không cần phải đi ra tận nhà ga tàu hỏa Lệ Giang. Lưu ý khi bạn đi tìm văn phòng bán vé tàu hỏa là nó nằm ở bên trong một khách sạn 4 sao trên Kangzhong Road. Mình không có chụp lại khách sạn đó nhưng bạn cứ hỏi người ta sẽ chỉ. Ngoài ra một điểm cộng nữa là cũng trên Kangzhong Road cách đó 50m chính là bến xe bus Lệ Giang, từ đây bạn có thể mua vé bus để đi đến Shangri-La, Deqin, Đại Lý, Nộ Giang, Phàn Chi Hoa.v..v...
Bà chủ quản lý rất thân thiện và đặc biệt nói tiếng Anh rất tốt, khi bạn đã đến Vân Nam rồi thì bạn mới thấu được tìm được một người bản xứ có thể hỗ trợ bạn và nói được tiếng Anh nó có ý nghĩa như thế nào.
Các dịch vụ khác: wifi, giường ngủ có hệ thống làm ấm, phòng tắm máy nước nóng, có louge (tầng 2, cửa kính trên hình) để uống trà, thư giãn, có locker riêng nhưng nếu vali to thì không có, có nhận đặt tất cả các tour tại Lệ Giang (mình sẽ nói phần này chi tiết sau).
Chi phí: 120.000 VNĐ/1 người (giường dorm)/1 ngày. Mình ở đây 3 ngày hết 360.000 VNĐ.
4.2 High Altitude Homestay
44102164550_99dea16d87_c.jpg

Shangri-La là một nơi gần với Tây Tạng, còn hoang sơ và thôn quê hơn Lệ Giang rất nhiều nên vấn đề nói tiếng Anh ở đây gần như không thể. May mắn là mình tìm được một anh chàng chủ của High Altitude biết sử dụng tiếng Anh dùng cũng không lưu loát lắm, nhưng cũng đủ hỗ trợ các bạn trong các vấn đề về du lịch tại đây.
- Vị trí: đối với mình ở bất kỳ đâu vị trí là quan trọng hàng đầu, "nhất cự ly nhì tốc độ", và tại Shangri-La cũng vậy, High Altitude có vị trí cực kỳ tốt do nó nằm ngay cửa ngõ đi vào khu phố cổ, để đi vào trung tấm phố cổ bạn chỉ cần đi bộ 5 phút là đến. Trên đường đi cũng có 1 tiệm cửa hàng tạp hóa để bạn có thể mua những đồ dùng cần thiết.
Anh chủ homestay rất hiền và nhìn rất lãng tử, tóc dài nhìn râu ria kiểu bặm trợn con bò Yak :ROFLMAO:, nhưng hỏi gì cũng cười rồi giúp mình cả.
Các dịch vụ khác: có wifi, giường ngủ có hệ thống làm ấm, nhà vệ sinh chung (mình ở giường dorm), có bán một số đặc sản ở Shangri-La.
Chi phí: mức giá rẻ kinh hoàng mà mình có thể nghĩ đến là chỉ gần 70.000VNĐ/1 người (giường dorm)/1 ngày.
* Một lưu ý thêm là vì thực chất căn nhà này thuộc phạm vi của phố cổ nên bản thân nó cũng đã rất cổ và cũ, nên nhà làm từ gỗ, hơi xập xệ chứ không lung linh, cao sang đâu nhé. Cầu thang đi lên tầng trên cũng khá dốc nên đi cẩn thận.
44102165980_d0d3e0daac_c.jpg

Sơ lược tổng quát về chuyến đi vậy thôi, phần sau mình sẽ kể về chuyến đi lý thú của mình nhé
...........................(Còn tiếp)
 
Last edited:
sẵn tiện b cho mình hỏi thêm đại phật tự cũng nằm trong phạm vi phố cổ đúng ko ạh
Không bạn ạ, công viên đồi Quy Sơn và Đại Phật Tự nằm ngoài phạm vi cổ trấn nhưng kế bên, tức là bạn đi tản bộ ra ngoài cổ trấn là bạn sẽ gặp Đại Phật Tự và Đại Pháp Kinh Luân luôn.
 
Last edited:
ĐẤT TRỜI VÂN NAM (TIẾP THEO): DUKE ZONG OLD TOWN - CỔ THÀNH ÁNH TRĂNG
46131144715_2ed969088a_c.jpg

Hôm nay mình sẽ kể tiếp cho các bạn một cổ trấn khác và cũng là cổ trấn thứ 4 trong chuỗi bài viết về cuộc hành trình trên mảnh đất Vân Nam của mình. Bình thường trong các chuyến du lịch, nếu có một cái gì đó lặp đi lặp lại đến lần thứ 2 hoặc thứ 3 là mình đã bắt đầu ngán. Nhưng riêng với các cổ trấn ở Vân Nam thì lại hoàn toàn khác, mỗi cổ trấn đều mang một màu sắc mới mẻ, không nơi nào giống nơi nào. Cảm xúc của mình khi đặt chân đến Shangri-La cũng hồi hộp, náo nức y như ngày đầu tiên đến Lệ Giang.
DSCF2495-01.jpeg

Nếu như Đại Nghiên cổ trấn mang lại sự sôi động, náo nhiệt xứng danh với cái tên Đệ Nhất Cổ Thành của Trung Quốc, Thúc Hà cổ trấn thì trầm mặc, lặng lẽ, Bạch Sa cổ trấn thì êm đềm, phản ánh một cách chân thực, sống động đời sống của người bản xứ, thì cổ thành Ánh Trăng là nơi mà mình thật sự bị ấn tượng mạnh về mặt kiến trúc.
46131143075_eecdf06b69_c.jpg

Vài lời nơi sơ qua về cổ trấn ở Shangri-La, cổ trấn có tên là Duke Zong Ancient Town và trong tiếng Tạng có nghĩa là cổ thành Ánh Trăng. Với tuổi đời hơn 1.300 năm tuổi, Duke Zong Ancient Town nơi tập trung sinh sống của người Tạng từ lâu đời được bảo tồn tốt nhất ở Trung Quốc. Cách đây 4 năm, một thảm kịch đã xảy ra khi có hơn 242 căn nhà và cửa hàng lớn nhỏ chìm trong biển lửa và đã bị tàn phá hoàn toàn, đồng thời cũng thiêu hủy rất nhiều cổ vật có giá trị lịch sử. Sau đó, chính quyền Trung Quốc phối hợp với cơ quan tại khu tự trị Địch Khánh đề ra kế hoạch khôi phục lại Duke Zong Ancient Town. Có lẽ vì thế nên hiện nay, kiến trúc của Duke Zong mang sự pha trộn giữa hiện đại và hoài cổ, đường nét điêu khắc tinh xảo hơn, màu gỗ nhìn tươi mới hơn, đẹp hơn so với các cổ trấn khác.
40079943723_1270bc4576_c.jpg

Cũng có khá nhiều nhận định trái chiều hiện nay, có người yêu thích cũng có người nhìn vào những công trình được tái tạo chỉ biết lắc đầu tiếc nuối cho một quá khứ. Riêng bản thân mình thì đúng là cũng có một chút gì đó không thể lấp đầy, cứ mãi day dứt không nguôi vì giá mà mình có thể đến đây sớm hơn. Nhưng thôi, những gì thuộc về quá khứ thì hãy cứ để nó lui vào trong quá khứ. Thay vào đó mình vô cùng biết ơn vì người Trung Quốc đã có ý thức rất rõ ràng trong việc tái tạo, gìn giữ những giá trị lịch sử như thế này. Ít ra bây giờ còn có cái để mà chúng ta tham quan, ngắm nhìn.
46126009625_5dcbc93492_c.jpg

Duke Zong khá nhỏ, chắc chỉ rộng hơn Bạch Sa cổ trấn ở Lệ Giang một chút thôi nên các bạn có thể khám phá hết cả phố cổ trong một buổi, riêng mình thì mình cũng không nhớ mình đi bao nhiêu lần kể cả ngày lẫn đêm. Nếu các bạn chọn hotel ở trong phố cổ thì việc đi lại rất dễ dàng, còn không thì các bạn có thể đi taxi đến. Thời gian nào đến đây cũng phù hợp cả, ban ngày thì có thể đi tham quan, chụp ảnh, ban đêm thì có thể mua quà, ăn uống, ngồi cà phê nghe nhạc live, và ở tại cổ thành Ánh Trăng này vào mỗi tối có một hoạt động cực kỳ thú vị mà mình sẽ kể ở cuối phần này.
....................(Còn tiếp)
 
Last edited:
@cancer0107 Thích vậy trời, mình cũng lọ mọ mất mấy phút mà không ai ra T_T. Vậy chắc cô chủ nhà đó là người nơi khác đến sinh sống hả bạn?

Nếu đúng là ngôi nhà này và tụi mình nghe không lầm thì cô chủ nhà giới thiệu là người Mông Cổ. Cô ấy là một kiến trúc sư.
 
Nếu đúng là ngôi nhà này và tụi mình nghe không lầm thì cô chủ nhà giới thiệu là người Mông Cổ. Cô ấy là một kiến trúc sư.
Người Mông Cổ lận ah, mình cũng đang thắc mắc sao họ có thể xin visa nhập cảnh Trung Quốc theo diện gì mà có thể định cư luôn ấy nhỉ ^^.
 
Last edited:
mình cũng định đi Lệ Giang t4 năm sau, chỉ sợ lúc tý tầm mùa xuân đông khách ko ngắm dc cái gì o_O
Tháng 4 cũng là thời gian tốt đó bạn, nói chung du lịch Trun Quốc chỉ cần né mùa tết Âm Lịch ra là được rồi. Còn lại thì mùa nào cũng được vì dù sao nó cũng là điểm du lịch nổi tiếng nên bạn không né được người đâu ^^.
 
Last edited:
ĐẤT TRỜI VÂN NAM (TIẾP THEO): DUKE ZONG OLD TOWN - CỔ THÀNH ÁNH TRĂNG
DSCF2500-01.jpeg

Có một nơi vô cùng đặc biệt mà mình cực kỳ khuyến khích các bạn nên ghé thăm và cố gắng tìm cho bằng ra nơi này. Đó là Duke Zong Romantic Village (tọa độ đây nhé 27.815653, 99.707903).
DSCF2499-01.jpeg

Nơi này dù nằm kế bên phố cổ nhưng lại hoàn toàn riêng biệt được phân cách bởi những bức tường dày, bên trong lối đi được thiết kế theo hình chữ U, chính giữa là khu vực sân khấu, bảo tàng, xung quanh là những cửa hàng được xây dựng và thiết kế cực kỳ đẹp.
47044792721_29c49ea7aa_z.jpg

Mình không rõ nơi này dùng để làm gì, mình đoán đây là nơi trung tâm văn hóa của Duke Zong vì ở bức hình trên, phía bên tay trái chính là sân khấu có tên gọi Duke Zong Drama Stage. Nên rất có thể đây là nơi sẽ diễn ra các hoạt động văn hóa, nghệ thuật, lễ hội chính ở Shangri-La.

33169561208_69575ff52d_c.jpg

Một cơ duyên mà theo mình nghĩ là do may mắn, mình đến Duke Zong Romantic Village đúng vào lúc được dịp chứng kiến một cặp nam nữ đang hành lễ. Đôi nam nữ trông rất trẻ, vận trên mình bộ y phục của người Tạng. Họ đi vòng quanh theo hình chữ U như mình đã nói theo chiều kim đồng hồ và thực hiện nghi thức "Ngũ bộ - Ngũ thể nhập địa" của người Tạng. Dù đã từng nghe qua nghi thức đặc biệt này, nhưng chỉ đến khi tận mắt chứng kiến. Mình hoàn toàn bị ấn tượng rất mạnh, mình đứng rất gần với hai nhân vật này. Và dù còn rất trẻ, nhưng ở họ toát lên một điều gì đó mà mình khó diễn tả thành lời. Đó có thể là sức mạnh của niềm tin vào tín ngưỡng, là sự tin tưởng vào đức tin và sùng bái Phật pháp một cách tuyệt đối. Từng bước đi, từng nhịp tay, từng cái quỳ lạy, và khi cả cơ thể hoàn toàn nằm rạp sát dưới đất (nhập địa) đó là một sự tập trung tuyệt đối. Điều đó phải xuất phát từ một niềm tin tín ngưỡng cực kỳ lớn lao mà không bao giờ có thể thực hiện một cách qua loa, bừa bãi được.
DSCF2510-01.jpeg

Trong cả một đời người, người Tây Tạng phải lạy đủ 100.000 cái mới làm tròn bổn phận của mình với tín ngưỡng mình đang theo. Nhưng hầu như ai cũng lạy hơn con số đó. Ngoài ra trong lúc cặp nam nữ này đang thi hành nghi thức, họ cũng mở một bài nhạc rất hay. Mình cực kỳ thích bài nhạc này, lời ca thoát tục, thanh thoát, giai điệu êm diệu nhưng ma mị. Mình không tìm được tên bài hát, dù có quay video lại mà đưa ông anh ở hostel nghe nhưng cũng không được vì đây là bài hát bằng tiếng Tạng. Mình cũng gửi các bạn xem một đoạn mà mình quay lại, nếu bạn nào tìm được giúp mình tên bài hát thì mình vô cùng cảm kích.
..........................................(Còn tiếp)
 
Last edited:
ĐẤT TRỜI VÂN NAM (TIẾP THEO): DUKE ZONG OLD TOWN - CỔ THÀNH ÁNH TRĂNG
Sau đó mình tiếp tục hành trình tham quan của mình tại Duke Zong Romantic Village. Khu này đẹp nhưng vắng teo, chả có ai cả, tha hồ đi tham quan, chụp ảnh. Mời các bạn xem qua một số hình ảnh của Duke Zong Romantic Village.
DSCF2505-01.jpeg


46126139095_479a1050f0_c.jpg

Thú thật là ở Lệ Giang, mình đi tham quan nhiều, chụp ảnh nhiều, nhưng chỉ thật sự khi đặt chân đến Shangri-La mình mới bắt đầu chú ý nhiều hơn vào lối kiến trúc, nhà cửa. Nó thật sự thu hút mình bởi vì quá đẹp, mà cũng kể từ đó mình bắt đầu nghiện chụp mái nhà, hiên nhà, nhìn nó cứ quyến rũ sao sao.
DSCF2514-01.jpeg


46315860704_3118ed7273_c.jpg


33164606968_3b2c5a5dc0_c.jpg

..............(Còn tiếp)
 
Last edited:
ĐẤT TRỜI VÂN NAM (TIẾP THEO): DUKE ZONG OLD TOWN - CỔ THÀNH ÁNH TRĂNG
Đó là viếng thăm cổ thành Ánh Trăng vào ban ngày, và nếu các bạn đi vào buổi tối cũng tuyệt vời không kém. Buổi tối bên trong phố cổ tấp nập hơn, nhiều cửa hàng bắt đầu mở cửa đón khách, con đường ngõ hẻm bắt đầu lên đèn nhìn cũng lung linh hơn. Các bạn có thể đi vào thời điểm này để mua sắm những món quà cho người thân khi quay về.
DSCF2348-01.jpeg

Kinh nghiệm đi mua sắm thì chắc ai mê du lịch thì đã quá nhiều bài học xương máu rồi nên mình không cần múa rìu qua mắt thợ nữa. Nhưng mà có một điều mình thật sự phải nói vì mình khá bức xúc. Chuyến đi của mình đã có thể xem như là trọn vẹn nếu như không vì một nốt lặng ngay tại phố cổ Shangri-La này. Đó là lúc mình mua thịt khô bò Yak về làm quà. Mình mua ở một cửa hàng và người chủ cửa hàng này không được chính trực cho lắm, họ cân thiếu cho mình. Nhưng không phải thiếu ít, thiếu rất nhiều. Mình mua 0,5kg thịt khô bò Yak nhưng thực tế chỉ có 0,3kg. Mình thừa nhận một phần là do mình thiếu kinh nghiệm trong việc cảm nhận cân nặng, nên mình đã không phân biệt được 0,3kg và 0,5kg nên mới bị lừa. Nhưng quả thật mình không thể tha thứ cho cửa hàng này nên mình đã làm một bài report hoàn chỉnh trên Tripadvisor :)). Cho nên mình cũng mong các bạn cẩn trọng, nếu ai hay đi chợ cảm nhận được cân nặng tốt thì ổn, hoặc cứ mang theo cái cân điện tử cầm tay nếu cần.
DSCF2351-01.jpeg

Chỉ có mỗi chuyện đó thôi đó, ngoài ra thì mọi thứ gần như không thể hoàn hảo hơn nữa. Buổi tối ở Duke Zong tấp nập hơn nhưng vẫn yên tĩnh, nhẹ nhàng, thoải mái hơn chứ không phải như Đại Nghiên cổ trấn. Và ở trên mình có nói mình sẽ cho các bạn biết ở Duke Zong có một điều hết sức thú vị diễn ra vào buổi tối, muốn biết đó là điều gì hãy cùng mình đi đến quảng trường trung tâm nào.
DSCF2375-01.jpeg

Tuyệt vời!!! Vào mỗi buổi tối hằng ngày, cứ tầm từ 7 giờ đến 8 giờ 30 thì người dân sẽ tề tụ tại quảng trường trung tâm của phố cổ để cùng nhau nhảy múa. Hàng trăm người nối nhau tạo thành một vòng tròn lớn, khi vòng tròn đã đầy thì những người khác sẽ đứng phía sau và nối tiếp nhau để tạo thêm một lớp vòng tròn nữa bên ngoài. Và cứ thế họ nhảy xoay tròn với nhau bằng những điệu nhảy của người Nạp Tây dựa trên nền nhạc của các bài hát truyền thống dân tộc.
40079948603_c5cf110805_c.jpg

Đây là một trong những hoạt động hằng ngày nhằm gìn giữ và nuôi dưỡng nét văn hóa dân tộc mà mình đánh giá rất cao của người Nạp Tây. Rất đông người tham gia, mỗi buổi tối, mỗi ngày, từ già - trẻ, nam - nữ, công sở - nội trợ, viên chức - lao động chân tay, bất kỳ ai cũng đều có thể tham gia. Và có không ít khách du lịch cũng hòa theo điệu nhảy và bắt chước nhảy theo. Hầu như ai cũng đều nhận thức rất rõ vai trò của mình trong việc gìn giữ truyền thống dân tộc, mà điều này như đã ăn sâu vào trong huyết quản. Mình ấn tượng nhất đó là hình ảnh một anh chàng bề ngoài rất xuềnh xoàng, tóc tai bù xù và nhìn như một bợm nhậu. Và anh ta là bợm nhậu thật, dáng đi anh chàng loạng choạng, xiêu vẹo cứ như chuẩn bị sấp mặt đến nơi. Nhưng điều đó đã không xảy ra, anh ta dù đã rất say nhưng vẫn hòa theo dòng người và nhảy rất chính xác những động tác nhảy truyền thống. Dường như anh ta nhảy theo một cách gì đó rất là bản năng, và nó bộc phát từ chính bên trong bản thân như là một phản xạ không điều kiện chứ không chỉ sử dụng lý trí đơn thuần.
DSCF2401-01.jpeg

Và khi đến đây các bạn có thể cùng nhảy với họ nếu thích, hoặc như mình chỉ muốn ngắm nhìn họ nhảy thì bạn có thể chọn một quán cà phê nào đó để có thể quan sát từ trên cao. Mình thích ngồi ở quán Shambala Handicraft vì ở đây có vị trí nhìn trực tiếp xuống quảng trường. Tuy nhiên thì đúng như truyền thuyết, là cà phê ở Vân Nam rất dở, không thể nào so sánh được với cà phê Việt Nam nhưng bù lại giá rất mắc. Trung bình là từ 25 - 30 yuan/phần cà phê. Mắc ngang The Coffee Bean nhưng chất lượng thì..... Hoặc các bạn có thể chọn một loại bia Tây Tạng để thử cho biết cũng được.
Mình tặng các bạn một đoạn video mình quay một đoạn mọi người đang nhảy.
Mỗi buổi tối thì người dân sẽ nhảy đến tầm 8 giờ 30 là hết. Sau đó phố cổ cũng chuẩn bị dọn dẹp đóng cửa. Ở đây người dân đi ngủ sớm lắm chứ không như ở Thành phố Lệ Giang đâu. Mình đi tản bộ quay trở về hostel và trong lòng cảm thấy vô cùng mãn nguyện.
..........(Còn tiếp)
 
Last edited:
Nhìn buổi tối náo nhiệt và đông vui quá bạn ơi, không biết ngày nào cũng nhảy hay chỉ nhảy 1 số ngày nhất định. Tháng 1 mình đi Lệ Giang - Shangri La rồi, đọc bài của bạn mình càng nôn nao.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,687
Bài viết
1,135,248
Members
192,409
Latest member
u888netim
Back
Top