NguoiNhaQue66
Phiêu Bạt Giang Hồ
Thêm tí ảnh về 2 cha con anh Khua nhé
...và kháu khỉnh quá đi thôi


...và kháu khỉnh quá đi thôi

Tùy Bút HÁNG ĐỀ CHƠ!
...
Đôi Tình Yêu Lạ: Tớ gọi thế vì tớ chẳng biết coi hai bạn là thế nào? chẳng biết các bạn có yêu nhau ko? nhưng tớ trân trọng, tớ trân trọng khi các bạn biết truyền hơi ấm cho nhau, trong cái đêm giá lạnh ở nhà anh chàng người mông A.KUA các bạn đã biết bỏ ra ngoài những cái tạp niệm phàm trần để đến với nhau bằng thứ tình yêu mà chẳng biết phải gọi thế nào, tớ tạm đặt cho chuyện tình của các bạn cái tên như sau"Hơi Ấm Dưới Chân Thác ĐỀ CHƠ" hay yêu nhau đi, hay yêu khi chúng mình biết chia sẽ, biết đặt bàn tay vào nhau đưa cho nhau cái cảm giác phải đứng lên, và đi tiếp, mặc dù chẳng ai biết hay hiểu phía trcs là ji,chỉ biết rằng chúng mình yêu dịch chuyển thì đồng nghĩa rằng chúng ta luôn hướng về phía trc, mặc dù tớ hay đi lùi hè hè.
Công nhận đi Háng về cứ thấy đâu có chữ "háng" là lao vào xem!
Cũng may cho các bác không đi xe máy vào tận bản Tề Chơ nghỉ đêm. Bọn em để xe đạp ở đó mất hết đèn, kính, balô bị lục lấy trộm tiền. Cảnh báo anh em sau này đi Tề Chơ nếu nghỉ tại bản nhớ để ý tư trang tiền bạc. Bản đó toàn sống bằng chuyển gỗ là chính nên có vẻ tật xấu xã hội không thiếu. Trước có nghe nói thôi, giờ lần đầu tiên em gặp cảnh "Mông hành Kinh". Tối ra từ Phình Hồ đến Nghĩa Lộ đoàn 10 xe đạp còn mỗi 2 cái đèn, đi cứ hãi hãi là.
Tùy Bút HÁNG ĐỀ CHƠ!
...
NGười Nhà Que66: anh phải nói rằng em thật là tuyệt vời,nếu chuyến đi này ko có em chắc chắn ko thành công, ko phải vì em khỏe và kéo xe cho giantia đâu, mà anh biết rằng tất cả mọi người đều ghen tị với em, với cái tuổi như của em, bọn anh chẳng biết ji ngoài việc đánh bi, đánh đáo và kua gái, nhưng em thì khác, em đã biết yêu, biết tìm đến những nơi hoang sơ, và cảm nhận tình yêu bằng một tría tim nhiệt huyết, biết đồng cảm với những khó khăn và vượt qua nó, biết tìm đến những điều xưa cũ, v..v.. bọn anh phải cố gắng để bằng em và đã thành công! cảm ơn em ngươinhaque66.
Còn theo anh thì chuyến đi có 2 Sơn trở thành quân chân đất đi bán giầy, còn sau vụ kéo pháo thì con xe của anh tan nát thế này đây te te làm gì mà chẳng "xót"Em xin post nốt những bức ảnh cuối cùng của em chụp ạ [văn chương tệ quá nên em hổng biết viết gì hết. nên ngôn phong chỉ dăm ba câu con cóc thế này!!!]
Lầm lũi đường về
![]()
Ðể lòng mang bao... khắc sâu
...Tùy Bút HÁNG ĐỀ CHƠ!
...
TeTe; Người bạn đồng hành thường niên của tớ chắc cũng chẳng nói đến để làm ji, một anh chàng te te, ờ thì hắn là thế, cứ te te, nhưng tốt tính lắm, àh còn một điều về hắn, một bác sĩ quái dị, một bác sĩ đi lên từ nghề đóng tàu biển, ấy vậy mà lại giỏi, ko chỉ giỏi về nghề Y mà còn giỏi lừa anh em bạn , đưa anh em vào những con đường thơ mộng, nhưng để đánh đổi những giây phút thơ mộng đấy anh em phải đổ mồ hôi, nước mắt và cả máu, sự chênh vênh giữa một bên là núi cao, vực sâu cũng đồng nghĩa như cái chết và sự sống, ta phải đấu tranh phải đoàn kết để rồi sau đó cả lũ lại được nghe những điều nhạc du dương của Bằng Kiều cất lên trên những vạt núi những vạt sương mờ đục cùng mùi cafe đắng ngắt nơi đầu lưỡi..
...
![]()
![]()
...
![]()
...
...
...