What's new

[Chia sẻ] Liên Xô - Moscow - Kiev - hoài niệm và đương đại

Nhắc đến Liên Xô cũ với các địa danh như Moscow, Leningrag, Kiev, Kharcop luôn làm cho nhiều bậc trung niên, lão niên Việt Nam những hoài niệm và niềm kính trọng. Rất nhiều người Việt trẻ cũng mong được đến Moscow 1 lần nhưng ước mơ đó nghe chừng không phải ai cũng thực hiện được. Tôi là người được đào tạo thành người biết làm việc như một trí thức từ chính mảnh đất ơn tình này. Tôi gặp nhiều bạn bè từng cùng học và rất nhiều người muốn đến thăm lại đất nước anh hùng và bi tráng, thăm lại quảng trường Đỏ lịch sử nhưng nhiều người không thể đi được do nhiều lí do khác nhau, có khi chỉ vì lí do lãng nhách là sợ mất an toàn! Rồi có người già yếu, bệnh tật, thậm chí đi về thế giới bên kia mà vẫn chưa thực hiện được ý đồ thăm lại nước Nga.
Tôi muốn chia sẻ trải nghiệm của mình qua chuyến thăm lại nước Nga nghĩa rộng (bao gồm cả thành phố Kiev nơi tôi học đại học) trong 6 ngày tự túc tự đi.
 
Bạn hãy nhìn lưỡi gươm xem, nó bị cắt cụt đi một nửa rồi đấy
IMG_8244_zps7cbb5f65.jpg
 
Công nhận nhìn những tượng đài đặc trưng Soviet này lại thông cảm cho những tượng đài thô kệch ở VN. Đúng là thày nào, trò đó quả không có sai! Cảm ơn bác KVT đã mở mắt cho chúng tôi nhiều
 
IMG_8242_zps9a794b5d.jpg

Chuyện là thế này:

Tôi nghe kể rằng, tượng đài này (khánh thành năm 1981), đến khi chia tách, người kiev họ không chịu nổi bức tượng, phá thì không phá được, mà để thì không yên. Cuối cùng giải pháp trung dung đã được thông qua. Họ so chiều cao bức tượng đến đỉnh thanh kiếm thấy cao hơn nóc thánh giá của nhà thờ cao nhất kiev, thấy cao hơn một ít, thế là cắt bỏ phần cao hơn đó.
Thật là một giải pháp thông minh.
 
Về mặt kỹ thuật thì chúng ta phải thán phục tài năng của các nhà xây dựng Liên Xô cũ. Bạn hãy nhìn vật liệu vĩnh cửu hợp kim họ đã ghép nên bức tượng khổng lồ. Ấy thế mà thần sắc người mẹ với đôi mắt rực sáng quanh năm suốt tháng không bao giờ bị lu mờ. 32 năm rồi đó, bức tượng và toàn bộ khu di tích (phía dưới chân tượng đài là bảo tàng chiến tranh) vẫn tươi rói và uy nghi.
IMG_8245_zps4c31a511.jpg


IMG_8262_zpsfd164635.jpg


cây thông phía trước cổng vào
IMG_8301_zps73c6e7e1.jpg


Bến xe bus với những chiếc Lada thời soviet

IMG_8303_zpsa56f8ede.jpg


xe bus có mới hơn nhưng chất lượng vẫn theo kiểu soviet cũ, bạn nhìn phía trên cột trụ, Kiev vẫn dùng hệ thống vé giấy rồi tự giác dập lỗ khi lên xe. Vé xe công cộng và metro ở đây rẻ bất ngờ: chỉ 0,15 - 0,2 $/ lượt. Bạn còn nhớ giá dịch vụ internet ở bức ảnh KS không, chỉ 0,01EU / phút. Thấy đó cũng thấy Kiev còn nghèo và chưa hội nhập.
IMG_8310_zpscfdfd448.jpg
 
Trên đường từ khu nhà mồ Piser về qua gần bến Arsenal, chúng tôi thấy một nhà hàng Ha Noi nên rẽ xuống định vào chơi và ăn uống. Nhà hàng này chính là mặt tiền của Nhà máy quân sự Arsenal nổi tiếng. Các bạn học ở Trường Pháo binh và CN nhẹ ở gần đây nè.

IMG_8318_zpsae10bdf5.jpg


Hình như quán này của anh Tiến trước học Bách Khoa Kiev cùng thời với tôi làm chủ. Rất tiếc quán đã cửa đòng then cài phá sản từ lâu.
 
Chúng tôi rẽ vào một quán ăn kiểu Mc Donald's nhưng mang thương hiệu Ucraina, món ăn đặc Ucraina bình dân, giá cũng bình dân luôn.

Dành cho các bạn nhớ Liên Xô cũ: trên bàn ăn, ngoài các món Tây Âu mới, vẫn có 2 bát sup truyền thống: Borso và Khartro các bạn có nhớ không. Tôi thì không bao giờ quên được sự quyến rũ của chúng. Những bát xup này đã nuôi chúng ta lớn lên, thành người bên trời Tây, nay nó vẫn là niềm kiêu hãnh về ẩm thực giản dị nhưng rất khoa học của người Ucraina.
IMG_8323_zps67cf7aa5.jpg
 
Xin phép bác chủ topic xen ngang chút nhé. Quan điểm của em hơi khác chút:

- Con sông qua Kyiv bây giờ người ta ít tắm nữa có thể nhiều lý do khác như: thói quen thay đổi do người dân thích tắm trong bể bơi có mái, hay đang mùa lạnh nên ít người tắm... Chứ sau gần 40 năm thì vấn đề phóng xạ theo phù sa có lẽ không nghiêm trọng nữa. Bằng chứng là em tới Hiroshima và Nagasaki thì 40 năm sau thành phố đã sầm uất lắm rồi.

- Tòa nhà công thự của chính phủ bị vây bằng hàng rào: em thấy thì lãnh sự quán Mỹ là bị bao bọc kín nhất thế giới. Nên ý này của bác chưa thuyết phục.

- Vấn đề tượng đài: lịch sử là lịch sử bác ạ. Ở Berlin họ vẫn để lại các kiến trúc tượng đài thời CS. Vẫn có tượng Marx-Engel. Còn quần thể kỷ niệm Chiến tranh Vệ quốc đồ sộ có ý nghĩa nhắc nhở thế hệ sau về những mất mát của chiến tranh. Cũng như ở VN ta có người chê quần thể Angkor Watt làm tốn sức hao của nhân dân, nhưng những người này họ không thấy cả thế giới vẫn khâm phục và nhắc tới Kampuchia chứ có ai khen VN vì không biết xây dựng đồ sộ hùng vĩ đâu... Theo em, lý do tượng đài này bị ghét không chỉ vì nó làm từ thời CS (vì người U ghét Nga từ thời Sa Hoàng lận) mà vì nó mang hình ảnh thanh kiếm và lá chắn, biểu tượng của NKVD và KGB, những công cụ đàn áp mà người U bị nặng nhất...

Em theo dõi từng bước chân của hai bác.

Kính.
 
Ở VN con đang cùng 1 người bạn Nga coffe hàng tuần , con rất thích Nga và có hỏi về Nga rất nhiều từ người bạn ấy .
Anh ấy ở vùng Nizhny Novgorod cách Nga 6 tiếng đi bus và 1h flying .

Không biết chú có biết là giá vé hoả xa từ Mat-Cơ-Va đi Bắc Kinh bao nhiêu không hén chú ?. Con chỉ biết là mất khoảng 1 tuần mới tới lận .
Không biết có đúng không nữa :D .
Con tính làm 1 chuyến = hoả xa đi từ Sài Gòn qua Mát-Cơ-Va bằng tàu hoả và về bằng máy bay .
One way tiket là 450USD đúng không chứ nếu bay ?
 
Cám ơn bạn danngoc, một người am hiểu nước Nga chắc hơn tôi về mặt lịch sử, tuy nhiên những vấn đề đương đại thì bản thân nó còn đang bề bộn nên việc có nhiều ý kiến khác nhau là bình thường. Việc xem con voi cũng cần xem nhiều bộ phận thì việc phán xét những diễn biến đương thời cần rất nhiều góc nhìn.

Chuyện ảnh hưởng của Checnobyl đối với Kiev, khác với bên Nhật, trên nhiều phương diện, cả về kỹ thuật, môi trường và xã hội.

Đây là tôi trích từ wikipedia, chắc đuwoowcj, mục chernobyl
"Theo bản báo cáo năm 2006 của TORCH, một nửa lượng phóng xạ đã rơi xuống bên ngoài lãnh thổ ba nước cộng hoà Xô viết [2]. Thảm hoạ này phát ra lượng phóng xạ lớn gấp bốn trăm lần so với quả bom nguyên tử được ném xuống Hiroshima"

Thành phố Pripyat cách nhà máy gần 20 km nay là một thành phố chết và nồng độ phóng xạ vẫn cao đến mức khách du lịch tham quan chỉ ngồi trên xe, chỗ nào họ cho bước xuống mới được xuống. Rất tiếc tôi không có thời gian đi thăm Chernobyl mất 1 ngày, vé 50$, đây vẫn la vùng đất chết (đối với con người) mặc dù cây cỏ và cả muông thú nữa ở đây rất tươi đẹp.

Đây đoạn nói về nhà máy đây:
"Nhà máy điện nguyên tử Chernobyl mang tên V. I. Lenin (Чернобыльская АЭС им. В.И.Ленина) ( 51°23′14″B, 30°06′41″Đ) nằm ở thị trấn Pripyat, Ukraina, cách 18 km về phía tây bắc thành phố Chernobyl, 16 km từ biên giới Ukraina và Belarus, và khoảng 110 km phía bắc Kiev. Nhà máy có bốn lò phản ứng, mỗi lò có thể sản xuất ra 1 gigawatt (GW) điện (3,2 gigawatts nhiệt điện), và cả bốn lò phản ứng sản xuất ra khoảng 10% lượng điện của Ukraina ở thời điểm xảy ra vụ tai nạn. Việc xây dựng nhà máy được bắt đầu từ thập kỷ 1970, lò phản ứng số 1 bắt đầu hoạt động năm 1977, tiếp theo là lò phản ứng số 2 (1978), số 3 (1981), và số 4 (1983). Thêm hai lò phản ứng nữa (số 5 và số 6, mỗi lò cũng có khả năng sản xuất 1 gigawatt) đang được xây dựng ở thời điểm xảy ra tai nạn. Bốn tổ máy phát điện đó sử dụng lò phản ứng kiểu RBMK-1000.
Nhà máy điện hạt nhân Chernobyl vẫn tiếp tục sản xuất điện thêm 14 năm sau thảm hoạ và chỉ đóng cửa hoàn toàn vào năm 2000 do sức ép của quốc tế. Một vùng cách ly có bán kính 30 km được thiết lập quanh Chernobyl và đây là một trong những điểm nhiễm phóng xạ đậm đặc nhất trên hành tinh hiện nay".

Tuy nhiên hậu quả về tinh thần, niềm tin và xã hội mới khó đánh giá vì chính quyền hồi đó bưng bít thông tin, xử lý không triệt để (đến nay vẫn phải cầu viện quốc tế xử lý)... Tôi có ghé lại Kiev 2 lần năm 1989, 1990 vào mùa hè và cảm nhận rõ tác động quá mạnh đến Kiev vì người làm ở khu vực Chernobyl chủ yếu là từ Kiev, lại dưới nguồn nước chảy của sông Dnepr. Hồi đó tôi ra sông tắm, vặt táo trên vườn ăn người Ucraina họ trố mắt ngạc nhiên như tôi ở trên trời rơi xuống! Hóa ra nỗi sợ phóng xạ đã làm cho họ ghê sợ dòng sông yêu quý và cả quả cây trên cành... Nỗi sợ đó dần dần thành thói quen, thành niềm tin độc lập với các ý đồ niềm tin của Nhà nước hoặc khoa học chứng minh... Bạn trong hoàn cảnh của họ có tin được chính quyền và giới khoa học soviet nữa hay không??

Chuyện bức tượng thì quả thực tôi thấy một thế hệ dù ở đỉnh cao nào thì cũng phải để đất cho con cháu tiêp tục phát triển. Anh xây dựng cả một nền văn minh nó khác với anh chỉ xây một tượng đài. Việc người Đức không phá bỏ tượng đài chiến sỹ Xoviet ở Berlin hoặc người Ucraina họ vẫn tôn trọng tượng Mamaev không có nghĩa đây là một tượng đài đẹp theo nghĩa lịch sử và triều đại xây nên nó là tốt. Tôi chỉ thắc mắc là tại sao trong thế kỷ 20 kiểu tượng đài như vậy ở các nước khác họ không xây và tôi có giả thiết tạm coi là được (ít nhất là đối với tôi). Những tượng đài tương tự ta chỉ thấy Tượng Chúa Giesu ở Brazin, tượng thần tự do ở Mỹ... Còn ở Kiev, tôi dám chắc là dân Kiev họ không thích lắm vì nó choán phần không gian quá hoành tráng ở ngay khu vực thiêng liêng nhất thành phố. Tôi cũng chia sẻ về sự không tương thích giữa kích thước, ý tưởng và vị trí thôi chứ về nghệ thuật và kỹ thuật thì khỏi phải bàn.

Bạn nhìn kỹ xem người Ucraina họ tốn bao nhiêu tranh luận rồi mới quyết định cắt bớt thanh kiếm của bức tượng!

Chúng ta chỉ là người chứng kiến thôi, sự to lớn và ý nghĩa sâu sa của nó chỉ cho phép chúng ta - những người bên ngoài - mỗi người nhìn thấy một khía cạnh của vấn đề thôi.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,675
Bài viết
1,135,031
Members
192,359
Latest member
DongNguyen2804
Back
Top