What's new

[Chia sẻ] Nhật ký hành trình Trung Quốc - Tây Tạng bằng xe gắn máy

Kính chào toàn thể anh chị em diễn đàn phuot.vn,

Đối với những ai đã theo dõi topic "Nhật ký hành trình Châu Âu bằng xe gắn máy" chắc hẳn còn nhớ đoạn HDD82 gặp một lão già say xỉn tại một quán rượu ở Vienna - Áo, lão già khi mới gặp HDD82 có nói một câu bất hủ: "Tao sẽ không hỏi mày là ai, mày từ đâu đến, và tại sao mày lại đến đây... Chúng ta bắt đầu câu chuyện nào!"

Vâng, HDD82 cũng không bắt đầu topic này bằng cách giải thích tại sao lại chọn hành trình này, tại sao lại đi Trung Quốc, tại sao lại là xe máy, v.v... như các topic trước, bởi vì tất cả lời nói đều trở nên thừa thãi trước những vần thơ bất hủ:

"Người lữ hành đúng nghĩa là người đi chỉ vì được đi
Trái tim không hề vương vấn.
Như mây bay, gió thổi
Anh bước theo số phận của mình
Cần gì phải có một lý do?
Chỉ cần một tiếng hô thôi: Lên đường! "

Bỏ lại sao lưng những buổi coi thi Đại Học căng thẳng, công việc bộn bề chưa xong, và nhiều chuyện khác, HDD82 lên đường. Đơn giản tôi muốn sống đúng ý nghĩa như câu nói của Muhamed Ali cầm tay nói với người thân trước khi ông ra đi rằng:" Đừng khóc cho tôi. Tôi thấy thanh thản lắm! Tôi đã đạt được tất cả những gì mình muốn trong cuộc sống này rồi."

Với kỹ năng viết lách của dân kỹ thuật càng viết càng dở, viết càng dài càng đọc chán nên HDD82 sẽ không viết nhiều trong topic này. Nhưng nếu topic này có truyền thêm cảm hứng cho ai lên đường thì các bạn đã đứng về cùng phía với HDD82 rồi...

"Sống để Đi" - "Live to Ride"!
 
Vì các mod diễn đàn và chủ topic HDD82 không lên tiếng nên phần cuối diễn đàn trở thành diễn đàn về văn hoá tham gia phuot.vn. Đó cũng là cái hay của topic này.
Thôi thì mỗi người mỗi ý nhưng mọi người chúng ta đều có điểm chung là chia sẻ thông tin, học hỏi, truyền cảm hứng cho nhau.
Thiết nghĩ, qua kinh nghiệm của bạn HDD82 và nhiều người khác, chúng ta đi phượt được ở những vùng đất lạ, thậm chí đi theo kiểu rất thần kỳ như bạn HDD82 mà rất nhiều người bái phục, ngoài lòng can đảm, sự quyết tâm, còn là do chúng ta có sự liều lĩnh dựa trên cơ sở lòng tin vào những con người ở những nơi ta đến luôn rộng mở lòng bao dung và họ có khả năng giúp đỡ chúng ta những thứ ta cần. Mỗi lần đi phượt những cung đường mới, ngoài danh lam thắng cảnh, cái được lớn nhất là niềm tự tin vào chính mình tăng lên, niềm tin vào con người tăng lên...
Ấy vậy mà tôi lại thấy thật buồn, khi một số bạn trên diễn đàn này, sau khi đọc xong topic lý thú và rất có lửa này (bản thân topic nó phải kết cụt như vậy và có sự tham gia của nhiều người am hiểu và không am hiểu Tây Tạng, sùng bái và không sùng bái lắm HDD82, yêu thích xe máy hay yêu thích oto, lạc đà..., như diễn đàn nó phải vậy), lại mất thêm niềm tin vào những người rõ ràng là có ý đồ và việc làm tốt cho sự nghiệp phượt của chúng ta...
Thế mới hiểu tại sao người Việt mình không thể khám phá và leo lên những đỉnh cao của sự mạo hiểm...
Tôi cũng buồn cho topic và cả tác giả HDD82, bạn thật xứng đáng là một anh hùng của giới phượt Việt. Riêng chuyện bạn vượt Châu Âu mấy năm trước làm cho tên tuổi bạn xứng danh tầm quốc tế về phượt xe máy. Thế mà lần này, chỉ một sơ suất nhỏ, tôi cũng không hiểu nó nên gọi là sơ suất kỹ thuật hay văn hoá, đối với bạn là giáo viên thì nên coi nó là văn hoá, làm cho cộng đồng phượt đến chỗ này chia rẽ nhiều hơn là tăng niềm tin và giúp đỡ nhau hơn...

Tôi nghĩ chúng ta nên chấm dứt tranh luận về topic ở đây.

Chã có gì gọi là buồn cho tác giả hết Bác ơi, mà ngược lại bác HDD82 đã rất thành công là đằng khác nếu không có topic này làm sao bọn "ếch ngồi đáy.." chúng E biết VN mình có người 1 mình một ngựa phăng phăng vào Tạng (chã biết là Đông Tạng hay Tây Tạng)... làm sao biết được bác Blackhill có những shoot hình nghệ thuật đến thế kia (c)
E mạo mụi đề nghị bác Blackhill lập hẳn một topic khác về Tạng cùng với những tấm hình nghệ thuật kia để thiên hạ được mở rộng tầm mắt chứ post ở đây thì phí lắm bác ạ.. cheer!
 
"Dẫu biết rằng mấy "đại ca" có quyền comment góp ý, nhưng làm ơn khiêm tốn lại một tí, đừng "làm hùng làm hổ" chứng tỏ ta đây đi nhiều, hiểu biết nhiều. Các "đại ca" đi nhiều sao không có cái "thớt: nào hoành tráng hết như của bác HDD82 để cho tui em út nó nhờ. Đừng có mà nhảy dzô mượn độ HOT của topic mà ăn theo mà PR mình, chấm dứt được rùi đó!"

(Xin phép bác Kimvanchinh và mọi người, Blackhill tôi comment cái này rồi rút lui thôi)...

Bạn Journey202 thân mến!

Cho tới lúc này Blackhill vẫn không đưa Link nào về những 'hot topic' của mình, và bạn thuộc thế hệ sau của Phượt nên chưa vào những trang tiền thân của phượt cách đây 10 năm, đó là ttvnol và tâybắc group. 10 năm trước đây khi Blackhill hay đại ca Tabalo bắt đầu đi 'phượt' thì HDD82 mới là sinh viên. Mình gọi Tabalo là 'đại ca' vì thành tích phượt của bác ấy chư không phải ngoài đời, và nhân tiện, ít ra mình hơn tuổi HDD82 chừng 15 tuổi.

Còn về cái khoản PR thì nếu bạn biết 'tên thật' của tôi thì bạn sẽ thấy Blackhill là một trong những người đẻ ra môn PR với cát xê 'thầy giáo' hơn 1000USD/ngày, không cần phải ăn theo cái topic này đâu.

Mình có thể gọi HDD82 là 'đàn em' nếu gặp nhau ngoài đời...

Vì vậy, tổng kết cho topic này:

- Về chiều dài: HDD82 đi 'on-land' được 4000Km 'bằng xe máy' là một kỷ lục, còn Blackhill đã đi 'on-land' từ điểm cực Nam (Hà Khẩu), lên đến cực Bắc Tân Cương (Lake Kanas, giáp Siberi, Mông Cổ)...chừng 15,000km, đã đi qua hết các dãy núi: Đông Hy Mã Lạp Nhã, dãy Côn Lôn, dãy Thiên Sơn... vô số thảo nguyên, hồ nước, núi tuyết và sa mạc...
- Về độ cao: HDD82 lên đến 4,500m và chỉ 'ngắm' Sông Băng thôi, Blackhill đã lên đến trên 5,000m và quan trọng hơn là thực sự 'Trekking' vào Sông Băng, cái này phân biệt 'phượt du lịch' và 'thám hiểm' (expedition). Với đôi giày đó thì HDD82 không thể on-foot trên sông băng được đâu, trượt chân 1 phát là đi luôn...
- Về chất lượng hình ảnh: HDD82 chưa biết sử dụng máy ảnh chuyên nghiệp, chỉ chọn chế độ tự động và bấm thôi, vì vậy ít có một tấm ảnh nào đạt về bố cục, biểu ý... cái này nếu bạn tham gia các trang nhiếp ảnh phượt sẽ thấy rõ... tấm ảnh Núi Tuyết Gống Ga vàng rực 'ánh kim' mà Blackhill đã post hiện nay trên thế giới vẫn thuộc loại hiếm. Còn tấm ảnh đoàn Lạc đà mà Blackhill chụp là ở biên giới Kazaghstan nghĩa là từ chỗ Hồ Thanh Hải đi lên đó còn chừng 4000km nữa... cái này mấy tay 'võ biền' khó mà làm được...
- Về kiến thức điểm đến (cái này gọi là Chiều Sâu): HDD82 có kiến thức rất hạn chế về Tây Tạng nói chung, chưa biết một chút chữ Hán để giao tiếp và đó cũng là hạn chế rất đáng kể, trong khi Blackhill và nhiều anh em khác phải bỏ ra vài năm để học chữ để 'độc hành' một cách thoải mái và am hiểu... do vậy HDD82 cũng không cảm nhận được Âm nhạc và Văn hoá Tạng nên mới nhận xét các bản nhạc Tạng nghe như 'các bài hát thiếu nhi...' cái này hơi xúc phạm những ai hiểu biết những đỉnh cao 'tibet music' như Sa Dingding, hay chí ít là Yangchen Llazhe... và nếu HDD82 không bị mấy cái vụ hư xe liên tiếp làm xuống tinh thần, thì từ Jinlong đã không bỏ qua những đểm cực kỳ hấp dẫn như Danba (đỉnh cao Kiến trúc Tây Tạng) và Kangding để học hỏi cảm nhận 'chiều sâu' của Văn hoá Tây Tạng, như là cách mà Blackhill đã gọi hành trình trước đây của mình và không hề bị chụp mũ (thay vì tuyên bố là 'đi Tây Tạng' như HDD82) và HDD82 chưa hề nghe nói hay hiểu về Vùng Đất Tình Ca Khang Định chính là toàn bộ vùng Kham mà HDD82 đã đi qua...

- Cuối cùng: HDD82 là 'nhà sáng lập' bên suvietnam, vậy khi mở topic 'cơm nguội' ở Phuot.vn thì không thể tránh bị hiểu là 'câu view' hay là 'khai sáng' cho Phuot.vn chăng, suvietnam làm sao mà so được với bác Tabalo về cái khoảng xe pháo...

(*) mình thành thật khuyên HDD82 nên xem Mê Kông Ký Sự để hiểu hơn về vùng đất này, ngay từ 2003 Blackhill đã tìm được trọn bộ Mê Kông để làm tư liệu, và mỗi lần nhắc đến vùng đất này, Blackhill phải nghiêng mình trước vong linh của Cố NSND Phạm Khắc ngoài phim ra còn để lại cho chúng ta trên 10,000 bức ảnh nghệ thuật về thượng nguồn Mê Kông trên đất Thanh Tạng. Từ Mã Đa, nếu HDD82 rẽ trái đến Tạp Đa, Trị Đa hay Mạc Vân còn cách 200km nữa thôi thì HDD82 đã chạm đến thượng nguồn xa nhất của Mê Kông rồi...rất đáng tiếc...đáng tiếc... mấy năm rồi Ngọc Thụ còn tang thương với trận động đất 2010, bao hiêu linh hồn còn phiêu dạt bên dòng Mê Kong chảy qua Ngọc Thụ còn Blackhil thì mãi lo công việc nên vẫn còn nợ một lời hứa... và nửa đêm thỉnh thoảng vẫn nằm mơ nghe tiếng 'thét' của lũ chim ăn xác người...
 
Last edited:
Nhân tiện cho mình hỏi ké một chút.
Mình nhớ hồi 2008 - 2009 hoặc trước sau một chút, bạn Black Hill có mấy cái topic rất hay về Vùng đất của tình ca Khang Định, Đi trekking ở vùng Vân Nam (phía bên kia Hổ Khiêu hiệp), rồii Tân Cương, Thanh Hải... rât hay (hình như ở ttvn)
Bây giờ mình tìm mãi không được, Black Hill có thể gửi link cho mình vào inbox hoặc mail không?
Mình muốn tìm hiểu thêm để có thể đi lại.
Mình cũng gặp một số bạn nói nhờ có cảm hứng và thông tin thiết thực từ các bài viết kia của bạn mà họ lên đường đây!
Cảm ơn.
 
Bữa nào danngoc để time ra dịch cuốn du ký của đoàn thám hiểm Francis Garnier 1866 đi lên thượng nguồn Mekong ra hầu các cụ. Mỗi cụ có cái hay riêng, giận dỗi làm chi
 
Nhân tiện cho mình hỏi ké một chút.
Mình cũng gặp một số bạn nói nhờ có cảm hứng và thông tin thiết thực từ các bài viết kia của bạn mà họ lên đường đây!
Cảm ơn.

Chuyến đi đó cung cấp thông tin tiền trạm cho nhóm bạn Cutie Sexy thì phải, Blackhill sẽ cố tìm lại thớt và sẽ cung cấp thông tin cụ thể cho từng bạn trong khả năng của mình...sau đó 2009 thì xảy ra chiến sự ở Tân Cương...

Bạn Danngọc cố gắng dịch vài đoạn của Francis Garnier 1866, mình thì có chút tư liệu của Joseph Rock cứ tưởng J.R. là người đầu tiên...

Up thêm một tấm ... kinh điển...về điểm cao nhất trên lộ trình này...

9631883755_da3226b4ff_c.jpg


Có một số bạn yêu cầu, và cũng chia sẻ với HDD82 (nếu bạn ấy quay lại topic này) nên sáng nay Blackhill có up Album ảnh trên mục cá nhân của Blackhill chỉ cần click vào tên sẽ thấy.

https://www.phuot.vn/album.php?albumid=3970
 
Sau khi chiếm Sài Gòn thì người Pháp lập tức nhận ra sai lầm: họ lao đầu vào một cuộc chiến tốn tiền tốn người, bù lại là ... lỗ. Quân nhân và cha cố Pháp không giải thích được với Quốc hội là tại sao lại làm chuyện này, nếu chỉ vì cứu đám con chiên thì chấp nhận người Việt đền bù chiến phí rồi rút trả nước cho họ? Vì nguồn lợi lớn nhất khi chiếm SG là tiền thuế (xin nhắc là thuế) xuất khẩu gạo và trầu từ Sài Gòn. Không đáng kể. Cho nên giới quân nhân quyết tâm giải thích. Khi quyết tâm thì họ quyết tin rằng: có một con đường thủy nối từ hạ nguồn Mekong lên Vân Nam để cho thương gia Pháp buôn bán trực tiếp với Trung Hoa, không bị người ANh đang ngồi ở Thượng Hải, Hong Kong và Miến Điện ăn chặn hết.... Francis Garnier là người trung úy có niềm tin mãnh liệt nhất được cử làm phó đoàn. Đoàn lên đường ra đi khi chưa có cái quan trọng nhất là ... visa vào Trung QUốc, thế là đám người Pháp thiếu chuyên nghiệp này quyết định cứ gửi tàu xin Visa ở Thượng Hải, còn họ vẫn lên đường. Khi nào có visa sẽ gửi đường sông lên Phnom Penh! Chuyến đi tìm thượng nguồn sông Mekong bắt đầu...

Đấy. HÔm nào rảnh em sẽ dịch.
 
Mekong đối với Vietnam mãi mãi là vấn đề mang tính chiến lược, người Pháp cũng đầu tư vào con đường sắt Hanoi Vân Nam rất giá trị vào thời đó...ở Khang Định có lẽ vẫn còn nhiều tư liệu về thời chiến tranh nha phiến, và dấu tích con đường buôn Trà Mã Cổ Đạo mấy nghìn năm mà ít người để ý so với Con đường Tơ lụa ở Tân Cương...
 
Last edited:
Em xin kính chào các ACE !
Em,hôm trước sau khi vào đọc topic này và cũng như mọi người ,ngóng chờ từng ngày theo từng vòng bánh xe cùng chủ thớt, đến hôm nay e mới quyết định phá cái lệ bao năm nay là chỉ vào diễn đàn làm quan sát viên Sau khi đi đến hết chuyến hành trình cùng tác giả qua 2 diễn đàn phượt nhà ta và bên su.Em xin có một số chia sẻ ý kiến bản thân về những gì đọng lại sau chuyến đi của tác giả, cũng như mạn đàm đôi chút về văn hóa phượt hay rộng ra thêm chút nữa là văn hóa, cách nhìn nhận cuộc sống của dân Việt ta
Em xin mạn phép các cụ dài dòng đôi chút,nói về những việc ngoài lề trước khi đi vào vấn đề chính,nhưng có lẽ nó cũng không chỉ là của riêng em ,e tin là rất nhiều phuoter và nói rộng ra là khá nhiều người Vn có suy nghĩ ,thái độ,ứng xủa vs cuộc sông giống e thôi.Nói ra để sẻ chia cũng là nhìn nhận ưu khuyết bản thân để cắt bớt những cái mụn nhọt đi mà cố gắng hướng tới đẳng cấp của Tây Lông.Hoặc ít ra đến đời con mình nó cũng đc phần nào ...
Em vốn không có thói quen tham gia trực tiếp vào các diễn đàn,từ ttvn,otofun,phuot hay xcà, quanbua.org...mà chỉ vào đọc,lấy thông tin,cảm xúc,kinh nghiệm...Đặc biệt là quan sát viên xem các luồng ý kiến tranh luận về 1 chủ đề j đó dù to hay nhỏ để thấy cái thú vị,phức tạp trong các mặt của 1 vấn đề.Có lẽ cái suy nghĩ và thói quen này của e khá ích kỷ khi chỉ nhận mà không cho đi, và cũng thể hiện cái nhu nhược,luôn là 1 ẩn số chứ không dám nghĩ dám làm,dám tham gia vào 1 cái j đó cụ thể,để cho mọi người trên thế giới này biết mình là ai. Mà chỉ đứng ngoài cuộc sống quan sát để cười chê thế nhân,nhưng thật ra bản thân cũng có dám lao vào để tranh đấu đâu.Làm người trong cuộc có những lúc cũng ngu ngốc cũng điên rồ nhưng nó mới là cuộc sống phỏng ạ ?Cái này chắc các ACE cũng có chứ ạ?
Năm đó khi chưa có phuot.com em mười tám đôi mươi cũng đã có máu thích phiêu lưu muốn 1 mình xuyên Việt = xe máy mà không đủ tiền phải hoãn lại,cũng vì không học hành tử tế(đúng ra là kiêu ngạo ngu xuẩn ko thèm học ĐH ở Vn )mà lao vào kiếm tiền.quan hệ để rồi thất bại triền miên mà ước vọng ngao du sơn hà của e cứ đành đắp chiếu ,bằng đấy năm cuối cùng chỉ làm đc 1.2 quả phượt điên độc hành đi phượt = tốc độ đua xe bão đêm với tác phong như ăn cắp thời gian+ liều mình như chẳng có loanh quanh vài tỉnh miền núi thì tất cả chấm hết,chả liên hệ làm quen đc vs ACe phuot nào dù bao lần có ý định liên hệ vs các ACE đi cafe, đi bay nhảy và đi phượt vì cái lý do nào là hiện tại mình chưa có đk, mình đang rối beng công việc...Cứ chần chừ đợi,đợi (đơi đến khi nào đây? Và tại sao phải đợi??... ). Để rồi đến hôm nay khi ngồi viết những dòng này 1 chiều mưa thì e chả còn cái gì để ru ngủ huyễn hoặc bản thân nữa vì e đang chuẩn bị đi làm cửu vạn bốc vác cho nhẹ nợ và cũng để bắt đầu lại 1 khởi đầu mới .Để tìm lại con người,những giá trị mình sắp đánh mât, để khơi lại niềm đam mê với những điều mình yêu thích, với con đường mình đã chọn,đã đắn đo,đã từng muốn bỏ cuộc và rồi khi quá mệt mỏi sau mười năm trường chỉ có thất bại đánh mất tất cả tuổi trẻ ta lại trở về với con người giống bản thân mình nhất, khát vọng tuổi thanh xuân,khát vọng dấn bước trên những hành trình đầy giông bão để theo đuổi niềm đam mê.theo tiếng gọi số phận đã vẫy gọi...
Từ nhỏ e đã ham đọc sách đông tây kim cổ,văn học,du lịch khoa học,e nhớ năm e tầm lớp 3,lớp 4 đã thuộc làu tam quốc,thủy hử.nam cao nguyễn tuân,vũ trong phụng ,các công trình vĩ đại,các nền văn minh của nhân loại,có lẽ vì từ nhỏ đã biết khá nhiều về thế giới rộng lớn nên cái ước vọng tìm tòi khám phá và làm nên những điều lớn lao đã ăn vào máu em,nên em rất đam mê các sách báo,tranh ảnh phim tài liệu về các nền văn hóa trên thế giới ,ấy thế mà có 1 nền văn hóa vĩ đại với những đặc thù cực riêng biệt với sự mênh mông và huyền bí đến khôn cùng em lại chẳng hay biết gì,đó chính là Tây Tạng bên cái chòi của thế giới
Mở đầu câu chuyện về Tây Tạng của em như bác Gò đen đã nói chính là Mê kông ký sự,năm đó MKKS chiếu trên HTV7,e mới chỉ học cấp 3,đã say mê đã trầm trồ khao khát với từng khoảnh khắc mỗi tập phim MKKS .Khi đó e đã khao khát được có ngày đặt chân đến vùng đất bao la tràn ngập phóng khoáng cô tịch và quá đỗi liêu trai đến lạ kỳ đó. Sau này khi phuot.com ra đời có 1 giai đoạn em nhớ không nhầm hình như người người nhà nhà đều Tây Tạng,e vào đọc vào ngắm,ngẫm và suy tư mà càng cảm thấy yêu mến sâu sắc con người và vùng đất bí ẩn này,và đến ngày hôm nay cũng như cả cuộc đời sau này dù em đến được tất cả những vùng đất trên thế giới mà em mong ước ngày nhỏ thì chắc chắn Tây Tạng vẫn sẽ luôn là ước mơ lớn của cuộc đời em .Vì lẽ đó hôm rồi vao quán thấy topic của bac chủ thớt em mới lại nhớ là lâu lắm ko co phuoter nào chia sẻ về hành trình Tây Tạng như dạo trước, thế là nhảy vào đọc và say mê,và rồi đến nút thắt của topic khi bac Gòđen và chị Nheva còm măng,e lúc đó cũng ngồi suy ngẫm định còm măng bật lại 2 bác bằng lý lẽ là nhập gia tùy tục,miễn sao cho mọi người vui, còn mình hiểu biết thì kệ thôi,ko nên cứng nhắc gò ép mọi người phải chuẩn như mình,Vn nó vốn thế mà.
Sau đó thì đến lúc tòi ra cái việc bác chủ up bài từ trước bên su.em qua đó đọc,cảm nhận nốt về hành trình của bác chủ cũng như rút ra thêm những nhận định cho khách quan,hợp lý hơn và quyết định còm măng cùng các ACE.
Em xin hơi dầy mặt nhận làm trọng tài vừa đá bóng vừa thổi còi cho nó tiện về 2 luồng ý kiến trong topic.
Là vì thứ nhất e khát khao cái lý trí của bác Gò đen,bác và các phượt gộc đi phượt hay làm gì trong cuộc sống cũng đều khoa học cặn kẽ,đi đến tận cùng của đam mê bằng sự hiểu biết,khoa học trau dồi kinh nghiêm và thái đô nghiêm túc nhất với việc mình làm,Cái đó mới tạo nên thành công đi sâu duy trì được đam mê và ngày càng tiến xa.
Thứ nữa em lại có cái bản năng hoang dại máu bừa của bác chủ( ôi cái này sợ không bác nao điên rồ = e,đi phuot mà đóng đèo cứ 8-90km/h rồi lạng lách tránh xe tải...ko thèm giảm ga,thậm chí có 1 chuyến em năm 2009 e lên ĐB lấy xe bị phạt về,cả đêm hôm trước ko ngủ, sáng sớm hôm sau đi sửa xe rồi đầu chiều đóng thẳng về Hn,trời thì lạnh có mấy độ,đến 12h đêm về đến ngã 3 tòng đậu trời mưa to kiệt sức là bắt đầu đi xe = trực giác,vừa ngủ gật vừa đóng đèo,trái lách o tô,phải thì né vực,cứ ngủ gật mà đi hơn 30 km đường đèo giữa đêm hôm mưa gió ,đến khi về đến Mãn Đức đỏ xăng mà mấy ông lái xe tải vào đổ xăng cứ bảo mày đi kiểu gì mà cứ đãnh võng như điên trên đường vậy ?? :)) .Đó em hơi dông dài tý là vì e cũng có cái máu điên khùng bạt mạng của bác chủ,nhiều khi cứ muốn là đi,chả cần chuẩn bị kỹ làm gi.
Vì 2 điều trên nên e cũng như người trong cuộc với 2 luồng suy nghĩ của bác Gò đen và bác chủ.do đó e xin bừa tý nhận định thế này.
Cái lúc đầu e cũng dị ứng với còm măng của bac GĐ và chị nheva.e lúc đó nghĩ thế này,cái quan trọng là bác chủ người ta vào đây lập topic này để khơi gợi cảm xúc,để kích thích ham muốn tìm tòi khám phái dám đi theo những tiếng gọi của cuộc sống.không cần biết cái thông tin chia sẻ của người ta chuẩn mực quá,nhập gia tùy tục tùy hoàn cảnh mà lựa theo nó thôi, còn các bác làm thế là bới lông tìm vết dìm hàng,kiểu dỡ ngói nhà người ta về xây wc nhà mình ,cái thái độ quá ư ngạo mạn,của khá nhiều người Vn thành công trong cái ao làng là huyênh hoang tự cho mình trên phân giá cả với người kém hơn mình mà lại nhận đc sự tung hô của đám đông dốt nát và thiếu hiểu biết chiều sâu.
Sau khi em sang bên su đọc topic gốc của bác chủ thì em lại có những cảm nhận khác, nó là như thế nào nhỉ,có thể nói là như thế này,1 hòn đá có nhiều mặt ,càng quan sát kỹ+nhìn từ nhiều góc,nhìn rộng hơn ta càng thấy đc nhiều đặc điểm và có cái nhìn tổng quan để đánh giá ,ngõ hầu cũng là hợp lý và chân trị hơn về hòn đá( e ko nói là nhận định đúng hay sai,nó tùy quan điểm,hiểu biết của mỗi người,cái tốt hơn,như em nói có lẽ là cái nhìn hợp lý,có chiều sâu và rộng ).Em thấy mấy bác sau đó nói đúng,e cảm nhận bác chủ bên Su đc mọi người khá tôn thờ nên có thể bác ý nẩy sinh tâm lý tự mãn(ko thể ko có ),khi người ta có người khác hâm mộ thì bao h cũng diễn kịch rồi thêu dệt,thêm bớt, để mọi hành động của mình đều là hoàn hảo và đc chú ý hơn (ko phải e trách bác chủ mà em nói cái tâm lý con người,chính em hay thế mà ).Em đồ rằng lúc đầu câu chuyện bác ý nói răng không thích khám phá lhasa và center vì ko thích những cái giả tạo mà thích đc sống trong không gian của 1 Tây Tạng huyền thoại đích thực đầy hoang mộng là cái lý do biện chứng và tô vẽ cho hành trình của bác ý không vào T.A.R(thật ra là ko đi đc như mọi ng sau này nói ).Rồi mấy còm măng chiến tích của bác Gò Đen ở trang 19 ngẫm lại những điều bác Gò đen nói,em thấy bác GĐ ko phải tự mãn (dù rằng bác ý thừa cái quyền thể hiền điều đó với những gì các bác ý đã hiểu biết,đã đi,thể nghiệm.Và con người ta muốn cầu tiến thì phải như vậy các ACE ạ,được phép tự hào với những gì mình đã mất bao tâm sức mới đạt được,đc phép tự hào về đảng cấp mình có,bác GĐ cũng không phải là người thích khoe khoang mọi lúc,nếu không bác ý đã thường xuyên lập những topic để làm idol cho các amater cũng như tay chuyên rồi.cái bác ý góp ý từ những còm măng đầu tiên trong topic là vì theo thói quen của những người hiểu biết chiều sâu (nôm na là chuyên gia)1 chuyện gì đó khi thấy những cái chưa hợp lý chưa hẳn đã là hoàn hảo theo góc nhìn rộng hơn thì bác ý lên tiếng,để mọi người nhận chân sự việc và tìm tòi khám phá thêm.Cái này là tốt nhưng đại bộ phận dân VN có thói quen là bằng lòng với những gì mình có,còn cái gì hơn mình thì ca tụng tôn thờ lên quá.mà chưa thấy trên nó còn những đỉnh cao hơn.cái tâm lý hời hợt,lười biếng ko chịu phấn đấu,nghiêm túc với những gì mình quan tâm.
 
Chung quy của cái căn bênh này nó là gì,là sự thiếu hiểu biết và đói thông tin,khi con người ta thấp kém thì cái gì cũng cao xa nhưng nếu chịu học hỏi .nghiêm túc thì đỉnh cao đó sẽ leo đc thôi,và sẽ phải leo lên tiếp nữa .Chính vì thế mà đừng quá tự mãn với việc đc người khách tung hô,mà hãy tạm thỏa mãn nếu vượt đc những giới hạn mà tự bản thân mình đánh giá là rất khó .Em cũng thất vọng ít nhiều với mục đích của bác chủ,nếu bác thực lòng muốn cổ súy cho các bạn trẻ(ít tuổi đời phuot ) thì lẽ ra sau khi gặp những ý kiến trái lề bác phải vào tranh luận hay bỏ qua những bất đồng để tiếp tục post bài tiếp sao cho cái mục đích khích lệ mọi ng theo đuổi những chuyến đi giống bác sẽ đc lên kế hoạch trong nay mai.nhưng dường như đúng như bác nào nói,có lẽ bác chủ muốn đc tung hê như bên su thì phải khoe ra chiến tích để mọi ng biết thôi và tận hưởng khoái cảm là Người Đặc Biệt.
Cái điều bác Gò Đen nói mới chính là tinh túy và tâm hồn phượt, đi là để sống, để thêm yêu,thêm ham muốn khám phá tìm tòi thế giới này cũng như hoàn thiện bản thân.Dân tộc Tạng,miên đất Tạng với bao điều huyền kì của 1 nền văn minh vĩ đại đâu phải chỉ là nụ cười thân thiện,là sự sùng đạo đến cuồng tín.. còn nhiều lắm,những công trình,tinh hoa văn hóa,vật thể,chiều dài lịch sử...đòi hỏi những tìm tòi chuyên sâu để thực sự hiểu hơn và đắm chìm trong không gian mênh mông Tạng .Đi đến tận cùng khả năng có thể mới đến đc phần nào cảm nhận được niềm vui tim đến cái đích mình mong ước,còn hời hợt và nửa vời thì cuộc đời ta cũng vậy thôi.
Những dòng này em biên ra trong xúc cảm nên nó lê thê và lộn xộn quá,nhưng mong cac ACE thông cảm giúp e nha, bao năm rồi hôm nay em mới mở lòng ình ra với thế giới nên nó hơi mềnh màng :D,có lẽ 1 phần vì hoàn cảnh,suy nghĩ của em đang có sự xáo trộn+ đọc topic của bác chủ và topic Nhật Bản của bác kimvanchinh (@bác:Nhựt Bẩn là mơ ước từ ngày nhỏ của em đó bác,năm e học lớp 3 đọc cuốn SGK địa lý lớp 11 của chị gái,yêu Nhật từ đó luôn S2 ,nhất là cưới 1 vàng son Nhựt Bẩn thì còn hơn cả ước mơ rồi :D,mai e sẽ qua thớt của bac để tam sự về Nhựt Bẩn nha bác :)
EM cũng rất mong sẽ nhận được ý kiến chia sẻ của các ACE trước đây cũng giống em chỉ đứng ngoài đọc và quan sát,để chúng ta cùng tranh,bình luận với nội dung hạt nhân là phượt nhưng từ đó ra là cuộc sống là văn hóa,tập quán,suy nghĩ của mỗi người,em rất mong điều đó,vì phuot vốn là 1 diễn đàn của những con người đam mê hiểu biết,với phong cách sống đầy phóng khoáng và sự lãng mạn,sôi nổi hằn sâu trong tính cách...
em chào CACC,chúc CACC luôn mạnh khỏe và tình yêu,đam mê với phượt ngày một lớn để có những chuyến đi thú vị hơn nữa làm tăng thêm vốn sống,hạnh phúc cho bản thân cũng như chia sẽ thêm được nhiều niềm vui với mọi người.để đừng như em Cowardly&Soledad Zeros
 
Mình thấy rằng nhiều người vào D Đ rồi nhảy vào Topic ai đó nói về một vùng đất nào đó ngoài Việt nam Bởi vì biết những vùng miền ở trên VN thì không oai cho lắm , vì là nội địa nên thường thôi !!! và khi nhảy là liếc Tóp vào là bắt đầu phóng vào Gu Gồ xợt lia chia tranh thủ moi móc tìm kiếm tài liệu rồi bắt đầu ra oai lên diễn đàn và múa đủ kiểu... phê chổ này nói chổ nọ rồi đả kích người khác khi họ không nhớ con số thực tế hay địa danh đã đi qua mà chỉ mang máng thôi còn người ngồi xợt Cu gồ thì con số hay tư lịu nào đó là chánh xác hoặc cũng hơn người viết mang máng....
Thậm chí có những người chưa hề bước ra khỏi ông táo !!! mà cứ huynh thiên '' Thông Thiên văn- đạt địa lý'' bất cứ nới nào trên trái đất này !!! họ nói vanh vách còn lên giọng cao thấp dạy đời hoặc là chỉ bảo sửa lưng người khác !!!
Ví dụ như nói đi Tây Tạng thì cũng nhảy vào toe toe... nhưng khi có người nào đó lên tiếng xin một vài hình ảnh bạn đó đi TẠNG hay đề nghị Bạn mở 1 tóp bịch cho ACE vào thưỡng ngoạn thì lại ấm a ấm ớ !!!
Cúng đi Tây Tạng cũng có bạn cắc cớ hỏi vui là đi Tây tạng mà qua qua Đông Tạng ăn nội tạng của con Yak ? rồi thịt con Cừu nướng giữa đồng đêm khuya ngồi uống '' Riệu "' hâm ? và hỏi câu cuối là từ Tây tạng đi bao lâu nữa thì tới Tây Phương !!! Bạn ấy bảo là cũng Hơi lâu lâu !!!! Xinh Chào !!!!
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,676
Bài viết
1,171,168
Members
192,353
Latest member
buyverifiedwised
Back
Top