What's new

[Chia sẻ] Liên Xô - Moscow - Kiev - hoài niệm và đương đại

Nhắc đến Liên Xô cũ với các địa danh như Moscow, Leningrag, Kiev, Kharcop luôn làm cho nhiều bậc trung niên, lão niên Việt Nam những hoài niệm và niềm kính trọng. Rất nhiều người Việt trẻ cũng mong được đến Moscow 1 lần nhưng ước mơ đó nghe chừng không phải ai cũng thực hiện được. Tôi là người được đào tạo thành người biết làm việc như một trí thức từ chính mảnh đất ơn tình này. Tôi gặp nhiều bạn bè từng cùng học và rất nhiều người muốn đến thăm lại đất nước anh hùng và bi tráng, thăm lại quảng trường Đỏ lịch sử nhưng nhiều người không thể đi được do nhiều lí do khác nhau, có khi chỉ vì lí do lãng nhách là sợ mất an toàn! Rồi có người già yếu, bệnh tật, thậm chí đi về thế giới bên kia mà vẫn chưa thực hiện được ý đồ thăm lại nước Nga.
Tôi muốn chia sẻ trải nghiệm của mình qua chuyến thăm lại nước Nga nghĩa rộng (bao gồm cả thành phố Kiev nơi tôi học đại học) trong 6 ngày tự túc tự đi.
 
Cụ Chinh bôn ba nhiều đấy! Chỉ riêng cái đoạn cụ vào Nam chiến đấu rồi mới đi Tây thì chắc vô khối cụ ở đây chưa từng trải nghiệm. Vậy nên hoangvanphuong chú mày nên kính cẩn mà nghe, đừng có bật cụ. Mà hình như hoangvanphuong chú mày hơi đơ đơ, hồi xưa ở topic nào đã thấy chú mày viết có vẻ luyên thuyên chọc ngoáy hơi đơ đơ rồi. Mà báo cáo cụ Chinh, em có thắc mắc rằng liệu phải chăng hồi ấy các cụ từ xứ lừa nghèo nàn sang đó thì thấy phồn vinh hơn ta nhiều nên thấy xứ họ tươi đẹp thịnh vượng, còn bây giờ khi xứ lừa ta đã đi đến gần cuối con đường quá độ xây dựng CNXH, sắp tiến vào thiên đường CNCS và công nghiệp hóa cao độ dưới sự lãnh đạo tài ba của các đồng chí lãnh tụ tài giỏi siêu việt liêm khiết, nên cụ sang thăm và có sự so sánh nên thấy họ xuống cấp nghèo đi? Phải chăng họ nghèo đi thật hay họ vẫn y như hồi xưa còn xứ lừa ta quá độ kinh khủng quá nên cụ thấy họ xuống cấp? Cái này báo cáo em hỏi thật. Vì báo cáo cụ em cũng chưa từng được quay lại Liên Xô kể từ hồi 198x nên em không hình dung được họ trở nên sa sút như thế nào. Kính cụ.

Năm 1991 khi tôi trở lại thăm Kiev và Ucraina nói chung (vùng Kharkov, Krementruc), sự xuống cấp của Ucraina đã thể hiện rõ rệt: đầu tư mới không nhiều như trước (nên nhớ hồi tôi học 1976-1982 là thời kỳ ông Bregionep người ucraina chính hiệu làm Tổng bí thư), (cũng giống như ở ta thôi khi ông NĐM làm tổng bí thư thì cái huyện Na Rì được đầu tư đường xá và cả sân bay trực thăng cho bác Tổng ghé quê nên nhộn nhịp lắm). Ngoài nguyên nhân người ta bắt đầu bỏ rơi Kiev còn có nguyên nhân rất quan trọng là tác động khủng khiếp của vụ nổ nhà máy Chernobyl.

Còn đến năm 2012 và đến nay, sự xuống cấp và tiêu điều không chỉ vùng quê mà còn cả các thành phố lớn như Kiev, đặc biệt là các thành phố có chiến sự, càng thể hiện rõ. Đặc biệt vùng quê. Trước đây thanh niên chỉ bỏ quê di cư vào các thành phố lớn kiếm việc. Còn bây giờ, người Ucraina (vùng phía tây càng rõ) theo gương người anh em Ba Lan của mình, đi di dân sang Châu Âu làm việc rất nhiều, bỏ lại vùng quê tiêu điều với toàn người già và ít trẻ con ở lại...

Sự phát triển của Việt Nam ta từ 1990 đến nay dù còn quá nhiều chuyện nhưng là điều không thể phủ nhận. Nếu ta so sánh với Ucraina càng thấy sự hãnh diện của người Việt chúng ta đã không bị rơi vào cảnh anh em nồi da xáo thịt như Ucraina đang gặp phải; dân tình dù còn quá nhiều điều ngang trái nhưng có nhiều cơ hội việc làm, thu nhập chính đáng ít nhất cũng sống được. Ngày trước, người Việt mình muốn sang bên Ucraina học phải ngửa tay xin họ ban phát vé MB và học phí chi phí nữa, còn bây giờ, nhiều học sinh cũ (làm ăn tử tế thôi) có khi còn tặng thầy cô giáo cũ vé máy bay và coupon du lịch cho họ sang Việt Nam ta để nhìn thế giới...

Tôi chỉ nói vậy để các bạn đánh giá đúng tiến bộ của nước Việt ta, so sánh với Ucraina càng làm tăng thêm nhận định.

Ở đây tôi xin phép không bàn đến những vấn đề chính trị nhạy cảm mà điều lệ trang phuot.vn đã cấm. Tôi không hề nói và bàn đến việc nước ta có còn hay không những vấn đề này nọ, rồi ai lãnh đạo ai ở đây. Các bạn cũng nên biết bỏ qua những khác biệt chính kiến về những chuyện chính trị nhạy cảm để cũng thảo luận về chủ đề phượt của chúng ta. Nếu bàn về vấn đề này ta sẽ bàn trên topic khác, diễn đàn khác.

Ngày trước tôi ước tính cứ 100 người sang Ucraina thì khoảng vài người ở lại hoặc có ý định ở lại; đến thập niên 1990 thì gần như 1/3 muốn ở lại và rất nhiều người đã ở lại (trong đó có đại gia Phạm Nhật Vượng bây giờ đấy). Còn ngày nay, một phần do người Việt ta đã được mở cửa rộng ra thế giới, phần nữa do điều kiện sống và làm việc ở VN đã hơn hẳn Ucraina nên rất ít người muốn định cư ở Ucraina...

Phần trên có đoạn tôi đã viết đại ý: Lạy chúa, ơn giời, Người đã không tiếp tục đày đọa dân tộc của con phải tiếp tục đánh nhau như Người đang đày đọa dân tộc Ucraina hiền lành (cũng của con), Người vẫn thương và không chia rẽ dân tộc con thành 2 nửa (Bắc - Nam; cộng sản - ghét cộng sản; thân tàu - ghét tàu) như Người đã đang chia rẽ dân tộc Ucraina thành 2 nửa như hiện nay...

Trải nghiệm Ucraina ngày nay là một trải nghiệm đáng quý. Chúng ta sẽ biết quý trọng những giá trị mà dân tộc ta đang đạt được, biết bỏ qua và tha thứ những gì cần bỏ qua, tha thứ...

Tôi nhớ năm 1979, khi TQ đánh Việt Nam ở biên giới, giờ ra chơi tôi nói với mấy thằng bạn Ucraina (cả Nga sống ở Kiev nữa) về cuộc chiến.. Các bạn biết không: chúng nó thờ ơ và lãnh đạm đến mức tôi bực tức chỉ muốn ngồi khóc một mình, không hiểu tại sao điều làm cho mình đau đáu, quằn quại mà bọn nó không hề thèm để ý đến nữa... Cũng phải thôi, các bạn ấy đều sinh năm 1959-1960 khi Liên Xô đã kết thúc chiến tranh hơn 15 năm, họ sống trong thời bình thực sự, và quả thật Liên Xô đạt sự thịnh vượng nhiều nghĩa trong suốt các thập niên 1960-1970.

Bây giờ đúng là gió đổi bể dâu. "Quê hương thứ hai" Ucraina của tôi rơi vào cảnh chiến tranh thực sự, súng nổ, maú đổ ngay tại Kiev trong khi dân tộc ta, mặc dù còn quá nhiều tiềm ẩn bất ổn, nhưng ít nhất cũng là mảnh đất tạm yên ắng hòa bình, làm ăn yên ổn. Tiền tôi gửi ngân hàng (và chắc bạn Hongtuoi cũng vậy) không cần chạy rút đi đâu cả...


Làm sao tôi không so sánh và hoài niệm cho đất nước Ucraina???
 
Giá cụ xuống dòng chia sẻ thêm tí ngoài lề giai doạn phượt chiến đấu miền nam của cụ thì quả cũng là trải nghiệm phượt thú vị hiếm có. Kính các cụ.

Tôi có đi phượt "theo vết chân thời chiến" các vùng Nam lào (Boloven, Pakse, Atopu...); các tỉnh Kratie, Stungtreng, Congpong Cham, Svayrieng (Campuchia)... bằng xe gắn máy. Rồi các tỉnh miền Đông, Tây nam bộ cũng bằng xe gắn máy... Do đi phượt theo bước chân lính nên toàn phải đi một mình (vì bạn mới không biết chiến tranh hoặc có nhưng không ở những chiến trường ấy họ không quan tâm đến gì mình quan tâm; bạn cũ thì rất khó rủ rê, nhiều người chết do bệnh tật, thương tật hoặc họ không còn khả năng tài chính hoặc sức khỏe để phượt xe máy như tôi). Chủ đề phượt theo vết chân lính quả là rất hay, cám ơn bạn Hongtuoi đã gợi ý. Tuy nhiên, chắc đến lúc chết tôi cũng khó viết được topic kiểu vậy. Lý do là tư liệu phượt của tôi bây giờ quá nhiều, trong đó có nhiều chủ đề hay hơn mà thời gian để viết, post không đủ. Hơn nữa, chủ đề phượt theo vết chân lính liệu có được mấy người như bạn hongtuoi quan tâm? Hoặc liệu được mấy người đôi khi còn rảnh rỗi và uyên bác như bác hoangvanphuong (chắc bác ấy lớn tuổi) ghé thăm dạy bảo?
Có lẽ đành cáo lỗi bạ Hongtuoi để tôi ôm tư liệu đó xuống mồ thôi bạn nhé...
 
[IMG said:
https://image.ibb.co/b53op6/20171012_164811_ibb.jpg[/IMG]

20171012_164805_ibb.jpg

Nhìn những mái nhà Odessa như thế này cũng đủ hiểu sự khó khăn của đất nước Ucraina: Những tấm lợp fibro-cement cũ kỹ chưa được thay mới; những cột ăng ten chưa được thay thế bởi truyền hình cable; những tường gạch tróc lở không được sửa chữa; những ống nước nhằng nhịt tạm bợ; những ống khói (lò sưởi) cũ kỹ không được chăm sóc... Bạn Hongtuoi cần nhớ là những ngôi nhà như thế này thường được xây đồng loạt và xây tốc độ cao thời kỳ sau chiến tranh (1945-1960). Ngày xưa khi tôi học bên đó họ tu bổ sơn quét sơn mới, thay đèn... vài năm 1 lần. Tần suất tu bổ từ năm 1990 đến nay hầu như thưa dần, thưa dần (do không còn tiền công cộng mà tiền dân cũng chẳng có nhiều...).
 
Cảm ơn bác kimvanchinh đã quá khen, em cũng chỉ là bậc em của bác thôi, nhưng có một cái chung là từ đất nước mà bác cũng như em thường gọi là quê hương thứ 2. Có điều em may mắn hơn bác được lăn lộn trong môi trường mà chắc bác chỉ được nghe kể lại.
Được đến cả những nước văn minh trong thời trẻ (không phải đi du lịch đâu).
Có điều khi làm hay chơi đều rất chuyên tâm, đi công tác mắt không rời qua cửa sổ (không như mọi người, sếp thì lên xe thì tranh thủ ngủ).
Thôi thì hôm qua và hôm nay cả triệu triệu trái tim người Việt đã vui mừng với đội tuyển U23 Việt Nam. Cuộc sống luôn luôn đẹp và nhất là những người đã vào tuổi của bác, lại đam mê du lịch như bác. Há chẳng tự hào sao!
Em thiết nghĩ bác đã chuyển hướng đi đúng hướng, hãy để trái tim mình rộng mở, với kinh nghiệm của bác, em nghĩ bác làm được, hãy đem niềm vui cho lớp trẻ, ví như truyền đạt những kinh nghiệm phuot, há có phải hay hơn không, nó sẽ có ích cho mọi người hơn vì mình có điều kiện hơn người trẻ khác. Âu cũng là trả (nói theo tâm phật).
Đi nhiều em nghĩ bác biết nhiều, đừng để nặng lòng điều gì (nếu như có), và cũng đừng phân tâm, phuot là du lịch bác ah.
Vài lời góp vui với danh nghĩa người đồng môn.
 
Bạn cuctot nếu có thời gian hãy post tiếp những hình ảnh và cảm nhận về Ucraina nhé, Rất mong đươc biết thêm và xem thêm hình ảnh mới. Bạn cũng không nên để ý đến những trao đổi trên topic có khi làm nhiễu loạn và có thể làm bác thấy phiền lòng. Trang phượt này nó vậy, topic của mình nhưng mình không có quyền kiểm soát những ý kiến khác nhau đăng lên, chỉ có admin mơi có quyền đó.

Tôi cũng cảm kích và biết ơn bác HVP (xin phép gọi bác bằng bác vì có thể bác còn ít tuổi nhưng sự già dặn về tư duy, sự uyên bác về kiến thức, sự từng trải trường đời của bác rất đáng nể trọng và em xin kính trọng gọi bằng bác trên diễn đàn này), bác đã chỉ dẫn và dạy bảo em nhiều điều bổ ích để em tiến bộ hơn. Quả thật em không được đi nhiều hơn bác, em cũng không được sống trong những môi trường như bác (em cũng không biết môi trường gì nhưng theo bác nói thì em nghĩ nó rất thần tiên và đáng sống hơn những môi trường em sống), em cũng không được sống trong xã hội văn minh từ nhỏ như bác (em toàn sống trong xã hội em thấy nó chẳng văn minh tý nào, kể cả hiện nay), em cũng không có năng lực làm việc và óc quan sát tinh vi đươc như bác (ngày trước còn khó khăm em đi đâu cũng phải tính đến chuyện nuôi gia đình vợ con nên chẳng còn để ý gì đến thời cuộc và du hý du lịch, ngày nay thì đi đâu cũng chỉ biết lo tính toán sao cho đủ tiền đi về không bị mất mát, cướp trộm, ảnh hưởng ít nhiều đến óc quan sát khách quan). Do vậy thế giới quan và phong cách sống của em bị những người như bác chê cười và dạy bảo em cũng cam chịu thôi.

Em cũng biết nghe theo lời bác rất tích cực truyền đạt kinh nghiệm phượt cho lớp trẻ và lớp cùng tuổi nữa. Nếu như trang phuot này mà nhiều người đọc hơn, chắc chắn 1 năm em cũng post đươc vài topic hay hay: vì dụ em post về Nga hay Ucraina, Campuchia, Lào, Nhật... mặc dù không phải là những miền đất mà các bác đi nhiều hơn em cho rằng đáng viết nhưng với em mỗi một chân trời mới với mình đều hấp dẫn và có thể truyền lại kinh nghiệm gì đó cho người đi sau. Những topic em viết như topic này và topic phưot Nhật Bản... đều có trên 100k người like... Em còn rất tích cực comment, tư vấn (cả trên mạng và nhiều bạn xin gặp ngoài đời) để các bạn có thêm tự tin, kiến thức khi đi phượt nước ngoài, trong nước. Em nghĩ bác HVP dạy em như vậy thì chắc bác ấy bằng cách nào đó giúp ích cho đời rất nhiều, trong đo có cộng đồng phưot.

Riêng về điều bác khuyên em không nên nặng lòng điều gì (nếu có) thì em xin phép không thể nghe theo được. Em còn rất nặng lòng với đất nước Việt nam của em còn đau khổ và truân chuyên trên con đường đi đến phát triển và văn minh (em thiển nghĩ có thể bác không phải là người VN hay ít nhất không mang quốc tịch VN). Em còn nặng lòng với nước Ucraina và Liên Xô nói chung đang phải quằn quại chịu đựng những thử thách của thời cuộc... Xin phép bác em đựoc giữ sự nặng lòng của em và đôi khi em có trao đổi với những người mà em cho là sẵn sàng và cảm thông với sự nặng lòng đó.

Em đi du lịch không chỉ để nhìn ngắm và chiêm nghiệm những điều mình cho là đẹp và văn minh. Em còn đi du lịch để tìm hiểu những miền đất, những số phận, những con người, những dân tộc còn đang đau khổ, lạc hậu, đọa đầy...

Nếu bác không hài lòng với những điều chia sẻ mang tính nặng lòng của em thì xin bác đừng đoái hoài và ghé thăm topic của em nữa bác! Chắc nó làm cho tư duy trác việt và tâm hồn tươi sáng của bác bị vấy bẩn hay sao mà bác phải khuyên em từ bỏ sự nặng lòng - cái đã gắn liền với cuộc đời trải nghiệm của em.

Không nặng lòng sao được khi càng được biết nhiều đến thế giới văn minh càng thấy đất nước mình nó tồi tệ đến thế...

Không nặng lòng sao đươc khi Kiev ngày xưa là một thành phố xinh tươi hòa bình nay trở thành một nơi bên bờ vực chiến tranh, phố xá tiêu điều ...

Xin nhắc lại lần nữa là Topic này em viết về hoài niệm Kiev - Liên Xô dành cho những người quan tâm đến chủ đề.
 
Last edited:
Tôi tán thành ý kiến bạn hoangvanphuong và nghĩ ý kiến bác kimvanchinh là lạc hướng, không chính xác.

Cá nhân tôi nghĩ, trước đây Ukraina chưa từng là một quốc gia, nên từ khi tách ra khỏi một thực thể, họ như một đứa bé bị thả vào bể cá mập.
Cũng như vậy là cảm nhận của các người Việt đi du học thời trước cải tổ: họ từ một nước kém phát triển, thế giới quan còn chưa định hình, kiến thức về thế giới hạn hẹp, bị thả vào một môi trường mới mẻ hoàn toàn thì cảm nhận tốt đẹp là điều dễ hiểu - giống vịt mới nở nhận bất cứ con nào nó thấy đầu tiên là mẹ - và không chính xác.
 
Hoan hô bạn danngoc đã có ý kiến. Có thể sau mấy ý kiến tranh luận kiểu như thế này, du lịch của người Việt ta đi Ucraina và Nga sẽ tăng vọt, và đó cũng là điều tôi và các bác có cùng điểm chung.
Người già cũng hay nhaỵ cảm khi tranh luận, nhưng tôi chấp nhận kiểu khích tướng của bác danngoc và xin phép không có đối đáp gì ở đây.
 
Báo cáo các cụ. Em xin phiên dich lại cho các cụ, thày Ngọc em ý muốn chứng minh là cụ Chinh và các cụ thời xưa rời xứ lừa sang Nga, chân còn lấm bùn nên tưởng là Ukraina-Nga thiên đường lắm, cũng như Ukraina rời bầu vú sữa Liên Xô tưởng phương Tây là thiên đường lắm thực ra không phải tuyệt mỹ gì cả, đại khái như thế, có nghĩa đánh giá ban đầu của các cụ đã bị lầm to, dựa vào cảm xúc. Vậy kết luận cụ Chinh và các cụ bô lão chớ nên đánh giá dựa vào cảm xúc ban đầu (mà giờ đây qua thời gian lại càng mạnh hơn, do ký ức con người có tính chất chỉ ghi nhớ về điều đẹp đẽ), có phải vậy chăng thưa các cụ? Cũng như thằng cu Snowden chửi bới Mỹ bôn ba trốn sang Nga tưởng Nga là thiên đường lắm, giờ đây chắc cũng đang hối hận. Vậy kết luận giải pháp là gì? Có lẽ cụ cháu ta nên nhìn Ukraina và Nga ngố hay cả phương Tây như năng lực của nó hiện hữu, không cường điệu cũng không chê bai. Vậy chỗ đứng của Nga ngố hiện nay so với với Tây Âu-Mỹ thì thế nào nhể?
 
Bỏ qua những lời lẽ dùng chưa khéo và chưa chuẩn trong thảo luận của một số bạn, điều còn lại là:
1. Phải nhận thức về xã hội Liên Xô trước 1980 như thế nào? Tốt đẹp hay không tốt đẹp (đối với người dân bình thường, nhất là đối với người Việt mình sang bên đó). Điều này không thể nói trong một vài trang giấy được. Đối với tôi, là người được may mắn trải nghiệm một số năm, rồi sau mình cũng đi được đây đó để kiểm định lại, tôi có những nhận định chắc chắn rằng: xã hội soviet thời bao cấp (trước sụp đổ) là xã hội mà mình sống trong lòng nó rất thú vị. Gọi nó là thịnh vượng cũng không ngoa.
2. Ucraina có xứng đáng là một dân tộc, một đất nước độc lập không, hay đó chỉ là vùng đất "chưa từng bao giờ là một quốc gia" (như bạn danngoc viết) và nay nó tự giải phóng chỉ như "đứa bé bị thả vào lũ cá mập". Các bạn hãy đến Kiev thì biết tại sao người dân Ucraina sau 20 năm cải tổ lại quyết làm một cuộc cách mạng thoát Nga lần nữa.
3. Vị trí của Nga hiện nay trong so sánh với Âu-Mỹ và Trung Quốc. Bạn hãy xem các phân tích so sánh về kinh tế, quân sự trong các báo cáo phân tích. Nếu vị thế của Nga thời Nga hoàng (thời Romanov) là 10, thời cộng sản Stalin-Bregionev chỉ còn 7 thì nay chỉ còn 3.

Mong bạn cuctot tiếp tục post tư liệu về Ucraina đi bạn. Cũng đừng chấp với những ý kiến dạy đời, thậm chí phá bĩnh, có thể làm ta nhụt chí post bài về cảnh quan, con người, xã hội Ucraina - Nga.
 
Làm thủ tục nhận phòng xong, lên ngó phòng thấy cũng tạm ổn, cao ráo, rộng rãi và ấm cũng. Mấy anh em tranh thủ kiểm tra toilet rồi lên đường dạo phố thăm thành phố cảng Odessa. Trời vẫn còn chút nắng nên bọn em đi về hướng chợ xem tình hình sinh hoạt của dân bản địa thế nào. Thịt cá, đồ khô, đồ hải sản thì bán trong chợ. Rau củ quả thì bán ngoài chợ như chợ xanh ở Việt Nam.

Nhìn đống đồ hộp, kẹo, mứt mặc dù lần đầu đến đây nhưng thấy có nét gì đó quen quen gợi nhớ đến thời bao cấp. Mỗi khi phụ huynh bạn nào đi công tác Liên Xô về được chia 1,2 cái kẹo có mùi thơm rất riêng, rất đặc chưng hoặc 1 miếng socola thì để dành, giữ mãi mới ăn.

Giữa chợ có một bức tượng bằng đồng một bà nội chợ và dưới chân có một con mèo trông rất vui mắt và đây là lần đầu tiên em thấy được một cái chợ được trang trí bằng tượng như vậy.

20171012_174017_ibb.jpg


20171012_174039_ibb.jpg


20171012_174101_ibb.jpg


20171012_174153_ibb.jpg


20171012_174242_ibb.jpg


20171012_174239_ibb.jpg


20171012_174306_ibb.jpg


20171012_175145_ibb.jpg


20171012_174350_ibb.jpg
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,670
Bài viết
1,171,114
Members
192,337
Latest member
inhopcartong
Back
Top