What's new

Đêm trên đảo Lý Sơn

Đã lâu lắm rồi, chưa có chuyến đi nào đặc biệt và thú vị như chuyến Lý Sơn này. Cái đặc biệt là hội tụ phượt cả ba miền, Bắc Nam đủ cả. Ai cũng vui vẻ và có nhiều điều đáng nhớ: nhậu nhiều hơn đi tham quan, đêm không ngủ trên đảo...

Chuyến đi này chỉ có 2 ngày, nhưng có lẽ không bao giờ quên, những câu chuyện vui nức nở, những tiếng cười giòn tan, đặc biệt là mãn biểu diễn 3 chiếc lá bàng, các bạn nhỉ?
 
Khi tàu vừa mon men đến cửa biển cảng Sa Kỳ, nhìn thấy một bãi đá trông giống như Gành Đá Đĩa ở Phú Yên đã bị ai đó đập vỡ mất rồi

attachment.php


attachment.php


attachment.php


attachment.php


Trên đường đi, con tàu cứ chòng chành, lần đầu tiên đi biển mà cảm thấy hãi như thế này. Nhìn và đếm số áo phao cảm thấy hãi hãi làm sao. Mỗi khi con tàu chồm lên mặt biển, mũi tàu nhô lên rồi hạ xuống như đang chơi bập bênh với biển cả. Lúc này người bắt đầu cảm thấy nôn nao muốn gọi 2 tiếng dì huệ, không biết bạn nào là người gọi dì huệ đầu tiên nhỉ?

Màu của biển chuyển sang màu xanh tím, sâu thẳm hun hút và quyến rũ. Bọt biển trắng xóa tràn ra hai bên con tàu đang lao về phía đảo. Ở phía sau, con tàu chia đôi mặt biển bằng những con sóng nhỏ dạt ra xa tít dường như đến tận đất liền phía sau.

Cuối cùng tàu cũng cập bến, ông chủ nhà hàng Viễn Đông đã đứng chờ sẵn trên bờ.
 
Lần sau các nhóm khác đi, để tránh gặp "Dì Huệ" các bác cứ lên khoang lái hoặc lên trên boong tàu, phóng tầm nhìn ra xa, không nhìn ngang hay nhìn xuống mặt nước là "Dì Huệ" không đến đâu hihi...
 
Pác này là ai đấy? Bt quy hoạch rùi, muốn đặt chân zô phải chia chát đó nghe, không thì trắng tay đó :)),
chụp choẹt thì làm được gì, tui là tui đo đạt kỹ lưỡng rùi!=))
Dạ là em Hà trụi đây chị Bạch tuộc! Khổ thân em, định ra đảo tu mà cũng có người GATO mới đau chứ.
 
Phải nói là tàu hôm ấy đông vật vã, không có chổ chen chân và cũng không có trò tiêu khiển giết thời gian. buồn quá em Lơ và em mơ múa cột cho pác iêu râu xanh làm pó nháy ( đoạn này dể bị chém quá hix hix)
attachment.php


trên bong thì trời nắng chan chan làm bạch tuột thành bạch tuột một nắng,thê thảm thế này đây. ( cái này bị chém chắc luôn ke ke ke)

attachment.php


Nhưng thương nhất vẫn là những em nhỏ, cứ chìm mình vào giấc ngủ tuổi thơ mặt cho xung quanh mình bao nhiêu bề bộn bon chen của đời sống thường ngày, anh muốn được ngủ giống em qua nhưng mà nắng quá nên anh chào thua, làm sao để được ngủ như em ấy nhỉ

attachment.php
 
@chaubaogia: tối qua e đã gửi anh lịch trình sơ bộ chuyến Đông-Tây Giang, nhờ anh set up và lên kế hoạch. Cuối tuần rảnh anh em P off coi đá banh luôn hen.
 
Tấm chân tình của những con người chung dòng máu PHƯỢT!

Đã lăn tăn rất nhiều khi QĐ đi chuyến Lý sơn nhưng nhờ sự cỗ vũ động viên nhiệt tình của a Lơ đờ chaubaogia, và phút cuối QĐ tham gia off để join cùng đoàn. Nhờ đó mà tôi có dịp gặp được những người a, người bạn Phượt thật thú vị.

Tham gia phượt được vài chuyến nhưng đây là lần đầu tiên tôi được gặp gỡ với phượt cả 02 miền nam bắc. Cảm nhận đầu tiên đó là: ai cũng thật giỏi, thật hòa đồng, và thật vui tính. Tôi thật sự ấn tượng với từng khuôn mặt và tính cách của từng người. Chuyến thăm đảo lần này không chỉ giúp tôi khám phá thêm 01 hòn đảo xinh đẹp của Đất Việt, sự thân thiện hiếu khách của người dân trên hòn đảo còn tự nhiên này, mà hơn hết tôi đã nhận ra thêm một điều : đó là tình cảm chân thành ấm áp của những con người đam mê Phượt cho dù đó là lần đầu tiên gặp mặt nhau.

Tôi cứ mong cho những giây phút vui vẻ giữa chúng tôi cứ kéo dài mãi, lâu mãi ..... Tôi thích được cùng mọi người hăm hở leo lên đỉnh núi rồi ngồi thở dốc, mà ai cũng cười hớn hở ( đi làm mà bị hành thế này chắc là chửi sếp không ghê nữa thôi =))). Mà cũng không bỏ công bởi ở trên đó nhìn ra xa mặt biển xanh trong một màu xanh yên bình đẹp khó tả, cái màu xanh nước biển ấy dường như chỉ có thể nhìn và cảm nhận bằng chính đôi mắt của mình chứ không một ống kính nào có thể ghi lại chính xác, và không thể có màu đó trong bất cứ gam màu nào được công nghệ tạo ra. Cái cảm giác đứng trên đỉnh phóng tầm mắt ra bao la biển khơi đất Việt thật khó có thể tả hết bằng lời.

Tôi ấn tượng với pác "ối giời ơi" với kiến thức về các vùng miền, từng phong tục tập quán, và đặc biệt lối nói chuyện hóm hỉnh đặc chất Bắc. Tôi ấn tượng với Pác Hà trụi với những câu nói tếu không cười không chịu nổi, và bạn Lơ với cách đối đáp thông minh và gây cười, ấn tượng với bạn mơ vì bạn ấy thật dũng cảm vì không sợ ma, ah mà còn a. Đức nữa sau vụ " Đại gia trầy chân, đổ tí máu bằng nhà lá gãy chân lòi cả ruột" :)) ....

Một tình cảm thật ấm áp giữa những con người mới gặp nhau lần đầu khiến tôi xúc động và ngỡ ngàng... Chỉ có ở Phượt tôi mới có thể nhanh chóng hòa đồng và nhanh chóng thích nghi đến vậy bởi ở đây tôi cảm nhận được tấm chân tình của những con người có chung đâm mê phượt và có lẻ bởi sâu xa hơn đó là dòng máu Lạc Hồng.

Phút chia tay bịn rịn lưu luyến, lúc ở bến cảng tôi mong sẽ được cùng mọi người trò chuyện lâu hơn nhưng vì giây phút chia tay ngàn đời vẫn vậy, nhìn các bạn lên xe buýt mà tôi thấy lòng thật buồn, giá như ngày mai lại là CN để chúng ta ngồi với nhau lâu hơn......
Hẹn gặp mọi người trên những cung đường mới... Chúc cả nhà cày nhiều ăn ít để dành money đi phượt (BB)
 
Đã lăn tăn rất nhiều khi QĐ đi chuyến Lý sơn nhưng nhờ sự cỗ vũ động viên nhiệt tình của a Lơ đờ chaubaogia, và phút cuối QĐ tham gia off để join cùng đoàn. Nhờ đó mà tôi có dịp gặp được những người a, người bạn Phượt thật thú vị.

Tham gia phượt được vài chuyến nhưng đây là lần đầu tiên tôi được gặp gỡ với phượt cả 02 miền nam bắc. Cảm nhận đầu tiên đó là: ai cũng thật giỏi, thật hòa đồng, và thật vui tính. Tôi thật sự ấn tượng với từng khuôn mặt và tính cách của từng người. Chuyến thăm đảo lần này không chỉ giúp tôi khám phá thêm 01 hòn đảo xinh đẹp của Đất Việt, sự thân thiện hiếu khách của người dân trên hòn đảo còn tự nhiên này, mà hơn hết tôi đã nhận ra thêm một điều : đó là tình cảm chân thành ấm áp của những con người đam mê Phượt cho dù đó là lần đầu tiên gặp mặt nhau.

Tôi cứ mong cho những giây phút vui vẻ giữa chúng tôi cứ kéo dài mãi, lâu mãi ..... Tôi thích được cùng mọi người hăm hở leo lên đỉnh núi rồi ngồi thở dốc, mà ai cũng cười hớn hở ( đi làm mà bị hành thế này chắc là chửi sếp không ghê nữa thôi =))). Mà cũng không bỏ công bởi ở trên đó nhìn ra xa mặt biển xanh trong một màu xanh yên bình đẹp khó tả, cái màu xanh nước biển ấy dường như chỉ có thể nhìn và cảm nhận bằng chính đôi mắt của mình chứ không một ống kính nào có thể ghi lại chính xác, và không thể có màu đó trong bất cứ gam màu nào được công nghệ tạo ra. Cái cảm giác đứng trên đỉnh phóng tầm mắt ra bao la biển khơi đất Việt thật khó có thể tả hết bằng lời.

Tôi ấn tượng với pác "ối giời ơi" với kiến thức về các vùng miền, từng phong tục tập quán, và đặc biệt lối nói chuyện hóm hỉnh đặc chất Bắc. Tôi ấn tượng với Pác Hà trụi với những câu nói tếu không cười không chịu nổi, và bạn Lơ với cách đối đáp thông minh và gây cười, ấn tượng với bạn mơ vì bạn ấy thật dũng cảm vì không sợ ma, ah mà còn a. Đức nữa sau vụ " Đại gia trầy chân, đổ tí máu bằng nhà lá gãy chân lòi cả ruột" :)) ....

Một tình cảm thật ấm áp giữa những con người mới gặp nhau lần đầu khiến tôi xúc động và ngỡ ngàng... Chỉ có ở Phượt tôi mới có thể nhanh chóng hòa đồng và nhanh chóng thích nghi đến vậy bởi ở đây tôi cảm nhận được tấm chân tình của những con người có chung đâm mê phượt và có lẻ bởi sâu xa hơn đó là dòng máu Lạc Hồng.

Phút chia tay bịn rịn lưu luyến, lúc ở bến cảng tôi mong sẽ được cùng mọi người trò chuyện lâu hơn nhưng vì giây phút chia tay ngàn đời vẫn vậy, nhìn các bạn lên xe buýt mà tôi thấy lòng thật buồn, giá như ngày mai lại là CN để chúng ta ngồi với nhau lâu hơn......
Hẹn gặp mọi người trên những cung đường mới... Chúc cả nhà cày nhiều ăn ít để dành money đi phượt (BB)

Chị Bachtuoc. ra đó có gặp họ hàng nhà chị không rứa :))
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,318
Bài viết
1,175,156
Members
192,042
Latest member
bomwinclub
Back
Top