Vương Chính Đức sinh năm 1865 tại Đồng Văn. Năm 1923, ông được Khải Định phong làm Bang tá cùng với bức hoành phi "Biên chính khả phong" (Chính quyền nơi biên cương này xứng đáng được phong tặng). Bang tá Vương Chính Đức thay mặt cho Tri châu, cai quản khu vực Đồng Văn lúc ấy, gồm năm xã của huyện Quản Bạ và các huyện Đồng Văn, Yên Minh, Mèo Vạc gộp lại.
Khi đã già yếu, Vương Chính Đức trao lại quyền hành cho người con trai thứ hai, tài giỏi nhất trong bốn con trai của ông, đó là Vương Chí Sình. Vương Chí Sình có bà vợ ba tên là Trương Mỹ Thuận. Cha bà Thuận là người Quảng Đông, Trung Quốc, từng là người phiên dịch tiếng Pháp cho Tôn Trung Sơn. Mẹ bà Thuận gốc Hà Đông, Việt Nam, cũng là người phục vụ của họ Tôn. Bà Thuận có vai trò quan trọng trong hậu cung của "Vua Mèo" Vương Chí Sình.
Năm 1945, "Vua Mèo" Vương Chí Sình và bà Trương Mỹ Thuận về Hà Nội gặp Hồ Chủ tịch. Cụ Hồ lưu vợ chồng Vương Chí Sình ở Hà Nội một thời gian và cùng kết nghĩa làm anh em. Chính vì lẽ đó, Vương Chí Sình đổi tên là Vương Chí Thành, ý là để được trùng với tên Bác thời trai trẻ (Nguyễn Tất Thành).
Tổng tuyển cử Quốc hội tháng 1 năm 1946, Vương Chí Sình trúng cử, trở thành Đại biểu Quốc hội khóa I (1946 - 1960), sau tái đắc cử, là Đại biểu Quốc hội khóa II (1960 - 1964).
[URL=http://up.ssc.vn/view.php?filename=600Image23.gif][/URL] [URL=http://up.ssc.vn/view.php?filename=610Image24.gif][/URL][URL=http://up.ssc.vn/view.php?filename=889Image25.gif][/URL]
Vương Chí Sình từng là Chủ tịch Ủy ban Hành chính huyện Đồng Văn. Đến năm 1956, ông xin thôi chức và người lên thay là ông Vù Mí Kẻ. Ông Vù Mí Kẻ trước kia là người đốt củi lấy than cho Nhà Vương. Năm 1959, Vương Chí Sình được điều về Hà Nội làm chuyên viên ủy ban Dân tộc Trung ương. Năm 1962, Vương Chí Sình mất tại Hà Nội. Thi hài ông được mai táng ở Phó Bảng. Năm 2003, gia đình chuyển mộ ông về cổng khu dinh thự - pháo đài nhà Vương ở Xà Phìn.
Tôi đến thắp hương trước mộ ông, thấy trên đá, dưới ảnh ông, có khắc đôi câu đối Cụ Hồ tặng cho ông ngày nào: Bất thụ nô lệ - Tận trung báo quốc. Mộ của Vương Chính Đức thì lại nằm ở sườn núi Lầu Chúa Tủng, cách Ủy ban nhân dân huyện Mèo Vạc chừng ba cây số, tôi không đến được. Trong hai năm (2004 - 2005), Bộ Văn hóa Thông tin đầu tư 6 tỷ đồng, trùng tu và tôn tạo Nhà Vương. Từ năm 1993, đây là "Di tích nghệ thuật kiến trúc Nhà Vương", cấp quốc gia, điểm du lịch quan trọng nhất Đồng Văn bây giờ. Hằng năm, hàng vạn người đã qua đây.
This site uses cookies to help personalise content, tailor your experience and to keep you logged in if you register.
By continuing to use this site, you are consenting to our use of cookies.