What's new

'Miền tây mùa nước nổi - Tiếp sức đỉnh mồ côi'

Luanh quanh suy nghĩ Moon cũng không biết nên post vào đâu, thôi post vào đây vậy. Copy từ blog của bạn Tuands:

"Cho LA LÀNG cái nghen!

Bắt nguồn từ cái lần chát chít với anh Ba Khôi, thấy ổng nói cũng HAY sẳn cái tháng Mười này chim cò có một chuyến ngao du dzìa miền Tây mùa nước nổi, tui kết hợp la làng ACECB chim cò và những người bạn của tui VỤ này:

'MIỀN TÂY MÙA NƯỚC NỔI - TIẾP SỨC ĐỈNH MỒ CÔI'

Tình hình là tháng Mười này chim cò sẽ bay về An Giang, về ngay trong mùa nước nổi. Một trong những điểm đếm là ngọn núi Cấm (hình như là nóc nhà miền Tây thì phải). Ở trên đỉnh Mồ côi có một bà mẹ già và một người con trai đang nuôi dưỡng 12 đứa trẻ mồ côi.

Kết hợp với chuyến đi lần này chúng ta sẽ tranh thủ góp một phần nhỏ bé để coi như có một món quà nhỏ chia sẽ với những nhọc nhằn của hai mẹ con đang nuôi dưỡng 12 đứa trẻ mồ côi trên đỉnh núi.

Cụ thể là sẽ nhận đóng góp bằng tiền mặt và quần áo cũ trẻ em.

anhtuands tui lại mở hàng góp 200k

ACECB chim cò thương mến, cùng nhau mần vụ này hén! thương hết lời luôn nghen!

Danh sách "Miền Tây mùa nước nổi - tiếp sức đỉnh Mồ côi" tính tới thời điểm này

1/anhtuands 200k
2/kình ngư bành Đức Duy 200k
3/Lu Kai 100k
4/Sumisan 200k
5/chipcon 200k
6/một người bạn 500k
7/...

Hoan hô.......


Thương yêu quá những tấm lòng, bạn bè tui ơi! tui cũng la làng trong này luôn, sẳn tiện đó mà :))"
 
"Miền Tây mùa nước nổi - Tiếp sức đỉnh Mồ côi"

Thông tin từ Đào Thành Nghĩa (chủ tài khoản) đã nhận được:

1/ Bạn CVN 200k
2/ Bạn Movadoklx 500k
và Likemoon 200k

Dzui quá, bữa giờ để mình ên Likemoon la làng bên này, giờ anhtuands qua đây la làng phụ.(NT)(NT)
 
@NDT: sáng nay em đã nhận được 1.072.000 đồng ( thiếu mất 500 hí hí ). Em sẽ chuyển số tiền này từ TK Vietcombank của em đến TK của bạn Nghĩa nhóm chim cò.

Em cũng bàn với bạn anhtuands gọi điện hỏi xem anh Bông và các cháu cần gì chúng ta chuyển tiền thành hiện vật ( quần áo, sữa, sách vở, đồ chơi...) còn lại là tiền. Trên núi đi lại khó khăn chắc nhà a Bông cũng ít xuống núi mua đồ. Nếu tiền nhiều thì các bạn Chim Cò sẽ chia ra một ít ủng hộ vùng cao miền Bắc đang chịu cảnh lũ lụt.

Thanks all again (wait)
 
LOA....LOA.....LOA
Danh sách cho đến bây giờ chương trình "Miền Tây mùa nước nổi - Tiếp sức đỉnh Mồ côi"

081003_ungho.jpg
 
Last edited:
Bài viết từ Blog của Võ Đắc Danh:

http://blog.360.yahoo.com/blog-CZcBk4s1eqWihPSnxjqLogw.I1DRxw--?cq=1

picture.php


Kể xong câu chuyện Cổ Tích Trên Đỉnh Mồ Côi, tôi vẫn còn ray rứt trước hai câu hỏi không tìm ra lời đáp: Thứ nhất, liệu anh Bông có lấy vợ được không ở cái tuổi bốn lăm ? Người phụ nữ, dù có rộng lượng đến đâu cũng không thể ưng một người chồng đang nuôi 11 đứa con nheo nhóc. Thứ hai, chuyện học hành của 11 đứa trẻ ấy rồi sẽ ra sao giữa đỉnh núi cao hoang vu, heo hút, đường đến trường quanh co, năm ba cây số, dốc núi dựng đứng, trập trùng ? Tôi đã gởi vào đoạn kết câu chuyện một nỗi lo cùng với một niềm tin mong manh, rằng : “ Khi bà Tiên qua đời, liệu anh tiều phu có lo cho những thiên thần bé nhỏ ấy học hành đỗ đạt hay không ? Những câu chuyện cổ tích bao giờ cũng đi đến một kết thúc có hậu. Nhưng dân gian thường hay lý giải sự bế tắt bằng những phép màu. Và tôi hy vọng trong câu chuyện nầy, sẽ có một phép màu nào đó đến với anh Bông. Phép màu ấy chính là cái tâm, là lòng nhân ái đang ẩn chứa đâu đây, trên cõi đời nầy”.

Và, cái phép màu ấy đã đến với anh Bông và những đứa trẻ mồ côi sau khi câu chuyện được kể trên Sài Gòn Tiếp Thị.

Một buổi tối, Dì Ba gọi điện cho tôi, nói như nữa đùa nửa thật: “Con biết không, mấy ngày qua có nhiều cô từ miền Trung đến miền Tây, rồi cả bên Mỹ gọi điện cho thằng Bông để chia sẻ, bày tỏ tình cảm, nhã ý muốn lên đây làm mẹ của mấy đứa nhỏ, giờ con tính sao ?”

Gần một năm sau tôi trở lại Đỉnh Mồ Côi thì Câu Chuyện Cổ Tích đã có nhiều thay đổi đến không ngờ. Con đường lên đỉnh núi đã được tráng xi măng để xe gắn máy dễ dàng lên xuống, anh Bông cho biết, ngay tuần đầu sau khi câu chuyện được lên báo, nhiều tổ chức, cá nhân đã mang tiền lên giúp sức, kẽ ít người nhiều, trước hết là giúp anh làm con đường bê tông để giảm bớt nỗi nhọc nhằn khi lên xuống núi. Mới đây, một nhóm thanh niên gọi là nhóm chim cò gồm 36 người do dược sĩ Trần Anh Tuấn dẫn đầu từ Đòng Nai lên chơi , chở lên ba tấm nệm Kim Đan, mấy thùng đồ chơi trẻ em và 14 triệu đồng tặng cho đám trẻ.Có một câu chuyện rất cảm động mà dì Ba nói rằng dì sẽ giữ bí mật cho đến khi nào tôi trở lại để dì dành cho tôi một sự ngạc nhiên. Hôm ấy, có một chàng trai tên là Minh Triển từ Mỹ trở về, một thân một mình trèo lên đỉnh núi, khi tới nơi, anh ôm những đứa trẻ vào lòng rồi bật khóc. Anh nói, đọc câu chuyện trên mạng tưởng người ta hư cấu, không ngờ sự thật là như vậy. Minh Triển cũng không nói gì thêm, trước khi ra về, anh gởi cho dì Ba 300USD cùng với lời hứa sẽ tìm cách giúp dì với anh Bông lo cho mấy đứa nhỏ học hành. Mấy tuần sau, Triển gọi điện qua nói với dì Ba: “Con xin phép được làm con nuôi của má, làm em của anh Bông, làm chú của 11 đứa trẻ để con được góp sức chăm lo cho tụi nó”. Thì ra, trong chuyến đến thăm lần ấy, Triển đã khảo sát dưới chân núi Cấm có trường học dạy từ lớp một đến lớp 12. Anh đề nghị anh Bông xuống chân núi mua đất xây nhà cho các cháu có chỗ ở gần trường để học hành, công việc tiến hành tới đâu Triển gởi tiền về tới đó. Đến nay, ngôi nhà đã được hoàn tất, chiều ngang 9 mét, chiều dài 20 mét, một trệt một lầu, phía sau có 1.000 mét vuông đất vườn. Anh Bông cho biết, Triển gởi về tổng cộng 45.000USD. Ngôi nhà 360 mét vuông, mỗi đứa một phòng ngủ riêng, đó là ý tưởng của Minh Triển vừa tập cho các cháu sinh hoạt độc lập, vừa dự phòng khi chúng lớn lên có đủ không gian để sinh hoạt cá nhân.

Minh Triển là ai ? Tôi gởi lại địa chỉ mail cho anh Bông với hy vọng sẽ liên lạc với con người khá bí ẩn nầy.

Anh Bông lấy ra cho chúng tôi xem hơn mười lá thư của các chị, các cô gởi về, không chỉ từ mọi miền đất nước mà cả những lá thư cách nửa vòng trái đất. Mỗi người kể một hoàn cảnh, một tâm sự khác nhau. Nhưng thật đáng trân trọng vì hầu hết những lá thư đều bày tỏ lòng trân trọng với anh Bông. Ai cũng muốn chung vai gánh vác với anh một phần trách nhiệm. Một chị ở Hà Nội tâm sự rằng, chị lấy chồng gần năm năm nhưng không có khả năng sinh con, bị chồng bỏ đi lấy vợ khác, chị sống trong những ngày tuyệt vọng thì tình cờ đọc được câu chuyện về anh, bỗng dưng chị khát khao muốn được làm mẹ của những đứa con anh, được bồng ẵm, được chăm sóc chúng như con ruột của mình. Một chị ở Cali thì đặt thẳng vấn đề kết hôn với anh và bảo lãnh cho những đứa con anh du học. Tôi hỏi Bông tính sao, anh cười hiền: “Mình chẳng biết tính sao cả, đã thề sống độc thân để nuôi tụi nó rồi, giờ lấy vợ, liệu người ta có thương tụi nó bằng mình không, nói thì nói vậy chớ chạm vào thực tế mới biết, không khéo sẽ đỗ vỡ hết, sẽ nát bét hết . . .”

*

Mấy ngày sau, tình cớ tôi nhận được mail của Minh Triển, anh tâm sự khá dài. Ngoài những điều như dì Ba và anh Bông kể, Triển còn cho biết tuổi thơ của anh ở Trà Vinh đã trải qua những tháng ngày cơ cực, mồ côi cha từ bé, phải nghỉ học sớm để mưu sinh. Năm 13 tuổi, Triển theo một chuyến tàu đánh cá ra khơi và không ngờ rằng minh đặt chân lên đất Mỹ. Tuổi thơ lưu lạc, khao khát tình thương. Khi lên tới Đỉnh Mồ Côi, Triển như thấy bóng dáng thân phận mình qua từng đứa trẻ. Về Mỹ, anh quyết định gom đến đồng bạc cuối cùng của mình dành dụm bao nhiêu năm để làm một điều gì đó nhằm giảm bớt nỗi bất hạnh cho những đứa trẻ ấy, Triển cảm thấy như được bù đắp cho những mất mác của chính tuổi thơ mình.

Đầu năm nay, Triển về nước, anh rủ tôi cùng anh trở lại Đỉnh Mồ Côi. Khi anh vừa bước vào nhà, những đứa trẻ đồng thanh reo mừng “ba Triển !”. Triển ôm hôn từng đứa, hỏi thăm từng đứa như một người cha đi xa vừa gặp lại những đứa con ruột thịt của mình. Triển cho biết, với một ngôi nhà như thế chỉ mới là điều kiện cần cho chúng, còn điều kiện đủ để chúng học hành đến nơi đến chốn là cả một vấn đề, một chặng đường dài mà anh phải tính, phải lo. Hiện tại, anh đã lập Hội từ thiện ở Cali và vận động được một ít tiền. Trong chuyến về nầy, anh sẽ xây dựng một lộ trình chi tiêu vừa hợp lý, vừa minh bạch để mang về bên ấy trình cho Hội. Hy vọng rằng – Triển nói – những đứa con của em sẽ được học hành tử tế.
-----------------------------------------------------------------------

Thế là cuộc sống của các em nhỏ trên Đỉnh Mồ Côi có thể được bảo đảm lâu dài hơn rồi, thật mừng cho Đỉnh Mồ Côi, và xin cảm ơn Anh Chị Em Phượt, đã góp một chút sức nhỏ bé vào trong đó nhé.
 
mình có xem chương trình truyền hình trên VTV nói về gia đình và hoàn cảnh của các bé... rất cảm động... và giờ đây thì cả gia đình đã dời xuống chân núi Cấm (An Giang) cất nhà ở rồi, để thuận tiện cho các bé đi học hành, nếu chúng ta đến núi Cấm thì sẽ có 1 con đường nhỏ gần gần chổ con đường ô tô lên đỉnh núi, các bạn chạy vào con đường nhỏ đó 1 đoạn khoảng 1km nhìn bên tay phải là đến nhà của gia đình này...
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,682
Bài viết
1,135,152
Members
192,387
Latest member
osteklenie_ceOa
Back
Top