What's new

Lào và lá là đôi bạn thân, Alias Mì thì có nhiều hơn thế

bạn Mỳ, để cổ vũ bạn, tớ sẽ trích mỗi ngày một tẹo trong một câu chuyện mà tớ thích nhé.
Đoạn đầu tiên này:

"Anh xách balô lên và rút từ trong túi ra một gói nhỏ thuốc cuộn. Sân ga vẫn chưa đông người. Quay lưng, anh có thể thấy chiếc đồng hồ nhích dần về khoảng gần 7h30 phút. Anh vẫn còn đủ thời gian để làm tất cả những gì cần thiết.
Một vài con chim bồ câu bị lừa bởi gói thuốc. Chúng bay đến dưới chân anh, ngước những đôi mắt hạt đỗ đỏ ngơ ngác nhìn anh khi anh mở gói thuốc cuộn, để rồi lủi thủi chậm chạp bước ra gần vỉa đường. Gói thuốc cuộn không còn thơm nữa. Nó đã có thứ mùi của sự ẩm thấp qua năm tháng. Vào mùa đông vừa rồi, khi những bông tuyết rơi xuống các hiên cửa sổ và độ ẩm tăng lên đôi chút trong phòng, nó đã bị mốc. Trong buổi sớm nắng nỏ đầu tiên sau khi tan tuyết, anh đã mang hết đám thuốc cuộn rải đầy cửa sổ phòng, phía trong tấm lưới sắt ngăn côn trùng, dưới nắng và chúng cũng đã kịp đánh lừa lũ quạ một mẻ lớn khi chúng cứ chao đi liệng lại trước cửa sổ phòng anh hòng tìm kiếm một thứ gì đó.
Lần đầu tiên anh tự tay cuộn thuốc và thử rít một hơi chính là sau cái ngày anh biết cô ấy sẽ không bao giờ trở lại cùng ngôi trường với anh. Cảm giác trống rỗng vô cảm ập vào toàn bộ cơ thể anh khi mỗi buổi sáng chủ nhật, anh đứng đợi và không bao giờ còn gặp lại cô trong toán các cô gái đi lễ nhà thờ nữa. Anh biết đích xác mình cần một thứ nóng, như lửa, chạy trong cơ thể mình, và anh đã tìm lại đám thuốc cuộn.
Anh đã rít hơi đầu tiên và ho sặc sụa. Sau đó, rất nhanh, anh quen với việc một luồng khói nhỏ di chuyển vào trong cơ thể mình, chúng cầm chừng đâu đó rồi lại đi ra. Anh đã cảm thấy thích thú với cảm giác mới mẻ đó, cho tới khi, chúng làm hai con ngươi anh đỏ rực lên và anh phát ho rũ rượi. Tới mức chảy nước mắt.
Anh không muốn mình chảy nước mắt, cho dù chỉ là vì say thuốc. Gói thuốc được anh đem cất kỹ, cho tới chuyến đi đó."
 
Lần đầu tiên anh tự tay cuộn thuốc và thử rít một hơi chính là sau cái ngày anh biết cô ấy sẽ không bao giờ trở lại cùng ngôi trường với anh. "[/I]

Phụ nữ bao giờ cũng là lý do chính đáng cho những đam mê (sai lầm) của đàn ông.
:D
 
Lại có bạn flamenco vào gúp vui dồi :)

Cái vụ đổ lỗi vì cô ấy ... nên mới hút hít nghe cứ yếu yếu thế nào í nhỉ ;)

Từ hôm bỏ thuốc tớ bỗng thấy mình trở nên to gan mới chết chứ :LL
 
Lại có bạn flamenco vào gúp vui dồi :)

Cái vụ đổ lỗi vì cô ấy ... nên mới hút hít nghe cứ yếu yếu thế nào í nhỉ ;)

Từ hôm bỏ thuốc tớ bỗng thấy mình trở nên to gan mới chết chứ :LL

Gan bạn to được bao nhiêu lần rồi =))
 
Gan bạn to được bao nhiêu lần rồi =))

Chưa mổ ra cân xem nó to dư lào nhưng có những việc trước đây chỉ mới nghe đến đã sợ vãi thì bây giờ cứ phăm phăm :D

Chẳng hạn như đang định phọt ra cái topic đi bộ Xuyên Việt =))
 
Mỗi lần mệt mỏi như hôm nay, tớ là tớ thèm 1 hơi thuốc lắm ý :(:(
Thế nên, bỏ làm quái gì chứ =)) =))
 
Chết dở, bỏ thuốc là để nâng cao sức khỏe, thế mà chưa thành chính quả đã mắc thêm bệnh về gan thế này, chắc phải suy nghĩ lại quyết định cai nghiện cái nhỉ :D
 
vâng ạ,gan to là một bệnh nguy kịch lắm !! Khi ấy buồn,khi ấy hoang mang,khi ấy hẫng hụt....khi ấy lôi thuốc ra hút......=))
 
bạn flamenco tinh tế nhờ :p
Một đoạn trích nữa nhé:

"Một người đàn ông đứng tuổi ngồi trong một góc quán, trầm tư nhìn ra con phố loá nắng trước mặt, với một điếu thuốc cuốn, cho anh một liên tưởng về cha. Mười năm, giá như cha anh còn sống, có thể trông ông cũng thế này. Hơi đẫy đà, hai bọng mắt dầy và hai cánh tay để lộ rất nhiều nốt đồi mồi. Cha anh cũng có thể sẽ tìm vào góc đó, kín đáo và im lặng, như bản tính của ông. Và ông cũng sẽ chậm rãi cuốn một điếu thuốc, tỉ mẩn, kỹ càng, không để một sợi thuốc vương ra bàn, nhấm nước bọt vào vép miền giấy cuộn, để rồi sau đó khoan khoái hút nó như thể đó là sự ban ơn duy nhất ông có trong đời."
 
@ Bạn Su thật là tử tế, ngày xưa bạn đi học chắc điểm văn cao lắm vì thấy bạn có quả phân tích nhân vật rất xuất sắc. Rất cảm ơn bạn vì luôn dành cho tớ một đường lùi, cả bạn mihtua nữa :)

Có ai biết ai ngờ
Mà vẫn tròn danh dự ...

biết thế đấy ... ;)

@ Bạn Flamenco: Bệnh tật nhiều khi nằm ngoài khả năng kiểm soát của con người bạn ạ. Biết thuốc là có hại thì bỏ thôi ai dè nó lại chuyển sang to gan. Nghe đồn là nếu bỏ hẳn được thuốc thì 100% mắc thêm bệnh "cứng đầu" nữa đấy bạn ạ :D
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,730
Bài viết
1,136,639
Members
192,540
Latest member
usapvasmm
Back
Top