Hơn một ngày trời lạc liếc linh tinh cộng thêm ngồi trên xe bus không đi vệ sinh, nằm đợi dài 8 tiếng đồng hồ dưới chân phà Niếc Lương (Cambodia) cộng 6 tiếng ngủ gà gật tại cửa khẩu Mộc Bài chờ tới giờ Hải quan làm việc, cuối cùng gần 10 giờ sáng cũng về tới Sài Gòn. Vậy là đoàn đi Phan rang đã khởi hành vào 10h đêm trước đó. Sáng mọi người đã nhắn tin nói đã lên tháp làm lễ khởi động mùa Kate 2008 rồi, còn mình thì vơ vất ở đây, với một cái đầu chưa chải hơn một ngày, cái miệng chưa đánh răng, bộ quần áo bẩn chưa thay và cái máy nhận một tin nhắn lại kêu rem rem rem hết pin mất lượt.
Trong óc chỉ có một suy tính duy nhất, là làm sao tới được Phan Rang càng sớm càng tốt. Thèm kinh khủng nước sạch để tắm rửa và nước nóng để ngâm hai chân đã sưng phù to như chân voi. Vậy là ăn quáng quàng bát phở, mua hai chiếc bánh bao rồi chạy taxi ra Bến xe miền Đông lúc gần 11 giờ. Theo mọi người cho biết thì ở bến xe này cứ nửa tiếng có một chuyến chạy đi Phan Rang, nhưng nếu mà tin thế thì chỉ có chết. Vì xe đi Phan Rang thì nhiều, nhưng có rất nhiều xe đậu bến đàng hoàng mà khi xuất bến thì chỉ chạy cách SG chừng trăm cây là sẽ sang khách. Lúc đó, khách chỉ có bơ vơ đậu dọc đường hoặc bị nhồi vào các xe khác, đi đứng sẽ rất khổ.
Hỏi chị nhân viên bán vé xe nào tốt nhất, chị ta hất hàm bảo cứ mua đi rồi có người dẫn ra xe, khỏi lo. Vé xe mất 90k. Ra đến nơi thì hóa ra xe chỉ khoảng 20 chỗ ngồi, báo 11h30 sẽ chạy. Trông cũng không cũ kỹ nhưng cũng chẳng có vẻ gì là xe mới, tuy ông chủ xe cho biết xe mới chạy được chưa đầy 10 tháng.
Trước giờ xe chạy, thôi thì các anh bán bật lửa, bán bánh mỳ, bán mấy đồ trang sức dỏm leo lên quảng cáo tía lia. Khi xe đủ 19 người, bắt đầu xuất bến, với lời hứa chạy 6 tiếng sẽ đến Phan rang.
Đêm hôm trước, mọi ng trong đoàn mua vé xe chất lượng cao của Tuấn Tú, chỉ khởi hành vào lúc 10h đêm tại Bến xe miền Đông, tới Phan Rang tầm 6h sáng với giá 140k. Xe này cũng sẽ chạy theo hướng ngược lại tương tự, xuất bến lúc 10h đêm tại bến xe Phan Rang trở về SG. Xe có giường nằm, máy lạnh, có toilet trong xe.
Đã được gửi đăng bở 2su! (06/01/2011)
Trong óc chỉ có một suy tính duy nhất, là làm sao tới được Phan Rang càng sớm càng tốt. Thèm kinh khủng nước sạch để tắm rửa và nước nóng để ngâm hai chân đã sưng phù to như chân voi. Vậy là ăn quáng quàng bát phở, mua hai chiếc bánh bao rồi chạy taxi ra Bến xe miền Đông lúc gần 11 giờ. Theo mọi người cho biết thì ở bến xe này cứ nửa tiếng có một chuyến chạy đi Phan Rang, nhưng nếu mà tin thế thì chỉ có chết. Vì xe đi Phan Rang thì nhiều, nhưng có rất nhiều xe đậu bến đàng hoàng mà khi xuất bến thì chỉ chạy cách SG chừng trăm cây là sẽ sang khách. Lúc đó, khách chỉ có bơ vơ đậu dọc đường hoặc bị nhồi vào các xe khác, đi đứng sẽ rất khổ.
Hỏi chị nhân viên bán vé xe nào tốt nhất, chị ta hất hàm bảo cứ mua đi rồi có người dẫn ra xe, khỏi lo. Vé xe mất 90k. Ra đến nơi thì hóa ra xe chỉ khoảng 20 chỗ ngồi, báo 11h30 sẽ chạy. Trông cũng không cũ kỹ nhưng cũng chẳng có vẻ gì là xe mới, tuy ông chủ xe cho biết xe mới chạy được chưa đầy 10 tháng.
Trước giờ xe chạy, thôi thì các anh bán bật lửa, bán bánh mỳ, bán mấy đồ trang sức dỏm leo lên quảng cáo tía lia. Khi xe đủ 19 người, bắt đầu xuất bến, với lời hứa chạy 6 tiếng sẽ đến Phan rang.
Đêm hôm trước, mọi ng trong đoàn mua vé xe chất lượng cao của Tuấn Tú, chỉ khởi hành vào lúc 10h đêm tại Bến xe miền Đông, tới Phan Rang tầm 6h sáng với giá 140k. Xe này cũng sẽ chạy theo hướng ngược lại tương tự, xuất bến lúc 10h đêm tại bến xe Phan Rang trở về SG. Xe có giường nằm, máy lạnh, có toilet trong xe.
Đã được gửi đăng bở 2su! (06/01/2011)
Last edited by a moderator: