Đi qua mùa vàng Tây Bắc... Mù Cang Chải-Ô Quy Hồ-Sapa-Mường Hum-Y Tý 16-18/9/2016
Có lẽ đối với những ai đã từng được tận mắt ngắm nhìn vẻ đẹp của vùng cao Tây Bắc mùa lúa chín thì ấn tượng về những mảng màu đầy mê hoặc và cảnh sắc diệu kỳ đó sẽ khó có thể quên trong suốt cuộc đời.
Cung đường đi qua những vùng đất có ruộng bậc thang đẹp vào hàng bậc nhất của cả nước này tôi đã ấp ủ từ lâu và tự hứa với mình sẽ phải thực hiện bằng được. Cuối tháng 8 có một vài người bạn vốn chỉ quen đi du lịch theo tour ngỏ ý muốn tôi đứng ra tổ chức một chuyến đi bằng xe máy qua các tỉnh Tây Bắc và tôi đã lên một lịch trình chi tiết cho chuyến đi này. Ban đầu họ tỏ vẻ rất hào hứng và gần như đã confirm sẽ tham gia cùng tôi tuy nhiên đến phút cuối trước ngày lên đường có vẻ như sự hào hứng đó không đủ mạnh để chiến thắng được rào cản kinh điển đó là "Bận" và họ có muôn vàn lý do để rút lại chính những gì đã đề nghị. Đối với tôi thì điều đó thực sự không ảnh hưởng đến kế hoạch của riêng mình và tôi vẫn quyết định bước vào hành trình với tư thế của "kẻ độc hành".
Một lá đơn xin nghỉ phép trong 2 ngày 16 và 19/9 được soạn và gửi tới sếp, cộng với 2 ngày 17,18 rơi vào T7-CN tôi đã có được 4 ngày để thoải mái lên đường.
5h00 sáng 16/9 cùng chiến mã FZ150i thân thuộc, tôi xuất phát theo hướng Đại lộ Thăng Long - Ba Vì - Đá Chông - cầu Đồng Quan - Thanh Thuỷ - Thanh Sơn - Thu Cúc. Do là ngày đầu thể lực, tinh thần còn đầy tràn nên tôi chạy 1 lèo hơn 130km tới thẳng ngã 3 Thu Cúc - nơi rẽ trái sẽ là QL37 đi Phù Yên, Bắc Yên còn chạy thẳng tiếp theo QL32 sẽ vượt đèo Khế sang đất Yên Bái. Nghỉ ngơi khoảng 10p tại ngã 3 Thu Cúc tôi tiếp tục lên đường, đi khoảng 20km thì trời xầm xì và đổ mưa, cơn mưa không lớn nhưng cũng đủ ướt người buộc tôi phải dừng lại mặc áo mưa và cứ như vậy trời lúc mưa lúc tạnh cho tới tận khi tôi vào Thị xã Nghĩa Lộ.
P60916-092124 , trên Flickr
Tới cổng chào Nghĩa Lộ trời có vẻ tạnh hẳn, tôi dừng lại cởi áo mưa và nhìn lên đồng hồ điện tử trên cổng chào, mới chỉ có 9h06p. Tôi hơi ngạc nhiên vì không lẽ mình chạy nhanh vậy vì bình thường tôi đi rất thong dong điềm tĩnh, đặt an toàn lên hàng đầu. Móc điện thoại ra check lại thì đúng thật, đồng hồ trên cổng chào chậm gần 40p, lúc này chính xác đã là 9h45p rồi
Chạy xe chầm chậm qua các con phố ở Nghĩa Lộ tôi để ý thấy có rất nhiều cô gái mặc trang phục dân tộc Thái đi thành đoàn, chợt nhớ ra thời gian này ở đây đang tổ chức Tuần văn hoá du lịch lễ hội Mường Lò với màn múa Đại xoè lớn nhất Việt Nam và cuộc thi Duyên dáng Mường Lò với sự tham gia của những cô gái Thái xinh nức tiếng. Giá như có thêm thời gian có lẽ tôi sẽ ở lại một đêm để được ngắm nhìn những điều hấp dẫn đó .
Qua Nghĩa Lộ lại tiếp tục là những con đường đèo hướng về Gia Hội, Tú Lệ, đường vắng vẻ và không khí thì trong lành, tôi tiếp tục nhẩn nha vừa đi vừa ngắm cảnh, đến 11h thì tới đất Tú Lệ. Tôi dừng lại lôi túi máy ảnh cất trong thùng ra đeo sẵn trên người để tiện ghi lại những cảnh vật trên đường, vừa lúc đó có một nhóm trẻ em đi học về, có lẽ thấy trang phục của tôi hơi lạ mắt (Áo giáp moto dán phản quang, mũ cào cào) nên chúng lại gần và ngắm nhìn thích thú. Tôi giơ máy ảnh lên chụp vài tấm, chúng cười tươi và tạo dáng vui vẻ.
DSC_4493 , trên Flickr
DSC_4496 , trên Flickr
DSC_4495 , trên Flickr
Tạm biệt lũ trẻ, tôi đi tiếp, dọc 2 bên đường qua trung tâm Tú Lệ nhà cửa mọc san sát, rất nhiều hàng quán dịch vụ trong đó nhiều nhất là những cửa hàng kinh doanh gạo nếp và cốm - 2 đặc sản của vùng đất này. Trong chuyến đi Mù Cang Chải năm ngoái tôi đã được thưởng thức món xôi nếp Tú Lệ ăn với thịt lợn bản quay và mua cốm Tú Lệ mang về, phải nói rằng đó là những món ăn vô cùng đặc sắc. Thậm chí khi mua cốm ở đây vào năm ngoái, em bán hàng còn xin sđt của tôi cho tới tận năm nay vẫn nhắn tin "Anh lên Tú Lệ nhớ ghé quán Gia Linh nhé" . Lúc tôi đi qua thì Gia Linh vẫn mở nhưng không thấy em bán hàng đâu, lại đang muốn xuống Lìm Mông nên tôi đi qua luôn và không ghé nữa.
Qua Tú Lệ một đoạn, trên QL32 bên trái đường có 1 biểu tượng của huyện Mù Cang Chải, chỗ này thường được khách du lịch chụp ảnh checkin, lúc tôi đến đó có 1 xe Transit cũng vừa dừng lại, khách trên xe chắc của một cơ quan nào đó, cả nam nữ khoảng từ 30-40 tuổi bước xuống và nháo nhào hò nhau thay áo cờ đỏ sao vàng để chụp ảnh cho ra dáng dân phượt . Đợi họ chụp và đi khỏi tôi mới lại gần và quan sát thấy bên bậc thềm biểu tượng có một người phụ nữ dân tộc đang ngồi khâu áo, bên cạnh là một em bé luẩn quẩn chơi dưới chân.
DSC_4515 trên Flickr
Có lẽ đối với những ai đã từng được tận mắt ngắm nhìn vẻ đẹp của vùng cao Tây Bắc mùa lúa chín thì ấn tượng về những mảng màu đầy mê hoặc và cảnh sắc diệu kỳ đó sẽ khó có thể quên trong suốt cuộc đời.
Cung đường đi qua những vùng đất có ruộng bậc thang đẹp vào hàng bậc nhất của cả nước này tôi đã ấp ủ từ lâu và tự hứa với mình sẽ phải thực hiện bằng được. Cuối tháng 8 có một vài người bạn vốn chỉ quen đi du lịch theo tour ngỏ ý muốn tôi đứng ra tổ chức một chuyến đi bằng xe máy qua các tỉnh Tây Bắc và tôi đã lên một lịch trình chi tiết cho chuyến đi này. Ban đầu họ tỏ vẻ rất hào hứng và gần như đã confirm sẽ tham gia cùng tôi tuy nhiên đến phút cuối trước ngày lên đường có vẻ như sự hào hứng đó không đủ mạnh để chiến thắng được rào cản kinh điển đó là "Bận" và họ có muôn vàn lý do để rút lại chính những gì đã đề nghị. Đối với tôi thì điều đó thực sự không ảnh hưởng đến kế hoạch của riêng mình và tôi vẫn quyết định bước vào hành trình với tư thế của "kẻ độc hành".
Một lá đơn xin nghỉ phép trong 2 ngày 16 và 19/9 được soạn và gửi tới sếp, cộng với 2 ngày 17,18 rơi vào T7-CN tôi đã có được 4 ngày để thoải mái lên đường.
5h00 sáng 16/9 cùng chiến mã FZ150i thân thuộc, tôi xuất phát theo hướng Đại lộ Thăng Long - Ba Vì - Đá Chông - cầu Đồng Quan - Thanh Thuỷ - Thanh Sơn - Thu Cúc. Do là ngày đầu thể lực, tinh thần còn đầy tràn nên tôi chạy 1 lèo hơn 130km tới thẳng ngã 3 Thu Cúc - nơi rẽ trái sẽ là QL37 đi Phù Yên, Bắc Yên còn chạy thẳng tiếp theo QL32 sẽ vượt đèo Khế sang đất Yên Bái. Nghỉ ngơi khoảng 10p tại ngã 3 Thu Cúc tôi tiếp tục lên đường, đi khoảng 20km thì trời xầm xì và đổ mưa, cơn mưa không lớn nhưng cũng đủ ướt người buộc tôi phải dừng lại mặc áo mưa và cứ như vậy trời lúc mưa lúc tạnh cho tới tận khi tôi vào Thị xã Nghĩa Lộ.
P60916-092124 , trên Flickr
Tới cổng chào Nghĩa Lộ trời có vẻ tạnh hẳn, tôi dừng lại cởi áo mưa và nhìn lên đồng hồ điện tử trên cổng chào, mới chỉ có 9h06p. Tôi hơi ngạc nhiên vì không lẽ mình chạy nhanh vậy vì bình thường tôi đi rất thong dong điềm tĩnh, đặt an toàn lên hàng đầu. Móc điện thoại ra check lại thì đúng thật, đồng hồ trên cổng chào chậm gần 40p, lúc này chính xác đã là 9h45p rồi
Chạy xe chầm chậm qua các con phố ở Nghĩa Lộ tôi để ý thấy có rất nhiều cô gái mặc trang phục dân tộc Thái đi thành đoàn, chợt nhớ ra thời gian này ở đây đang tổ chức Tuần văn hoá du lịch lễ hội Mường Lò với màn múa Đại xoè lớn nhất Việt Nam và cuộc thi Duyên dáng Mường Lò với sự tham gia của những cô gái Thái xinh nức tiếng. Giá như có thêm thời gian có lẽ tôi sẽ ở lại một đêm để được ngắm nhìn những điều hấp dẫn đó .
Qua Nghĩa Lộ lại tiếp tục là những con đường đèo hướng về Gia Hội, Tú Lệ, đường vắng vẻ và không khí thì trong lành, tôi tiếp tục nhẩn nha vừa đi vừa ngắm cảnh, đến 11h thì tới đất Tú Lệ. Tôi dừng lại lôi túi máy ảnh cất trong thùng ra đeo sẵn trên người để tiện ghi lại những cảnh vật trên đường, vừa lúc đó có một nhóm trẻ em đi học về, có lẽ thấy trang phục của tôi hơi lạ mắt (Áo giáp moto dán phản quang, mũ cào cào) nên chúng lại gần và ngắm nhìn thích thú. Tôi giơ máy ảnh lên chụp vài tấm, chúng cười tươi và tạo dáng vui vẻ.
DSC_4493 , trên Flickr
DSC_4496 , trên Flickr
DSC_4495 , trên Flickr
Tạm biệt lũ trẻ, tôi đi tiếp, dọc 2 bên đường qua trung tâm Tú Lệ nhà cửa mọc san sát, rất nhiều hàng quán dịch vụ trong đó nhiều nhất là những cửa hàng kinh doanh gạo nếp và cốm - 2 đặc sản của vùng đất này. Trong chuyến đi Mù Cang Chải năm ngoái tôi đã được thưởng thức món xôi nếp Tú Lệ ăn với thịt lợn bản quay và mua cốm Tú Lệ mang về, phải nói rằng đó là những món ăn vô cùng đặc sắc. Thậm chí khi mua cốm ở đây vào năm ngoái, em bán hàng còn xin sđt của tôi cho tới tận năm nay vẫn nhắn tin "Anh lên Tú Lệ nhớ ghé quán Gia Linh nhé" . Lúc tôi đi qua thì Gia Linh vẫn mở nhưng không thấy em bán hàng đâu, lại đang muốn xuống Lìm Mông nên tôi đi qua luôn và không ghé nữa.
Qua Tú Lệ một đoạn, trên QL32 bên trái đường có 1 biểu tượng của huyện Mù Cang Chải, chỗ này thường được khách du lịch chụp ảnh checkin, lúc tôi đến đó có 1 xe Transit cũng vừa dừng lại, khách trên xe chắc của một cơ quan nào đó, cả nam nữ khoảng từ 30-40 tuổi bước xuống và nháo nhào hò nhau thay áo cờ đỏ sao vàng để chụp ảnh cho ra dáng dân phượt . Đợi họ chụp và đi khỏi tôi mới lại gần và quan sát thấy bên bậc thềm biểu tượng có một người phụ nữ dân tộc đang ngồi khâu áo, bên cạnh là một em bé luẩn quẩn chơi dưới chân.
DSC_4515 trên Flickr
Last edited: