What's new

Đồng Tháp Mười nhỏ to tâm sự - Phần 3

Tặng anh chị em nào hay du lịch/công tác bằng máy bay:
______________
Mùi của mây trời

Mùi long não trên người bà già xộc lên mũi tôi trong lúc giúp bà cài dây an toàn. Bà hỏi mở cửa sổ được không, một câu hỏi khiến tôi phải bật cười, như ngay trước đó bà hỏi trên này có nhà vệ sinh không hay là phải ghé dọc đường làm cái chuyện không ai thay thế được. Chúng tôi đang ngồi trên chiếc máy bay sẽ cất cánh trong giây lát nữa.

Ngay từ khi bước chân lên khoang máy bay bà già đã than ngộp thở quá, kêu ca máy bay mắc tiền mà hôi mủ (?!). Nếu không bị con cái ép đi máy bay một lần cho biết, bà sẽ đi xe đò, loại xe cùi bắp để mở cửa cho gió vô, dễ ngủ. Ở nhà cũng vậy, có thả cửa thì mới ngủ thả cửa được. Tôi thấy hơi mắc cười thầm nghĩ thói quen này sẽ là thảm họa khi đi…tàu ngầm.

Ẩn ức về chuyện kẹt trong những lốp kính dày không bao giờ được mở, dù hệ thống điều hòa trên máy bay đã làm người ta so vai vì lạnh, bà già vẫn tiếp tục kể về những cây sứ cùi, cây ngâu bên ngoài cửa sổ nhà mình, về hai cánh cửa gỗ bị mưa nắng làm cho thâm sì nứt nẻ. Câu chuyện gợi lên một cơn nhớ lơ tơ mơ những cửa sổ nhà ngoại hồi tôi còn ở đó. Cũng mở toang suốt, ngủ dậy trước nhất nhìn qua khung cửa, thấy lấp ló một ngày. Những bữa mưa gió lớn buộc phải đóng cửa lại, tôi thấy bức bối ngộp như sắp đứt hơi đến nơi rồi. Và qua cái cửa đêm đêm gió đắp cho đứa trẻ tôi mùi của những cái nắp lu chầm bằng lá dừa nước đã lâu ngày mục rã. Mùi rêu dậy trên những mảng tường tuổi gấp mấy lần tuổi tôi.

Người quê không đoạn tuyệt với thế giới bên ngoài dù cửa đóng then cài. Bởi những cánh cửa lá sách ở gian nhà xưa dù đóng kín rồi vẫn len lỏi vào nhà một thứ khí trời trong veo trong vắt, chỉ hít thở thôi đã nghe ngọt lịm rồi. Trăng và nắng vẫn lọt sáng qua những khe lá. Dường như người và thiên nhiên không bị bứt rời nhau.

Từ bỏ quê về chợ không gặp lại cái không khí ấy nữa, tôi đã chặn mùi hoàng lan cồn cào buổi chạng vạng bên ngoài cái cửa kiếng kín bưng, rồi thở bằng không khí lạt lẻo lờ lợ phả ra từ máy điều hòa. Cũng đôi lần ngó ra ngoài nghĩ, nếu mở cánh cửa, tỉ mẩn lọc cho kỹ, chắc trong mùi khói xe có mùi cỏ cháy, mùi cơm khét bên nhà hàng xóm, hay hương đất tanh tanh sau mưa.

Vậy thì những đụn mây trùng trùng như núi kia có mùi gì, cái tầng khí quyển âm mấy chục độ này có mùi gì ? Tôi sực nghĩ vậy khi nhìn ra ngoài cửa sổ máy bay, khi lướt qua chỗ bà già đang tuyệt vọng ngọ nguậy trong cái dây an toàn thít chặt, tôi bất giác cũng có ý muốn mở cái cửa sổ này. Chỉ là tò mò thôi, không phải để thở như bà già vẫn tưởng bất cứ cánh cửa nào mở ra đều cho người ta hít thở.

Và lúc gió phi trường phả cơn nóng hầm hập đón hành khách chếnh choáng bước những đầu tiên lên mặt đất, bà hít hà khoan khoái rút ra kết luận đi máy bay chỉ được cái nhanh, còn lại chán, không có cảnh gì coi, mà lại ngộp muốn chết. Rồi bà ngạc nhiên hỏi bây không thấy tù túng à ?

Tôi chỉ mất chưa đầy một giây cho việc trả lời không nhưng mất nhiều ngày sau để thắc mắc, tại sao tôi không thấy ngột ngạt chút nào ? Sao tôi không còn khao khát nối kết với tự nhiên, không thèm muốn được thở những thứ khí trời bên ngoài những cánh cửa, một thứ tự do mà bà cụ kia luôn khao khát ?

Ai đã làm gì tôi và tôi đã làm gì tôi, làm sao mà tôi không còn thường xuyên nhận ra mình đang trong tù đọng, hít thở tù đọng, yêu và sống giữa bầu không khí tù đọng ?

Bên ngoài những cánh cửa mà tôi thường tì mặt vào ngó mông lung, có lẽ chỉ cần mở ra sẽ ngào ngạt hoa ngâu hoa lài…

Nguyễn Ngọc Tư
 
Miền Tây sông nước?
attachment.php



Ở đâu của miền Tây?
attachment.php



Chờ nước lên:
attachment.php



attachment.php
 
Anh con lele kể chuyện thi vị thật, ko có nút thanks, cám ơn anh nhiều nhé, mấy hình của anh chắc thuộc khu vực nước ngập mặn hoặc gần biển đúng ko anh?
 
Em đoán mấy chiếc ghe của bác conlele hổng phải ở miền Tây. Cũng hổng phải ở VN luôn, VN mình hổng có kiểu ghe này. Hình như ở Mã Lai hay sao á :D
 
Em đoán mấy chiếc ghe của bác conlele hổng phải ở miền Tây. Cũng hổng phải ở VN luôn, VN mình hổng có kiểu ghe này. Hình như ở Mã Lai hay sao á :D

Hoan hô anh nuamua!
Trên con đường đi "Tìm kiếm nguồn gốc Mã Lai của dân tộc Việt", conlele đã gặp và nói chuyện với rất nhiều người dân quê ở Mã Lai.
Quả thật, người Mã Lai gốc rất gần gũi với người Việt ta, đặc biệt là những người Việt ở nông thôn xa xăm của miền Tây.
 
Dân Mã Lai, Indo, Cam, Lào, Myanmar v.v... có nền văn hóa có những nét tương đồng nhau. Và miền Nam Việt cũng xuất xứ từ Khơ-Me nên sẽ có nhiều thứ na ná nhau. Tuy bên ngoài nhìn na ná nhưng mỗi dân tộc có cốt lõi khác nhau. Haha anh lele coi vậy cũng khoái tìm hiểu dữ ha. Dân tộc Việt ko có nguồn gốc Mã Lai nhé.

Cuối tuần mà ko đc đi đâu hết nên ức chế, xách xe chạy ra Bình Quới bắn lung tung. Vào nhà mình spam ảnh, mong pà con đừng chém.

Em về tinh khôi
QB8SR.jpg


Những ngọn đuốc của đầm lầy
ReusV.jpg
 
Last edited:
Thấy con này màu đẹp nên bám theo nó chụp. Có ai cho em biết đây là con gì ko ? Thực tế nó to cỡ con bọ xít.

vmCeR.jpg


I9ZR4.jpg


wrOcC.jpg


yOjEk.jpg


EVyFg.jpg


jSB6k.jpg
 
Last edited:

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,167
Bài viết
1,174,040
Members
191,982
Latest member
haivan12345678901
Back
Top