8. Thung lũng mộng mơ và thành phố tình yêu
5/2- Trước khi rời nhà nghỉ bên hồ Pukaki, chúng tôi đã đứng lại hồi lâu ngắm những đỉnh tuyết sáng loáng của ngọn núi Cook dưới ánh mặt trời rực rỡ ban mai. Mặt nước hồ Pukaki xanh thẳm phản chiếu ánh nắng làm cho cả một nửa khoảng trời rực rỡ hẳn lên.
Chúng tôi xuôi theo hướng Nam và Tây Nam. Ban đầu vẫn là những cánh đồng không lớn lắm, chốc chốc lại có những giàn tưới vươn sải dài, đôi khi tới hàng trăm mét. Những chú bò thong thả gặm những đám cỏ xanh còn lóng lánh ánh nước. Những kênh dẫn nước về các khu vườn cỏ nổi cao như những con đập dài chạy trên những cánh đồng khô lác đác những đám cỏ héo.
Chúng tôi đã vào thăm một cơ sở nhỏ nuôi cá hồi « High Country Salmon » . Trong một số các bể nước những chú cá hồi cứ mải miết bơi không ngừng theo vòng tròn. Chúng đớp mồi trong vòng quay đó, có khi theo đà lao cả lên mặt nước, rồi lại đáp xuống tiếp tục bơi. Chúng tôi hào hứng vì được dễ dàng xem sự di truyền kỳ diệu đó của tự nhiên. Thêm nữa, chủ cơ sở lại niềm nở đón khách, dù có mua hàng hay không.
Càng đi xuống, các dãy núi từ hai bên càng áp sát các con đường. Đôi khi chúng dãn bớt ra, nhường cho những đồi đất uốn lượn. Qua khỏi thị trấn Omarama chưa lâu, trên một sườn đồi như vậy chúng tôi nhận ra một vùng hoa Lupin dại tím ngát ở bên đường giữa những rặng lau phơ phất xung quanh. Chính là trong mênh mông các triền đồi cao thấp bao bởi các dẫy núi xanh xanh phía xa, khách đi đường không thể nào không đến tận nơi để chiêm ngưỡng những bông hoa rực rỡ đến thế, để cảm nhận được sức mạnh nào làm cho chúng có thể vươn lên trên những ngọn đồi gió gần như ít khi ngừng thổi làm rạp cá đám lau uốn lượn như sóng nước.
Vừa ra khỏi vùng hoa dại, chúng tôi lại gặp tiếp con đèo Lindis Pass. Từ trên đồi cao nhìn xuống, con đường uốn lượn quanh một lòng chảo rộng chiếm toàn bộ cả một tầm mắt. Có cảm giác như cả mặt phẳng đất đai võng xuống như mặt vải và con đường là những sợi chỉ thêu lên mặt phẳng khổng lồ đó.
Vẫn trên chặng đường này, trước khi đến thị trấn Tarras không lâu, chúng tôi lại gặp một cảnh tượng khác. Giữa một vùng đất chỉ có những đám cỏ khô xác, lưa thưa vài cây xanh thấp nhỏ, chợt hiện ra một thung lũng xanh rờn cây cối. Từ thung lũng này, một chuỗi dài các dải cây xanh chạy song song với con đường- như là có một dòng chảy hút các nguồn nước xung quanh đổ theo một đường ngầm dưới lòng đất.
Thiên nhiên ở hòn đảo Nam vừa khắc nghiệt, vừa kỳ diệu. Chặng đường sau đó hầu như nằm giữa các khu núi đá, vừa khúc khuỷu, vừa luôn có các sườn đá chênh vênh lơ lửng đủ hình khối. Con đường sau khi ngoặt theo các sườn đá lại chạy ven theo các con hồ mênh mông- con nào cũng dài hàng chục cây số : Dunstan, Waikatipu… Chúng không rộng nên lúc nào cũng có thể thấy cảnh sắc cả hai bên bờ. Chính ở cuối hồ Dunstan, tại thị trấn Cromwell chúng tôi đã vào mua quả cherries ở trang trại « Glenfied Orchard »- nơi để cho khách đến mua tự hái quả. Suốt một tiếng đồng hồ giữa vườn cây cherries cao 4-5m với những chiếc thang sắt vững chắc, chúng tôi đã thưởng ngoạn và hái những chùm quả mọng tím đỏ trên các cành lá nặng trĩu quả, che kín bóng nắng.
Rồi trong bóng chiều của một ngày vẫn sáng đến tận 9 giờ tối, chúng tôi đã đi dạo trong Queenstown Gardens- khu vườn cây bao quanh vịnh Queenstown thuộc hồ Waikatipu. Phía sau khu vườn là những ngôi nhà trắng toát của thành phố đứng trên sườn núi cao. Một cáp treo bám theo vách núi khá dốc đang kéo hàng chục chiếc buồng chở khách như con thoi liên tục lên xuống.
Xung quanh bờ vịnh thoai thoải, nước trong vắt thấy rõ những hòn sỏi bên dưới, rất đông người ngồi, nằm trên bãi cát hoặc đang vùng vẫy trong lòng nước xanh thẳm. Nhiều người ngồi thành những đám đông, phần lớn là thanh niên trong các bộ đồ thể thao chuyện trò ồn ã hoặc nhâm nhi bên những chai vang vàng óng hoặc đỏ sậm. Các bà mẹ ngồi trông các bé gái đánh đu theo những sợi dây tung mình trên các vũng nước nhỏ. Những bé lớn hơn đang tập đi thăng bằng trên các sợi dây căng là là mặt đất. Chúng đang tập luyện để trở thành chủ nhân của các trò chơi du lịch mạo hiểm nổi tiếng thế giới của thành phố này. Trên đường đến đây, dọc theo các hồ và sông đầy nước, chúng tôi đã chứng kiến những xuồng máy, những môtô nước chở người lướt đi với tốc độ chóng mặt.
Giữa những dòng người đang đi lại, ở một góc phố nổi lên bức tượng màu đồng hun một người đàn ông trung niên đang đứng trầm mặc. Dưới chân bức tượng đề tên W.G.Rees(1827-1898)- người có công đầu trong việc thành lập thành phố vào năm 1860.
Ngay gần lối vào khu vườn là Đài tưởng niệm giống một chiếc cổng lớn để mọi người đi qua với dòng chữ trên nóc : « Service above self » (Nghĩa vụ cao hơn cá nhân). Hai bên cổng ghi tên tuổi những người con của thành phố đã hy sinh trong thế chiến I trong hàng ngũ quân đội Anh. Queenstown với không đầy ba vạn dân mà có sức cuốn hút đông đảo khách du lịch từ khắp nơi trên thế giới.