Năm ngoái, trong lúc đang tung tăng ở Hà Lan thì bất chợt workplan có chút thay đổi, vậy là tự dưng dôi ra được 5 ngày nghỉ. Làm gì đây, dĩ nhiên là đi chơi rồi, nhưng mà đi đâu???
Tôi đun 1 cốc café cho thật nóng, chui ra cái ban công bé tí xíu trên tầng 3, hớp 1 ngụm và lim dim mắt nghĩ về chuyến đi sắp tới. Cái khoái cảm này tôi tin chắc các bạn đã tận hưởng nhiều rồi, lên lịch cho 1 chuyến đi chơi, đợi 1 món đồ ship từ ebay hay amazon về…, nó lâng lâng khó tả lắm, người lại hơi nôn nao 1 tí, khoa học hình sự bảo là những lúc hồi hộp như thế não nó tiết ra cái chất quái quỷ gì đó làm cho ta phấn khích, có cảm giác nôn nao, hồi hộp và hay ra những quyết định sai lầm, có lẽ thế thật. Tóm lại đã bao lần sắp xếp cho những chuyến đi, ngồi lập kế hoạch, xếp đồ vào backpack… đều mang lại cho tôi cái cảm giác đó, lần này ngồi ngoài balcon cái cảm giác đó vẫn y hệt, thế nhưng mà quo vadis, đi đâu???
Chúng tôi mở bản đồ châu Âu ra, he he, nhìn bản đồ châu Âu bé xíu, đi đâu đây??? Nam Âu thì chúng tôi đã đi Ý với lại Hy Lạp rồi, còn đông với bắc Âu là chưa đi, vợ thì thích đi Thụy Điển, xem thành phố của những bao tàng, quê hương của Volvo với ABBA. Tôi thì thích đi Hung hoặc Balan để tận mắt xem mấy cái thành oánh nhau với quân Thổ trong truyện đọc hồi nhỏ. Cãi vã nhau 1 hồi, uống hết 2 cốc café to tướng thì như thông lệ mỗi khi ko giải quyết được 1 chuyện gì đó, chúng tôi đi đến quyết định 1 giải pháp thứ 3: đi Bồ Đào Nha.
Hè hè hè, cả 2 chúg tôi ko có 1 tí ý niệm gì về Bồ Đào Nha sất, hồi nhỏ papa đi chuyên gia y tế ở 1 nước châu Phi, cái nước đó nói tiếng Bồ nên người phải đi học, ấn tượng còn sót lại của tôi là mấy quyển giáo trình tiếng Bồ tôi giở ra xem lúc bị nhốt trong nhà có những tấm ảnh chụp nhà cửa đường phố màu trắng và đỏ, hơi giống mấy nước Bắc Phi, hết. Lớn lên thì đọc The night in Lisbon của Remarque và hình dung ra Lisbon như 1 thành phố cổ xưa với những đường phố quanh co tăm tối, những quán bar khuất nẻo thâu đêm với vị mặn của gió biển. Để giờ xem Bồ Đào Nha thế nào nào.
Việc đầu tiên là tìm mua vé máy bay giá rẻ, loay hoay 1 hồi thì book được vé của German Wings, giá 2 đứa khứ hồi có 90E, cái chuối nhất là đây là hãng hàng không giá rẻ của Đức, nghĩa là chúng tôi phải có mặt lúc 10h sáng ở Frankfurt, trong khi xác phàm lại đang ở Maastricht, Hà lan. Ko sao, vì sự nghiệp đi chơi cao cả, chúng tôi sẽ dậy từ 4h sáng, đi bus sang Aachen, từ đó lên tàu đi Kohn, chuyển tàu khác sang Frankfurt. Cũng giống như mọi việc khác, lập kế hoạch là phải xem có thể có những rủi ro nào, chắc là chỉ ở đoạn đi bus từ Maastricht sang Aachen thôi, chứ còn đến Đức rồi, đi tàu ICE êm mông phải biết
Ngày đầu tiên, chúng tôi dậy sớm, kéo rèm cửa và òa lên 1 tiếng, tuyết đang rơi dày đặc ngoài cửa sổ, phủ 1 lớp màn trắng lên tất cả mọi thứ.
Nhìn tuyết nhiều lần rồi nhưng lần nào tôi cũng có cảm giác rất khó tả, cũng giống như ở nhà mỗi lần thấy mưa bụi bay bay sắp Tết. Chúng tôi mỗi đứa 1 cốc giấy đầy café nóng, kéo áo mũ che đầu, đeo ba lô xông ra, thât là tuyệt, nếu trẻ lại độ chục tuổi chắc chúng tôi có thể giang 2 tay ra xoay vài vòng cho nó Hàn cuốc.