What's new

[Chia sẻ] Nhật ký hành trình Châu Âu bằng xe gắn máy.

Xin chào tất cả các anh chị em phuot.com !
HDD82 là một du học sinh theo học chương trình Master tại Stockholm, Thụy Điển và đã tốt nghiệp tháng 4 năm 2011. Trong khoảng thời gian đi học, HDD82 đã cố gắng tìm hiểu thông tin trên diễn đàn phuot.com về du lịch Châu âu bằng xe gắn máy để khi tốt nghiệp xong mình có thể thực hiện được ước mơ đi du lịch Châu âu bằng xe gắn máy. Nhưng đáng tiếc là lúc đó thông tin còn quá ít và sơ sài.
HDD82 từng theo dõi hành trình của 1 anh người VN đi xe moto qua vài nước Châu âu ở trên phuot.com nhưng thông tin cũng không đầy đủ, nhất là thông tin về visa, đường xá, nhà trọ này nọ, hơn nữa anh ta chỉ đi có vài ngày trong khi HDD82 dự định đi lâu hơn... Thiếu thông tin là rào cản lớn nhất trong quá trình chuẩn bị thực hiện ước mơ, đôi khi nó khiến chúng ta chùn bước bởi vì chúng ta thường sợ những gì chúng ta không nắm rõ, không biết rõ.
Bằng cách kể lại tường tận chuyến đi xe máy qua các nước Châu âu của HDD82, HDD82 mong muốn rằng những ai đang ấp ủ ước mơ đi xe máy tại Châu âu có thể tìm thấy nhiều thông tin bổ ích ở đây và mạnh dạn biến ước mơ của mình thành sự thật. Hãy đi mà không hề ngại ngần ! Hãy đi nhiều nơi hơn nữa, trải nghiệm nhiều cảm xúc mới hơn nữa, và khám phá nhiều hơn nữa !

"Người lữ hành đúng nghĩa là người đi chỉ vì được đi
Trái tim không niềm vương vấn
Như mây bay, gió thổi
Anh bước theo số phận của mình
Cần gì phải có 1 lý do?
Chỉ cần 1 tiếng hô thôi: Lên đường... "
 
Last edited:
@bác quangnamhtvc: bác có thể vào trang web: www.google.com.vn. Gõ vào ô tìm kiếm của Google từ khóa mà bác muốn tìm kiếm. Từ khóa có thể là bất kỳ cái gì, chẳng hạn: nickname, địa danh, nơi chốn, tên diễn đàn, hoặc "xe máy", "nhật ký", Đông Dương, v.v... Xong rồi Enter! ;)

@bác HBK: Em không có thông tin gì về đoạn đường đó nên chỉ biết chúc bác lên đường may mắn!
 
Mỗi chuyến đi kết thúc thường để lại một sự trống vắng, một khoảng trống! Cứ ngỡ chuyến đi Châu Âu sẽ là chuyến cuối cùng, nhưng bởi vì cảm giác trống vắng đó, tôi lại phải lên đường. Rồi cứ ngỡ Trung Quốc - Tây Tạng là chuyến cuối cùng, sẽ "quy ẩn" không đi xe gắn máy ở nước ngoài nữa, nhưng rồi tôi lại lên đường. Như một người lữ hành chưa thấy điểm dừng chân khám phá...

Trong thâm tâm tôi không muốn chia sẻ nhiều về các chuyến đi của mình! Tôi thật sự tin rằng những người đi nhiều, hiểu biết nhiều là những người khiêm tốn! Mà tôi thì chưa đạt được điều đó. Nếu ai biết được thì biết, nếu ai chưa biết thì coi như chúng ta chưa có duyên để mà biết nhau. Hơn nữa, người lữ hành đi để hoàn thiện bản thân, khám phá thế giới, hoặc đi chỉ vì được đi...

Nhưng rồi đôi khi tôi ngẫm nghĩ lại những ngày tháng chuẩn bị trước khi lên đường, với bao câu hỏi thắc mắc trong đầu mà không biết hỏi ai? Trong khi thông tin trên các diễn đàn về người VN đi xe máy ở nước ngoài thì lại quá ít. Tôi không nói ở Đông Nam Á, vì bây giờ các bạn trẻ VN đã đi khắp các nước ĐNÁ rồi. Nhưng xa hơn một chút: Mỹ, ở Châu Âu, và Trung Quốc thì quá ít! Mà đối với người đi xe máy, nhất là các bạn đi một mình, thì có biết bao nhiêu là thắc mắc để hỏi: Nào là đường xá, nào là visa, nào là bằng lái, nào là ăn uống, nào là bảo hiểm, nào là rủi ro trên đường, nào là xử lý tình huống, nào là giao tiếp v.v... Không như các loại hình du lịch khác, người đi xe máy cần rất nhiều thông tin trước khi quyết định có nên đi hay không? Tôi từng ước gì lúc đó có ai cung cấp thông tin giải đáp thì hay biết mấy. Mình sẽ mạnh dạn lên đường hơn, không phải quá lo lắng, và phải tốn nhiều thời gian như vậy!

Với mong muốn được thấy nhiều người VN sẽ khám phá thế giới tươi đẹp xung quanh bằng xe gắn máy, tôi xin được chia sẻ với các bạn một số thông tin ít ỏi, một vài câu chuyện tầm phào ở đây. Và nếu bạn thấy có một chút cảm hứng lên đường nữa thì thật tuyệt vời! Chúng ta đã trở thành những người bạn hữu.

Cầu chúc những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với các biker trên mọi nẻo đường!

Chia sẻ: Nhật ký hành trình Nước Mỹ bằng xe gắn máy!

 
Sau các chuyến đi với mục đích ban đầu là đi chơi, cuối cùng lại thay đổi suy nghĩ của tôi rất nhiều. Cuộc sống đã mang tới cho HDD82 niềm vui + vận may được đi đây đó, và tôi phải làm điều gì đó mang lại niềm vui cho cộng đồng xung quanh tôi đang sống...

Đem những hình ảnh đẹp bạn chụp được trên đường thiên lý vào bệnh viện, mang đến những bức tranh về thiên nhiên để làm đẹp không gian bệnh viện. Hãy chung tay giúp đỡ tinh thần các bệnh nhân không may mắn!

Bởi vì không ai có thể nói trước được tương lai... Bạn còn sức khỏe nên bạn còn nhiều mơ ước, nhưng với bệnh nhân ung thư mơ ước của họ chỉ có một ! Hãy làm gì đó để xoa dịu nỗi đau...

https://www.facebook.com/BucTranhHyVong

[video=youtube;q6c2nWEGxJk]https://www.youtube.com/watch?v=q6c2nWEGxJk&ab_channel=Ph%E1%BA%A1mTh%C3%A1iHo%C3%A0ng[/video]

Chúc mừng năm mới vạn sự như ý tới mọi người mọi nhà!
 
Last edited:
Chào các Bạn,

Mục đích chung của mỗi chuyến đi - dù bằng bất cứ phương tiện và loại hình gì - là hoàn thiện bản thân để trở nên tốt hơn. Sau đó là đóng góp một phần nhỏ hỗ trợ cộng đồng, giúp đỡ những con người có hoàn cảnh khó khăn trong xã hội. Mỗi người cùng làm một việc nhỏ sẽ dần tạo nên văn hóa tình nguyện tốt đẹp tại Việt Nam!

https://www.facebook.com/BucTranhHyVong

[video=youtube;OkRO0uSxFhE]https://www.youtube.com/watch?v=OkRO0uSxFhE[/video]

[video=youtube;aegHkTTx9zM]https://www.youtube.com/watch?v=aegHkTTx9zM[/video]
 
Điểm cuối của các cuộc hành trình là gì? Điều gì còn đọng lại sau các chuyến đi? Ngoài các tầm hình đẹp, câu chuyện hay để kể, thì suy cho cùng mỗi người cũng cần có suy nghĩ mình nên làm gì đó cho cộng đồng và xã hội...

[video=youtube;7VxYP5IiFmc]https://www.youtube.com/watch?v=7VxYP5IiFmc[/video]
 
Mỗi người có cơ hội được đi đây, đi đó du lịch (cho dù ở bất cứ hình thức gì) cũng đã là những người may mắn trong xã hội. Thứ nhất là chúng ta có sức khỏe, thứ hai là chúng ta có thời gian, và thứ ba là vật chất (có thể không nhiều). Đối với bệnh nhân ung thư, sức khỏe họ đã suy kiệt, thời gian sống trên thế gian thật chẳng còn là bao lâu, và mọi của cải đều đổ vào việc điều trị bệnh. Niềm mơ ước của họ không phải là đi đây, đi đó chụp ảnh thưởng ngoạn, mà chỉ là được hít thở không khí trong lành ở bên ngoài trong giây lát...

Những người đi đây đó nhiều ắt cũng phải có bản lĩnh! Hãy sử dụng chúng để chung tay góp sức cho cộng đồng trong các hoạt động tình nguyện. Mỗi người bằng hành động nhỏ cũng có thể góp phần xây đắp văn hóa tình nguyện trong cộng đồng. Các bác có tài năng, năng khiếu chụp hình, vẽ tranh có thể gửi tác phẩm của mình về dự án "Một bức tranh - Nhiều hy vọng". Các tác phẩm vốn dĩ chỉ nằm trên laptop hoặc chia sẻ ít ỏi trên diễn đàn có thể được in ra để trang trí tại bệnh viện, giúp cho các bệnh nhân có thêm niềm tin vươn lên trong cuộc sống.

[video=youtube;KT5V78eL8Aw]https://www.youtube.com/watch?v=KT5V78eL8Aw[/video]

Thân chúc các Anh/Chị sức khỏe, thành công!
 
Cậu nhóc bé xíu oằn cong tấm lưng trên giường bệnh, đôi tay cậu nắm chặt lấy gối gào khóc mỗi khi chị y tá đưa miếng bông cồn chấm rửa vết thương trên ngực. Cô y tá hết sức nhẹ nhàng khuyên nhủ, vết thương hở để truyền dịch cần được vệ sinh, cô biết vậy nên vừa nhẹ nhàng hết sức vừa nói chuyện cho cậu nhóc khỏi khóc to hơn. Còn cậu nhóc vừa gào thét vì đau, người nó gồng cứng lên mỗi khi bị chạm vào vết thương.
Dự án tình nguyện của chúng tôi làm tất cả chỉ mong được nhìn thấy nụ cười trên gương mặt các em, các bệnh nhân ung thư! Hiểu được nỗi đau mà mọi người phải chịu đựng, thấy được sự dày vò thể xác bởi tác dụng của thuốc men, chúng tôi thầm nhủ rằng các hoạt động của mình thật nhỏ bé lắm, chẳng giúp được gì nhiều cho họ cả. Nhỏ bé, thật sự rất nhỏ bé...
Cảm ơn các anh chị phóng viên truyền hình đã chủ động liên lạc và đêm hôm tới Bv ung bướu để thực hiện các thước phim phóng sự. Đối với tôi, đây là sự động viên và thừa nhận của xã hội dành cho tất cả các TNV của dự án. Họ, chính họ, mới là những con người tuyệt vời cần động viên và tuyên dương bởi những hành động âm thầm của mình. Có quá nhiều những con người tuyệt vời như thế trong dự án! Các bạn đang góp phần xây dựng nên văn hóa mới, tự tin, tốt đẹp, tin tưởng lẫn nhau trong xã hội. Còn tôi chỉ là một phần rất nhỏ trong cái nhỏ bé ấy mà thôi !

[video=youtube;ijyJ2zB-7Hk]https://www.youtube.com/watch?v=ijyJ2zB-7Hk[/video]
 
Chiếc tàu Stena Line như 1 con cá mập trắng khổng lồ lừ lừ tiến lại bến cảng chỗ chúng tôi đang đậu, cái miệng của nó há ra nuốt lấy toàn bộ xe cộ trên cảng giống như con cá mập nuốt 1 bầy tôm, tép bé xíu. Và rồi lên tàu... Đan Mạch thẳng tiến... 12h lênh đênh trên biển.

IMG_3290-1.jpg


IMG_3292.jpg


IMG_3294-1.jpg


IMG_3295.jpg


IMG_3298-1.jpg

Con tàu này bự quá Bác chủ thớt nhỉ? Em xem hình mà thấy nó bự giống như tàu đổ bộ Mistral của Pháp vừa rồi bán hụt cho Nga ấy Bác ạ.
 
Để sau mỗi kỳ nghỉ lễ tết, Sơn Trà yêu thương không còn là nơi ngập rác...
"Mùa hoa Lim Xẹc - Sơn Trà (cây gỗ quý của thế giới)
Dự án "MỘT BỨC TRANH - NHIỀU HY VỌNG." Số 34.
Ngày chủ nhật tại núi Sơn Trà..
Với những cống hiến hết mình của tình nguyện viên dự án đã đem đến thành công lớn, ai cũng vui vì sự đồng lòng chung sức và trách nhiệm.
Sáng nay chương trình được đông đảo sinh viên tham gia nhặt rác khu bãi biển hoang dã Bãi Cát Vàng (khu quân sự) ....trong đó nhóm thủ lĩnh đã đến tiền trạm từ ngày hôm trước, ở lại sinh hoạt đêm... Ai cũng vui... mắt đò đẩn vì ngái ngũ.. "Ui ! Sướng quá vì một đêm sống với thiên nhiên.hihihi."...
Dự án đã treo nhiều biểu ngữ để nhắc nhở du khách về chuyện rác, với đề nghị: "Sơn Trà sẽ đón bạn trong hân hoan, nhưng xin bạn hãy mang tất cả vật dụng sử dụng xuống núi. Sơn Trà không nhận rác"

13055109_1725526607663047_7126208879948552401_o_zpsid2wvbnm.jpg


12984043_1725538740995167_4817302242884607350_o_zpsawyf4ak7.jpg


13055889_1725525297663178_4705684550481894472_o_zpsu5v89fxq.jpg


13048197_1725528324329542_6456098150733138944_o_zpsoxzmt6lu.jpg


13029582_1725527220996319_812876759719241709_o_zpszpr6kdza.jpg


12998404_1725538757661832_4547535237917061689_o_zpsprimlizv.jpg
 
CHIỀU CHỦ NHẬT VUI.
Dự án "Một Bức Tranh - Nhiều Hy Vọng " số 36, ngày 29/05/2016.
tại Bệnh Viện Ung Bướu Đà Nẵng.
Đong đầy cả yêu thương dành tặng sinh nhật tháng 5 của bệnh nhân... Khẽ chạm vào trái tim nhân ái. Vui vui với những khúc ca để vơi đi chiều chủ nhật trống vắng. Không đồ sộ hoành tráng nhưng cũng tạm tạm ấm lòng của những người dự khán...
Rồi cất lên khúc ca "Gánh đêm". Mẹ tôi liêu xiều đi về trên phố, phố đã xuống đèn. Ôi! Mẹ của tôi ơi! Thân gầy, già, ốm, yếu lặng lẽ gánh về trong đêm khuya... Bài hát tặng mẹ đang điều trị tại bệnh viện của cô Hương làm không khí chững lại sau những tiếng nấc buồn... Lại vỗ tay động viên người đang hát, rồi hòa cả tiếng cười ha ha ha của cụ bà bước theo nhịp vòng xoay yoga cười... Xua tan đi hết đám mây buồn...
Ôi 60 năm cuộc đời của chú! "Em ơi, 60 năm cuộc đời_Sung sướng không bao lâu... là thế...gắng sống mà yêu nhau." lời ca tiếng hát của bác sỹ Ngọc cũng cháy theo niềm vui, không còn giới hạn giữa bệnh nhân và bác sỹ, ai ai cũng hoà chung một nhịp đề ước mơ, để chia sẻ và nối lại tình yêu thương cho những ngày kế tiếp của cuộc đời...
Cảm ơn đời đã cho tôi được nhìn một nụ hoa trắng tinh khôi nở trong mỗi sớm mai.

13268568_1740047076211000_3782066090554754993_o_zps1pikyppi.jpg


13320831_1740048386210869_133041438310317550_o_zpsp6aekowh.jpg


13323515_1740047826210925_6388685887354136945_o_zpsrjyw6gsr.jpg


13320760_1740045832877791_78867500202052829_o_zpsxiypyln5.jpg


13308666_1740053166210391_8429618019782694931_o_zpsennopsgj.jpg


12322599_1740049896210718_4920402692667796762_o_zpsbfxpfboo.jpg


13316873_1740051502877224_3222437710311277137_o_zpsnozemxzm.jpg


13329333_1740050559543985_5163371716307144757_o_zpseterwfvw.jpg


13316814_1740052116210496_6104080287842759734_o_zpslvmop9ul.jpg


13319725_1740054202876954_9009367766007569646_n_zpsbyizqdru.jpg
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,670
Bài viết
1,171,120
Members
192,338
Latest member
inhopcartonh
Back
Top