Không khó định nghĩa lắm đâu bạn Su à
Barca đã từng thi đấu rất hiệu quả nhưng cổ động viên vẫn không hài lòng vì đội bóng toàn cầu thủ ngoại và đá với lối đá thực dụng (so sánh hơi khập khiễng nhưng ở VN có trường hợp tương tự là "lối đá" Cảng Sài Gòn một thời lừng lẫy).
Người Ý khai sinh ra lối đá phong ngự bê tông đó là 1 trường phái hẳn hòi nhé, còn cái mà tớ nói đến là lối đá "tiêu cực" trong 1 trận đấu cụ thể (khác nhau nhiều đấy)
Về Chelsea, như bạn mihtua đã phân tích khá kỹ, trong trận này có thể thông cảm phần nào vì họ quá khớp trước sức mạnh huỷ diệt của hàng công Barca, tuy nhiên họ bị loại không có gì đáng tiếc, nếu tận dụng được các cơ hội (mà lẽ ra phải tận dụng được) thì Chelsea đã kết thúc trận đấu trong Hiệp 1, khi đó vào CK mới xứng đáng.
Về trường hợp đội bóng ruột của tớ thì chưa hết choáng sau cú sảy chân của Gibbs thì MU đã rất bản lĩnh khi đâm tiếp 1 nhát quyết định bằng cú sút phạt của Ronaldo từ cự ly 40m (dĩ nhiên cũng có lỗi cá nhân của Aluminia). MU đã có 1 chiến thắng rất xứng đáng trong trận đấu này. Tớ hơi buồn vì Arsenal đã bị loại nhưng không hề cay cú hay thù ghét MU
)
Với tớ thì thành tích không phải là tiêu chí số 1 để "yêu" một đội bóng, trước đây Arsenal từng nổi tiếng với lối đá bóng dài tạt biên đánh đầu ghi 1 bàn rồi kéo về tử thủ ... khi đó tớ còn là fan của MU. Sau một thời gian dưới tay A. Wenger đội bóng đã thay đổi, từ lối chơi cho đến cách thức đào tạo, tuyển dụng cầu thủ, chính sách tài chính ... vv và tớ thích Arsenal từ thời điểm này
Tớ yêu bóng đá, nếu tình yêu mà cũng cứ theo tiêu chí "danh hiệu" thì ...
Thôi mình cùng đi bình chọn cho Vịnh Hạ Long đi bạn Su