What's new

[Chia sẻ] [Đoàn 308] Vòng quanh Tây Bắc: tường thuật từ hành trình

"Vội vã trở về, vội vã ra đi - chẳng thể nào qua hết từng con phố - nhưng còn đó mùa thu, mùa thu đầy gió...".

Sau những con đường dầu dãi nắng mưa, giữa mùa thu đầy gió này, ngày mai thôi, những chiến binh du đãng của đoàn 308 lại lên đường, theo một hành trình dài và hấp dẫn: vòng quanh Tây Bắc. Cung đường dự kiến sẽ là: HN – Sơn Tây – Thanh Sơn – Thu Cúc – Tú Lệ - Mù Cang Chải – Than Uyên – Tam Đường – Ô Quý Hồ - Bát Xát - Mường Hum – Y tý – Phong Thổ - Sìn Hồ – Điện Biên – Mộc Châu – HN. Có lẽ chúng tôi phải mất 1 tuần để hoàn thành hành trình này.

Lại sẽ chỉ có 1 tiểu đội của 308 có thể lên đường, lại NLB là kẻ dẫn đường kiêm thư ký của đoàn tường trình trên diễn đàn. Đoàn chúng tôi chưa bao giờ đi quá 8 người, cũng không phải là những phượt thủ máu lửa nhất, nhưng 308 sẽ luôn mang theo tinh thần của phượt trải lên những cung đường quê hương tươi đẹp: đó là trải nghiệm, cảm nhận, và chia sẻ.

Ở bên chúng tôi nhé, những người bạn đồng hành trực tuyến! Chúng tôi sẽ kể bạn nghe những câu chuyện từ hành trình.
 
Sau một ngày dài chạy mệt mỏi bởi con đường mới Mường Lay nhầy nhụa đất bùn, cộng với trời mưa nên càng thêm phần khủng khiếp!

NLB kẻ cầm đầu của tiểu đoàn luôn là con thiêu thân dẫn đường. Anh phi qua những vùng nước không biết là nông hay sâu...
Anh lao qua nó với chiếc Jupiter như con ngựa bất kham. May mà nó chưa hất NLB của đoàn xuống hố nước bùn nhầy nhụa lần nào.

Sau hơn 100km đường, giờ đoàn chúng tôi đang nghỉ tối tại TP Điện Biên Phủ.
NLB sẽ post ảnh sau khi uống cafe về...
 
Last edited by a moderator:
@ Mr.Giang: Cảm ơn bác. Chúng tôi đang ở Tp. Điện Biên Phủ, sáng mai sẽ chạy về Mộc Châu rồi về HN, chắc là sẽ có dịp mời bác cafe ở Sơn La. Sẽ liên lạc với bác qua điện thoại nhé.

5h30 chiều nay, đoàn 308 dừng chân ở ĐBP, sau một hành trình tắm bùn đất và mưa từ Sìn Hồ qua Mường Lay rồi Mường Chà tới đây. Sẽ kể chi tiết ở post sau, trong lúc chờ đợi, mời các bạn xem bọn trâu đất về thăm Điện Biên :D

5019906773_c8533e01b4_z.jpg

(Ảnh của Bánh Bao)​
 
Thứ sáu, 24/9: Con đường mây trắng

Sìn Hồ, tôi lại phải kể chuyện Sìn Hồ, vì tưởng chừng lúc nói lời giã biệt là biệt, thì miền đất này còn níu chân chúng tôi, hút hồn chúng tôi bằng một dải thung lũng đầy mây nằm bên con đường từ Sìn Hồ sang Mường Lay.

5019947043_140bd21aa9_z.jpg


5019947029_9e40709b08_z.jpg


5019947033_e523f6bff3_z.jpg


5019947023_6f0d2c3f6f_z.jpg


5019947021_e0044a48c7_z.jpg


5019947019_a9eee3bfb0_z.jpg


5019946975_11d9edbf90_z.jpg

(còn tiếp)
 
(tiếp theo)

Chúng tôi đứng lặng người bên biển mây và thung lũng:

5020601566_a8f6fe3edb_z.jpg

(Ảnh của Giun)​

Buổi sáng, chúng tôi còn dự định sẽ chạy về Mộc Châu theo cung Sìn Hồ - Mường Lay - Tuần Giáo - Sơn La - MC, nhưng rồi 308 vẫn buộc phải "mua đường" khi thêm ĐBP vào điểm đến trong hành trình.

Trời không cho ai tất cả, và 308 cũng không là ngoại lệ. Sau những trải nghiệm no nên trên cung đường lúa Tú Lệ - MCC, chúng tôi phải vắt kiệt sức loanh quanh Sapa - Bát Xát; và tương tự, sau con đường mây trắng Sìn Hồ, chúng tôi phải dầm mình trong cơn mưa trắng trời từ xã Lê Lợi (Sìn Hồ) tới hết Mường Lay. Con đường vốn bị xe tải băm nát, nay được đồng lõa bởi cơn mưa, bày ra thiên la địa võng là những vũng nước, sống trâu trơn như đất sét, đá cục lổn nhổn. Đôi giày chống thấm nước tốt của tôi, nay quay ra phản chủ, vì nước mưa nhỏ từ áo mưa xuống gối và bắp chân chảy vào biến nó thành cái thùng chứa nước. Ăn trưa (vào lúc 1h30 chiều) ở đầu thị xã Mường Lay xong xuôi, NLB tranh thủ ngồi vắt bít tất, trong khi Giun và Bánh Bao khò khò theo giai điệu "mệt quá thân ta này".

Từ Mường Lay, chúng tôi định chạy về Tuần Giáo rồi xuôi theo quốc lộ 6 trở về càng gần Mộc Châu càng tốt. Tuy nhiên, chị chủ quán cơm khuyên nên đi đường 12 (về ĐBP) thì hơn, vì trong ngày mưa thế này, khả năng phải đẩy xe trên đường Tuần Giáo là rất cao. Ý kiến của chị tình cờ được vun đắp bởi anh chủ tiệm sửa xe máy bên kia đường, anh ta nói chuyện qua điện thoại to đến nỗi chúng tôi ngồi bên này đường còn nghe thấy, đại loại là có người gọi anh chạy lên Xá Tổng (ven đường 6) để giúp mấy chú Tây ngã hỏng xe trên đó, nhưng anh này thẳng thừng từ chối, vì đường khó đi.

105km tính từ Mường Lay, chúng tôi đang ở ĐBP như đã nói ở trên. Phòng tắm của khách sạn chúng tôi ở suýt tắc cống, bởi vì lúc nãy NLB "giặt" giầy :))
 
Last edited:
Đoàn 308 đã về tới Mộc Châu, cả đội ngồi ăn lẩu và ngắm những đợt mưa xối xả bạc cả mặt !
Có lẽ chắc phải 4h mới có thể lên đường để về HN

Mưa to quá, to quá đi thôi !
 
Last edited by a moderator:
Mưa nhiều thế nhỉ? Có làm gì ở Mộc Châu dc ko?
MC chỉ đẹp vào mùa xuân thôi mà.
Đường về đi đường nào?
Có qua bến phà Vạn Yên đẹp đến mơ màng ko?
Nhưng cẩn thận món trắng nhé.
Khéo đứa nào nó làm quen rồi thả vào thì lại bị các chú công an kiểm tra thì toi.
Tối nay về đến HN nhỉ? Để chuận bị bụng dạ. : d
 
Lúc còn nhỏ tôi đã không biết sợ sấm-chớp-sét, trái lại, còn thấy thích thú ngắm nhìn những tia lửa hằn lên nền trời, nghe tiếng nổ lúc rền trời, lúc đanh lại của sấm sét. Thiên nhiên quả mang trong mình một sức mạnh khủng khiếp.

Và ngày hôm nay, trong cơn mưa như tên bắn vào mặt suốt chặng đường hơn 90km từ đèo Thung Khe về HN, tôi lại được chứng kiến, và lần này, có thêm cảm ơn một phần trong cơn thịnh nộ của trời đất: ánh chớp sáng loà đã soi đường cho chúng tôi đi.

Tôi đang ngồi đây, giữa căn gác nhỏ quen thuộc ở HN để tĩnh lại cảm xúc, để cho bớt mệt nhoài, và để tìm cách nên bắt đầu câu chuyện từ đâu - câu chuyện về cuộc trở về đầy gian khổ của đoàn 308 cách đây có mấy tiếng đồng hồ.

Tôi chỉ muốn kể bạn nghe về 90km cuối trong tổng số hơn 400km hành trình từ ĐBP về HN của đoàn 308, ngày hôm nay.

Lúc chúng tôi ngồi nghỉ, ăn ngô luộc bên đèo Thung Khe (gần 6h chiều), thì trời đã nhuộm đen màu mây. Nhìn về phía HN, những đám mây mọng nước dường muốn cảnh báo rằng đường về sẽ lắm gian nan.

Tới dốc Cun, mưa đã nặng hạt. Tới TP Hoà Bình, mưa như phóng tiễn vào mặt. Áo mưa phần phật bay trong gió và tốc độ di chuyển cao, đã thấy nước ngấm vào da, vì quần đã ướt hết, giày cũng không ngăn được nước thấm. Hoà Bình cũng thành "Hà Lội", nhiều đoạn đường nước ngập gần ngang bánh xe.

Mưa táp cho không kịp vuốt mặt, đừng nói gì việc lau kính cho bớt nhoà. Hàng đoàn ôtô chạy ngược chiều phả đèn pha khiến khoảng không trước mắt chúng tôi chỉ có 2 thứ: 1 là ánh sáng chói của đèn xe; 2 là bóng tối. Tôi không thể biết những vũng nước, ổ gà, người đi xe đạp, đi bộ,... đang ở rất gần bánh trước xe mình. Hình như túi máy ảnh sau lưng cũng đã ướt, nhưng đành kệ, lo chạy để mà sống còn quan trọng hơn.

Tôi bảo Giun chạy thật sát sau xe mình, bật đèn pha để tôi có thể nhìn thấy ít nhất là những thứ trước mắt mình khoảng 3m. Nhưng cũng không thể chọi lại được đèn pha xe hơi. Nói chính xác là chúng tôi đã chạy xe bằng niềm tin và may mắn, niềm tin là sẽ không đâm vào cái gì đó ở phía trước, và may mắn là đúng như thế.

Thi thoảng, chỉ có ánh chớp sáng loà là người bạn thực sự, nó soi cho chúng tôi biết những gì đang ở trước mắt, vì nó át được cả đèn pha xe ngược chiều.

Nhưng nếu cứ chạy mãi bằng niềm tin như thế thì chắc chắn có 1 niềm tin khác là tôi sẽ có cơ hội đi phượt cõi hư vô. Phải tìm cách khác...

Một chiếc taxi vọt qua. À, giải pháp đây rồi! Nhưng không ổn, nó chạy nhanh quá, phải đến 80km/h.

Tự mò mẫm đường và chờ đợi. Đã thấy ánh đèn sáng quắc sau lưng, giải pháp thật sự đây chăng? Một chiếc xe dòng pick-up (bán tải) từ tốn vượt lên. Tôi nhớ như in vào vỏ não biển số của người bạn đồng hành bất đắc dĩ đó: 30V - 5530. Xe này chạy không quá nhanh - nên mới là giải pháp. Chúng tôi lập tức bám theo, coi nó là sao bắc đẩu dẫn đường.

Vậy là tôi không cần nhìn quá xa về phía trước, và cũng không cần quan tâm tới ánh đèn pha đối diện. Tôi chỉ giữ khoảng cách 20-25m sau 5530, và chỉ cần nhìn đèn hậu và biển số của bạn đồng hành, chạy theo bánh sau bên phải của nó.

Được một lúc, một chiếc có lẽ là crossover vượt qua 2 xe máy của 308, nối đuôi với 5530 - đó là chiếc "Hà Nam" mang biển 90T - 5555. Hà Nam chỉ chạy theo 1 lúc rồi vượt lên trên, mất hút.

Thảnh thơi sau lưng 5530 được một đoạn dài, tưởng chừng có thể theo nhau về HN, thì tới Xuân Mai, bạn đồng hành bất đắc dĩ bất ngờ táp vào lề đường. Thôi rồi, người đã bỏ ta đi, đành phải... tìm người mới.

Tôi không nghĩ "người mới" lại kém lãng mạn như thế: một xe tải Trường Hải, chở cái gì thì có lẽ không nên tìm hiểu tiếp thì hơn - 33M - 2241. Không những vậy, Trường Hải còn hay cáu bẳn, có lúc bất chợt phanh, lại có lúc tăng ga tới khoảng 70km/h, khiến chúng tôi cũng phải liều mạng lao theo. Dù vậy, chúng tôi vẫn trung thành với 2241, ít nhất là khi nó mua vé ở trạm thu phí Chương Mỹ, chúng tôi (ở làn đường xe máy) cũng... đi chậm để đợi :D.

Nhưng rồi, 2241 cũng sớm bỏ ta đi, nhanh hơn cả 5530.

Nhân vật thứ ba tiếp theo là 30T - 7023, một chiếc taxi. 7023 còn đam mê tốc độ hơn 2241, ngay cả khi tiến vào đoạn gần Hà Đông, đường nhỏ và xóc nảy người. Sự lựa chọn thứ ba thường khiến người ta nghĩ đó là lựa chọn cuối cùng, thế nên chúng tôi cũng gắng bám theo. Để rồi tới Hà Đông, sự lựa chọn cuối cùng lại theo gót tiền nhiệm, bỏ chúng tôi mà đi.

Nhưng Hà Đông nay đã lên Hà Nội, đèn cao áp sáng rực, chúng tôi đã có thể tự thân vận động nhờ vào ánh sáng văn minh của thủ đô rồi.

Và cuối cùng cũng mò được về tới nhà, nhìn lại mình, không khác gì vừa được móc từ dưới cống lên: ướt át, nhàu nhĩ, bùn đất,...

Đoàn 308 đã hoàn thành gần đúng hết cung đường đã thiết kế, tròn 7 ngày phiêu bạt. Chúng tôi sẽ tiếp tục chia sẻ với các bạn những hình ảnh và cảm xúc thu lượm được từ chuyến đi trong topic này.
 
Lại thèm được dầm mưa trên những con đường nhão nhoét đất bùn Tây Bắc !
Nhớ thật là nhớ không khí đầm ấm cùng các bạn đồng hành ở bất kì đâu đó !

Cảm ơn các bạn 308 ! :)
 
Cảm ơn Susu đã sửa lại post giúp Giun của 308.
------------------

Chúng tôi đi thăm lúa, và cũng đi tìm chân dung cuộc sống giữa trùng trùng màu vàng, màu xanh, và màu bạc úa - chân dung của những con người đã tạo nên vẻ đẹp đó, và cũng là những người xứng đáng hưởng thành quả từ những mầm sống gieo hạt đầu vụ.

Bạn, bạn có nhớ bài thơ này: Mùa gieo hạt buổi chiều

Đây là lúc hoàng hôn
Tôi ngồi dưới cửa lớn
Ngắm ánh rớt chiều soi
Giờ cuối cùng làm lụng
Trên ruộng tắm bóng thâm
Tôi cảm nhìn áo rách
Một ông lão đang tung
Gieo mùa sau xuống đất
Bóng ông già cao thẫm
Giẫm trên rãnh cày sâu
Chắc ông tin tưởng lắm
Vào ngày tháng ruổi mau
Ông đi trên đồng rộng
Qua lại, ném hạt xa
Mở tay, rồi lại vúc
Tôi trầm mặc nhìn ra
Trong lúc đêm giăng màn
Bóng mờ mờ xao xáo
Như nâng đến sao xa
Nét tay người gieo hạt.
Và thành quả là đây

5029159302_97a5bb3508_z.jpg


5028542949_259909a20f_z.jpg


5028542711_1d8872b953_z.jpg


5029158644_50c5015521_z.jpg


5028542225_874f2acb19_z.jpg
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,671
Bài viết
1,171,062
Members
192,337
Latest member
xjjrc
Back
Top