What's new

Nó đã đi như thế

Đọc đoạn đầu hấp dẫn, đọc đoạn sau ngày càng thích! hô hô, giọng văn của chị hơi bị kute, mấy cả có thâm niên đi bụi hơi bị sớm! =)) E từ bé cũng mấy lần định đi bụi vì bị mắng...ko oan =)) nhưng chả bao h đi đc vì lết đc cái thân ra khỏi nhà khoảng vài trăm mét lại sợ bố mẹ đi tìm khóc hết nc mắt =>> quay về! =)) =)) Chị vít típ đi, hiehie, e háo hức đọc lém! :D
 
Cuối cùng Mio cũng bắt đầu rảnh rỗi quay lại chăm sóc topic này :D. Lục lọi lại đống hình cũ, chụp lại mấy tấm hồi Mio còn bé tí xíu và tung lên đây cho các bác hình dung được mặt mũi tay chân của con bé lớp 1 xách cặp lồng cơm lẹt xẹt, của con bé lên lớp 2 bỏ nhà đi bụi 3 tiếng đồng hồ, hihihi

SANY0393.jpg

4 tuổi - Nhìn rất xinh xắn nhể các bác nhể, hehe. Lần đấy mẹ em mổ thai ngoài tử cung. Thế là tết năm đó em được bác gái sửa soạn cho để đón tết. Điệu quá chừng! Mỗi lần xem lại hình này em không nhịn được cười.

SANY0399.jpg

Cũng 4 tuổi. Em đi tắm biển này. Em yêu bộ đồ con ếch này lắm nhá.

SANY0401.jpg

Tấm này em chụp chung với ba, người cô giờ nhà ở Dương Minh Châu, Tây Ninh, 2 ông anh con của bác gái hồi đó gầy nhỏm nhòm nhom và 1 thằng nhóc con của bạn mẹ em

SANY0395.jpg

5 tuổi

Mẹ em chỉ cho em đi học mỗi năm mẫu giáo, vô lớp lá luôn để sang năm đi học lớp 1. Hôm đó nhà trường làm chương trình đón tết cho các em. Mẹ em dặn cô chụp cho em 2 tấm, một tấm solo, một tấm tập thể. Em chỉ thích đưa tấm solo lên thôi, vì tấm kia chụp với cô và một số bạn khác thì nhìn mặt em tội lắm, chắc tại đứng cạnh bạn mặc đồ đẹp mà to con không à. Cái đầm màu xanh này nếu so với đồ của mấy bạn học cùng thì chẳng bằng ai nhưng mà em rất thích, vì nhà em nghèo mừ, làm gì có nhiều đồ đẹp mà mặc. Phụ kiện đi kèm với cái đầm là khăn mù soa đeo trước ngực để lâu lâu quẹt mũi thò lò :)). Nhìn em chụp hình nhìn tếu nhỉ? Cười mỉm chi nữa.
 
SANY0398.jpg

6 tuổi. Nghe lời chú chụp hình lắm cơ, ổng biểu cái gì làm cái đó

SANY0403.jpg

Mẹ em đây

Gia đình em bắt đầu tạo thói quen chụp hình kỷ niệm mỗi khi đến sinh nhật em. Tới sinh nhật, thể nào em cũng được mặc đồ đẹp, thường là váy (mẹ em đã cố gắng rèn luyện vẻ 'nữ tính' cho em ngay từ bé, nhưng mà bây giờ thì em hoàn toàn đi xa khỏi quỹ đạo đó rồi :D), được đi chụp hình ở studio trên Bãi Trước, rồi được đi ăn kem hoặc uống sinh tố nữa. Woa, em thích 'cái' hồi xưa đó.
 
6 tuổi đi xe Minks

Bản chất của nó là vậy, cứ thấy cái gì hay hay, đèm đẹp là nổi máu ngay. Thế nào cũng phải lượn lờ qua một tí. Tết năm 93, mẹ cho nó về quê ngoại ăn tết. Nó được đi xe Minks về nhà bà ngoại cơ nhá. Chú xe ôm mặc đồ vét lịch sự, chạy xe Minks cứ nổ bành bạch, thật là sướng cái lỗ tai. Chú bo cua trên con đường đắp đất vàng vàng, ngay khúc cua có một cái mương nước khá sâu. Chẳng hiểu thế nào, chú té oạch một phát. Và lẽ dĩ nhiên, mẹ con nó cũng té luôn. Hên thế, không ai lăn xuống cái mương ấy, nếu không thì giờ này nó cũng chẳng ngồi ở đây mà gõ những dòng này. Cuộc đời nó lại được đóng thêm cái tem nữa, cũng to đùng đoàng: được đi và được té xe Minks từ rất sớm.

SANY0407.jpg

Về quê ngoại ăn tết, bộ đồ em đang mặc còn mặc được mấy năm về sau nữa cơ, vẫn vừa chiều ngang, chỉ có ngắn hơn xíu thôi hà.
 
SANY0385-1.jpg

Em 7 tuổi. Lúc nào cũng đi bộ để đến trường vì ba mẹ không ai rảnh mà chở đi cả. Nhờ thế mà chân mới dẻo dai, mới có sức quẩy cái bịch đồ to đùng đi bụi 3 cây số, :D

SANY0404.jpg

8 tuổi, chụp với mẹ

SANY0405.jpg

Chụp với ba

SANY0406.jpg

Em thắc mắc là sao hồi đó em hổng quay dô hun thằng nhóc trong tấm pano đó nhỉ? Tiếc hùi hụi....

Lần cuối cùng được chụp hình ở studio. Vì sinh nhật 9 tuổi em được tổ chức 1 bữa linh đình tại nhà. Linh đình với 2 dãy bàn toàn con nít, ăn bánh kẹo, bánh phồng tôm, bánh kem và tráng miệng bằng cam. Linh đình vì được chụp nguyên 1 cuộn phim 36 tấm hình luôn. Sau sinh nhật đó, em không còn được ba mẹ làm cho cái nào nữa hết, :(, hị hị
 
Những tấm hình trên nhắc nó nhớ về một tuổi thơ hồn nhiên đầy kịch tính :D, và rồi công việc lại đưa nó về với hiện tại. Công việc hiện tại không phải là sở trường của nó. Nó vốn rất thích di chuyển, đến nỗi mà các anh chị đồng nghiệp đều chẳng buồn hỏi nữa mỗi khi nó quảy cái ba lô to đùng vào công ty vào sáng ngày thứ 6 nào đó. Nó muốn đi, như một nhu cầu giải phóng năng lượng dư thừa của bản thân, để nó thấy đầu óc, tay chân mình sinh ra là có lý.

Năm đầu tiên ở Sài Gòn. Mùng 1 Tết, sau khi đi chúc tết người thân, một mình nó xách xe đạp và chạy vòng vòng thành phố. Lúc đó nó đâu nghĩ đến bản đồ làm gì. Tay không bắt giặc, nó đâm ngang đâm dọc, suýt lạc đường đến mấy chục lần. Nó chỉ biết mấy trục đường lớn như Nguyễn Thị Minh Khai, Điện Biên Phủ, Võ Thị Sáu, Hùng Vương... và nó nghĩ "Đường nhỏ thể nào cũng đi ra đường lớn" giống như sống về biển thôi. Chỉ nhiêu đó thôi đã là động lực để nó đạp xe xuyên tứ lung tung đường này đường nọ. Cuối cùng thì cũng về đến nơi cần về. Mẹ nó hú hồn, và sau này vẫn hay nhắc về chuyến đạp xe ấy :D.

Nhà nó dọn lên Sài Gòn sống, lâu lâu cũng hay về Vũng Tàu chơi nhà chị Phúc. Hồi trước nó chỉ được phép đi bằng ô tô. Nó được chính thức đi Vũng Tàu bằng xe máy từ năm đầu tiên đại học, khi mẹ nó quyết định mua xe máy để việc đi lại được thuận tiện hơn. Chính từ đây, cơn ghiền đi 'bụi' bằng xe máy chính thức được hình thành.
 
Last edited:
Mio cũng có 1 "Tuổi thơ dữ dội" quá hen. Nhớ viết hồi ức lưu lại, mơi mốt dựng phim, hoặc khi nổi tiếng rùi xuất bản tự truyện cũng được lắm đó. Like mạnh!!! ^^
 
Nghe Minhmio PR cho con Mio thì thấy coi bộ Minhmio không nhanh nhanh lên để đổi từ xe đạp qua xe Mio, rồi tiếp tục "đi như thế", thì cái topic này mãi không đuổi theo kịp hành trình đâu nhá ;)
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,671
Bài viết
1,171,024
Members
192,336
Latest member
hakhaclinh
Back
Top