What's new

[Chia sẻ] Lang thang Singapore - Malaysia và đi đường bộ vào Brunei trong 15 ngày mà chưa hết 15 triệu (08.2023).

Nghe nói "Brunei là một trong những quốc gia ít được ghé thăm nhất trên thế giới. Thậm chí, rất ít người có thể chỉ ra được vị trí của vương quốc Hồi giáo Brunei trên bản đồ, chưa nói đến việc lên kế hoạch đi du lịch ở đó" nên mình muốn chạy qua đó xem thế nào và thế là đoàn 4 người vừa kết thúc chuyến đi ngắn ngày về HN hôm qua với tổng chi phí 52 triệu cho 4 người qua 5 chuyến bay cùng các phương tiện công cộng, lang thang qua ba nước trong 15 ngày như vậy là 13 triệu/người. Thực ra Singapo và Malaysia mọi người đã đi rất nhiều nên cũng ko lạ, mình đưa vào cho đủ dữ liệu thôi còn phần muốn chia sẻ là tập trung vào cách đi đường bộ từ Malaysia vào Bruney việc mà trước chuyến đi mình đã tìm hiểu rất nhiều trên mạng nhưng ko có thông tin bởi rất ít người đi theo cách này mặc dù đây là một cách đi rất tiết kiệm mà lại ko thiếu phần thú vị. Tất nhiên ai đó sẽ bảo muốn đi Brunei thôi sao phải qua hai nước kia? đấy là mình thích thôi còn mọi người chỉ cần áp dụng cách đi đường bộ sẽ tiết kiệm được kha khá, nếu là cả đoàn thì được cục to nhé, mình gửi lên một ví dụ ngày hôm nay lúc viết bài này tìm vé cho ngày mai trên bảng so sánh nếu bay thẳng từ HN đi Brunei sẽ là 14.982.000đ/người còn nếu bay đến sân bay Miri của Malaysia để đi đường bộ vào như mình sẽ chỉ tốn 4.932.000đ/người mà thôi, cũng bớt được cục lớn đấy chứ và sau đây là kể chuyện lai rai về chuyến đi thực tế của đoàn mình...
Screenshot 2023-08-17 121801.png
 

Attachments

  • b.png
    b.png
    2 MB · Views: 28,018
Last edited:
Hôm nay đến phần quan trọng và thú vị đây:

Làm thế nào để du lịch Brunei với chi phí rẻ nhất, với mình đó chính là cách đi đường bộ qua biên giới Brunei và những điều cần đặc biệt chú ý.

Các bạn từ 10 sân bay Quốc tế của VN mình đều có thể áp dụng cách này để giảm thiểu chi phí nhé! Như ở phần đầu tiên của chủ đề này đã ví dụ nếu một người từ HN bay đến Miri rồi đi đường bộ so với bay thẳng vào Brunei thì tiết kiệm được tầm 10 triệu 1 lượt, hai lượt ra vào là tầm 20 triệu đó! một con số không hề nhỏ đâu bởi giá vé máy bay từ VN mình đến sân bay Miri thuộc Malaysia sát biên giới Bruney so với bay thẳng vào Brunei là cực kì, cực kì khác biệt!

Lúc đó chương trình của các bạn từ VN sẽ là bay đến sân bay Miri, hẹn trước xe đón và đi đường bộ qua biên giới Brunei, chạy đến tận cửa ks đã đặt ở Thành phố cũng chỉ mất thêm chừng 3 tiếng đồng hồ và chỉ tốn thêm 400k/1 người tiền xe ô tô nữa thôi.

Như vậy hai lượt ra vào Brunei theo ví dụ cho một người từ HN tốn thêm 800k và 6 tiếng đồng hồ để bớt được 20 triệu, gia đình các bạn ví dụ 4 người bớt được 80 triệu! các bạn thấy thế nào?

Còn sau đây là chuyến đi và những chi phí thực tế của đoàn mình.
Bài này đã viết lúc còn ở trên đất Brunei nên chỉ dán vào thôi:

1692588576107.png



Tại sao lại chọn cách đi này! Brunei nhỏ xíu nằm gọn trong lòng Malaysia trừ phía Biển. Giá vé bay trong nội bộ Malaysia rất khác biệt với sang nước ngoài.

Trên hình thấy rất rõ ràng từ Thành phố Mèo Kuching bay đến Miri 80 đô Brunei (BND) nếu thêm một chút đến sân bay Ban- đa của Brunei bỗng thành 1.210 đô, nếu bay xa hơn đến Labuan ( sân bay của Malaysia) lại giảm xuống chỉ còn 186 đô như vậy đoàn mình 4 người đi đường bộ thì bay từ Kuching đến Miri hết 320 đô nếu bay thẳng vào Brunei thì sẽ là 4840 đô tiết kiệm được 4520 đô Brunei tức 82.716.000₫ đấy mới là một chiều vào, tính cả chiều ra là gấp đôi tức 165.432.000₫ kinh khủng chưa kkk ( đây là lấy giá bay ngay trong ngày hôm nay 12.8 với giá trên trang web Google so sánh giá bay từ Miri tới từng vị trí - mình đang ở Brunei nên trang web hiện giá tiền BND của Brunei để mô tả cách thức tính toán còn thực tế thì mình săn vé rẻ trước rất nhiều ngày khi còn ở Hà Nội, lúc đó vé từ Kuching đến Miri có 565.000₫ so với bay đến Brunei tầm 8.200.000đ tiết kiệm được 30 triệu một chiều, lúc ra mình cũng đi như vậy để từ Miri bay tới Kuala Lumpur chơi sau đó mới về HN nên lời đc 30 triệu nữa tất nhiên phải trừ tiền đi xe ô tô từ Miri sang Brunei lúc đi bốn người là 2.500.000₫ lúc về là 1.600.000₫ ( khác nhau thế nào mời đọc tiếp) như vậy tiền thực tế cả đoàn tiết kiệm được 60 triệu đồng tiền bay trừ đi 4.100.000₫ tiền đường bộ còn tiết kiệm được 55.900.000₫ ồ một con số mơ ước của mình và của nhiều người phải ko các bạn!
 
Last edited:
1692590506228.png



Và thế là sau khi chơi chán ở Kuching đoàn bay đến Miri nơi gần nhất với Brunei nhưng ở HN lên chương trình thì đây là một sự liều lĩnh ko nhỏ tin chắc ko nhiều người dám làm bởi trên mạng không hề có thông tin đi bằng cách nào, bến xe tại đâu, tuyến xe buýt số bao nhiêu, giá tiền, thời gian xuất phát, số chuyến trong ngày mà đoàn mình lại có cụ bà hơn 80 tuổi nữa... Nhưng kệ! đó cũng chính là một sự hấp dẫn của một chuyến đi trải nghiệm cho nên cứ vác ba lô lên đường thôi ... Thực ra trên mạng có vài bài viết từ năm 2018 hướng dẫn cách đi đường bộ vào Brunei thế này
( Từ Miri bạn đi taxi đến bến xe Long Distance, chỉ có hãng PHLS Express bán vé đi Seri Begawan với giá vé tầm 50 ringit, mỗi ngày có 2 chuyến vào lúc 8:15 và 15:45)
Tthế nhưng mình tra trên bản đồ bến xe này ko nằm tại Miri bang Sarawak mà nó nằm tại bang Sabah cách Miri vài trăm km qua cả Brunei như ảnh sau cơ! Thật bó tay

1692590899050.png
 
1692593685505.png



Trên đường từ sân bay Miriđi grab về ks, tại khách sạn lái xe và dân địa phương đều ko biết cách đi xe buýt hoặc xe khách sang Brunei nhưng họ thường xuyên cung cấp xe dịch vụ xe theo quảng cáo với giá 400 Ringit/ người tức tầm 2 triệu vnđ/1 người như vậy đâu có được, mình quyết tâm thuê grap tìm ra tận bến xe trung tâm của Miri để hỏi thông tin, nhân viên bán vé thì ở trong cabin ngoại trừ bán đúng loại vé của mình thì cái gì cũng ko biết còn mấy cái anh đứng dựa lưng vào quầy kia thì cái gì cũng biết và trực tiếp chăm sóc khách hàng, kiểu này thời bao cấp mình lạ gì


1692597147668.png


Cái bến xe này nó còn ko đc như cấp huyện của mình, vài cái xe lèo tèo ko biết chạy đi đâu vì chả có biển, một dãy cabin bán vé im lặng vì chả có ai, vài vị khách thờ ơ chờ đợi vài người bán hàng rong và một lô lơ xe hoặc người dẫn mối trao đổi giới thiệu ầm ĩ. Bến xe trung tâm của Thành phố Miri bang Sarawak tiếp giáp với Brunei nơi mà ai cũng nghĩ sẽ có xe đi sang nước bạn nhưng ko phải vậy...

1692597377708.png


Rõ ràng quảng cáo này đc in ngay trước mặt cabin bán vé vậy mà mấy cô nàng nhân viên nhất định cái gì cũng ko biết và chỉ mình ra hỏi mấy bạn nam giới tựa quầy kia ! khi hỏi xe của bến đi Brunei tất cả đều lắc đầu, mình nghĩ rằng những tuyến xe này từ những năm covid đã không còn tồn tại tuy nhiên các cabin bán vé đều ko giới thiệu đc cho mình địa chỉ hay thông tin bến xe, tuyến xe nào khác...
 
1692598290687.png

Cảnh khu mái che và cabin nhà bán vé cấp huyện với các cô bán vé xinh tươi mà kiệm lời đây! chả có mống khách du lịch nào ngoài những người bản địa ra đóng hàng gửi theo xe khách đường dài cho nên đoàn mình được anh em dịch vụ bên ngoài cabin chú ý lắm!

1692597885011.png


Cuối cùng sau nhiều nguồn thông tin thì cũng lọc ra được một tay dẫn mối đầu gần trọc giới thiệu một dịch vụ chuyên môn vận chuyển khách bản địa đi lại làm ăn từ Miri sang Brunei và ngược lại với giá 80 Ringgit một người ( 400k/1 người ) xe sẽ đón tại khách sạn Miri trả tại khách sạn Brunei và kiêm luôn việc giúp giao dịch làm thủ tục xuất nhập cảnh tức là trực tiếp thay mặt cả đoàn làm việc với hải quan mình chỉ xuất hiện khi HQ yêu cầu, mọi việc đều trao đổi với nhau qua đt của tay môi giới, rất may chuyến đi này trong đoàn có một thành viên tiếng Anh tốt chứ không thì cũng khó khăn hơn! Như vậy qua điện thoại thống nhất xe hẹn đón 8h 45 phút sáng hôm sau tại khách sạn. Lại nói về Ks, ở Miri đoàn đặt trên Agoda là OYO 89950 365 Nice Stay là ks bình dân phòng 4 người có vệ sinh khép kín ngay mặt đường nói chung là kém, chỉ như nhà nghỉ ở VN. Phòng chật cũ thiếu ánh sáng chỉ được cái giá rẻ, có 270k/1 đêm. Hôm từ Brunei về phải hủy để chuyển chỗ mới oyo 89604 city home stay trên Agoda ngay gần bãi biển! chỗ này ổn, phòng là cả một căn hộ hơi cũ quá nhưng rộng rãi, 3 phòng ngủ 2 khu vệ sinh, bếp riêng và ban công rộng, giá có hơn 400k/1 đêm.
 
Sáng ngày hôm sau bác tài xế áo đỏ đến trước giờ hẹn và thông báo sau khi đón đoàn mình sẽ đón tiếp một đôi nam nữ người Ấn Độ và ra sức tiếp thị mời đoàn đi theo tour du khách người Ấn thăm quan Brunei trong ngày theo xe các điểm du lịch chính với giá 105 ringit/1 người không kể tiền 80 Ringit qua biên giới nhưng đoàn mình từ chối bởi muốn tự trải nghiệm thực tế theo cách đi của mình vậy là lên đường thôi ...

1692611259159.png



1692611439058.png


Đón xong 2 bạn nam nữ người Ấn xe chạy thẳng ra biên giới cách trung tâm thành phố vài chục km, con đường đẹp đẽ dưới bóng cây khiến du khách vui vẻ mở đầu một chuyến đi đầy thuận lợi với chi phí quá tuyệt vời thật là lòng người phơi phới niềm vui

1692611499274.png


Cửa khẩu Quốc tế của Malaysia tại Miri đây rồi nhé cứ tưởng phải xuống xe rồi xếp hàng vào từng cabin Hải quan trình hộ chiếu đóng dấu xuất cảnh như ở các sân bay... Nhưng ko
 
1692611571899.png



Xe chạy thẳng áp sát vào từng cửa kính của cabin, có rất nhiều cabin hai bên đường có mái che ( ảnh chỉ chụp 1 bên ) mỗi xe ghé vào một cabin lái xe chỉ kéo kính xuống đưa hộ chiếu qua cửa kính của cabin nhân viên Hải quan 1 người một máy tính một con dấu trực tiếp xử lý rất nhanh lái xe nhận lại hộ chiếu kéo kính lên và chạy tiếp, quá trình rất nhanh chóng hoàn toàn không phải xuống xe chỉ như lấy vé trả tiền ở đường cao tốc của ta nhưng nhanh hơn nhiều bởi ko phải xếp hàng..

Ấy là nói các xe khác còn xe mình đoàn mình 4 người họ nhất định ko đóng dấu xuất bởi ko có dấu nhập cảnh vào bang Sarawak!

Con khỉ thật! bang Sarawak là 1 trong 13 bang của Malaysia mình đã nhập cảnh vào Malaysia thì dĩ nhiên đi lại tự do trong lãnh thổ cả nước. Lần trước trong chuyến đi 15 ngày mình qua các bang khác có phải đóng dấu gì đâu cơ mà riêng cái anh Sarawak này lại có quy định vào nó phải đóng dấu nhập cảnh (các bạn lựa chọn cách đi này phải đặc biệt lưu ý nhé) thế là mình phải quay lại lấy dấu, rất may đôi bạn người Ấn Độ đồng ý quay lại cùng, thế là cả đoàn quay lại Miri..

Thực ra Ko biết phải quay về đâu, Miri thì không phải, ko lẽ lại bay ngược về Kuching đóng dấu, như vậy đâu có được. Bác tài xế đưa đoàn về cơ quan lãnh đạo HQ ở Tp Miri, nó ở tầng 2 tòa nhà cao tầng ngay giữa trung tâm.
Với sự giúp đỡ của bác tài xế bản địa, sau khi xuất trình các loại chứng từ di chuyển từ Johor về Kuching thì Hải quan đã cấp một văn bản riêng gửi HQ biên giới đồng thời đóng dấu nhập cảnh bổ sung, sau gần một tiếng đồng hồ tại đây đoàn lại quay ra biên giới. Lần này ko có gì ngăn cản đc cả đoàn nữa nhé

1692624629773.png



Đây là cưả khẩu Quốc tế của Brunei bên này nhiều cabin y như bên Malaysia và cách làm cũng tương tự, khi quay lại nhân viên Hải quan nữ bên Malaysia bỏ cabin vác tờ giấy xác nhận do HQ Miri mới cấp và 4 hộ chiếu đoàn mình đi hỏi cấp trên ( chắc ít gặp trường hợp này) rồi về cộp dấu cái roạt ko thắc mắc câu nào, chạy độ trăm mét sang cabin của Brunei cũng là một nhân viên Hải quan nữ! Sau khi yêu cầu xuất trình xác nhận đặt phòng ở Brunei và hỏi thời gian ở lại rồi OK đóng dấu nhập cảnh liền, 2 bạn kia thì phải vào một phòng khác trình visa bởi Ấn Độ ko như VN đc miễn Visa vào Brunei chỉ cần hộ chiếu !

Đến đây mới lại có vấn đề khi nhân viên HQ yêu cầu xe mình di chuyển vào khu đỗ riêng và gọi bác lái xe người bản địa đi mất hút...

Mãi lâu sau lái xe trở lại thì ra hai bạn ấy ko đc nhập cảnh vào Brunei vì chưa xin phép đại sứ quán Brunei ở Malaysia hoặc Ấn Độ hoặc ở bất cứ đâu, theo mình nghĩ các bạn ấy đến Miri chơi thấy giáp ranh với Brunei thế là lên đường đi thôi mặc dù cũng có khai báo trên Visa điện tử ở Miri từ tối hôm qua như đoàn mình, cái khác là mình nằm trong khối ASEAN miễn Visa nên chỉ khai báo trên Visa điện tử với Brunei trước khi cầm hộ chiếu vào còn họ ko được miễn nên phải xin phép đồng ý mới được vào (xin Visa) ...

Lúc này lái xe phải điều một xe khác từ Miri tới biên giới đón họ quay trở lại miri lần thứ hai trong ngày còn xe của chúng tôi thì tiếp tục đi Brunei

Như vậy bạn nào chọn đi đường bộ khi bay vào Miri hoặc bất cứ sân bay nào của bang Sarawak nhớ cộp cái dấu nhập cảnh ngay ở sân bay nhé! độc đáo nữa là bay vào thì cộp vào hộ chiếu còn bay ra bang khác như mình thì cộp dấu xuất cảnh vào vé máy bay nhé!

1692625295499.png
 

Attachments

  • 1692611718985.png
    1692611718985.png
    3.6 MB · Views: 57
  • 1692612872584.png
    1692612872584.png
    3.2 MB · Views: 72
Last edited:
1692625444112.png


Brunei 75% diện tích là rừng bởi vậy qua cửa khẩu con đường đẹp đẽ của Brunei ko làm cho chúng tôi vui hơn vì hai bạn Người Ấn cùng xe đã phải dừng lại ở biên giới sau khi đã giúp đi cùng chúng tôi quay lại Miri lần thứ nhất để lấy dấu như vậy họ sẽ phải đi lại bốn lần trên tuyến đường ko vui đó trong một buổi sáng đầy trắc trở! thật là một chuyến du lịch nhiều kỷ niệm.

Vượt qua hơn trăm km nữa



1692625761461.png



Brunei đây rồi! Chuyến đi đường bộ vào Brunei đã thành công! Đoàn mình do phải quay về lấy dấu nên chi phí từ Miri tới Brunei là 125 RM/1 người thay cho việc chỉ tốn 80 RM/ người như vậy là rất rất rẻ so với các dịch vụ quảng cáo ở Miri dành cho khách du lịch và tất nhiên lại càng rẻ hơn rất nhiều so đi theo tour.

Mình đã tìm hiểu trên mạng rất ít người Việt Nam đi theo cách này, một vài thông tin đã có từ lâu thì ko còn chính xác theo thời gian! Và cũng ít người Việt đi du lịch ở nơi đây.

Mình đi có vất vả nhưng năm nay 2023 đã có thông tin của mình ai có nhu cầu du lịch Brunei tự túc theo cách này sẽ rất thuận lợi! Tất nhiên đi đường bộ còn cách nữa ấy là gọi grap bên Miri đi tới biên giới tự làm thủ tục xuất nhập cảnh qua Brunei xong thì đặt xe taxi từ biên giới về TP, bên Brunei đời sống cao nên xe buýt chỉ chạy quanh TP ko có bus từ biên giới về ( ai cũng có oto riêng) ko có grap nhé, xe taxi chạy theo phần mềm Dart riêng phải đặt trước và giá gần 2 đô cho một km.

Với quãng đường hơn 150 km đặt trước một xe không chạy xuống đón là cả một thử thách chưa nói đến chi phí đắt và làm khó mình hơn ( thực tế ở cửa khẩu nơi đây ko hề thấy bất cứ một ai đi bộ, đi xe máy, đi xe đạp chỉ duy nhất là oto và trên đường từ biên giới về TP ko gặp bất cứ một xe khách hay xe buýt hoặc chiếc taxi nào.

Và đây thông tin không thể thiếu đó là số điện thoại của bác lái xe! qua câu chuyện của mình và cả lần chạy xe không mấy hôm sau như đã hẹn sang Brunei đón đoàn về Miri ( do hôm đó không có người đi sang) Bác Lái xe này tin tưởng được và là người có trách nhiệm, giữ chữ tín.

1692626673348.png


Đây là miếng dán trên xe oto

1692627068362.png


Còn đây là phương thức liên lạc trực tiếp của đoàn với bác lái xe ở, dùng phương thức này cần cài WhatsApp trên điện thoại các bạn nhé.
 
Last edited:
Đến Brunei rồi nhé! đoạn này viết kỹ hơn chút bởi cũng ít người VN đặt chân đến đất nước này và các bài viết trên mạng cũng lâu lâu rồi...

Brunei đất nước đáng yêu với khái niệm 1 đô la, không có người đi bộ và có lẽ không cần nguồn thu từ du lịch!
Brunei là một đất nước khép kín, có lẽ Brunei là một trong những quốc gia ít được ghé thăm nhất trên thế giới thậm chí rất ít người có thể chỉ ra được vị trí của Vương Quốc hồi giáo Brunei trên bản đồ chưa nói đến việc đi du lịch ở đó.
Brunei rất nhỏ bé chỉ như một cái nắm tay nằm trọn trong bang Sarawak của Malaysia và một phía giáp biển phải nói thêm rằng hòn đảo borneo là hòn đảo lớn nhất Đông Nam á trên đó có 2 bang của Malaysia với Indonesia và Brunei nhưng vào cái thời kỳ đỉnh cao của Brunei thì hai bang của Malaysia này chính là vùng đất của Brunei cơ mà anh lãnh đạo có cái thú cắt đất nhượng lại cho người khác để đổi lấy quyền lực nên cuối cùng chỉ còn diện tích có 6.000 km như ngày nay thế mà lại may mắn hơn cả 2 anh chiếm 75% diện tích đảo kia bởi trữ lượng dầu mỏ lớn nhất toàn khu vực lại chỉ rơi vào duy nhất vùng biển Brunei.

Thế là sau khi giành được độc lập từ anh Quốc năm 1984 quốc gia này đã tăng trưởng vượt bậc, hiện nay xếp hạng là đất nước giàu thứ năm trên thế giới.

Có lẽ là họ giàu rồi cho nên họ không nói ra nhưng không mặn mà với thu nhập từ du lịch lắm điều đó thể hiện ở giá vé máy bay vào nước này rất đắt đỏ so với hai bang của Malaysia giáp ngay bên cạnh, hệ thống giao thông công cộng và dịch vụ du lịch hết sức hạn chế chủ yếu tự phát của dân chúng. Cả nước 6.000 km² gấp đôi Hà Nội mà dân số chưa đến 500.000 so với 8,4 triệu người của HN và hơn 75% diện tích là núi rừng ta có thể tưởng tượng ra được nơi đây vắng vẻ thoải mái đẹp đẽ đến độ nào, trong TP lúc nào cũng như HN dịp Tết chỉ khác ko có xe đạp xe máy và không cả người đi bộ kkk

Trước khi tới Brunei từng nghe nói Brunei là một đất nước nghiêm khắc lạ lùng bởi là một quốc gia đạo Hồi nên có rất nhiều điều cấm kỵ như không được ăn uống chốn đông người, trang phục phải kín đáo, không được bắt tay quá chặt, không được dùng ngón trỏ để chỉ, phải dùng ngón cái, tuyệt đối không được hút thuốc lá và uống rượu bia nơi công cộng, nếu xả rác có thể bị phạt tới 2 năm tù, không được nhìn chằm chằm vào phụ nữ...

Tuy nhiên trong những ngày ở trên đất nước nhỏ bé tươi đẹp này chúng tôi không hề cảm thấy khó chịu bởi sự nghiêm khắc nào đó. Chuyến đi lang thang tại Brunei là cả một hành trình với những ấn tượng tốt đẹp, lần đầu tiên tới một đất nước mà từ chính quyền cho đến những người dân rất thích đơn vị 1 đô la:

Chúng tôi đã thấy một bệnh viện mà tất cả mọi người dân từ khám răng, truyền máu cho đến mọi phẫu thuật lớn nhỏ giá chỉ có một đô la; chúng tôi đã đi trên con sông rộng lớn Brunei - sông Brunei rộng nhưng ngắn, chỉ chảy 41km trong lãnh thổ ra đến Vịnh Brunei, nơi nó chảy vào Biển Đông. Sông này vẫn còn cá Sấu sinh sống nhé - có lẽ là nguyên nhân tuyệt nhiên ko thấy ai bơi lội ở đây ( phần lớn là do tín ngưỡng, bãi biển đẹp cũng không hề có ai tắm).

Sông này nổi tiếng bởi có làng nổi lớn nhất thế giới, những người dân qua lại hàng ngày cũng với giá 1 đô la; chúng tôi đã đi những tuyến xe buýt vòng quanh thành phố và dọc theo đất nước cho đến tận mũi đất Muara cuối cùng mà giá cũng chỉ có 1 đô la, chúng tôi đã vào thăm những phiên chợ của người dân địa phương với đầy đủ mặt hàng nông thổ sản nhưng đã được soạn sẵn thành từng bó từng đĩa từng túi mà tất cả đều tính với đơn vị chỉ có 1 đô la...

Thành phố gần như nằm lẫn với rừng cây lại sát biển bởi vậy không khí ở đây trong lành lắm chỉ nắng thôi nhưng cái nắng ko hề oi ả bức bối, có thể nói đường phố xe cộ luôn bóng loáng bởi vì chẳng thấy một hạt bụi, cũng không hề thấy lực lượng hay nhân công làm vệ sinh quét dọn vậy mà mọi nơi luôn sạch sẽ, có lẽ tin đồn rằng ai xả rác sẽ bị phạt tù cũng mang một phần sự thật chăng!

Brunei không có grab nghe nói taxi ở đây rất đắt đỏ và phải đặt trước, hẹn thời gian bởi cả đất nước chỉ có tầm 50 chiếc điều này xưa thôi ko còn đúng nữa, bây giờ họ dùng một phần mềm riêng chỉ có giá trị ở Brunei đó là Dart đặt xe y như Grab xe răt sẵn, hơi đắt đấy! tầm gần 2 đô cho 1km và đúng là trên phần mềm đó có thêm phần hẹn giờ đón, mình đi thử cho biết thôi vì xe buýt chỉ có một đô nên tội gì mà phải đi taxi, thực sự thì cũng ko thấy bóng chiếc Taxi nào hơn nữa chả có ai đi bộ bởi gia đình nào cũng sở hữu ít nhất 1 chiếc xe ô tô trở lên, đêm tối xe để đầy đường đầy bãi quanh khu nhà thì Taxi ít cũng là phải thôi.

TP đẹp như vậy mà ngoài chúng tôi không thấy có một ai đi bộ trên vỉa hè, điều này cũng cho biết lượng khách du lịch quốc tế ở đây vắng vẻ như thế nào, tất nhiên người Việt Nam lại càng không gặp. Tuy ít khách du lịch nhưng dân chúng ở đây hồn hậu và nhiệt tình, các bà các cụ nơi chợ nông sản hay cậu lái xuồng cao tốc trên sông hoặc nhân viên dịch vụ đều vồn vã niềm nở. Sự đôn hậu của họ đã để lại không ít thiện cảm trong lòng của chúng tôi.

Cái lạ nữa là đất nước giàu có với những cung điện đền đài và bản sắc văn hóa dân tộc độc đáo như vậy nhưng hệ thống xe buýt mặc dù chỉ có một đô nhưng lại rất tệ, xe thì cũ kỹ và tồi tàn đến độ loại này TP Hà Nội cũng chê không thèm chạy, điều hòa dĩ nhiên không có, lái xe vắt cái khăn quanh cổ vừa đi vừa lau mồ hôi và đóng mở cái cửa duy nhất cho khách lên xuống bằng một sợi dây dù từ ghế lái chạy lằng nhằng qua chân hành khách nối với tay kéo cửa - tin được không! Ngay cả các cái biển ở các bến đỗ cũng chỉ ghi mỗi tên tuyến xe mà không hề có các chỉ dẫn hay số xe hoặc bất cứ thông tin nào khác, từ đây ta có thể thấy do hệ thống xe ô tô cá nhân của từng gia đình rất đầy đủ và việc phát triển du lịch không phải là mục tiêu hàng đầu của chính phủ cho nên tuyến xe buýt chỉ làm cho có và dành cho dân du lịch bụi như chúng tôi hoặc cho dân nghèo mà thôi.

Đất nước được mệnh danh là hòn ngọc xanh của Đông Nam á nơi này không có tòa nhà chọc trời cũng chẳng có quán cóc bên đường cũng không hề có xe máy hay xe đạp chỉ ô tô thôi nhé. Một quốc gia đạo Hồi giàu có cho nên dĩ nhiên những đền đài cung điện của họ thì miễn chê về vẻ đẹp và độ hoành tráng với rất nhiều tấn vàng được giát trên những mái vòm hay cung điện chỉ tiếc rằng nó quá cao không thể với tới, nhân tiện nói đến vấn đề này thì đây là một đất nước không hề có trộm cắp do vậy du khách cứ an tâm.

Brunei ngoài những sự độc đáo nói trên thì có ba vấn đề lớn để tham quan đó là đền đài xa hoa, rừng nguyên sinh hùng vĩ và làng nổi lớn nhất thế giới có tuổi thọ hơn 600 năm. Rừng núi thì thôi miễn, sao so sánh đc với rừng vàng của ta còn Thánh đường, Thành phố và làng nổi sẽ được làm rõ hơn trong những bức ảnh tiếp theo nhé!

1692673644191.png



Sultan Omar Ali Saifuddin là nhà thờ Hồi giáo đẹp bậc nhất châu Á, được xây dựng giữa thập niên 1950 với chi phí khoảng 5 triệu USD, kết hợp giữa kiến trúc Mughal Ấn Độ và phong cách Ý.
Hầu hết nguyên vật liệu đều là loại thượng hạng nhập từ nước ngoài, bao gồm đá cẩm thạch Ý, đá granite Thượng Hải, các chùm đèn treo với tổng trọng lượng khoảng 4 tấn cùng kính màu từ Anh, thảm lót sàn thêu tranh nổi tiếng của Ả Rập và Bỉ…Tháp chính bằng cẩm thạch cao hơn 44m; mái vòm tròn có chóp tháp hình bầu mà điểm cao nhất lên tới 52m, được mạ hàng tấn vàng khiến nhà thờ trông thật lộng lẫy, sáng rực cả một vùng
 
Last edited:
1692674063467.png



Người dân ở đây từ lúc sinh ra đã không phải lo gì cả vì mọi chi phí đều được nhà nước chu toàn như được cấp nhà miễn phí, đi học miễn phí, chăm lo sức khỏe miễn phí. Đức Vua luôn chăm lo các phúc lợi cho đời sống của người dân. Ai thất nghiệp sẽ được tiền trợ cấp rất cao. Ngay cả việc khám chữa bệnh cũng hoàn toàn miễn phí, chỉ đóng tượng trưng 1 đô la Brunei và cũng được chi trả viện phí nếu không có khả năng chữa trị ở Brunei mà phải chuyển sang một đất nước khác, như Singapare chẳng hạn. Người dân được cấp nhà miễn phí nếu làm việc cho các cơ quan Chính phủ, được cấp đất miễn phí để tự xây nhà hoặc đc vay tiền mua nhà với giá rất ưu đãi nếu làm công việc tư nhân.

Do đó, không quá ngạc nhiên khi có đến hơn 95% người dân đều sở hữu nhà riêng. Người dân Brunei nói tiếng Anh rất giỏi vì phải học ngay từ khi còn nhỏ. Ai muốn học Đại học ở nước ngoài sẽ được chính phủ tài trợ học bổng toàn phần tại các quốc gia được chỉ định trong danh sách. Sau khi học xong phải về làm việc cho chính phủ theo đúng số năm du học. Đây cũng là quốc gia có VAT=0% nên giá tiêu dùng ko đắt so với mức thu nhập của họ, người dân không có văn hóa trả giá mà mua và bán theo giá niêm yết.

Bên cạnh đó, Chính phủ còn ưu tiên thực hiện một số chính sách phúc lợi xã hội cao như công dân không phải đóng thuế thu nhập cá nhân, ma chay không mất tiền, cho người dân vay tiền với lãi suất rất thấp để kinh doanh, sản xuất hay xây nhà. ( Trích bài viết của Ca sĩ Đoan Trường)

Mình chưa có điều kiện để kiểm chứng hết các thông tin này nhưng những gì mình được chứng kiến cũng cơ bản như vậy! có thể nói đây là một đất nước có phúc lợi cho dân cao nhất mà mình được biết.

Tháp đồng hồ nằm ngay ngã tư đường Jln Sultan Omar Ali Saifuddien và đường Jalan Elizabeth Dua, đây là chiếc đồng hồ duy nhất trên thế giới và Brunei có kiểu dáng độc đáo như thế này cho nên nó đã là biểu tượng của thành phố từ rất lâu rồi...
 
Last edited:
1692675235949.png


Sân vận động trung tâm của thành phố ngoài hai khán đài hai bên thì chỉ có một sân cỏ rộng chính giữa mà thôi, không người, không cọc lưới không gì cả. Nếu như một cái sân cỏ đẹp như thế này ở trung tâm bất cứ Tp nào VN thì chắc chắn rằng cỏ không thể mọc đẹp như thế này, tại sao thì các bạn biết rồi đấy ...
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,436
Bài viết
1,175,913
Members
192,105
Latest member
TonyPhat
Back
Top