What's new

Muốn Lười, không phải dễ mà được Lười...Kawa một ngày nắng rực rỡ

Muốn Lười, không phải dễ mà được Lười...Kawa một ngày nắng rực rỡ

:L, BBO mở hồi ức ở đây.
Do kì này thủ quỹ rút gạch vào phút chót nên BBO nắm tiền 1 cục đi chợ, lo chi phí chứ k nhớ hết để ghi chép đâu, miễn cho mình khoản chi phí chi tiết nha. Nếu bạn thấy, với chi phí đó, bạn vui vẻ, thì BBO đã rất cảm ơn rồi.

Cám ơn tất cả các bạn đã cùng BBO có những giây phút thật sự vui và hạnh phúc.

Thứ 4 off nha, em Khoa nhớ gùm chị cái Usb của chị Mơ, lều trại cũng thế.:)
 
Re: Muốn Lười, không phải dễ mà được Lười...Kawa một ngày nắng rực rỡ

Dừa Kawa , đầu bự đít teo. Gọt ra bán liền không bị ngâm tẩy. 9k/ 1 trái

IMG_0264.JPG


IMG_0265.JPG
 
Re: Muốn Lười, không phải dễ mà được Lười...Kawa một ngày nắng rực rỡ

Bài viết này được viết chỉ để đọc, để nhớ, đề thèm (cho những ai đã bỏ lỡ chuyến đi)…..hay đơn giản viết chỉ để viết cho vui chứ không nhằm một mục đích nào khác kể cả phê phán hay nói xấu ai nhé. Ai có gì phiền lòng cứ bảo, mình sẽ xoá hoặc sửa theo ý mọi người chứ đừng ném đá nhé vì mình chưa có đất để xây nhà đâu ah. Tất nhiên đây không phải là một bài lý luận chính trị, một báo cáo tài chính hay một tờ trình…gì gì đấy nên không thể thiếu những lúc nói điêu, nói quá hay vu khống, vu oan nhé…. :D
Một buổi sáng đẹp trời thứ năm ngày 5/4/2012 Bác Nguyên nhảy vào YM của mình dùng mọi lời lẽ để rủ rê, dụ dỗ mình đi Long Hải với đoàn Bác ấy và nhất định là không cho mình suy nghĩ…tâm hồn mình vốn sẵn ngây thơ, trong sáng ngay lập tức nhận lời bác ấy, thì ngay sau đó đọc lại lịch trình mới thấy choáng…5h tập trung khởi hành, có muốn rút lui thì cũng đã muộn vì vốn không thích lỗi hẹn với ai hết…Thế là mình chính thức là thành viên của băng đảng số 1 lấy tên “C==>L” tạm dịch là “Cứ Lười” do bác Cao Nguyên cầm cán.
Sáng thứ bảy lục đục dậy từ 4h sáng chuẩn bị đồ đạc, xong xuôi hết mở cửa ra thấy phố xá sao mà vắng vẻ như muốn nói với mình “em ơi hãy từ bỏ cuộc chơi”…nhưng lại không đành, ngồi vật vờ gần tới 5h mở cửa ra đi thì con cún nó bay ra khỏi nhà và chạy một mạch không quay đầu thế là mất gần 10 mới kéo nó về tới nhà được, đóng cửa, vừa xách xe ra khỏi nhà thì có điện thoại…đúng 5h sáng, đầu dây bên kia réo rắt “em tới đâu rồi”, mình bình tĩnh “dạ, em gần tới, 10p nữa :p”, bên kia gầm gừ “gì? 10p lận hả, em tranh thủ nhanh đấy”…cúp máy…thế là xoắn lên vừa chạy vừa tưởng tượng mình tới nơi nguyên một đội quân đang sẵn sàng chờ mình để tổng sỉ vả và bắt đầu xuất phát…thậm chí bỏ rơi mình mà ra đi, chạy thục mạng mà không nhớ mình đã vượt qua biết bao nhiêu cái đèn đỏ, đèn vàng nữa…hỡi ôi thanh niên ưu tú…:D. Nhưng thật ra thì sự thật còn phũ phàng hơn mình tưởng tượng rất nhiều, tới nơi chỉ thấy bác Nguyên, em Tân, Hoàng…đang lây lất chờ, mình vội xin lỗi vì tới muộn bác ấy hồn nhiên bảo “đâu sao đâu em, mọi người chưa tới mà”…. B-) (mặt ngầu của mình đây), gửi xe xong thì có thêm một cặp là bác My-My và chị Lan (Kila), đến lượt bác Nguyên đi “công tác” tới sau này nghe bác ấy nói chuyện lại mới biết là bác ấy vào WC của nhà chờ Phương Trang để dấu cái lá cờ cho đoàn khác, cũng may lá cờ của bác ấy không bị sử dụng cho mục đích nào khác của một lãng khách lầm đường lạc lối…:)
Đúng hẹn 5h30 đoàn xuất phát và bỏ lại em Khải, cho em ấy tự kỷ một đoạn đường cho đến phà Bình Khánh, mọi người đến bến vừa đúng lúc một chuyến phà sắp qua sông cũng là lúc bình mình bắt đầu lên ngôi. Tự nhiên vụt lên trong đầu mình hai câu thơ “Đưa người ta không đưa qua sông. Sao có tiếng sóng ở trong lòng?” nghĩ lại thấy vớ vẩn thật vì nó chả ăn nhập gì với hoàn cảnh lúc này, bởi lúc này không phải là lúc mà “Bóng chiều không thắm, không vàng vọt, Sao đầy hoàng hôn trong mắt trong?” mà hiện lên trước mắt tôi là sự mênh mông bao la của sông nước, điểm xuyết lên đó là ông mặt trời đỏ ửng và tròn vo đang chiếu thẳng những tia nắng ban mai đầu ngày ấm áp lên chúng tôi như báo hiệu một chuyến đi sẽ rất mỹ mãn, đứng trước một khung cảnh chiều lòng người thế này thì chỉ còn biết thả hồn mình mà bay bổng theo mây, gió và nước thôi…
Cuối cùng thì cũng qua sông, cả đoàn dừng lại ăn sáng, café, xả nước cứu thân…tập trung đông đủ và bắt đầu một hành trình khám phá đầy thú vị :)
(Tới đây chắc tạm dừng đã…chờ đợi xem sỏi đá nhiều quá thì em xách dép chạy luôn thôi :D)
 
Re: Muốn Lười, không phải dễ mà được Lười...Kawa một ngày nắng rực rỡ

Đây là hình ảnh nhóm 2

Sáng 7g thì phải, Anh Nem gọi bảo là sẽ đón ôm ( mừng húm vì tưởng mình ở nhà ùi. oe oe oe). Nghe giọng nói chắc mẫm sẽ đi chung 1 ông
anh khó tính đây. Còn anh ý thì tưởng mình là 1 thằng nhóc con. hihihii. Cả 2 cùng pé cái lầm
Xế này rất chi là chu đáo, dặn dò mang vật dụng cá nhân, chén, đũa, ly nữa chứ.
Đón ôm lúc 8g15 cả 2 chạy thẳng xuống ngã 3 Dầu Khí. Đợi chờ là 1 hạnh phúc < hix, mà nhất là dưới cái nóng gay gắt thì hạnh phúc đâu chả thấy. Chỉ biết là mòn mỏi...càng chờ càng bặt tăm). Thấy cái nhóm nào ra là giương mắt ếch ra ngó coi ( vì hầu như 100% mình ko hề biết ai hết - thậm chí cả xế ).
Cuối cùng ôm nghĩ ra cách là cột cái khăn rằn trên balo, chắc sẽ có người hỏi thay vì nhìn trong vô vọng.

Sau đó 9g15 thì phả cũng họp nhóm và bắt đầu đi

Tại Nhà Lớn

Binhya' wife & pé Su

IMG_0976.jpg


Xế Nem ( hehee)

IMG_0975.jpg


Cái nắng gay gắt

IMG_0979.jpg


Dù vậy nhóm 12 mem vẫn hí hửng chờ đợi 1 bữa trưa ngon lành thế này e

IMG_0982.jpg
 
Last edited:
Re: Muốn Lười, không phải dễ mà được Lười...Kawa một ngày nắng rực rỡ

Nhóm 1 mình xin được post anh cuối cùng nha, vì chỉ có mấy tấm àh, đa số là dìm hàng.
 
Re: Muốn Lười, không phải dễ mà được Lười...Kawa một ngày nắng rực rỡ

100_1952.jpg

Chị LeDDel nhận ra chính mình hem... bình minh mà cứ như hoàng hôn nhỉ

Cảnh này mà cát trắng nữa thì tuyệt :D <~~ em chữa , đổi , chuyển :help

Ko đi cùng mọi người ngày cuối tuần đc , đành ngứa mồm hóng hớt hồi ức !

Điêu Thuyền : cảnh ấy mà liên tưởng tới Tống Biệt Hành của Thâm Tâm được thì quả là rất ...thơ thẩn :D
 
Last edited:
Re: Muốn Lười, không phải dễ mà được Lười...Kawa một ngày nắng rực rỡ

Bình minh không thể giống hoàng hôn đc . Hoàng hôn có "dáng đỏ" còn bình minh là "dáng trắng" .

Ko đi cùng mọi người ngày cuối tuần đc , đành ngứa mồm hóng hớt hồi ức !

Cũng rảnh quá há, qua đây báo off chuyến khác. Hình như sở thích của bạn là sốc người khác thì phải hay bạn chỉ là ngây ngô. :Dam
 
Re: Muốn Lười, không phải dễ mà được Lười...Kawa một ngày nắng rực rỡ

Cũng rảnh quá há, qua đây báo off chuyến khác. Hình như sở thích của bạn là sốc người khác thì phải hay bạn chỉ là ngây ngô. :Dam

Đâu có, pác cứ bắt lỗi . Ngoại hiệu Chém gió mà , chẳng sốc nổi ~~> ngây ngô đi ! ( như pác thôi )
 
Re: Muốn Lười, không phải dễ mà được Lười...Kawa một ngày nắng rực rỡ

Nhóm 1 mình xin được post anh cuối cùng nha, vì chỉ có mấy tấm àh, đa số là dìm hàng.

Cái ông anh Đồ Dỏm này nguy hiểm quá. Chờ thót đến phút cuối, chắc là có mình. huhuu, thui anh quên up luôn đi. hehhee
 
Re: Muốn Lười, không phải dễ mà được Lười...Kawa một ngày nắng rực rỡ

Chị BBO người chiến đấu cuối cùng trên bàn ăn

IMG_0994.jpg


Có 2 người không biết có lặng lẽ nhìn chị ăn hem nữa á mà thấy chống cằm suy tư về nước Mỹ xa xôi

IMG_0996.jpg


Xa xa có 1 cô pé ai ăn kệ ai, ta cứ làm dáng

IMG_0991.jpg
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,671
Bài viết
1,170,980
Members
192,327
Latest member
huuquang33456
Back
Top