What's new

[Chia sẻ] Nhật ký hành trình Trung Quốc - Tây Tạng bằng xe gắn máy

Kính chào toàn thể anh chị em diễn đàn phuot.vn,

Đối với những ai đã theo dõi topic "Nhật ký hành trình Châu Âu bằng xe gắn máy" chắc hẳn còn nhớ đoạn HDD82 gặp một lão già say xỉn tại một quán rượu ở Vienna - Áo, lão già khi mới gặp HDD82 có nói một câu bất hủ: "Tao sẽ không hỏi mày là ai, mày từ đâu đến, và tại sao mày lại đến đây... Chúng ta bắt đầu câu chuyện nào!"

Vâng, HDD82 cũng không bắt đầu topic này bằng cách giải thích tại sao lại chọn hành trình này, tại sao lại đi Trung Quốc, tại sao lại là xe máy, v.v... như các topic trước, bởi vì tất cả lời nói đều trở nên thừa thãi trước những vần thơ bất hủ:

"Người lữ hành đúng nghĩa là người đi chỉ vì được đi
Trái tim không hề vương vấn.
Như mây bay, gió thổi
Anh bước theo số phận của mình
Cần gì phải có một lý do?
Chỉ cần một tiếng hô thôi: Lên đường! "

Bỏ lại sao lưng những buổi coi thi Đại Học căng thẳng, công việc bộn bề chưa xong, và nhiều chuyện khác, HDD82 lên đường. Đơn giản tôi muốn sống đúng ý nghĩa như câu nói của Muhamed Ali cầm tay nói với người thân trước khi ông ra đi rằng:" Đừng khóc cho tôi. Tôi thấy thanh thản lắm! Tôi đã đạt được tất cả những gì mình muốn trong cuộc sống này rồi."

Với kỹ năng viết lách của dân kỹ thuật càng viết càng dở, viết càng dài càng đọc chán nên HDD82 sẽ không viết nhiều trong topic này. Nhưng nếu topic này có truyền thêm cảm hứng cho ai lên đường thì các bạn đã đứng về cùng phía với HDD82 rồi...

"Sống để Đi" - "Live to Ride"!
 
Mình lại có 1 thứ "tình cảm" ko thể tả đối với bác blackHill ^^
Bên topic gì liên quan đến HuyenChip thì không thích bác, vì có cảm giác bác bênh em Chip mà không suy nghĩ.
Còn topic này lại có cái gì đó ngưỡng mộ, và GATO với những hành trình bác đã đi qua.
@ bác blackhill: đọc topic này mới biết bác đáng tuổi cha chú của cháu ^^

Đối với chú HDD82 thì cháu khâm chú về hành trình và những khó khăn, thử thách chú gặp phải, và nếu như cái tên topic khác 1 chút có lẽ sẽ không có nhiều ý kiến trái chiều như vậy trong topic này.
Thân
 
欢迎 你 看看 我 的 影 。。。谢谢 。。。你 可以 看 把 。。。我 想 北京 的 就天,北方 寒风 雨雪 , 我 很 要 去 北方 看 漂亮 的 内蒙古,新疆,四川。

唱 一 情歌 上 路 的 雪山 回面 我 的爱人, 我 的 思念, 美丽 的 草原,美里 的 清湖。。。


Lâu quá cho Black viết vài câu để đỡ quên... Xie xie...

Tiếng Trung Quốc của bác tỉ lệ nghịch với vẻ đẹp của những bức ảnh qua các cung đường mà bác đi qua quá. =))
Đùa vậy thôi, chứ căng ra thì vẫn hiểu được bác ạ.
Nếu có cơ hội qua lại Bắc Kinh thì ới em, mời bác chai bia Thanh Đảo.
 
Tiếng Trung Quốc của bác tỉ lệ nghịch với vẻ đẹp của những bức ảnh qua các cung đường mà bác đi qua quá. =))
Đùa vậy thôi, chứ căng ra thì vẫn hiểu được bác ạ.
Nếu có cơ hội qua lại Bắc Kinh thì ới em, mời bác chai bia Thanh Đảo.

Úi, viết cho đỡ quên í mà... :L Bia Thanh Đảo phải ở Salitun Nanlu nhé... ở chỗ đó mấy em chân zài tranh nhau mời mới đã...
 
Úi, viết cho đỡ quên í mà... :L Bia Thanh Đảo phải ở Salitun Nanlu nhé... ở chỗ đó mấy em chân zài tranh nhau mời mới đã...

Bác ạ, dạo này khu Sanlitun không còn phồn vinh như trước nữa, có hai khu mới là Nan-Luo-Gu-Xiang và Hou-Hai, đảm bảo chân cũng không ngắn hơn Sanlitun đâu
 
Bác ạ, dạo này khu Sanlitun không còn phồn vinh như trước nữa, có hai khu mới là Nan-Luo-Gu-Xiang và Hou-Hai, đảm bảo chân cũng không ngắn hơn Sanlitun đâu

@PHAM-PEK: mình mong cho quan hệ 2 nước thật 'bình thường' để vi-vu nước bạn và thăm những người bạn đang ở TQ... Mấy năm đó mình được một học viên là giám đốc lữ hành ở Hà Nội đài thọ đi khá nhiều nơi... Bắc Kinh là một nơi thật đáng ngưỡng mộ, dẫu lịch sử có thăng trầm... Luo-Gu-Xiang... mình sẽ đến khi nào trở lại Bắc Kinh...Hy vọng người Bắc Kinh sẽ nói tiếng Anh nhiều hơn.

Thanks tất cả các bạn nhờ topic này chúng ta được biết nhau... Cũng nhờ đi phượt mà những năm qua mình có đóng góp một số dự án cho TCDL (ITDR), TP HCM và vài tỉnh thành về phát triển thương hiệu du lịch... ;)
 
Bị gián đoạn hành trình của bác HDD82 trên phuot.vn và mình tìm sang trang suvietnam.com để theo dõi cho đến hết cuộc hành trình http://suvietnam.com/forum/viewtopic.php?f=6&t=5158&start=300

Khi xem hết cuộc hành trình của anh, có lẽ điều tôi nhận ra không quan trọng là việc anh đã thực sự đến Tây Tạng hay chưa (như mọi người đang tranh luận) và thông tin anh đưa ra chính xác bao nhiêu phần trăm trong đó (như những dẫn chứng được đưa ra), cái mà một người trẻ như tôi nhận được đó là "niềm tin" (như cái cách mà anh kết luận cho chuyến hành trình dài).

Từ lúc đầu tôi thực sự bị cuốn hút bởi cái cách anh chọn xe máy để thực hiện chuyến đi, có gì đó ngông nghênh, chinh phục và phảng phất nét của Che Guevara (nhận vật trong cuốn sách mà anh luôn cất giữ trong balo). Tôi bất ngờ khi thấy anh dựng một cái lều giữa cánh đồng cỏ, nấu bữa cơm từ nước suối và nằm dài ngắm nhìn bầu trời đêm đầy sao (tôi tưởng tượng ra như vậy). Đó là cách hưởng thụ của một kẻ phiêu bạt muốn hoà mình vào thiên nhiên.

Khi anh viết về những địa danh, tôi cũng chỉ biết vậy, chẳng quan tâm nó thuộc về đâu, nằm chỗ nào, tôi chỉ dõi theo những con đường gập ghềnh, những vách đá cheo leo, những kiến trúc cổ kính, hay con người đáng mến với nước da ngăm qua những bức hình của anh. Tôi thích cái cách anh lựa chọn một chiếc máy ảnh kĩ thuật, để chế độ Auto và đơn giản là ghi lại những khoảng khắc để chia sẻ cùng mọi người. Cái đẹp nhất anh giữ lại trong tâm trí, tôi chỉ thấy lại qua những khung hình mộc mạc, không bố cục nhưng đầy cảm xúc, pha lẫn chút ghen tị.

Chẳng biết phải kết thúc như thế nào, một mình băng băng trên những cung đường để trải nghiệm cái cô đơn giữa những miền đất lạ, để khám phá những điều ta chưa biết, và hơn hết để chiến thắng nỗi sợ hãi mỗi lần bỏ lại mọi lo toan cuộc sống để ra đi. Tôi khâm phục anh vì điều đó.

Thật tiếc vì anh đã không thể chia sẻ trọn chuyến đi trên phuot.vn (nơi tôi đã tìm hiểu và bắt đầu chuyến đi Cambodia đầu tiên bằng kinh nghiệm của những anh em trên diễn đàn). Sẽ chẳng ai điên rồ tới mức chỉ đọc 1 bài chia sẻ để dựa vào đó khởi đầu cho cả một hành trình dài và đầy hiểm nguy. Sẽ chẳng ai mù quáng đi theo những cung đường vạch sẵn mà chẳng tìm hiểu thêm thông tin. Ai cũng biết, cũng hiểu. Cái mà tôi và những anh em khác cần là cái tinh thần, điều mà bác HDD82 có lẽ muốn truyền tải nhiều nhất, lại chẳng thể có đất để mà phát huy.

Chúc anh sẽ tiếp tục những con đường mới, có thể ở châu Phi, châu Mỹ chẳng hạn và có thêm những bài chia sẻ như thế này.

P/S: gửi đến bản quản trị của diễn đàn, có lẽ các anh chị cũng nên có những quy định gì đó để phuot.vn không bị mất đi những bài chia sẻ đáng giá thế này về sau. Như cái cách hdvietnam.com cho bác chủ topic "tkltmt" được chia sẻ nhạc mà có lẽ ai sử dụng ipod, iphone cũng một lần ghé qua đây để tải nhạc về cho itunes của mình. Ở đó, họ có sự tôn trọng cho những ai thực sự muốn cống hiến những điều tốt đẹp (dù có vì tiền bạc hay không, người được lợi vẫn là các thành viên diễn đàn).
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,670
Bài viết
1,171,089
Members
192,337
Latest member
inhopcartong
Back
Top