What's new

[Chia sẻ] Đón Tết ở Tây Tạng

Thấy có bạn muốn đi Tây Tạng theo kiểu bụi nên xin mạn phép post lại bài này ( đã đăng trên ttvnol ) .,

ĐÓN TẾT Ở TÂY TẠNG - 2008

Còn không đầy 10 tiếng nữa là tôi sẽ lên đường để đến với Tây Tạng ...vùng đất huyền thoại mà tôi đã nghe nhiều , đọc nhiều xem nhiều trên phim ảnh nhưng chưa bao giờ đặt chân đến ...Sự khao khát thực hiện giấc mơ một lần đặt chân đến vùng đấy ấy đã khiên tôi âm thầm chuẩn bị và sau 5 năm chuẩn bị tôi đã sắp thực hiện được giấc mơ này

Không sắp xếp được thời gian nào trong suốt một năm cày cật lực như trâu để kiếm tiền cho chuyến đi , tôi đành chọn dịp Tết để thực hiện chuyến đi dẫu biết rằng khoảng thời gian này thật sự là không tốt lắm cho việc đến Tây Tạng khi ở đây mùa đông vẫn chưa qua... Nhiệt độ luôn dao động từ 8 độ đến âm 3 độ . Lên bõ du lịch rủ rê ...một vài bạn góp ý nhưng tuyệt nhiên không có ai tham gia ...Đang chuẩn bị đi một mình thì cuối cùng cũng thuyết phục được một người bạn đồng hành

Trong suốt tháng 12 tôi đã phải lục lọi tìm kiếm tất cả những thông tin về Tây Tạng trên mạng , lonely planet ... và cuối cùng thấy rằng mình không thể đi như các bạn ở Hà Nội được ( đi bằng đường bộ ) vì tốn quá nhiều thời gian ( gần cả nửa tháng ) nên đành phải cắn răng chọn đường hàng không với giá cả đau xót...

May mắn thay , trong lúc dầu sôi lửa bỏng như thế tình cờ tôi quen được anh bạn Lê Quốc Việt ( lqviet99 ) mới trở về từ Cửu Trại Câu . Trong lúc chat chit mới biết công ty của Việt chuyên lo vé máy bay giá rẻ . Mừng rỡ , tôi đặt hàng ngay ... Sau vài ngày ông bạn vàng báo giá làm tôi quá bất ngờ chỉ khoảng 876 usd cho toàn bộ các chuyến bay khứ hồi Sài Gòn - Lhasa ... Quả thật là một giá trong mơ dù đường bay có vẻ lòng vòng ( Sài Gòn - Nam Ninh - Thành Đô - Lhasa - Thành Đô - Nam Ninh - sài Gòn ) ...So sánh với giá bay thẳng của Southern China Airline ( Sài Gòn - Quảng Châu - Thành Đô - Lhasa ) là khoảng 1300 usd thì quả là trong mơ thật

Tuần sau Việt báo không có chuyến Nam Ninh - Sài Gòn vào ngày đã chọn ... Tôi buộc phải thay đổi phương án quyết định vẫn bay theo lịch trình giá rẻ ...Khi về đến Nam Ninh sẽ đi bus về Hà Nội và từ Hà Nội sẽ bay về Sài Gòn ... Đặt vé Hà Nội - sài Gòn ngay vì sợ cao điểm sẽ không có vé

Tuần sau nữa ...Việt báo chuyến đi Nam Ninh - Thành Đô bị hủy , phải mua vé của hãng khác và phải bù thêm tiền...và may mắn thay vào giờ chót lại có 2 khách hủy chuyến Nam Ninh - Sài Gòn .Thế là lại huỷ vé Hà Nội - Sài Gòn , mua lại vé Nam Ninh - Sài Gòn và đóng thêm tiền . Tình ra mổi vé đã lên đến 1200 usd nhưng dù sao vẫn thấy rẻ hơn nếu mua trực tiếp ... Đến các hãng hỏi thì biết giá rất cao do lịch đi vào dịp tết....

Tuần sau nữa nữa...anh bạn đồng hành xin phép được nghỉ thêm 3 ngày....tôi cũng tức tốc xin phép Xếp nghỉ thêm 3 ngày ...Được Xếp gật đầu đồng ý , tôi vui mừng gọi điện cho Việt để đổi vé ... Thế là lại tốn thêm một khoảng tiền nữa

Cũng thông qua công ty của Việt tôi đặt luôn tất cả các dịch vụ cho chuyến đi vì sợ Tết mọi thứ sẽ lên giá ....

28 tết ...thông tin trên tivi cho thấy thời tiết bên Trung Quốc rất khắc nghiệt ..bão tuyết hoành hành . Nhiều chuyến bay bị hoãn bị huỷ ...

30 tết thời tiết ở Tây Tạng khá đẹp ...nhiệt độ dao động từ 8 đến âm 1 độ . Trời nắng...



NHẬT KÝ HÀNH TRÌNH



2 giờ sáng , chúng tôi có mặt tại sân bay Tân Sơn Nhất . Khi đến sân bay đã thấy có khá đông người , hoá ra có 1 đoàn đi du lịch Bắc Kinh phải quá cảnh ở Nam Ninh đi cùng . Lần đầu tiên xuất ngoại nên chúng tôi thật lóng ngóng chẳng biết làm thủ tục thế nào . Sau khi check in chúng tôi vác ba lô theo đoàn du lịch Bắc Kinh tiến vào bên trong để làm thủ tục xuất cảnh . Cầm passport và vé máy bay của tôi , anh nhân viên hải quan liếc sơ qua rồi quăng trả lại kèm theo 1 câu nói ngắn gọn : " phiếu xuất nhập cảnh đâu ? " . Tôi lúng túng ...vì quả thật từ lúc check in tôi chẳng thấy cái phiếu xuất nhập cảnh đó nằm ở đâu cả .Tôi ấp úng hỏi lại anh hải quan có gương mặt lạnh lùng và cau có như thể tôi bắt anh ấy phải thức dậy lúc trời chưa sáng để làm thủ tục cho tôi đi chơi ... " Lấy phiếu ở đâu ạ ? " . Không buồn trả lời anh ấy chỉ tay ra phía ngoài... Tôi đành lếch thếch vác ba lô chạy ra ngoài nhìn dáo dác vẫn không thấy nơi nào để cái phiếu ấy cả . Đành phải chạy lại chỗ hãng máy bay check in để hỏi thì may mắn thay em gái check in lấy ngay 1 xấp và đưa cho chúng tôi . Chúng tôi hí hoáy điền các thông tin vào trong tờ giấy ấy và trong lòng cứ lo lắng không biết mình có làm đúng hay không ... Đột nhiên tiếng loa vang vang gọi tên mình , báo phải quay lại để kiếm tra hành lý . Hoá ra , tôi có mang theo 3 chai nước suối nên buộc phải mở va li để kiểm tra ...

3 giờ sáng , mọi chuyện xong xuôi chúng tôi vào phòng đợi tranh thủ ngủ thêm ít phút ngắn ngủi
3 giờ 40 '' máy bay cất cánh....

NAM NINH


Máy bay hạ cánh tại phi trường Nam Ninh lúc 7 giờ .Nhiệt độ vào khoảng 8 độ c nhưng cũng đủ làm cho chúng tôi cảm thấy lạnh lẽo . Bước qua 1 đoạn ống dài , chúng tôi vào phòng làm thủ tục nhập cảnh Trung Quốc . Trước đó trên máy bay các cô tiếp viên hàng không đã phát cho chúng tôi một giấy khai nhập cảnh tương tự như của Việt Nam nhưng màu sắc có vẻ tươi tắn hơn được in bằng 2 thứ tiếng Anh - Hoa để chúng tôi khai vào đấy . Lúc vào phòng nhập cảnh , chỉ cần kẹp tờ ấy vàp passport và đưa cho nhân viên hải quan Trung Quốc . Nhân viên hải quan Trung Quốc nhìn tôi mỉm cười , liếc sơ qua passport , tờ khai , đóng dấu vào rồi trả lại cho chúng tôi ...Thời gian không đến 2 phút . Khi tôi cầm lấy passport , anh ta lại mìm cười và nói " Ni hao " ...Một ấn tượng khá đẹp đầu tiên khi chúng tôi đặt chân lên đất Trung Hoa ...Và từ đó mặc dù không hề muốn tôi vẫn phải thầm so sánh và tự hỏi rằng những người nước ngoài sẽ nghĩ gì và có cảm giác gì khi đặt chân đến Việt Nam phải tiếp xúc với những anh hải quan có gương mặt lạnh lùng mà tôi đã gặp .... ?
Bên ngoài trời còn tờ mờ sáng . Chúng tôi vác ba lô lên chiếc xe bus đậu sẵn vì coi trong Lonely Planet , chuyến xe bus này sẽ chạy vào trong thành phố và dừng tại trụ sở của hãng . Gần đấy có một khách sạn thuộc dạng guess house là Chaoyang Fandian . Giá vé xe bus là 15 tệ cho 1 đoạn đường dài gần 40 km cũng không phải là quá mắc

Chaoyang Fandian nằm ngay góc bùng binh , đối diện với ga xe lửa của thành phố Nam Ninh là một khách sạn được dân ba lô jưa chuộng vì có nhiều giá để lựa chọn từ 50 tệ đến 180 tệ . Trước khi nhận phòng , goài việc trả tiền trước bạn còn phải đưa tiền thế chân cho chiếc chìa khóa phòng khoảng 100 tệ ( sau này tôi mới biết tất cả các khách sạn ở Trung Quốc đều có quy định này , chẳng hiểu để làm gì ? ) Chúng tôi chọn phòng có giá 110 tệ là một phòng đôi 2 giường , có máy sưởi , khá sạch sẽ .

Thành phố Nam Ninh là thủ phủ của tình Quảng Tây . Tuy được coi là vùng sâu , vùng xa của Trung Quốc nhưng khu trung tâm của nó khá nhộn nhịp . Đường phố được trang trí bằng nhiều đèn lồng đỏ . Chỉ thấy người đi bộ , xe bus , xe taxi , xe đạp ... Tuyệt nhiên không thấy một chiếc xe máy nào


DUONGP1.jpg


Đường phô ở Nam Ninh

CAUONA1.jpg


Một cây cầu bắc ngang một con kêng giống kênh Nhiêu Lộc nhưng sạch hơn

dscf2414_resize.jpg


Khu trung tâm thành phố Nam Ninh

KHUTHU1.jpg


Khu thương mại Chao Yang - Wal mark đã đổ bộ vào Trung Quốc

KHUNHA1.jpg


Bên cạnh đó vẫn còn một số khu nhà củ nép mình trong những ngõ hẻm bên cạnh những đường phố hào nhoáng
 
Last edited:
BARKHOR


Nhiều người nói trong sự Trung Quốc hoá đang diễn ra vô cùng mạnh mẽ ở Tây Tạng thì duy chỉ có một nơi còn giữ được hồn Tây Tạng . Nơi đó là Barkhor .

Tôi không có nhiều văn vẻ để viết được những cảm nhận hay ho như thế mà chỉ cảm thấy một điều : Khi trở về sài Gòn nắng ấm , ngồi hồi tưởng lại những gì mình đã trải qua trong 4 ngày ngắn ngủi ở Tây Tạng , cái làm cho tôi nhớ một cách da diết nhất , không phải là sự tráng lệ , tôn nghiêm của Potala , ánhs áng kì ảo trong Sera Monastery hay sự buồn bã cũa Drepung Monastery ...mà chính là Barkhor ...Hay chính xác hơn đó là không khí của Barkhor

Barkhor ( Bajiao ) là một khu vực hình như của riêng người Tạng . Nó giống như khu Chợ Lớn dành riêng cho người Hoa ở Sài Gòn . Trung tâm của khu Barkhor là Jokhang temple ( Đại Chiêu ) , một trong nhhững nơi linh thiêng bậc nhất đối với người Tạng , chỉ sau Potala . Ba buổi sáng liên tục tôi ra Jokhang rất sớm nhưng vẫn không thể nào chen chân vào dòng người Tạng đang thành kính xếp hàng dài dằng dặc để vào thăm viếng nên đành đứng ngoài chiêm ngưỡng vẻ đẹp của ngôi đền được xây dựng từ thế kỷ VII và nhìn bức tượng Phật Đức hạnh cao quý được điểm trang bằng vô số ngọc ngà , châu báu bằng postcard . Chúng tôi không hề hối tiếc vì đã mất bao nhiêu tiền bạc để lên đến đấy mà không chịu khó chờ đợi để vào chiêm ngưỡng vì chúng tôi tự nhận thấy rằng sự kiên nhẫn và lòng sùng đạo của chúng tôi không thể so sánh được với người Tạng , những người bất chấp giá lạnh xuống dưới không độ kiên nhẫn xếp hàng chờ trong đêm tối và thậm chí " ngũ thể nhập địa " không ngừng xung quanh khu Barkhor ...

Toả ra xung quanh Jokhang là những đường phố nhỏ đầy màu sắc Tạng với những quầy hàng bán đầy những đồ trang sức , tranh tượng Phật và nhiều thứ linh tinh khác nhưng luôn thấm đẫm màu sắc Tạng . Thình thoảng lại có vài nơi để người ta đốt một thứ cỏ toả ra một mùi nồng nồng nhưng rất dễ chịu . Cảm giác chen vai cùng với những người Tạng mà không bị ai dòm ngó cho là người lạ , cầm lên xem một món đồ nào đó , rồi trả giá như một đấu trí căng thẳng giữa người bán và người mua , rồi nụ cười vui vẻ khi bạn trả giá thật thấp mà không mua , bám theo những vị Lạt ma tha hồ chụp hình mà không bị cho là quấy rầy ...làm cho tôi thật sự hạnh phúc . Tôi biết mình đã yêu Barkhor mất rồi .

Giờ đây , khi ngồi gõ những dòng chữ này tôi vẫn luôn cảm thấy cái mùi , cái hình ảnh ồn ào đáng yêu , cái không khí lành lạnh đẫm chất tôn giáo của Barkhor đangh phảng thất đâu đây ...Tôi biết Barkhor đã dành một chỗ mãi mãi trong trái tim tôi...

jokhang.jpg


Jokhang ( Đền Đại Chiêu - Dazao shi ) - mở cửa từ 9am - 5pm
- Giá vé : 70 tệ


jokhang2.jpg


truoccongjokhang.jpg


Trước cổng Jokhang

truoc20cong20jokhang.jpg


bakhor201.jpg
 
Last edited by a moderator:
Barkhor

bakhor202.jpg


bakhor203.jpg


bakhor204.jpg


bakhor20-20920gio20sang.jpg


Barkhor lúc 9 giờ sáng

bo20duoc20ban20de20cung20duong20tru.jpg


Đây là bơ của bò Yak được bán để người Tạng cúng vào các chùa . Người Tạng có thói quen mang bơ trong các bình thủy tình rồi châm vào các ngọn đèn trong đền , tu viện để cúng dường

chuyen20phap20luan20bakhor202.jpg


Chuyển pháp luân - Đây là một dạng pháp khí phổ biến tại các tu viện , đền ... Bên trong có chứa cuộn giấy ghi các kinh . Khi ta quay chuyển pháp luân cũng có nghĩa là ta đang đọc kinh . Và nhớ quay theo chiều kim đồng hồ nhé ...

chuyen20phap20luan20-20bakhor.jpg
[/QUOTE]
 
Last edited by a moderator:
cua hang luu niem bakhor.jpg


Nếu không tỉnh táo bạn có thể chết ở các gian hàng bán đồ như thế này . Không có một lời khuyên cụ thể nào cho bạn về giá hàng . Hãy mua nếu bạn thích và trả giá ở cái mức bạn cảm thấy mình sẽ mua được - Ví dụ : tôi đã mua 1 cái vòng bằng đồng được nói giá 200 tệ với giá 15 tệ

cua hang luu niem bakhor 2.jpg


ngon den bo trong den - bakhor.jpg


Các ngọn đèn được thắp bằng bơ yak do người Tạng cúng . Nó luôn mang cho tôi một cảm giác huyền bí nhưng ấm áp lạ thường
nhon nhip bakhor.jpg


Nhộn nhịp Barkhor

prayer.jpg


Lời nguyện cầu
 
Tiếp một số hình ở Barkhor

o cua mua dong.jpg


Ô cửa mùa đông

nguoi tang 2.jpg


nguoi tang.jpg


nguoi tang 3.jpg


sua giay bakhor.jpg


Một tiệm sửa giày lề đường ở Barkhor - rất đông khách và cái máy để khâu giày chắc có tuổi lớn hơn chủ nhân của nó
 
cai bang lhasa.jpg


Khái niệm quyền trẻ em chỉ là những lời lẽ hoa mỹ của con người ...Nơi nào cũng có người ăn xin . ..nhưng ít ra ăn xin ở Tây Tạng không chèo kéo khách du lịch và chưa có những kĩ nghệ để đánh những đòn cân não vào lòng trắc ẩn của mọi người như ở...Sài Gòn


em be tay tang va tin.jpg


Em bé Tây Tạng này đang tập viết những chữ Tạng ...cười hồn nhiên khi chúng tôi đề nghị chụp ảnh cùng

Và đây là những hình ảnh về đường phố Tây Tạng . Phát triển rất nhanh nhưng cái hồn của nó vẫn được lưu giữ

duong pho lhasa4.jpg


duong pho tay tang.jpg
 
Last edited:
POTALA


Linh hồn và trái tim của toàn bộ Lhasa nói riêng và Tây Tạng nói chúng chính là Potala . Công trình kiến trúc này đã từng là nơi ở của Songtsen Gambo ( Tùng Táng Cương Bố ), lãnh tụ tối cao của người Tạng vào thế kỷ VII và sau này là nơi ở của các vị Đạt Lai Lạt Ma cho đến đời thứ XV . Nó bị người Trung Quốc cai quản và suýt bị phá hủy trong cách mạng văn hoá 1959 nếu không có sự can thiệp kịp thời của Chu Ân Lai . Đến 1980 nó được sửa chữa và hoàn thành vào năm 1995 với số tiền lên đến 4 triệu USD và được công nhận là di sản văn hoá thế giới

Hai ngày liền đến Jokhang nhưng không vào được đã khiến chúng tôi nản chí và có ý định bỏ luôn Potala . Nhưng theo lời khuyên của Vân , chúng tôi quyết định thử vận may của mình một lần nữa khi đến Potala lúc 8 giờ sáng . Một đoàn người đã chờ sẵn nhưng chiều dài của nó làm cho chúng tôi cảm thấy phấn chấn hẳn .và nhanh chóng nối đuôi

Đúng 9 giờ 30 , cửa chính Potala bắt đầu mở . Mọi người ùa vào như một dòng thác . Tất cả mọi túi xách đều phải đưa qua máy soi . Sau khi vượt qua một cánh cửa nhỏ chúng tôi lọt vào một cái sân khá rộng và phòng bán vé nằm một góc khiêm tốn phía tay phải . Đến lúc này chúng tôi mới phát hiện ra mình đi nhầm cửa . Đáng lẽ du khách nước ngoài phải đi ở cửa phía Tây chúng tôi lại theo đám đông đi vào cửa chính . Dân Trung Quốc mua vé vào cửa chỉ mất có 1 tệ . Ý định gian dối của tôi đã không thành khi tôi cũng chen lấn vào phòng vé đưa 2 tệ và nói bằng tiếng Trung là mua 2 vé . Cô bán vé nhìn tôi mỉm cười và sau đó xổ một tràng tiếng Trung khiến tôi đờ mặt ra . " buy ticket inside " Đó là những lời cuối cùng cô nói khi đẩy trả lại tôi 2 tệ ...

Từ phòng vé , vượt qua 1 khoảng sân rộng là đến cổng để bước vào thế giới của Potala . Potala có 2 phần là Bạch cung và Hồng cung ( gọi như vậy là do màu sơn tường của 2 phần là trắng và đỏ ) . Từ cổng để vào Bạch Cung phải vượt qua gần vài trăm bậc thang . Tôi vừa đi vừa thở dốc , cảm thấy mình rất mau mệt đánh dùng liệu pháp tinh thần giống người tạng là vừa bước vừa đọc chú : Ohm mani pud me Ohm... Rồi cunglễn được đến nơi . Phòng bán vé cho người nước ngoài nằm ngay cửa ngoài Bạch cung . Thật là may mắn khi chúng tôi là những người nước ngoài đầu tiên mua vé nên chẳng phải chờ đợi , lấy số gì cả , thậm chí các cô bán vé cũng chẳng cần nhìn đến passport như trong lonely planet khuyến cáo

Sau khi bước lên một cầu thang gỗ và đưa vé cho nhân viên an ninh ,chúng tôi bước vào thế giới của Potala và đây cũng là lúc tất cả mọi thư máy móc liên quan đến hình ảnh đều phải tạm dừng hoạt động ...

Không thể nào tả được cảm giác ngưỡng mộ của chúng tôi , khi rồng rắn luồn qua những con đường nhỏ hẹp của các dãy phòng sáng lờ mờ , thứ ánh sáng vàng vọt nhưng vô cùng tinh khiết của những ngọn đèn được thắp từ bơ Yak . Vô số phòng , vô số tượng Phật bằng vàng với những phong cách độc đáo mà tôi chỉ nhìn thấy qua sách báo nay hiển hiện trước mắt . Những mandala không phải bằng cát màu mà bằng vàng khối và những ngôi mộ bằng vàng khổng lổ của các vị Đạt Lai Lạt Ma với những hoạ tiết tinh xảo đã làm chúng tôi ngây ngất ...

Chúng tôi không quên dâng một chiếc khăn cho một vị Lạt Ma đang ngồi đọc kinh và nhờ ngài chú nguyện . Ông cầm chiếc khăn đọc một bài kinh ngắn và trả lại chiếc khăn cho chúng tôi . Đối với một kẻ hành hương , đó sẽ là vật quý giá nhất ....

Bước ra khỏi Hồng cung , nhìn toàn bộ toà kiến trúc bằng gỗ đang phô mình trong ánh nắng dịu nhẹ và những cơn gió lạnh mùa đông , tôi cứ luôn tự hỏi , điều gì khiến những người Tạng có thể làm nên toà kiến trúc này và khâm phục sự bảo tồn của người Trung Quốc . Tôi không hiểu vì sao họ lại cấm chụp hình trong Potala nhưng sau những gì tôi đã nhìn thấy , đôi khi anh bạn tôi nhìn trước ngó sau và tìm cách chụp lén nhưng tôi đã cương quyết nói không . Không phải tôi sợ cảnh sát Trung Quốc gây khó dễ , hay phải đóng tiền phạt mà tôi chỉ cảm thấy rằng nếu vì những ánh đèn flash loé liên tục mà những tác phẩm trong Potala bị hư hại thì quả thật đó là một tội ác không thể nào dung thứ


potala sang som.jpg


Potala lúc sáng sớm

potala inside 1.jpg


Bên trong Potala

cong chinh va noi ban ve cho nguoi tq.jpg


Cổng chính và nơi bán vé cho người Trung Quốc với giá 1tệ

cong vao bach dinh.jpg


Cổng vào Bạch Cung

duong len bach dinh.jpg


Đường lên Bạch Cung ( khoảng vài trăm bậc thang ). Nhớ đọc chú Ohm mani Pud me Ohm nhé !

quay ban ve cho nguoi nuoc ngoai.jpg


Quầy bán vé cho người nước ngoài

san trong cua potala.jpg


Sân trong của Potala
 
SERA MONASTERY


Buổi chiều cuối cùng , không thể đi Ganden Monastery được vì quá xa , chúng tôi đành gọi Taxi để đi đến tu viện gần nhất là Sera Monastery ( Sela si )

Sera monastery là một trong 2 tu viện lớn nhất ở Lhasa với số tu sĩ lên đến 5000 người . Sera nằm ở phía Bắc Lhasa , cách Lhasa khoảng chừng 5km . Đi taxi đến đó khoảng chừng 20 tệ

Cảm giác đầu tiên khi chúng tôi đặt chân đến Sera là một cảm giác không hài lòng vì sự xô bồ nhếch nhác của nó . taxi chỉ dừng ở đầu đường và chúng tôi phải vượt một con dốc mới đến cổng tu viện . Suốt con dốc đó là hàng quán , ăn xin và buôn bán . Cứ có cảm giác mình đang đi trên con đường dẫn vào chùa Hương ...

Và cũng không thoát được cặp mắt lành nghề của người bán vé . Người qua kẻ lại nườm nợp nhưng duy chỉ có chúng tôi bị ngoắc lại để mua vé . Cũng may giá vé không giống như Lonely Planet đã nêu mà thấp hơn một chút : 50 tệ / vé

Những người Tạng xếp hàng dài để chờ vào điện chính đã tạo cho chúng tôi một khoảng không gian thư giãnđể đi dạo khắp nơi . Sera giớng như là một trường cao cấp Phật học hơn là một tu viện . Toàn Sera được chia làm nhiều khu nhỏ và các vi sư sinh hoạt theo những đơn vị nhỏ đó . Hầu hết các vị Lạt ma đều tỏ ra rất thân thiện khi chúng tôi ghé thăm . Mặc dù không biết tiếng Anh , không giao tiếp được với nhau nhưng những nụ cười của họ làm cho chúng tôi rất sung sướng . Thậm chí có một vị Lạt Ma còn ưu tiên ban phép cho chúng tôi bằng cách dùng một tảng đá to đấm vào lưng chúng tôi trong sự ghen tỵ của những người dân địa phương

Ấn tượng nhất của Sera là giảng đường chính . Đó là một căn phòng lớn đỏ rực lên với những ánh sáng đỏ vừa ma quái vừa huyền bí nhưng rất nhẹ nhàng . Đó là một thứ ánh sáng đặc biệt được tạo ra từ những tầm màn đỏ treo khắp nơi và những bức tượng Phật , Thập diện , và các vị Đạt Lai Lạt Ma sống động , đẹp đến nỗi không cầm lòng được chúng tôi phải móc 30 tệ để được phép chụp hình

Có thể đi về Barkhor trở lại bằng xe bus đậu đầy dãy ngoài đường với giá 1 - 2 tệ nhưng bạn phải đợi cho đủ xe mới chạy . Và ấn tượng cuối cùng mà Sera để lại cho chúng tôi là món khoai tây chiên dòn cùng với muối và ớt được bán theo bát . ( 1tệ/bát ) . Xin thề có các vị Lạt Ma làm chứng trong suốt 8 ngày ở Trung Quốc , món ăn mà tôi có thể ăn hết và ngon lành như vậy chính là bát khoai tây đơn giản ở Sera

sera 1.jpg


sera 2.jpg


sera 3.jpg


sera 4.jpg


sera 5.jpg


sera6.jpg


asemble hall - sera.jpg


Trong giảng đường chính
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,672
Bài viết
1,171,035
Members
192,336
Latest member
hakhaclinh
Back
Top