What's new

Nhàm chán một Philipines !

Vừa về đến nhà là mình ngồi vào viết ngay những dòng cảm xúc đầu tiên về chuyến đi Philipines 1 tuần vừa rồi, quả đúng là vừa về đến nhà chưa làm gì hết là ngồi viết ngay . Có lẽ mình thật sự thấy chán ,thấy cần phải nói , nói ngay những gì muốn nói để các bạn đi sau biết mà tính toán .
Chuyến đi này đến với mình rất rất tình cờ , vốn chẳng biết gì về Philipines ngoài 2 chữ : biển và đảo đẹp . Nửa đêm lò mò các trang web hàng không giá rẻ xem , bỗng nhiên thấy em Cebu Pacific khuyến mãi và thử book vì mình nghĩ ngày cuối cùng khuyến mãi chắc không còn vé đâu, ai ngờ lại có được vé khuyến mãi ngay lần check đầu tiên, lò dò cũng có được vé rẻ cả đi lẫn về là 92usd/2 chiều (Sài Gòn-Manila) . Đến lúc tin nhắn báo tài khoản Visa đã bị trừ tiền rồi mình cũng không ngờ mình đã book vé 1 cách vội vàng đến thế vì trong đầu mình chưa có gì về Phil và cũng chưa có ý định đi Phil nữa . Rồi lại tìm vài thong tin về Phil, lại thấy hòn đảo Palawan có 1 làng của người Việt Nam vượt biên ngày xưa ở đây, lòng mình muốn đến ngay đó tìm hiểu đời sống bà con ở đây như thế nào thế là lò mò tiếp và có ngay vé siêu khuyến mãi đi Puerto Princesa (thủ phủ của đảo Palawan ) 40usd/2 chiều. Thế là xong , trong vòng 15 phút book 2 chặng mà chưa có khái niệm gì về Phil hay Palawan , cho nên lịch trình sau này của mình bị chết thời gian nhiều rất uổng , các bạn đi sau nên vạch rõ nơi nào thích đi và tìm hiểu mỗi nơi có cái gì hay , cái gì mình thích và ở lại mấy ngày là phù hợp, chứ như mình chuyến này chỉ ở Palawan 3 ngày (28,29,30/1/2013) nhưng thực chất chỉ chơi được ngày 29 vì 28 bay từ Manila qua lúc 12h trưa, 30 cũng bay về Manila giờ đó, coi như chẳng chơi được gì vì thời gian ra sân bay, chờ đợi ở sân bay này nọ là mất hết thời gian rồi ), cũng vì thế mà bọn mình đã không thể đi El Nido (vùng biển đẹp nhất Philipines), vì El Nido cách Puerto Princesa tới 254km lận (đi xe đò 5 tiếng) , mình không di chuyển kịp. Tóm lại là vì không biết trước nên bọn mình đã dành quá ít thời gian cho Palawan (nhưng đi rồi thì không biết vậy là hên hay xui đây). Cứ nghĩ chuyến này phải đi 1 mình vì mình đi cận tết khó có ai đi chung được ,cũng đăng bài trên phượt nhưng không có ai lien lạc , may sao rủ rê được một người bạn đi chung , vậy là có cặp hihihi. Nhưng người bạn ấy book vé không được rẻ như mình mà mắc hơn .
Nhật kí hành trình Philipines :
25/1 :
11pm : check in , em nhân viên check in người Việt dễ thương vô cùng dù em này không phải làm trực tiếp cho Cebu mà là nhân viên của Công Ty dịch vụ mặt đất (TiAGS) thuộc Tổng công ty hàng không Miền Nam Việt Nam , vì 1 số hãng lớn nó thuê riêng nhân viên , còn những hãng nhỏ (như Cebu,Airasia) thuê lại người của TiAGS . Em này hỏi “anh đi một mình ah?”, mình bảo “Đúng rồi em”, Em nói “đi một mình sao anh lại chọn ngồi giữa vậy ?”, mình nói “ Vì anh check in trực tuyến, hệ thống ban cho anh chỗ ngồi này thì phải nhận thôi, đổi chỗ khác nó tính thêm tiền em ah”. Em nói “ Thôi để em đổi cho anh ngồi chỗ khác “. Mình kêu mình muốn ngồi sát cửa sổ, em ok ngay -thích rồi nhé .
26/1 :
1am : bước lên máy bay của Cebu , ấn tượng ban đầu là các bạn tiếp viên không có gì đặc biệt, thua xa Vietjet Air nhà ta về nụ cười hay sự niềm nở ! Và làm mình nhớ đến chị tiếp viên có tuổi của Air Asia Thái vô cùng chuyên nghiệp và niềm nở,nói cười cứ như một danh hài nỗi tiếng làm mình không còn giận Airasia chút nào dù hôm ấy Air Asia delay 20 phút.
Tip : các bạn đừng quan tâm ghế ngồi số mấy , cứ đi cuối cùng và ngồi lên ghế đầu tiên , ghế này nếu book trước là mắc tiền lắm đó nha vì là chỗ ngồi rộng chân và được xuống máy bay đầu tiên , mình đi các hãng từ Air Asia,Vietjet hay Vietnamair và lần này Cebu thì toàn ra máy bay cuối cùng và ngồi ghế hàng đầu này hoặc hàng 2 .
4.30 am : xuống máy bay , ra làm thủ tục, thủ tục rất gọn lẹ nhanh chóng , visa 21 ngày .Bọn mình định bắt taxi về hostel đã book trước qua Hostelworld nhưng lại nghĩ giờ này còn sớm nó chưa mở cửa thì bơ vơ à ? thôi ngủ tâm sân bay rồi sáng về hostel cho chắc ăn , vã lại cũng ít chỗ nào cho check in sớm, tốt lắm là cho gửi hành lí thôi . Thế là nằm vật vã ở sân bay , may mà sân bay Naia Terminal 3 có wifi free.Mình tranh thủ tìm cách nào về trung tâm ngoài việc đi taxi, mình tìm hiểu từ trước thì hầu như dân phượt mình ai cũng đi taxi về , vì taxi bên ấy rẻ hơn vn nhiều. Mình xem 1 trang nó chỉ cách đi bus (20peso) từ sân bay ra bến xe EDSA, rồi đi tiếp Jeepney hay LRT về trung tâm, có cả hình minh họa đứng đâu chờ bus . hay quá, thích thật .
Nhưng 7am ra chờ hoài không thấy bus , theo bài viết thì nó có 2 tuyến : 1 tuyến đi lòng vòng các terminal của sân bay , 1 tuyến đi về bến xe EDSA,Taft. Mà đứng hoài không có chuyến nào hết. Bắt chuyện với 1 anh người Phil , anh ấy bảo làm hải quan sân bay , đang đón xe bus về trung tâm , mừng quá vì có người đón chung , thế ma sau 40 phút chờ không có xe , anh ta cũng đành đi taxi , vậy mà bài viết kia nói cứ 20 phút có 1 chuyến xe . Thật ra lúc mình đến nơi chờ bus thì cái bảng ghi tuyến xe đã bị xóa tuyến 2, chỉ còn tuyến 1 là tuyến nội bộ các terminal, mà bus tuyến 1 chờ hoài cũng không có nữa mà. Thế mới biết các bạn Tây trên tripadvaisor hay Lonelyplanet cứ bảo đừng tin dịch vụ Phil, cứ bắt taxi cho lành, k là trễ chuyến bay hết.
Vậy là tụi mình phải bắt taxi về , làm dung như mọi người chỉ : lên khu departure đón sẽ rẻ hơn . Đúng là vậy , tụi mình trả giá 150P về đến hostel mình là The Buoy Hostel đường Pablo Ocampo (tức Vito Cruz cũ,người dân ai cũng gọi là Vito Cruz).
Lúc tìm hostel trên mạng mình bị shock nặng vì xem mấy bài viết trước thì cứ nghĩ bên ấy rẻ hơn VN , ai ngờ hotel,hostel mắc kinh khủng , hostel ok chút toàn la 15usd/người/đêm không ah . Còn mấy cái rẻ thì nằm xa , trong khu ổ chuột không ah. Thế là quyết định book The Buoy Hostel trong khu Malate (thật ra là nằm ở rìa của Malate –khu khách du lịch-kề sát khu Pasay),dù em hostel này chưa có cái review nào , với giá 7,5usd/người/đêm (phòng quạt 8 người,private wc) .Hostel này có vị trí tốt , gần LRT, nhiều Jeepney chạy ngang. Giá tốt so với mặt bằng Manila.
Khi đến nơi là gần 9h thì được vào check in sớm free luôn , tuyệt ! Phòng óc sạch sẽ , nó là 1 khách sạn biệt thự cũ vừa được chuyển thành hostel , vừa khai trương nên không có review nào là phải rồi . Nhưng mà 2 ngày đầu ở , bọn mình rất bực mình chỗ này vì không có ổ cắm điện , chỉ có duy nhất 1 ỗ trong nhà tắm , mà là dạng ổ dẹp nữa .Potay.
Ah, các bạn đi Phil nhớ là phải mang đồ chuyển từ chui tròn qua dẹp nha , bên Phil chỉ xài chui dẹp thôi . Mà vn mình thì đa số chui tròn , điều này tụi mình trước khi đi không biết (vì không thấy ai chia sẻ) nên khá mệt mỏi với việc sạc pin . Nhớ nha, phải đem đồ chuyển từ tròn qua dẹp nha , nếu là chui dẹp sẵn thì vô tư .
2 ngày đầu tiên ở hostel này tụi mình khá thất vọng vì k có ổ cắm, wifi có mà không vào mạng được (sóng wifi khá yếu) . Nhưng sau khi từ Palawan về lại Manila, tụi mình chưa book phòng gì cả, chả biết ở đâu , ngân sách thì hạn hẹp quá , mà chuyển qua hostel mới thì đường đi nước bước không rành , phải bắt đầu lại cực quá (đường xá ở Manila rất kinh khủng) , nên thôi đành quay lại ở The Buoy Hostel 1 đêm nữa và 1 đêm ở Sogo Hotel .
Còn tiếp ......
 
Cám ơn bạn đã chia sẻ. Bạn viết chi tiết quá, rất đỡ cho những người đi sau. Năm nay mình đã book vé Cebu đi Philippines rồi, nhưng tới tận cuối năm mới bay ... Không hiểu sao bạn lại nói Philippines nhàm chán nhỉ, mình ngóng đợi bài của bạn
 
Về đến hostel thì 2 đứa quá đuối sức rồi nên ngủ ngay , đến gần 12h thì có anh người quen là người Phil mà mình quen từ trước qua chở đi chơi lòng vòng như , chỉ ra các nơi nổi tiếng , tòa nhà này kia , anh có 3 năm sống ở Sài Gòn, nên cũng chỉ ngay cho mình xem là “mày thấy không : ở VN vượt đèn đỏ không, chứ bên tao dừng đèn đỏ trật tự lắm”. Mà đúng là như thế , những ngày ở Phil mình thấy mọi người dừng đèn đỏ rất tốt, không thấy ai vượt. Giao thong ở Phil lộn xộn không kém gì VN mình , xe Jeepney dừng đón trả khách bất cứ nơi nào khách thích.Jeepney ở đây giống như xe bus 12 chỗ Suzuki nhà mình nhưng dài hơn , được cải tạo lại từ xe Jeep quân đội Mỹ ngày xưa . Jeepney chạy theo tuyến nhưng là tư nhân chạy , nó chạy không theo giờ giấc gì hết, cùng 1 tuyến đường có rất nhiều xe chạy cạnh tranh nhau. Đứng 5 phút có khoảng 10 chiếc chạy qua , nên không lo là phải chờ xe lâu đâu. Nhưng không hề thấy cảnh các bác tài giành khách đua xe hay chửi bới nhau như ở VN . Muốn đi đâu thì cứ nhìn bên hông xe ghi các tuyến đường chính mà xe chạy qua . Đặc điểm là xe thấy ai có dấu hiệu khả nghi là đang đón xe thì chạy ngang bạn,nó sẽ dừng lại hoặc chạy thật chậm để bạn có thể đọc được những tuyến đường ghi trên thân xe và quyết định leo lên hay không, bạn cũng có thể hỏi tài xế có đi ngang qua chỗ A,chỗ B hay không và leo lên . Sau khi lên xe thì các bạn trả 8peso trực tiếp cho tài xế hoặc nhờ ngưởi ngồi gần tài xế đưa dùm (giống VN) và không có đưa vé gì hết nhé. Cái này khác bên Thái , vì bên Thái đi “Song Thẻo”-xe bus nhỏ như Jeepney-thì đi xong , xuống rồi mới trực tiếp đưa tiền tài xế . Bạn có thể kêu tài xế cho xuống bất cứ đâu, không có trạm gì hết .
Anh bạn người quen chạy xe lòng vòng các nơi rồi đưa bọn mình đến Intramuros-khu phố cổ từ thời Tây Ban Nha , quả thực tìm hiểu trên mạng và thực tế khác xa kinh khủng luôn . Khi tìm hiểu trên mạng mình cứ nghĩ đây là khu cấm các phương tiện giao thông , có thể đi bộ hay xe ngựa hay xe đạp (cái này là mình tự nghĩ trước khi đi). Nhưng mà đến nơi thì dân cư sống tùm lum , xe cộ cũng chạy tùm lum , bọn mình thấy khắp nơi rác rưới, đập phá, xây dựng , chán thật .Mình thăm 1 nhà thờ cổ trong đó , chụp vài tấm hình rồi đi , rồi đến thăm Fort Santiago , 1 pháo đài, nhà tù : là nơi giam lỏng 1 anh hùng dân tộc của Phil , ở đây phải mua vé tham quan 75P/ng , nên bên trong nhìn tươm tất , sạch sẽ hơn nhiều. Quái lạ là nó có 1 cái hồ phía trước nhìn cứ như đang ở Văn Miếu Quốc Tử Giám , người bạn đi cùng cũng nói vậy . Nơi đây cũng bình thường , không cần bỏ tiền vào làm gì , như đi bảo tàng thôi , mà người VN thì chưa bao giờ thích đi bảo tàng  . Trong khu này còn vài nhà thờ +nhà cổ nữa nhưng bọn mình nhìn đường phố bẩn thỉu , và chưa thực sự phục hồi sau chuyến bay nửa đêm và vật vã ở sân bay nên không muốn đi thêm gì nữa và cũng đói rồi , nên cả 3 đi ăn .
Còn tiếp ...
 
Có lẽ chuyến đi của bạn vội vàng không định trước nên bạn không cảm nhận được điều thú vị ở Phil, mình thấy tiếc, vì thật sự mình đã đến Phil 2 lần, và dự định tháng 4 này sẽ quay lại lần 3 ở Palawan và Manila nữa. Jeepney là loại xe đón trả khách trên đường không cố định mà, còn kẹt xe cũng là một điểm đặc biệt ở Phil đối với mình :)

Thật ra không chỉ ở Phil, đi taxi ngay cả ở VN cũng dễ dàng bị nâng giá như thường, ở Phil sự phân biệt giàu nghèo khá rõ rệt, vào trong Makati thì thấy khác hẳn vùng phụ cận.

Có một điều mình không đồng ý với bạn là người VN chưa bao giờ thích đi bảo tàng, mình là người VN, mình rất thích đi bảo tàng, có thể mình nằm trong thiểu số nhưng không phải là không có.
 
Haiz , Sang tháng Mình cũng đi Phi nhưng nghe Bạn kể Mình nghĩ Phi thú vị hơn Bạn nói . Mình bay sang Manyla rồi bay tới Boracay chơi rồi lại vòng về
 
cảm ơn bạn, mỗi chuyến đi, mỗi thời điểm, với mỗi con người... lại có một cảm nhận khác nhau
vì thế mình rất thích bài viết của bạn, cảm ơn
 
Người bạn dẫn đến 1 bến cảng có nhiều du thuyền đậu , nhìn du thuyền thấy đẹp lắm nhưng nước bên dưới vịnh Manila thì như kênh Nhiêu Lộc nhà ta thôi : đen và hôi (không phải quá hôi). Xung quanh cảng là các loại fastfood và cà phê theo kiểu Starbuck, mình chọn Jolibee để ăn vì nghe đồn bên Phil thực đơn trong các quán fastfood phong phú lắm chứ không nghèo nàn như ta. Ah , thì thực đơn có nhiều hơn bên mình, nhưng nhìn các món ăn thì mình không thích chút nào vì ai cũng biết fastfood cũng là “fatfood” mà, toàn những thứ không có rau, nhìn dầu mỡ phát ngán . Từ đây cho đến hết chuyến đi Phil mình thực sự thất vọng về ẩm thực Phil : không có bản sắc và chỉ là fastfood, mình đã đọc nhiều người ví von fastfood là món ăn truyền thống của Phil mà , quả là vậy . Khắp nơi ở đâu cũng thấy fastfood dầy đặc , người ta toàn ăn trong ấy , chẳng hề thấy bóng dáng ai bán hàng rong món gì trừ mấy thứ chiên như xúc xích chiên , chả cá chiên (như ở bên mình), làm mình nhớ lại bên Thái,đúng là VN và Thái Lan là thiên đường ăn vặt đường phố mà . Bên này mọi thứ ăn uống đều đóng khung trong fastfood , trên đường phố thi thoảng có vài quầy bán cơm giá rẻ cho dân lao động nghèo , người Phil thật tội nghiệp vì họ chỉ có cơm và cơm , sáng trưa chiều tối gì cũng là cơm và những món ăn lai căng do Tây Ban Nha và Mỹ để lại . Mình quan sát thấy người Phil nghèo thì họ ăn sáng cũng là cơm hay cháo thôi , còn lại người có tiền thì ăn fastfood hết . Những chỗ bán cơm dạo ngoài đường thì họ chỉ có vài cái tô hay dĩa và lót bịch ni long lên, người này ăn xong thì thay bằng bịch ni lông khác và khỏi phải rửa chén, dĩa gì cả (tốt hay k tốt nhỉ , vì VN có rửa thì có lẽ cũng k sạch , chưa kể nước rửa chén bây giờ người ta dùng toàn hóa chất độc hại để tiết kiệm chi phí,bạn mình thì bảo lót bịch ni lông thì bịch ấy cũng độc,chả biết cái nào tốt hơn hỉ). 7 ngày bên ấy mình không ăn nổi cơm của dân địa phương vì k có rau , toàn đồ khô nuốt không vô , không phải mình kĩ tính không ăn thức ăn đường phố mà vì ăn đồ khô không nổi, chứ ở VN mình toàn ăn ngoài đường phố, hehe . Ở Palawan mình có ăn 1 hàng ăn trên đường giá rất rẻ, mình ăn Mì Ý chỉ có 20P/dĩa thôi , quá rẻ, ở VN chẳng ái bán giá đó đâu nhỉ (mà ở VN cũng không có ai bán mỳ Ý lề đường hehe). Một người bạn của mình là người VN nhưng làm việc bên ấy nói là đi chợ đại phương giá các loại thực phẩm đều rẻ hơn VN nhiều lắm, cho nên trong các quán fastfood giá đều rẻ hơn VN lắm , có lẽ Phil ảnh hưởng Âu Mĩ nhiều nên fastfood cũng như bên ấy : là thứ rẻ tiền bình thường, chứ không như bên mình : fastfood là cái gì ghê gớm lắm, sang trọng lắm , nên các cậu ấm cô chiêu hay vào đó mần sinh nhật (bọn Tây cứ ngạc nhiên không hiểu sao lại tố chức party trong ấy chứ ???) . Đó là nét khác nhau rõ rệt giữa Phil và mình . Mình đi được 5 nước và mình thấy Phil là nghèo nàn nhất về chủng loại món ăn , và thức ăn cũng hơi khó ăn . Mất tram năm dưới sự cai trị của Tây Ban Nha, 100 năm của Mỹ, nên văn hóa ẩm thực ở đây ngày xưa là ảnh hưởng Tây Ban Nha, và sau này là ảnh hưởng của Mỹ : fastfood . Ở Thái chúng ta có thể dễ dàng tìm thấy những xe đầy bán Pad Thai hay hủ tíu, mì, này nọ như VN , nhưng bên Phil thì chả hề có , chỉ có cơm bụi và fastfood . Mà những món fastfood thì các bạn cũng hiểu nó như thế nào rồi đó.
Trong Jolibee m ình gọi 1 món mà gọi xong mới biết là món của Phil , không nhớ tên nhưng đại loại là miến ăn với sốt kem và tôm và 1 ly Coke giá 73P (38k VND) giá khá rẻ, bên này fastfood rẻ nhưng nó rất ít, có chút xíu àh , bạn mình là girl mà ăn 2 phần chỉ mới thấy tạm no hehe . Ăn xong thì bọn mình về hostel ngủ tiếp đến tối đi chơi lòng vòng .
7pm tụi mình đi bộ ra cái khu mà khách du lịch thường ở ,mình nghĩ trong đầu là khu tây Ba Lô , nhưng thực sự thất vọng tràn trề vì bên Phil mình thấy cực kì ít khách Tây mà chỉ toàn là Hàn Quốc , 1 tuần ở Phil mình chỉ thấy Hàn Quốc , nhất là Manila thì 95% là khách Hàn Quốc thôi , ở đảo thì nhiều Tây hơn chút nhưng vẫn không nhiều như Thái hay Cam . Trong cái khu của khách du lịch ấy (khu Malate) toàn thấy nhà hàng Nhật, Hàn , các quán bar , disco có các em mát mẻ và những dòng chữ Hàn, Nhật khắp nơi , trên đường lúc 8-9pm mà chả có mấy người , có lẽ Tây là dân tộc cực kì thiểu số ở Manila nhỉ ????? Mà bọn Hàn, Nhật thì chủ yếu là mua tour trọn gói từ bên nước nó , nên qua đây nó toàn theo tour , đêm thì bắt taxi đi chơi gái; bởi thế các tour ghép như khu Phạm Ngũ Lão của mình cũng không có bán , chẳng thấy đông đúc người mua kẻ bán như mình hay khu Khao San bên Bangkok . Lại thất vọng , mình hỏi đứa bạn sống bên ấy thì nó bảo đúng là thế, bên này không có khái niệm khu Tây Ba Lô như mình hay bên Cam, bên Thái , khách đi Phil chủ yếu là Hàn và Nhật, 1 số Trung Quốc , và châu Á , và 1 số chú Nga đi biển đảo hoặc chơi gái . Nên thị trường tour ghép (Join Tour) không có , thực tế những ngày lưu lại Manila bọn mình toàn tự bắt xe bus đi các vùng gần đó rồi thuê thuyền , ngựa đi hồ Taal, thác Pasanjan , muốn mua tour ghép có xe rước tại hostel như bên Thái là không thể . Nếu muốn mua tour thì bạn phải mua tour private với giá siêu khủng . Cô bạn đi chung với mình hết sức bất mãn vì buồn tẻ quá, cô này cực kì mê những khu có Tây sôi động bar vỉa hè lề đường như Bùi Viện hay Khao San. Dạo lòng vòng chỉ thấy các em ở các karaoke ôm,club chào mời bọn mình bằng hàng loạt câu chào tiếng Hàn, chán , về hostel ngủ sau 1 ngày mệt mỏi .
Ngày 27.1
Qua 1 ngày quá mệt nên dự định đi núi lửa Taal từ 5-6am phá sản vì 2 đứa ngủ đến 9.30am mới dậy . Mình muốn đi sớm vì nghe đồn Manila kẹt xe dữ lắm và tìm được bus đề đi là 1 mê cung vì bên ấy mỗi hãng có 1 bến riêng và khó tìm. Tụi mình dậy trễ nhưng chả lẽ k đi , k đi thì ở lại MNL có gì chơi đâu , mà đi thì không biết có kịp đón xe bus quay về lại MNL hay không , nhưng thôi , cứ đi đại . Bọn mình vô tình tìm được 1 bí kíp hướng dẫn cách đón xe đi các điểm tham quan rất chi tiết, mình sẽ post kèm cho các bạn đọc , cứ làm theo là được . Mình khuyên các bạn đón LRT mà đi , đến trạm EDSA xuống , hết cầu thang thì sẽ thấy ngã tư đường , nhìn xéo qua phía trái có hotel Sogo màu đỏ và kế bên Sogo và Mc Donal là đường vào bến xe , ở đây nó k có quầy vé , các bạn thấy xe nào có chữ BSC (hay CBS,CBS mình k nhớ rõ) thì leo lên, khoảng 15 phút là xe chạy , sẽ có người đến thu tiền , giá 78P , nói là đi đến Tagaytay để đi hồ núi lửa Taal nhé . xe chạy khoảng 2 tiếng là tới trung tam Tagaytay và cho bạn xuống , ờ đây có sẵn nhiều tài xế Tricycle chào mời bạn đi xe , tụi mình trả giá 120P/2 người và đi , đường đi xuống hồ Taal là đường đèo dốc khoảng gần 10km toàn thả dốc không àh . Ngồi Tricycle thả dốc cảm giác mạnh lắm nha hihi. Ở đây khi đến nơi chắc chán sẽ bỏ bạn ở 1 nhà ngưới quen của anh ta để lấy cò . Nó không có 1 bến tàu chung mà là mỗi nhà cạnh hồ là có 1 bến và họ cho thuê thuyền, ngựa .v.v.
Tip : các bạn cứ trả giá nhiều , ban đầu họ đưa giá 3500P cho 2 người k có ngựa , k có guide , chỉ là thuyền thôi , cuối cùng mình đi với giá 2000P/2 người gồm thuyền+ngựa. k cần Guide vì mình thấy mấy đoàn Hàn Quốc đi chung , thì Guide nói tiếng Hàn giao khách cho dân địa phương dẫn đi , mà họ nói tiếng Anh k tốt như mình nghĩ . Nên có guide mất công tốn tiền Tip chứ k có ích gì . Khi đi xong mình thấy giá thuê ngựa chỉ có 200P/con ngựa thôi , nhưng có lẽ giá 2000P /2 người của tụi mình cũng chấp nhận được . Vì ở bến tàu tư nhân đó bạn có thể chỉ thuê tàu , ngựa thì thuê sau , trả tiền riêng khi đến đảo . Xung quanh có rất nhiều nơi cho thuê thuyền, chỗ này giá k tốt thì đi qua chỗ khác hỏi, nhưng hầu như chủ thuyền sẽ hạ giá, k mún bạn đi chỗ khác đâu .
 
Taal là 1 hồ to , trong hồ có 1 núi , trên núi lại có 1 hồ nhỏ (đích đến của chúng ta), nên từ bến tàu bạn đi thuyền khoảng 20 phút , rồi lên đảo đi bộ hoặc đi ngựa , nếu chưa thuê ngựa thì có thể thuê tại đây (trả giá nhiều được, vì k có ngựa ta vẫn có thể đi bộ lên mà). Ở đây thấy có 1 số bạn Tây và họ chỉ đi bộ thôi , mình cũng là tour guide ở VN và mình biết rất nhiều người Tây tội nghiệp thú vật và k muốn đi ngựa. Quả thật mình muốn đi ngựa vì trước giờ chưa được đi , mà lần này còn là đi ngựa lên núi nên càng háo hức , nhưng mà đi mới thấy là tội nghiệp những chú ngựa thật . Cứ phải leo lên rồi leo xuống triền núi , 1 số nài ngựa lười còn leo lên ngồi chung với khách làm chú ngựa phải thêm nặng gánh, may là ông nài ngựa của mình k làm vậy , nếu ông có làm thì mình cũng sẽ năn nỉ ông ráng đi bộ đi ,mình sẽ tip thêm khi xong chứ k nỡ nhìn con ngựa của mình vác cả hai người lên núi , nhưng có lẽ ông cũng yêu con ngựa của ông và ông đã cặm cụi đi bộ dắt ngựa cho mình khi lên và cả khi xuống . Đường đi rất nắng và cực kì nhiều bụi, các bạn nhớ đem khẩu trang và áo dài tay, đi ngựa men theo triền núi thật là thú vị , trên đường đi các bạn sẽ thấy có những lỗ khói thoát ra , vì núi lửa này vẫn còn hoạt động mà .Đi ngựa khoảng 40 phút là tới hồ Taal , nước hồ xanh biếc và có khói bay lên nhiều nơi , đến nơi có người sẽ mời bạn mua nước cho nài ngựa, tùy bạn , mình thì không mua vì muốn tip nhiều hơn cho chú nài ngựa, vì mình thấy họ không uống đâu, họ đã có nước đá dành riêng cho nài ngựa, bạn có mua thì họ cũng k uống mà chỉ lấy tiền của người bán nước thôi . Mình mua 1 trái dừa giá 50P uống hihi . Ở tất cả các nơi mình đến khách Hàn đông khủng khiếp, 90% đó . Các bạn nên đi dọc theo lối mòn (mình thấy 1 bạn guide dẫn khách đi nên đi theo) đến điểm cuối cùng của đường mòn là 1 lỗ to khói bay lên, nhìn rất thích, mình nghĩ cái hồ này với mình thú vị chỉ là nhờ những cái lỗ bóc khói đó thôi, nếu không có khói thì cũng chả có gì ghê gúm hehe . Lúc về mình tip cho chú Nài ngựa 100P , ông già nhìn rất tội và không biết tiếng Anh gì . Và 2 đứa cùng tip cho cậu lái tàu 50P , mình thấy những người nài ngựa rất mệt vì họ phải đi bộ dẫn ngựa lên và xuống giữa trưa nắng , cho nên mình nên Tip kha khá, bên Phil làm gì cũng tip hết ah . Taxi còn đòi tip mà . Lúc lên thuyền và xuống thuyền về lại bến tàu có 1 bà lão hay đứng dìu đỡ khách (tụi mình còn trẻ + là dân bụi thì đâu cần dìu đỡ) nhưng thấy tội bà ấy mình tip 20P , bà cảm ơn rối rít . Người dân trên đảo hồ Taal nhìn rất nghèo , nên dù biết ho bán nước giá cao : 50P/chai nước suối 500ml nhưng mình vẫn dùm họ, co như giúp người ta 1 chút .
Từ bến thuyền về lại trạm bus là đi ngược leo dốc lien tục , bọn mình đi Tricycle 150P , vì Jeepney k có tuyến lên Tagaytay. Rồi bắt bus về MNL cũng 78P/ng . Đường về là chiều tối nên đi lâu hơn nhiều , khoảng 7pm về đến MNL, hơn 3 tiếng chạy xe .
Còn tiếp …
 
Chủ nhật tuần sau mình đi mà bây giờ chả có lịch trình và cũng làm biếng tìm thông tin mới ghê, cảm ơn bạn về bài viết nhe, nhất là vụ ổ cắm điện :D
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,682
Bài viết
1,135,176
Members
192,391
Latest member
smmusait1
Back
Top