Re: Hồ Lugu và huyền thoại Nữ nhi quốc
Trong topic này còn thiếu Đại Lý. Hồi đi về có viết bài gửi báo về Đại Lý, nay gửi lên đây nốt.
_________________________________________
Đại Lý, thiên nhiên kì diệu, lịch sử nghìn năm
Nằm ở độ cao hơn 2000 mét so với mực nước biển, cách thủ phủ Côn Minh của tỉnh Vân Nam hơn 300 km về phía Tây Bắc, Đại Lý là một trong 24 thành cổ được công nhận của Trung Quốc. Thành cổ có địa thế rất độc đáo, phong cảnh thiên nhiên hữu tình, khí hậu ôn hòa mát mẻ, được mệnh danh là vùng đất tứ tuyệt, hội tụ đủ “phong hoa tuyết nguyệt”.
Người dân tộc Bạch và Di đã định cư trên vùng đất này từ xa xưa, canh tác và chăn nuôi trên những mảnh đất mầu mỡ quanh hồ Nhĩ Hải, gìn giữ và phát triển một nền văn hóa độc đáo. Đến thế kỉ thứ 8, quanh vùng có sáu tiểu quốc gọi là sáu “chiếu”, năm 737, thủ lĩnh của chiếu Mông Xá đã thống nhất tất cả, lập ra nước Nam Chiếu, dần phát triển khắp cả vùng Vân Nam, Tứ Xuyên. Đến năm 779, vua Nam Chiếu quyết định đặt đô tại thành Dương Tư Mị, tức thành Đại Lý về sau, trấn giữ trong hơn 160 năm, cho đến khi Đoàn Tư Bình lên ngôi lập ra nước Đại Lý.
Họ Đoàn là người dân tộc Bạch, tuy nhiên tự nhận mình là hậu duệ nhà Hán, kế tiếp Nam Chiếu, gọi kinh đô là Tử thành (thành màu tía), hay thành Diệp Du (lá của cây du). Nước Đại Lý tồn tại từ năm 937 đến năm 1253, khi vua Thế tổ nhà Nguyên là Hốt Tất Liệt thân chinh tiêu diệt. Nhà Nguyên dời trị sở về Côn Minh, thành Diệp Du chỉ còn là quá vãng của một thời huy hoàng và dần bị phá hủy. Năm 1381, nhà Minh chiếm lại đất Vân Nam, thấy thành cũ đã đổ nát, nên xây dựng một ngôi thành mới mang tên Đại Lý, không xa thành cũ. Đó là ngôi thành cổ Đại Lý mà ta thấy ngày nay. Sau này, thành phố Đại Lý hiện đại chuyển về Hạ Quan, trả lại sự bình yên trầm mặc của ngôi thành cổ, và tạo ra một điểm du lịch hấp dẫn với du khách khắp nơi.
Thành cổ Đại Lý có địa thế rất độc đáo. Dãy núi Thương Sơn cao ngất nằm chắn phía tây, hồ Nhĩ Hải mênh mông trải rộng phía đông, để lại ở giữa một dải đồng bằng ở giữa, bằng phẳng màu mỡ. Hồ Nhĩ Hải là hồ nước ngọt lớn thứ hai ở Vân Nam, lớn thứ bảy ở Trung Quốc, dài hơn 40 km, rộng chừng 10 km, có hình dáng hơi giống cái tai, nên có tên đó. Dãy Thương Sơn, nghĩa là núi màu xanh thẫm, trải dài từ đỉnh Vân Lộng ở phía bắc đến đỉnh Tà Dương ở phía nam gồm 19 ngọn, ngọn cao nhất hơn 4000 mét so với mực nước biển. Giữa các đỉnh núi là 18 thung, từ đó tạo thành 18 dòng suối chảy xuống hồ Nhĩ Hải. Núi cao phía tây, hồ rộng phía đông là thành trì tự nhiên vững chắc che chắn, chỉ cần đặt trấn Thượng Quan ở phía bắc, trấn Hạ Quan ở phía nam bảo vệ lối vào là có thể tạo nên một tòa thành khổng lồ vững chắc, chặn đứng các cuộc tấn công, trăm người địch nổi vạn quân. Đô thành Diệp Du nằm ở chính giữa vùng, sát vào chân núi, giữa hai ngọn Trung Hòa và Long Tuyền. Cũng vì địa thế độc đáo đó, mà triều Đường ba lần tấn công Nam Chiếu thì cả ba lần thất bại, hàng vạn quân vùi thây ở Hạ Quan. Khi Hốt Tất Liệt thân chinh tấn công nước Đại Lý, phải nhờ đến nội gián mới có thể tiến vào hạ được thành. Vui mừng và tự hào, vị Đại hãn Mông cổ này đã sai dựng tấm bia đá ghi lại chiến công, nay vẫn còn, gọi là bia “Nguyên Thế tổ bình Vân Nam”. (Tuy nhiên, khi tiến quân xuống Đại Việt, quân Nguyên đã thua trận, mặc dù không gặp thành cao hào sâu, núi hiểm sông dài, nhưng gặp thế trận lòng dân còn vững chắc gấp vạn lần thành Đại Lý).
Thương Sơn và Nhĩ Hải