What's new

Một thoáng Pataya

Cuối tháng 6, có lịch đi đào tạo tại Pataya. Như lần trước sang Thái mình cũng không có hứng thú gì lắm. Lần này cũng vậy vì là đi học nên tâm trạng cũng không có chuẩn bị cái gì.
 
Last edited:
Phố đèn đỏ chắc nhiều anh em đi rồi nhỉ? Còn gọi là walking street. Đó là một dãy phố dài độ 800 thước, không rộng, có cổng chào đi vào kiểu như hàng ngang hàng đào nhà mình. Bên trong nhà của dày kín kiểu nhà ống duy nhất chỉ có hai loại hình kinh doanh là quán giải khát và bar. Các bar của kính trong suốt nên ngoài đường có thể nhìn được vào trong.
Bước qua cổng chào là một bàn làm việc của cảnh sát du lịch, trên suốt quãng đường 800 thước của con phố, thỉnh thoảng lại có bóng chú cảnh sát du lịch nên việc lộn xộn, say xỉn hay cãi cọ hầu như không gặp phải.
Phố bắt đầu nhộn nhịp vào khoảng 10 đêm và hoạt động tới 3-4 giờ sáng hôm sau. Khách du lịch lững thững đi bộ, tiếng nhạc từ tất cả cả quán xá làm cho đi trong phố như là đi trẩy hội, khách cũng đông và các cô gái Thái, Nga đi lại để mời khách cũng đông không kém. Đặc biệt là không có cảnh trèo kéo nên những ai chỉ có ý định đi xem nó thế nào không có cảm giác bị làm phiền. Thi thoảng có cô đứng ở cửa giơ biển quảng cáo với nội dung là dịch vụ và giá tiền công khai hoàn toàn. Cũng có thể là mấu cu cậu đen nhẻm ngồi cầm biển giống như mấy cậu bắt khách ở nhà hàng, quan cơm ở mình.
Điều hết sức đặc biệt là mặc dù gọi là phố đèn đỏ nhưng hết sức trật tự, không lộn xộn. Giá cả hàng hòa ở đây cũng không phải là đắt khi so với ta. Tôi nói ở đây là hàng giải khát hoặc đồ lưu niệm nhé, còn hàng trong ngoặc kép thì tui hổng biết.
Đi dạo mỏi chân, khách có thể vào một bar, ngồi ghế hoặc ở bàn xem các cô gái lau cột. Vào cửa free luôn. Khi vào các cô phục vụ sẽ hỏi dùng gì, tất nhiên là nêu không dùng cũng không sao tuy nhiên cũng nên gọi cái gì đó để uống. Giá cả công khai trên bảng: Một chai bia tầm 60-80 bath (40-55K tiền mình), một ly whisky vị thành niên thanh niên chừng 140 bath, một chai đó tầm khoảng 800-1 triệu tiền mình. Giá đó cũng không phải là đắt nhỉ. Ai uống gì thì uống, vừa uống vừa xem lao công lau cột. Chán thì về. Cho dù gọi là bar nhưng vào đó không khí cũng như ta vô quán cafe bên mình, chả có cảm xúc gì hết.
 
Phương tiện đi lại tại Pataya có lẽ Song thẻo là phù hợp nhất với dân đi phượt. Đó là dạng xe pick up nới thùng thêm ghế và mui, mỗi xe chở được khoảng 12-14 người giá cho 8km lộ trình là 200 bath, khỏi mặc cả luôn. Share cho ngần ý người thì mỗi người chỉ khoảng 10 nghìn đồng, rẻ chán, có thể đắt hơn Jeepy bên Philipines nhưng được cái xe ngon hơn không ầm ĩ và đặc khói như jeepny. Nhiều xe còn sơn cả cờ Việt Nam và cờ búa liềm của Liên Xô cũ đủ để biết khách ta và khách Nga đông cỡ nào.


Cái này là cờ Liên Xô cũ hay cờ Đảng ta nhỉ - Thực sự nếu Đảng ta đã giác ngộ được người dân ở đây thì vui quá
 
Last edited:
Đó, Pataya là như vậy, họ làm du lịch như thế. Có thể nói phần lớn khác du lịch đến đây không phải vì "cái kia". Rất nhiều cặp vợ chồng cùng đi. nhưng họ vẫn thích đến để được biết đến một cách công khai những điều mà nhiều nơi, nhiều chỗ cấm đoán hoặc coi đó là tế nhị.
Một điều dễ để lại ấn tượng cho du khách tại Pataya là văn hóa giao thông. Đường không rộng, xe chạy cũng khá nhanh. Chuyện ùn tắc vẫn đôi lúc xảy ra nhưng hiếm khi nghe thấy tiếng còi xe, tôi đã được đọc ở đâu đó nhưng chính tôi cũng đã được chứng kiến về một cách ứng xử thể hiện văn hóa giao thông ở đây. Khi mấy anh chị em dắt nhau qua đường, tự nhiên thấy cái gì đó hay hay chúng tôi dừng lại giữa đường chỉ chỏ, Khi quay lại tự nhiên thấy 2 cái xe song thẻo đứng chờ đi qua cách mình 3 mét mà tuyệt nhiên không có tiếng còi, nhìn qua kính thấy vẻ mặt chú lái xe cũng ko thấy vẻ bực tức. Bọn tôi bảo nhau. Ở Hà Nội mình chắc là được chụp 1 xô của lạ vào đầu rồi và rồi những từ kiểu như què mù, điếc, điên, muốn ăn chuối, ngắm gà khỏa thân trên nóc tủ vân vân và vân vân... sẻ bay ầm ập vào tai.
 
Trung tâm vàng bạc đá quý Pataya cũng là một địa điểm mà người châu Á như Việt Nam mình ít khi bỏ qua. Nghe nói đây là trung tâm chế tác và trao đổi vàng bạc, đá quý lớn nhất Đông Nam Á. Mỗi viên đá ở đây được bảo hành trọn đời, có nghĩa là, anh mua bao nhiêu tiền, vài năm, vài chục năm sau quay lại đổi vẫn tính bằng ngần ấy tiền. Tất nhiên nếu anh đổi viên khác rẻ hơn thì không được lấy lại tiền và nếu lấy viên khác đắt hơn thì chỉ phụ thêm phân chênh lệch.
Có một số người tôi nghĩ nên và một số người không nên đến cái trung tâm này như sau:
1. Không nên đến: Các ông chồng đi với vợ hoặc bồ cạp. Ngay lập tức các ông sẽ phải nhăn nhó móc những đồng cuối cùng để khỏi mang danh là keo kiệt.
2. Nên đến: Các bà mệnh phụ phu nhân nên đến, đặc biệt là có thằng em muốn xin chồng ký cho gói thầu và hợp đồng tháp tùng. Các bà chỉ cần đứng tần ngần chỗ nào đó là thằng em phi đến, chị đeo cái này hợp đấy, có lợi cho sức khỏe đấy, cái mặt phèn phẹt của chị sẽ trẻ trung hơn. Chị cứ đeo đi. Ê, tính tiền em ơi.
Các cô giao dịch viên ở đây là nói tiếng Việt như hót nhé, đó là vì khách ta đến đây tiêu tiền cũng nhiều mà. Trên bức từng có một chỗ khuyết một bức tranh đá quý đề giá 200.000 bath, nghe đồn đã được một đại gia ở Quảng Ninh mua tháng trước rồi.
Hiềm nỗi trong này cấm chụp ảnh nên chả ghi lại được mấy.


Bức tranh đá quý này là chân dung ông vua Thái thứ 5 gì đó, ngay lối ra vào


Bức Bát tiên quá hải này 200.000 bath (gần 140 triệu, không quá đắt nhỉ) Cạnh nó là một bức đã được một Đại gia Quảng Ninh mua rồi


Phòng chiếu phim giới thiệu về đá quý và công nghiệp đá quý Thái


Chụp trộm được cái gian chính bán hàng
 
Last edited:
Tranh thủ được mấy buổi đi chơi còn lại là học từ 10h sáng đến 10h tối. Về đến phòng là chả còn hơi sức gì nữa.






Đây là cái khách sạn nơi học tập tên là Royal Cliff. Nằm trên một ngọn núi thấp trên bờ biển. Gọi là tổ hợp khách sạn 5 sao thì chính xác hơn, trong đó có nhiều KS và có cả một cái khách sạn to tướng có tên là Saigon Hotel


Còn đây là sảnh trong trung tâm Hội nghị và triển lãm thuộc quần thể KS này. Nhà hành có thể phục vụ cỡ 5.000 người một lúc, ăn uống thì rẻ như quán cơm bình dân nhà ta: 80 bath/suất (55.000 đ). So với việc tôi uống 1 lon coca 80 nghìn ở Deawoo thì quá là rẻ
 
Loanh quanh thế là hết mấy ngày. Lại chiếc xe hai tầng chạy gần 2h về tới sân bay Suvanrbumi. Tại khu International Departure có một vườn lan nhỏ xinh, những bông hoa lan khoe sắc tuyệt đẹp.







 
Lại một lần nữa đến Thái, mặc dù Thái không phải là ưu tiên lựa chọn của tôi nếu như có dịp đi đâu đó. Tôi thà lựa chọn Cam hay Lào hơn là Thái. Nhưng quả thực, mỗi lần đi về, cũng có những điều khiến phải nghĩ về chúng ta.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,673
Bài viết
1,171,165
Members
192,346
Latest member
tuoihongtran
Back
Top