Chuyện đã kể với Greenline và Cuongtax lúc có dịp gặp nhau trên Sapa năn ngoái, mượn topic này kể với các bạn, nếu nhầm chỗ hay không phù hợp, các bạn cứ tự nhiên di dời hoặc xóa nhé.
Khoảng năm 1992, bản thân mình có dịp ra Hà Nội theo đoàn BCV của ĐHYD Tp.HCM tham dự 1 hội nghị khoa học (mình còn nhớ đ/c H Q Dự lúc đó là quan gì đó, lên sân khấu, bắt tay bắt chân và mình được tặng một cái đồng hồ để bàn lên dây cót của LX, sau này giận vợ, mình quăng một phát tan nát cái đồng hồ rồi!
)
Sau hội nghị, một thành viên trong đoàn SG tháo vát, thuê ngay 1 cái xe Ba Đình, tổ chức tham quan vịnh Hạ Long. Ngày ấy chưa có cầu, mình nhớ đi qua phà Rừng, chuyến về thì từ Hạ Long đi phà về Hải Phòng. Đúng vào dịp hè, lúc phà chuẩn bị cập bến, cảm khái trước một góc thành phố Cảng trong màu phượng đỏ, anh em trong đoàn đồng thanh gân cổ lên hát: "tháng năm rợp trời hoa phượng đỏ, ôi Hải Phòng thành phố quê ta....bla bla"
Hát xong, phà cập bến, bọn mình choáng váng khi nghe tiếng chửi: "đ..ch bố chúng mày!". Tiếp đón đoàn ngay cầu cảng là một dàn "anh chị" đằng đằng sát khí toan ập vào hành hung. May lúc đó, tất cả nhanh chân theo 1 anh công an cùng đi trên phà tấp vào 1 cửa hàng bách hóa. Đứng lâu lắm mà các bạn ấy vẫn kiên nhẫn chờ bên ngoài
am. Hội ý chóng vánh, cả đoàn nhờ người thuê giúp một xe về Hà Nội ngay lập tức và coi như chưa biết gì về Hải Phòng!?.
Sau này, bản thân mình có dịp quay lại thành phố Cảng này nhiều lần do yêu cầu công tác. Mỗi lần đến Hải Phòng sau này, mình luôn cảm thấy thú vị với những trải nghiệm, khám phá về thành phố Cảng.
Ấn tượng ban đầu năm xưa trở thành 1 kỷ niệm vui vui. Thỉnh thoảng buộc miệng hát: "tháng năm rợp trời hoa phượng đỏ.." lại nhớ Hải Phòng!