What's new

Hành trình Philippines: Manila và Bắc Luzon

1. Cuối năm 2009, trong một buổi trả lời phỏng vấn một bạn phóng viên tập sự của một tờ báo sắp được cấp giấy phép tại Café Hàn Thuyên, khi được hỏi về dự định đi của mình, em có trả lời là sẽ đi Philippines (gọi tắt là Phi). Mãi đến cuối năm 2011, em mới thực hiện được dự định của mình.

Công nhận việc thực hiện một dự định còn mất thời gian thế - đến tận gần 2 năm, huống chi là đến việc thực hiện giấc mơ.

Tại sao em lại chọn dự định là Phi? Có thể vì các nước ở trong khu vực em đã đi được kha khá, cũng như là ở Việt Nam, hình như chỉ có Quảng Ngãi là em chưa đến.

2. Em có viết trên FB là “Vạn vật do Duyên”. Em gái xinh đẹp tên Duyên ở đây có thể được hiển hiện bằng…Hãng hàng không giá rẻ Cebu, cứ chào bán vé có mấy chục Obama, nhưng đến khi em mua vé thì cộng cả tiền thuế, tiền chai tiền lọ tiền đài thọ công nhân là thành 5 triệu mấy.

Ăn chơi tiếc gì cái răng sâu, em nghĩ thế cũng chỉ bằng vé máy bay từ Sài Gòn ra Hà Nội. Thấy bảo ở Phi mọi thứ cũng rẻ như ở Việt Nam, chỉ mất tiền vé máy bay thôi, còn chi tiêu thì ở đâu cũng thế. Đi Phi cũng là một dịp lượt phượt để nghỉ ngơi, tự thưởng cho mình cuối năm, chứ đi công tác vội vội vàng vàng, chẳng đâu vào đâu.

Trước khi đi, em có đọc kỹ các bài trên Phượt, đổi 5 triệu đồng được 10 000 PHP (số tối đa được phép mang vào) và mua một quyển LP ở Đường Đồng Khởi ở ngay trước chỗ đổi tiền.

Vừa xong một sô hát là em lên đường. Chuyến bay lúc 0h30, đi từ nhà lúc 10h. Bỗng nhớ có hồi em toàn bay Hà Nội – Sài Gòn buổi sáng. Giờ đời mình lại là những chuyến bay đêm?

Bay Cebu được mang 15 kg và 7 kg xách tay. Chuyến bay nhiều người Phi, ít người Việt. Nói chung là bay hai tiếng rưỡi, lên máy bay có tạp chí gì mà Smile của Cebu, phong cách khác hẳn Heritage của Sorry Airline. Các em tiếp viên dừ dừ đẩy xe ra chào mời các thứ, em thấy đói đói làm cái Cheese steak sandwich, định uống cái gì nóng nóng mà chỉ có café, em không uống được café buổi tối nên làm cốc mì ăn liền, mỗi thứ 100 peso (PHP) tương đương với 50 ngành Việt Nam (VND). Lâu lắm không ăn mì ăn liền…

Đất nước Phi bắt đầu với em như thế. Em không biết đấy là dấu hiệu cảnh báo là về sau ở Phi đồ ăn nhanh và mì ăn liền sẽ thành những món thân thuộc với em.

3. Trên máy bay phát tờ khai hải quan và tờ khai nhập cảnh, ăn xong, em chợp mắt qua rồi hì hụi điền các cái. Xuống Sân bay, qua cửa biên phòng, cửa hải quan khá nhanh, anh hải quan còn giơ ngón tay cái chĩa lên trời ra dấu Good với em, em đi phượt có gì mà Good.

Quên không lấy bản đồ du lịch như các bạn dặn, em bắt taxi về Sogo Malate. Ở Manila, ngồi lên là meter bật lên 40 PHP, taxi Sân bay bật lên là 70 PHP, từ Terminal 3 Sân bay NAIA đến Sogo hết đúng 200 PHP như các bạn dặn, nhận phòng xong em tráng qua người, xem thử đoạn phim tươi mát như các bạn dặn rồi ngủ thiếp đi. Không phải là thức đêm mới thấy đêm dài mà đi chơi cũng thấy ngày dài phết.
 
Nhớ thời gian ở Phi được thoải mái ăn uống đi du lịch khắp mọi miền không lo ngại chi. Giờ bị dịch, đóng cửa tất cả, ở nhà bức bí quá trời.
Hy vọng sớm được đi Baguio chơi tiếp, đi thẳng lên Sagada luôn

---
https://kubetviet.com
 
Last edited:

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,681
Bài viết
1,171,069
Members
192,340
Latest member
xjjrc
Back
Top