What's new

Hành trình 5 châu: Âu, Á, Mỹ, Phi, Úc. Chặng 1: Cam-Việt-Thái-Lào

DO TÍNH TÌNH TÁC GIẢ BÀI VIẾT RẤT PHÓNG KHOÁNG, YÊU TỰ DO VÀ NGẪU HỨNG NÊN NHIỀU KHI CÁC BẠN ĐỌC LẠI LẦN THỨ 2 THÌ THẤY NỘI DUNG KHÁC HẲN. NHẤT LÀ CÁC NỘI DUNG VỀ KINH NGHIỆM VÀ ĐỘNG LỰC CỦA CUỘC HÀNH TRÌNH, ĐÔI KHI TÔI QUAY TRỞ LẠI VÀ THÊM THẮC VÀI SỰ KIỆN MÀ TÔI QUÊN. VÀ ĐIỀU NÀY CŨNG BÌNH THƯỜNG THÔI VÌ :" KHÔNG AI TẮM 2 LẦN TRÊN MỘT DÒNG SÔNG".

Buổi Đầu Của Ước Mơ
Vẫn trong căn phòng nhỏ, chiếc chìa khoá vẫn nằm trên mặt bàn... không một tiếng động

Ta đã quay trở lại nơi này, nơi ta cất giữ những hình ảnh về cuộc đời mình, nơi ta đưa ra một quyết định mà từ đó cuộc đời ta được hồi sinh

Ta chán ghét cuộc đời đầy rẫy những tiếng ồn, đau khổ, oán hận... Không biết từ khi nào, cái lúc mà ta cảm nhận được một thứ gọi là nghệ thuật, chính lúc này đây ta mới thầm cảm ơn Thượng Đế, bởi vì ta còn được sống...

Chưa bao giờ ta vui sướng đến phát điên như vậy, sức sống được hồi sinh mãnh liệt đến như vậy... Kể từ cái ngày đó ta xin được dành trọn cuộc đời mình cho việc cảm thụ nghệ thuật, tận hưởng cái đẹp trong đời...

Vẫn 2 người đàn ông ngồi bất động, có lẽ họ cũng đang chịu sự giằng xé về tư tưởng, giữa 1 bên là tự do và bên kia là xiềng xích...

Thế con người ta sinh ra để làm gì? Để bị cột chặt vào các mối quan hệ lẫn trách nhiệm trong xã hội, đến nỗi khi nhắm mắt xuôi tay con người ta vẫn còn lo sợ rằng mình sẽ được sinh ra thêm lần nữa...

Ta tiến về phía họ, nhưng họ không nhìn thấy được ta, ta cũng ngồi vào đó, 3 người đàn ông... Sau đó 4,5,6... không thể nào đếm xuể... Những con người đi tìm sự tự do đã về ngồi lại 1 nơi và đưa ra quyết định cuối cùng cho đời mình: tự do hoặc xiềng xích

Mỗi 1 người trong chúng ta đều có 1 lí tưởng cho riêng mình, 2 ông đi tìm tự do cho nước Mỹ, còn ta ta tìm tự do cho cuộc đời ta. Nhưng điểm chung của chúng ta vẫn là ở đó, cảm giác được tự do để sống, để tồn tại, để ước mơ... không gì tả nỗi. Cảm giác này tuyệt vời đến mức ta có thể đánh đổi cả mạng sống của mình để có được nó...

Chiếc chìa khoá vẫn nằm yên trên bàn, cánh cửa vẫn còn đóng kín. Có lẽ giây phút này đã ngưng đọng và tưởng chừng có thể kéo dài đến hàng thế kỷ... Một sự ngột ngạt và nóng bức lan toả vào bầu không khí... Sự ngột ngạt này đã giam hãm chúng ta biết bao nhiêu năm trời, và giờ đây nó cần được chấm dứt...

Chiếc chìa khoá đã được nhấc lên, không một chút chần chừ: chìa đã nằm vào ổ. Cánh cửa đã được mở ra, quyết định cũng đã thực hiện, sự ngột ngạt cũng đã tan biến, cuộc sống đã được hồi sinh...

Ta xin được cảm ơn người Thượng Đế, bởi vì được sống là 1 điều hạnh phúc....


-Sau bao nhiêu giằng xé, mâu thuẫn, lo sợ, phân vân thì quyến định cuối cùng đã được thực hiện TA SẼ ĐI VÒNG QUANH THẾ GIỚI ĐỂ TÌM KIẾM SỰ GIÀU SANG, HẠNH PHÚC VÀ VÔ VÀNG NHỮNG ĐIỀU THÚ VỊ. Cái giá phải trả là từ bỏ vị trí xã hội hiện tại-sinh viên năm 4 của ĐH QUỐC GIA- HCM, từ bỏ mọi mối quan hệ cũ, từ bỏ 1 phần ký ức-những ký ức ko đẹp.

Mục tiêu hay cung đường: Châu Á,Châu Âu,Châu Mỹ, Châu Phi và cuối cùng là Châu Úc.

Cách thực hiện: Vừa đi vừa học tiếng anh vừa làm để có tiền đi tiếp.

Hành trang: Hành lý và vật dụng cá nhân, 100USD(2.150.000, đổi tại tiệm vàng QUẢNG ĐÔNG-HCM) ,kèm những kiến thức về phượt của các anh chị đi trước, và hành trang quan trọng nhất đó là NIỀM TIN.

http://www.nguoiduatin.vn/di-bang-niem-tin-a75145.html Mượn bài viết của Chip là dẫn chứng.

Phần 1: CHÂU Á LÀ NHÀ-ĐỪNG CÓ KHÓC(mượn bạn chipro câu này nha).

Chương 1: CAM-VIỆT-THÁI-LÀO.

Kỳ 1: Cambodia- Đến 1 trong những bãi biển đẹp nhất ĐÔNG NAM Á để học bơi.

9h sáng ngày 22/2/2013 - Chiếc xe KHAI NAM đã đưa 1 chàng thanh niên trẻ với 1 balo và 1 vali tiến về hướng Phnom Penh với giá vé là 8 USD=170kVND. 2h 45 Tới đường Shihanok-Phnom Penh tôi kêu bác tài dừng xe cho tôi xuống, để đi bộ đến chợ Overxay-bắt xe Capital (giá vé 5USD đến Shihanoukville) nhưng trễ xe. Mỗi ngày 2 chuyến 12h-2h nếu có đến đây các bạn nên chú ý điểm này.

http://i1333.photobucket.com/albums...Pnom Penh/IMG_20130331_030712_zpsc325c2c8.jpg

http://i1333.photobucket.com/albums...Pnom Penh/IMG_20130331_030703_zpse3fc44f8.jpg
Thông tin xe Khải Nam

Thế là vai mang ba lo tay kéo vali tôi tiến về hướng bờ sông, có khu phố tây để tìm chõ ngủ giá rẻ hoặc tìm xe bus đêm. Đi khoãng vài km thì cũng tới nơi, lúc này xế chiều và tôi cảm thấy đói bụng, tấp vào 1 siêu thị mua 10 gói mì bọc, và 1 gói mình hộp nấu ăn liền. Tim kiếm khoãng 1 h đồng hồ thì cũng tìm được xe VET đi Shihanokville- Bus Night giường nằm giá vé 7 USD. Ok mắc hơn 2USD nhưng có gường nằm và ko tốn tiền khách sạn tối nay nên tôi mua vé luôn. Xe khởi hành 1h đêm. Trong khi chờ đợi tôi đi dọc the bờ sông hóng gió và thượng ngoạn phông cảnh khá đẹp nơi đây.

Khoãng 5h30 sáng xe tới Shihanoukville, tại bến xe mới cách trung tâm khoãng 4-5 km. Để tiết kiệm tiền tôi đi bộ và hơn 1h sau khi hỏi đường nhiều người tôi cũng đến được nơi cần tới- Utopia Gues House- Dorm rẻ nhất ở đây là 1USD. Nhưng cô gái tiếp tân trẻ ở đây nói với tôi là hết giường, chỉ còn giường 2,5-3-5 USD. Thế là ko vội vã tôi kiên nhẫn ngồi chờ, biết đâu có người trả giường. Niềm tin bấy giờ của tôi là vậy. Trong khi chờ đợi tôi đánh răng, xin nước nóng pha mì.
















Và sau hơn 1h chờ đợi. Điều tôi tin dã xãy ra, cô tiếp tân, ghi thông tin từ pasport của tôi sau đó đua tối 1 cái chìa khóa và 1 tắm ga giường và 1 bao áo gối. Cô gái dẫn tôi vào phòng, trong phòng lúc ấy còn có 2 vị khách Tây khác đang ngủ. Tôi ngã lưng và chìm vào 1 giác ngủ ngon sau 1 ngày 1 đêm di chuyển khá mệt nhọc.
 
Last edited:
Nhiều người hỏi bạn tôi : tiền đâu để đi du lịch nhiều thế ?
Bạn ấy trả lời : Tôi Đi Du lịch với chiếc túi rỗng!
Hôm nay tôi sẽ kể cho các bạn nghe về người bạn tuyệt vời ấy.

" Nếu một ngày bạn cảm thấy mệt mỏi, chán nản, thất vọng với hoàn cảnh sống hiện tại của bạn. Tôi có một lời khuyên cho bạn là hãy xách ba lô Lên và đi đến một nơi nào đó mà con người, văn hóa, ẩm thực,...mọi thứ đều khác xa so với nơi bạn sống. Tôi nghĩ rằng sau hành trình bạn sẽ không còn chán chường, buồn bã với mọi thứ xảy ra xung quanh mình.

Những thứ chúng ta thấy, những điều chúng ta gặp sẽ truyền cho ta cảm hứng và những ý tưởng độc đáo mới lạ, khi chúng ta trở về nó sẽ cải thiện cuộc sống hiện tại. Hoặc chúng ta sẽ không còn cô đơn và lạc lõng với nhiều bạn mà chúng ta gặp trên đường. Hoặc chúng ta muốn tìm lại chính mình thì du lịch là một ý tưởng tuyệt vời!

Thế nhưng một câu hỏi lớn đặt ra cho lời khuyên ấy là

TIỀN ĐÂU ĐỂ ĐI DU LỊCH?
Và bài viết hôm nay của mình sẽ trả lời câu hỏi đó với chiến lược.

ĐI DU LỊCH BỤI, ĐI KHÔNG TIỀN, ĐI KHẮP THỚI GIAN
TRAVEL WITHOUT THE MONEY AROUND THE WORLD


Hoặc bạn đang du lịch và nếu đi du lịch là một trong những ưu tiên lớn nhất của bạn, và bạn muốn có một nghề nghiệp tự do với chiếc laptop để làm việc bất cứ đâu trên thế giới, bạn hãy phải tin rằng, bạn có thể. Bài viết này hy vọng mang lại ít nhiều ý tưởng cho bạn.

Tôi và bạn tôi chạy xe máy đi Thái Lan từ Việt vào dịp Tết Thái Lan hay còn goi là lễ hội tạt nước SrongKan. Ngay biên giới Poipet ( Cam - Thái) chúng tôi tá túc trong một ngôi chùa. Sáng thức dậy tôi thấy một anh Tây Balô dễ thương bước vào chùa để... Xin cơm!

Ngồi cửa lều tôi nói đùa với bạn tôi rằng : " Đem anh này về VN nuôi cơm để học tiếng anh, bạn ơi! "

Thế nhưng lời bông đùa đễ thành sự thật, anh ấy hứa tới và đã tới nhà tôi chơi gần nửa tháng trời .

Thông qua anh tôi khám phá một chân trời mới cho việc du lịch bụi dài hạn không tiền!

Với hành trang là chiếc Balô vỏn vẹn 7kg, anh ấy lang bạc khắp Châu Á với túi tiền rỗng tếch!

Điều ấy nghe thật khó tin!

Sau khi hoàn thành hành trình đạp xe đạp ở Nelpan, Ấn Độ và Sri Lanka được biết tin anh ấy đang ở Kulalumpur tôi rất mừng, vì gần cuối hành trình tôi cũng đang cạn máu, khô gan ấy mà gặp được sư phụ dẫn lối !

Tôi bay qua Malaysia từ Colombo, trước khi đến bạn tôi có gởi cho tôi một tin nhắn (xem hình bên dưới) hướng dẫn tôi cách ngủ tại sân bay.

Sau đó còn rất nhiều tin nhắn hướng dẫn cách lấy nước, lấy cơm, Wi-Fi, xe buýt,.... Miễn phí.

Bạn ấy phải lên đường đi Indonesia về sắp hết hạn Visa Malaysia, tôi đến Kulalumpur và bắt tàu đuổi theo vị cứu tinh này!

Ôi lâu ngày cảm giác gặp nhau thật là xúc động!

Nơi chúng tôi ở là đền thờ Hồi giáo giọi là mosque, tại đây chúng tôi được Imam - người đại diện của đền tiếp đãi nồng nhiệt và đầy vui vẻ với nhũng câu chuyện thứ vị!


Ở trong mosque hai ngày chúng tôi cùng nhau quá giang đường Đi Pasir Gudang từ Kulai để bắt tàu qua Indonesia.

Đoàn thỉnh kinh ba người chúng tôi cuối cùng cũng được anh chàng đẹp trai người Hoa cho đi nhờ trên chiếc 4 chỗ bán tải mới mua năm ngoái của ảnh .

Cũng như mosque trước chúng tôi có được chỗ ngủ, nước lọc nóng lạnh, nhà tắm sạch sẽ, và quan trọng là thức ăn miễn phí từ một đoàn người sắp đi hành hương thánh địa Mecca

Sau đó tôi đi tìm Wi-Fi miễn phí để viết bài này đây.

Tôi đã đi được khá nhiều nơi nhờ các bài viết truyền động lực miễn phí trên mạng. Hôm nay tôi muốn viết gì đó để chia sẽ cho người đi sau.... Vì đời có cho có nhận mà lị !

Và hiện tại tôi đang có ý tưởng lập một cộng đồng chia sẽ những kinh nghiệm du lịch miễn phí, không tiền để xem tôi có được gì sau bài viết này nào ! Nếu nhiều người thú vị việc đi này thì tôi viết tiếp, bằng ngược lại thì đành thuận theo ý trời vậy!


Hãy truyền động lực viết cho mình....... bằng cách nhấn LIKE và SHARE.

Nếu bạn muốn biết thêm về du lịch bụi không tiền ......hãy LIKE và SHARE

Bạn muốn đọc những mẫu chuyện du lịch bụi thú vị ..... Hãy LIKE và SHARE

Ai đó viết rằng...
NẾU LÀM CHIẾC LÁ, CHIẾC LÁ PHẢI XANH
NẾU LÀM CON CHIM, CON CHIM PHẢI HÓT
SỐNG LÀ CHO ĐÂU CHỈ NHẬN RIÊNG MÌNH

P/s. 1: Cảm ơn bạn đã dành thời gian đọc hết bài viết.

#dulich
#dulichbui
#dulichkhongtien
#dibuidaihan
#Kulalumpur

Chúc vui!
 

Attachments

  • IMG20181117064914.jpg
    IMG20181117064914.jpg
    581.6 KB · Views: 75

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,307
Bài viết
1,175,007
Members
192,035
Latest member
mockoest
Back
Top