zzbutatozz
Một tiêu một kiếm...
Hôm nay mới có thời gian vào đọc lại hồi ức của anh. Cũng chẳng biết nói gì. Hôm nào đó ae mình (và cả chị Ngà và Khánh, Linh) nữa ngồi lại với nhau chia sẻ thôi anh nhỉ
Hi, bạn biết không, theo tớ điều tuyệt tời nhất là chúng ta chiến thắng được chính bản thân mình, hoặc là vượt lên trên khả năng của mình. Còn nếu để so sánh, việc làm của tớ cũng chẳng đáng gì so với mấy bác vận động viên. Hơn nữa, đúng như bạn nói, điều tớ làm là cố gắng truyền lửa cho ai đó, ai đó có thêm động lực để làm những điều tuyệt vời....Chúc bạn có chuyến đi thành công!.
Cảm ơn bác về bài thơ, rất phù hợp với tâm trạng của mình hiện này hơi tiếc là vợ con chưa có.Giang hồ
-Phạm Hữu Quang-
Tàu đi qua phố, tàu qua phố
Phố lạ mà quen, ta giang hồ
Chẳng lẽ suốt ngày bên bếp vợ
Chẻ củi, trèo thang với... giặt đồ?
Giang hồ đâu bận lo tiền túi
Ngày đi ta chỉ có tay không,
Vợ con chẳng kịp chào xin lỗi
Mây trắng trời xa, trắng cả lòng...
Giang hồ ta ghé nhờ cơm bạn
Đũa lệch mâm suông cũng gọi tình
Gối trang sách cũ nằm nghĩ bụng
Cười xưa Dương Lễ với Lưu Bình.
Giang hồ có bữa ta ngồi quán
Quán vắng mà ta chẳng chịu về
Cô chủ giả đò nghiêng ghế trống
Đếm thấy thừa ra một gốc si.
Giang hồ mấy bận say như chết
Rượu sáng chưa lưa đã rượu chiều
Chí cốt cầm ra chai rượu cốt
Ừ. Thôi. Trời đất cứ liêu xiêu...
Giang hồ ta chẳng thay áo rách
Sá gì chải lược với soi gương
Sáng nay mới hiểu mình tóc bạc
Chợt tiếng trẻ thưa ở bên đường.
Giang hồ ba bữa buồn một bữa,
Thấy núi thành sông biển hoá rừng
Chân sẵn dép giầy, trời sẵn gió
Ngựa về. Ta đứng. Bụi mù tung...
Giang hồ tay nải cầm chưa chắc
Hình như ta mới khóc hôm qua
Giang hồ ta chỉ giang hồ vặt
Nghe tiếng cơm sôi cũng nhớ nhà.
Tôi cũng chẳng biết chia sẻ thế nào với bác : ) mặc dù hẳn là không ít chuyện đồng cảm để chia sẻ. Nhưng bản thân tôi rất vui bác ạ, rất vui khi biết là đâu đó có những người bạn lạ-mà-quen, họ đồng cảm và song song với mình. Se sẽ buồn đời, nhưng số phận ta vốn vẽ lên những nỗi buồn, còn niềm vui chúng ta phải tự tìm kiếm lấy. Làm sao có thể giữ bên mình một thứ gì đó mãi mãi_nhất là khi yêu thương chỉ thể hiện hình hài qua những câu nói mà chúng ta không dưới một lần đánh đổi.....Tiếc làm chi?_Vân tay_Nguyễn Phong Việt_
Có dịp vào SG thì bác pmed tôi, tôi rất lấy làm vui có dịp khoe cafes cóc, tiết canh dê của dân SG với bác xem có bằng tiết canh ngan và món gâu-gâu ngoài ấy không kkkkkk, . Công việc của tôi cũng đi suốt nhưng cứ hở ra là xổ lồng, xách balo đi đến là buồn cười khi đôi khi cứ nghĩ chỉ có mình mới trẻ con và ham chơi như thế, hóa ra có rất nhiều, rát nhiều bác ạ!
Như thường lệ chúc bác và gia đình đủ nào!
(beer)
Khâm phục bác Cường. Đi xe máy còn thấy đắn đo đây bac đi xe đạp, ma lại quyết định rất nhanh nữa.
Xe giant của bác là loại j thế, bác cho cái cảm nhận về xe khi đi đường. Chả là tôi đang tìm hiểu để cứoi 1 em để đi cung gần gần sau đó cũng cố xuyên Việt 1 chuyến . Tks bác. Chúc bác chân cứng, sức khỏe dẻo dai.
Cảm ơn anh và mọi người...em cũng đang chuẩn bị mọi thứ cho hành trình xuyên việt của em (gọi thế cho oai thôi...chứ chỉ chặng Sài Gòn-Hạ Long thôi ah)...cám ơn vì đã tiếp lửa cho những người đi sau...có như thể ngọn lửa mới cháy mãi trong tim mỗi người
Cảm ơn bác về bài thơ, rất phù hợp với tâm trạng của mình hiện này hơi tiếc là vợ con chưa có.
@Lonely_Rebel : bác làm hồi ức ở đây luôn hay là lập topic mới để mọi người tiện theo dõi thế?