What's new

Lượt phượt Phú Quốc, rượt phượt Campuchia

Phải nói là lâu lắm rồi mới có dịp về quê ăn Tết sớm như vậy, Thất nghiệp mà, đi chơi cho đã, ăn Tết cho đã. Ai nghe nói về sớm cũng nghĩ chắc thằng này làm manager nè, muốn làm thì làm, muốn nghỉ thì nghỉ. Về nhà đón cái nắng sớm của vùng núi cao, nằm lười trên giường cho tới khi đói quá mới chịu bước xuống. Một năm qua ta đã làm được gì, đi tới đâu….cứ miên man câu hỏi nhưng thật ra lúc tỉnh táo nhất bạn sẽ có ngay câu trả lời là: chả cần làm được gì nhiều, chả cần đi đâu cho xa, mình cứ là mình như thế đấy, không bị những lo toan bộn bề, hơn thua cuốn đi và làm thay đổi con người mình đã là một thành công. Lòng chợt thấy vui vui khi có mấy bạn trong nhóm ĐTM hỏi thăm là đi về nhà chưa, không là gì nhiều nhưng mình cũng nhớ họ. Mình chỉ thích đi bụi một mình vì đi nhiều người nhiều ý kiến, mệt lắm. Có khi sáng bạn uống sữa như một thói quen, họ về post lên forum nói lung tung cũng nên, kiểu như dân phuợt ai mà uống sữa cho mất uy vậy. Who cares. Còn ở nhóm ĐTM bạn không thấy điều đó, làm gì tùy bạn, họ tôn trọng cả, không kể bạn chỉ là thành viên cũ hay mới, bạn biết phượt hay không, chả test tiếc gì. Mình tính đi Phú Quốc trước sau đó là Côn Đảo, nhưng chương trình Côn Đảo bị thay đổi vào phút chót vì Codai bên ĐTM rủ đi Campuchia cùng, chưa đi mà biết là vui thế nào rồi….
Qua tìm hiểu đâu đó mình cũng biết sơ sơ về Phú Quốc, đại khái là bạn phải thuê xe đi khám phá Bắc Đảo, Nam Đảo, đường đất đỏ mù mịt. Nghe mà thấy ham rồi. May mắn có số phone của một anh hướng dẫn trên đảo do một bạn đi trước cho lại, mình gọi hỏi thăm sơ sơ vài điều, anh ấy nói đi cần mang gọn nhẹ thôi, chủ yếu là....tiền ah. Bạn nên bắt chuyến xe Mailinh – RachGia lúc 11pm đi cho tiện vì sáng sớm tới là đi ngay ra đảo được. Chuyến đi thật sự bắt đầu lúc 2h sáng khi xe dừng lại ở phà Vàm Cống, mọi người phải chờ phà, tất cả đang thiu thiu ngủ thì bị xuống đi bộ một quãng khá xa….


DSCF4700.jpg



Cái tiết trời sớm vùng sông nước dễ làm bạn tỉnh ngủ ngay. Mình đã không khỏe rồi, cái thằng Tây đi cùng còn mời điếu thuốc nó quấn tài mà hay sao mà nghe nồng và hắc quá, suýt nôn hết bữa tối ra ngoài. Cũng như các phà khác, các dịch vụ ăn theo khá xô bồ, nào là nước giải khát, ăn uống, thuốc lá. Ấn tượng nhất là kiểu “em vào nhà chị tiểu đi em”, tưởng tai nghe lầm, hóa ra nhà nào cũng treo cái bảng “Đi tiểu” trước nhà hết. Lần đầu tiên thấy luôn đó. Có những người cũng tranh thủ đèn sáng ở khu phà mà mưu sinh. Mới sáng sớm mà đã phải đi làm rồi…..


DSCF4701.jpg



Bác tài phải đưa ít tiền mới được đi xe qua nhanh, chạy lạng lách qua các xe khác xếp hàng phía trước. Còn sớm thế mà phải mất tầm 40 phút mới qua cái phà được. Đoạn đường đi về Rạch Giá hiện ra ở ô kính phía trước trông khá nhỏ, hai cái xe MaiLinh chạy ngược chiều là phải nhường nhau, không thấy đường cho xe máy luôn. Mình lo tranh thủ ngủ lấy sức cho ngày dài phía trước....
 
Có đi xa mới thấy nhiều điều, người Cam họ nghe nói mình từ Việt Nam qua chơi mà cứ khen trầm trồ: nào là người Việt thì đẹp trai xinh gái, dễ thương, hiền lành và giàu có. Như kiểu mình hay khen Việt Kiều ấy. Hôm đi tắm biển SihanoukVille, lo ngắm mặt trời lặn mà mọi người quên thu gom hành lý đi về. Tới khi gom xong mọi thứ thì trời đã sập tối. Chỗ này là một bãi biển rất vắng, không có đèn đường, nhà dân thì xập xệ ánh đèn vàng như các vùng quê phía Bắc bên mình. Mọi người gọi anh Tuktuk chở lúc sáng thì anh nói là anh busy rồi, nhưng anh sẽ nhờ bạn anh ấy tới chở vì lo tụi này không biết đường. Mọi người nói thôi, nghĩ là tự tìm Tuktuk cũng được. Đi mãi tầm 15' mà không thấy cái Tuktuk nào. Tới một cái quán nhỏ nằm ngay ngã 3 đường, Elephant ghé vào mua cái thẻ Metfone. Anh chủ quán khi biết bọn này bị mắc kẹt, và lại không biết đường về nhà thì vội vàng mời tất cả vào nhà nghỉ, anh lấy chiếc xe máy nhanh nhảu chở đứa con đi tìm xe Tuktuk cho mọi người. Tầm 10' sau anh ấy cũng kêu được một cái Tuktuk về và tay tài xế là người Việt Nam. Bình thường đi có 4USD mà tay này đòi tới 8USD lận, rồi cái cách ép người quá đáng, kiểu như "giờ này tụi mày không đi thì không có cái gì đi đâu" khiến trong lòng ai cũng thấy khó chịu về tay đồng hương này. Sau một hồi, thấy không kiếm được gì, anh này liền quát một câu: "thế thì tự mà đi bộ về".

Thật khó diễn tả cảm giác của mọi người trong đêm ấy. Trời tối, lạc nơi xứ người, gặp người Cam thì quá tốt với mình, còn gặp đồng hương mình thì lại....Một cảm giác khó tả len lỏi vào tất cả thành viên của đoàn, chỉ có anh chủ quán đứng xa xa kia là không hiểu làm gì mà tay lái xe Tuktuk lại giận dữ với bọn trẻ như vậy. Lúc này anh Tuktuk chở hồi sáng gọi lại hỏi thăm là bắt được xe chưa, khi biết tình cảnh của tụi mình. Anh bèn nhờ anh bạn chạy gấp tới chở mọi người về với giá 4USD. Ngồi nghỉ chân tạm mái hiên nhà ai ven đường mà mọi người ai cũng thấy nghẹn đắng trong cuống họng. Buồn....


DSCF5771.jpg



Theo lịch trình là tối ngủ cho sướng rồi sáng mai đi xe bus về lại PhnomPenh, trưa đó về lại Việt Nam luôn. Ai dè mấy tay ham chơi lại có sáng kiến là sẽ đi xe đêm về Phnompenh, để sáng hôm sau có nguyên nửa ngày tham quan cho nó thoải mái. Thế là vừa về hotel, tắm rửa một cái là lo chạy đi hỏi xe bus đêm liền, caí bụng đói meo nhưng cũng đành chịu. Qua các đại lý bán vé mới biết là không có chuyến xe bus đêm tuyến này, may mà Codai và Rubischau dò đâu đó trên internet biết là có thể thuê xe taxi tầm 50USD để chạy về Phnompenh. Thế là chuyển qua tìm xe taxi, lúc đầu có chỗ chịu chạy với giá 50USD, nhưng họ đòi charge thêm tiền vì cả nhóm muốn đi từ 4am hôm sau. Tuyến Sihanoukville - Phnompenh chạy tầm 3hours là tới. Tới chỗ thứ 2 hỏi giá thì may mắn hơn nhiều, trông họ khá chuyên nghiệp, họ chỉ lấy có 45usd ko extra-charge cho việc đi từ sớm. Đói quá chịu ko nổi, mua 1 ổ bánh mì ngay tại lề đường sát đó, cắt làm 5 cho 5 người, khúc bánh mì bé xíu như tan vào bao tử ko đáy…


DSCF5774.jpg



Vậy là có xe đi rồi, ai cũng vui quá. Ăn mừng thôi. Mai về lại Việt Nam rồi mà còn độ chục USD trong túi, chắc là đủ xài. Anh Digital rất tốt bụng, tối đó anh ấy đãi ăn BBQ: một miếng thịt bò tươi ướp tẩm khá vừa miệng, một củ khoai tây luộc bổ đôi, ít rau và một cốc beer Angkor…


DSCF5777.jpg



4am hôm sau là lo dậy, thu dọn hành lý. Cả đám ra ngoài đường ngồi vật vạ vì có lẽ còn đang trong cơn say ngủ. Hôm qua đi nguyên ngày tắm biển, nói sao mà không mệt...


DSCF5781.jpg



Rồi bác tài cũng đón mọi người, nghe loáng thoáng là sẽ chở đi đường tắt cho mau. Kệ chứ ai mà để ý miễn sao sáng 7am tới Phnompenh là ok. Cả nhóm cũng có ai biết đường đâu. Lên xe ngồi một lát là con mắt không mở lên luôn...


DSCF5782.jpg



Sớm mai thức giấc...


DSCF5785.jpg



Ai cũng giật mình.....


DSCF5786.jpg
 
Bên này xe chở khách trông mà haizz luôn: trong xe, trên trần xe lúc nào cũng ken đặc người. Chở nhiều vậy mà còn chạy nhanh nữa, không biết khi thắng gấp thì thế nào. Có lẽ họ cũng quen với kiểu di chuyển này rồi hay sao đó, trông ai cũng ung dung, cưới nói và co ro vì cái lạnh buổi sáng....


DSCF5787.jpg



DSCF5788.jpg



DSCF5789.jpg



Xe chạy qua các khu công nghiệp mới thấy hết sự vất vả người dân Cam. Sáng sáng là từng đoàn công nhân chen nhau trên những chiếc xe tải nhỏ, mặc đồng phục phong phanh tới xưởng làm. Hay như bên vệ đường là những hàng dài công nhân vội vã đi về phía cánh cửa của khu công nghiệp. Đám cưới với kiểu trang trí của đủ loại sắc màu....


DSCF5794.jpg



Tới Phnompenh là lo tìm quán phở Việt Nam ăn sáng liền, sáng thức dậy sớm quá giờ vẫn còn lâng lâng. Bản đồ Phnompenh…


DSCF5533-1-1.jpg



Elephant lại deal giá cho một chuyến vòng vòng trung tâm Phnompenh chụp hình, rồi cho xuống tại Royal Palace để vào tham quan. Tượng đài độc lập…


DSCF5801.jpg



Tòa nhà Quốc Hội…


DSCF5803.jpg
 
Naga World …


DSCF5805.jpg



Buddhism Institute…


DSCF5808.jpg



Dòng Tonlesap chảy qua thủ đô Phnompenh…

DSCF5812.jpg



Royal Palace nằm ngay trung tâm, đi tuktuk là tiện nhất. Hình như giá vé cho non-Cam visitors là 5USD, còn nếu bạn trông ngăm ngăm đen, trọ trẹ nói được vài tiếng Khmer thì bạn chỉ cần 1USD là được vào tham quan hay sao đó..…...


DSCF5814.jpg



DSCF5815.jpg



DSCF5817-1.jpg



DSCF5826.jpg
 
Trung viết hay quá à, cái gì cũng nhớ được. Siêu ghê ...

Nhớ lại cái hôm từ bãi biển về mà ko có xe tuk tuk về, B đã rất lo lắng vì B chưa xuống Sihanouk lần nào nên nếu bị kẹt lại ở đó chắc sẽ làm mọi người mất vui.

May là trong cái rủi có cái may. Cuối cùng chúng ta đã về nhà an toàn và chắc là mọi người cũng đã có 1 phen hú hồn hú vía ở Cambodia rồi phải ko? hihi :D
 
To Elephant: không lo mà, lớn đầu cả rồi, ngủ vật vạ ngoài đường một đêm cũng không sao, chỉ lo cho Codai va Rubischau thôi ah. Nó cũng là một điều đáng nhớ trong chuyến đi này mà.

Mình với Codai đi chung 1 đường, mấy bạn kia đi một hướng khác vì Royal Palace rộng quá, mỗi người lại thích chụp ảnh theo ý riêng nữa. Nói chung là tất cả có tầm 1 tiếng tham quan...


DSCF5843.jpg



DSCF5851.jpg



DSCF5854.jpg



DSCF5856.jpg



Các loại kiệu..


DSCF5855.jpg



Hai chị em đi hoài mới tìm được lối ra. Mấy bạn kia thì vẫn mải miết ngắm cảnh. Nhắm không đợi nổi nữa, gọi phone hẹn nhau đợi ở bảo tàng luôn cho tiện. Bảo tàng nằm sát ngay bên hông của Royal Palace nhưng do Royal Palace lớn quá nên đi tầm 15' mới qua tới nơi. Thấy giá cho entry là 3usd, hai chị em ngay lập tức say No. Codai muốn ghe tham quan chợ mua ít đồ, mình tranh thủ ghe quán kêu sữa uống. Trời nắng quá, quất 2 chai đậu nành có màu trắng và xanh luôn...


DSCF5859.jpg



DSCF5864.jpg
 
Phượt Cam nhớ ghé thăm chị nhé nhé!!!
Em Voi con này dân Ban Mê đồng hương với chị à ;)?

Ghé thăm chị? Ủa, cho hỏi chị ở mô ạ ??? :D

Em cũng là dân Ban mê nè chị, em đang học ở Phnom pênh - Cambodia á. Gặp đồng hương trên này zui quá ...
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,670
Bài viết
1,171,131
Members
192,341
Latest member
Hb88compro
Back
Top