What's new

Dư âm sau chuyến đi Photo Tour lần 2, tháng 5/2014 - Theo cánh Hải Âu

1908337_10202112101346445_4998990353272669881_n.jpg


Sau hành trình Theo dấu người tình nhiều kỷ niệm, chúng tôi chia tay, và hẹn gặp nhau trong một hành trình mới. Lầ này là theo cánh hải âu với 4 ngày rong ruổi trên những con đường ven biển đẹp tuyệt vời của miền trung. Bỏ qua Quốc lộ 1 đông đúc, khói bụi mịt mù, chúng tôi lang thang trong những con đường nhỏ, theo bờ biển mà đi.

Sài Gòn đón tôi bằng những cú chao đảo của chiếc A320 trong cơn mưa. Bạn bè bảo Sài Gòn nắng lắm, nóng lắm, nhưng đúng ngày tôi vào, nó đón tôi bằng một cơn mưa. Thành phố bổng dưng mát mẻ, con người, cỏ cây, hoa lá, tất cả đều được gột rửa.

Như mọi lần, bạn đón tôi.

Đó là một ly cafe vội ở Miền Đồng Thảo, chuyến bay bị delay, dù sao cũng đã trễ giờ đến buổi họp báo. Chúng tôi ngồi bên nhau, nói với nhau đủ thứ chuyện cho bù những ngày không gặp. Sài Gòn với tôi bao giờ vẫn vậy, đó là nơi gặp gỡ của những người bạn.

Sài Gòn đêm không ngủ, người Sài Gòn không ngủ, và với những người đang thèm khát từng phút giây dành cho nhau, chẳng ai muốn đi ngủ. Chúng tôi thức, thức trọn một đêm.

Mặc cho ngày mai là ngày đầu tiên của cuộc hành trình.

Theo cánh hải âu của tôi bắt đầu như vậy!
 
Buổi sáng đầu tiên của cuộc hành trình bắt đầu bằng những cú nhấn ga, thắng gấp thể làm quen với Vespa GTS. Sài Gòn giờ đi làm, tất cả mọi ngã đường đều đông đúc. Với những người quen sống ở thành phố nhỏ, thanh bình, ra đường chẳng ai vội vàng như Nha Trang, thì giao thông ở Sài Gòn thật kinh khủng.

Nhưng tôi làm quen với cái đông đúc này rất nhanh. GTS rất mạnh, và hệ thống thắng rất tốt. Tôi bắt đầu tăng tốc và giảm ga đột ngột, len lỏi giữa dòng người. Khác với những chuyến đi khác, mỗi cú nhấn ga là thêm một chút xa nhà. Lần này, từng cây số trôi qua, tôi gần nhà hơn.Đã bao giờ bạn nghe ai nói, ra đi cũng là quay trở về?

Xe phía sau bóp còi inh ỏi. Tôi signal nhường đường. Anh vội lắm à, sao không đi từ hôm qua đi?

Sài Gòn đêm qua mưa, sáng nay trời mát dịu. Thoát khỏi dòng xe đông đúc, trong người bỗng dấy lên cảm giác an bình. Chạy xe chậm lại, ngắm bạn mình nghiêng người lượn vòng qua những khúc cua. Không phải một xe, không phải một người, mà mấy chục xe, mấy chục người. Người ta luôn có cảm giác an toàn khi ẩn nấp trong đám đông. Tôi cũng vậy.

Chúng tôi qua phà Cát Lái. Từ khi có cầu Mỹ Thuận, những chiếc phà thay nhau hoàn thành sứ mệnh lịch sử. Nhưng phà Cát Lái thì vẫn còn. Chắc người ta chưa đủ tiền để xây một cây cầu dài hơn tất cả mọi cây cầu khác để bắc qua đây. Tôi có những phút giây giữa mênh mông sông nước.

Tôi luôn có ấn tượng với những dòng sông. Sông quê cũng vậy, mà sông quê người cũng vậy. Cứ thấy dòng sông, thấy bóng dừa, là nhớ quê mình.

....

Bạn sẽ liên tục bảo mình tỉnh táo khi lái xe sau một đêm không ngủ. Giao thông là trò chơi mà bạn chỉ có duy nhất một sinh mạng để tham gia. Chỉ có tự nhủ mình như thế, tôi mới đủ sức đi qua cuộc hành trình. May quá, cuối cùng cũng đến chỗ ăn sáng, tôi đi ngủ. Chợp mắt một vài phút cũng là quá đủ.

Sài Gòn vẫn mát lạnh, nhưng cái cảm giác này sẽ không giữ được lâu.

Vì ngoài kia, nắng lên!
 
14378532214_1ebdc1fc72_c.jpg


31052014,
5 giờ chiều rồi, đoàn Photo Tour "Theo Cánh Hải Âu" chúng tôi sắp rời đi. Mọi người vừa hoàn thành xong "phận sự" của mình. Nên anh chăn cừu được ngơi nghỉ rồi. Àh mà chưa, bé MC đài truyền hình còn muốn trò chuyện với anh đôi chút....
Tôi đang suy nghĩ có nên post tấm ảnh này vào Bộ ảnh tham gia dự thi thể loại tự do của mình trong phuot.vn hay không, chủ đề của bộ ảnh sẽ là "Mưu sinh", là để nói về những hoạt động, những hình ảnh của người lao động trên dọc miền biển và cả những bạn đồng hành trong chuyến đi này. Ai cũng đều đang lao động cả mà, không cách này thì cách khác.
Có người may mắn thì lao động theo sở thích, đam mê và thú vui. Còn không thì được gọi là "Mưu sinh".
Hình ảnh trên không phải là để so sánh. Đó là một khoảnh khắc đẹp trong ngày, rất nhiều đoàn đến và nhờ anh ấy dẫn cừu ra cho tác nghiệp, đương nhiên là có "gửi chút tấm lòng", nhưng không biết có mấy người ngồi tâm sự với anh về công việc, về niềm vui mỗi ngày. "Gu" chụp ảnh của tôi ít khi là dàn dựng, tôi thích cái gì là tự nhiên, là khoảnh khắc, là đến từ tâm hồn, một nghệ thuật đến từ cảm xúc và tâm tư. Chẳng ai thèm nhìn vào ống kính hay cần diễn gì cả, chỉ 2 lần click cho 1 tấm ảnh tốt hơn và 1 giây trò chuyện thân tình.
Tôi có mà post ảnh này dự thi thì sẽ nói nhiều thế đấy, thiệt khó, haha....
Thôi thì gửi hình cho em Đinh My nhé: https://farm3.staticflickr.com/2896/14378532214_717b699c60_h.jpg

-chuchu-
Photo Tour lần II "Theo cánh Hải Âu" 2014
Cánh đồng chăn Cừu - Ninh Thuận

p/s: cuối cùng thì ko thể mang đi dự thi vì tìm ảnh "chất" không đủ bộ, ngậm ngùi để vào "Dư âm". Thôi thì cũng là một kỉ niệm đẹp đáng trân trọng :).
 
Một chuyến đi đầy hấp dẫn đã khép lại. Song hương vị của những chuyến đi còn lan tỏa và bay mãi như cánh Hải Âu. Dư âm còn ngân vang không chỉ trong lòng những người tham gia, mà còn đọng lại cả ở những người theo dõi chuyến đi. Cám ơn tất cả vì 1 chuyến đi.
Cánh Hải Âu - Ta muốn mãi được đi tìm.


Kẻ phiêu lãng.
 
Số phận cánh Hải Âu

14277338259_72986c57d0_c.jpg


29052014,
"Ảnh 1 – Chủ đề tự do: Số phận cánh Hải Âu
Tôi đã đi dọc nhiều vùng biển nước mình, điều luôn luôn khiến tôi chú ý không chỉ là những cảnh đẹp với đất trời bao la cùng biển xanh. Mà trong sự rộng lớn đó, còn có những số phận nhỏ nhoi vất vả hằng ngày. Họ chỉ là những con người phải lao vào mưu sinh bình thường, cũng như cánh Hải Âu, cũng muốn chắp cánh bay xa, hoặc chính họ là những Hải Âu để tôi nghiệm ra cuộc sống của mình thật may mắn, thật hăng say với những ước mơ còn có thể thực hiện được. Đó chỉ đơn giản là số phận."
Tôi đã ghi như thế trong ngày thi ảnh thứ nhất của chủ đề tự do. Nhưng BTC ko có đủ thời gian để post nó lên giúp mình, nên bây giờ tôi cũng lại sắp kể 1 ít thông tin liên quan đến tấm hình này ngoài lời "tự sự" bên trên.
Trong album "Lắng nghe điều bình thường" này của tôi, có lần đã nói đền "Nghề săn hàu" với tên gọi bức ảnh là Mưu Sinh (https://www.phuot.vn/threads/49738-Lắng-nghe-điều-bình-thường-Normally-Listerning/page2), tôi cũng dự định lấy tên ấy để dự thi 1 album mới, nhưng nói mãi thì cũng là dự định.
Nói tiếp về người phụ nữ trong hình (chồng cô ta đang cũng gần đó, tôi đoán mối quan hệ là vậy, hoặc anh em, bạn cùng làng, đồng nghiệp....), nhưng tôi là phụ nữ thì luôn quan tâm đến những số phận cũng là phụ nữ, có vẻ là một sự đồng cảm. Tôi hỏi chị:
- Một ngày chị cại vậy thì bán được bao tiền một kí?
- 30 chục ngàn 1 kí
- Vậy một ngày chị kiếm được bao nhiêu tiền?
- Khoảng 100 ngàn, nhiều thì 200 ngàn
- Mùa nào cũng có huh chị?
- Tùy mùa, nước lên thì có nhiều.
- Vậy tầm tháng mấy hen chị?
- Tháng 9, tháng 10
Haiz, kí ức nhỏ nhoi của tôi ngày càng bị thu hẹp, tôi không còn nhớ rõ những thông tin này có chính xác không? Và tôi cũng không chắc đó là những con hào, hào gì mà bé xíu, lại còn nại lấy thịt không thành xô, bán vậy lỗ quá àh?! Quên mất hỏi chị ấy con gì, mà có vẻ chị cũng thích cặm cụi làm việc của mình hơn là trả lời đứa từ đâu trên trời rớt xuống như tôi, haha...
Tôi đã đi qua những số phận, tôi cũng chỉ là một số phận, tất cả đều đi qua nhau. Và cách tôi nhìn lại chỉ là một bức ảnh để ... nhớ và suy tư một chút .
-chuchu-
19.June.2014
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,666
Bài viết
1,170,973
Members
192,322
Latest member
WilliamAlexander
Back
Top