Tìm hiểu kỹ lưỡng nơi mình đến
Kan có dịp ở Iran 6 tháng, 6 tháng này cho Kan rất nhiều điều mà thật sự ngở ngàng vì mình có thể rủi ro bởi những điều mình không biết hoặc xem là bình thường. Kan muốn bạn nào có ý định đến Iran thì nên tìm hiểu thật kỹ để tránh những rủi ro đáng tiếc.
Hồi giáo là quốc giáo của Iran, qui định của tôn giáo, luật lệ xã hội và chính trị đều đồng nhất với nhau. Vi phạm luật tôn giáo bị phạt nặng nề và vì là quốc giáo nên tất cả những ai hiện diện tại đất nước này đều phải tuân thủ, dù bạn không là hồi giáo bạn vẫn phải tuân thủ và bị xử đúng luật nếu vi phạm. Luật này có nhiều điều rất lạ và đơn giản mà người VN chắc không ngờ đến khi mình vi phạm. Nếu bạn là nữ thì những quy định luật lệ bạn phải tuân thủ còn nhiều và hà khắc hơn nữa. Police của họ có thêm 1 lực lượng police tôn giáo chuyên đi bắt những người vi phạm quy định và luật tôn giáo rất đáng sợ. Khi vi phạm bình thường hay bị phạt đánh bằng roi da. Thời gian ở đấy, Kan được xem 1 phim về trừng phạt các tội của hồi giáo: ăn cắp => chặt tay, hảm hiếp => thiến, phụ nữ ngoại tình => ném đá
Kan rất may có 1 gia đình cưu mang (Kan được 1 người bên Anh giới thiệu, ban đầu Kan ở khách sạn, nhưng họ lo lắng có chuyện gì không hay xảy ra nên mang Kan về nhà. Gia đình này gồm bố mẹ và 2 đứa con, 1 trai 18 tuổi và 1 gái 12 tuổi, ông bố làm giám đốc 1 công ty xuất nhập khẩu). khi trong thời gian Kan o Iran, vì họ không giỏi tiếng Anh nên họ không giải thích được tất cả những thắc mắc của Kan khi Kan vi phạm những điều luật. Gia đình này không theo đạo hồi nhưng họ phải tỏ ra là người sùng đạo để được yên ổn. Gia đình này họ cũng không muốn nói nhiều cho Kan nghe về những quy định này vì họ cảm thấy đối với 1 người không là hồi giáo thì sẽ rất khó cảm thông được. Họ luôn theo sát Kan để bảo vệ Kan tránh những điều rắc rối có thể xảy ra cho Kan, Thật sự Kan thấy thương và cám ơn họ vô cùng. Ban đầu Kan không hiểu nên cho rằng họ nghi ngờ điều gì nên theo sát Kan và Kan đã thấy tự ái. Nhưng khi biết ra thì thật sự biết ơn và thấy thương họ vô cùng.
- Trong tháng chay Rammada, tất cả mọi người không được ăn và uống từ khi mặt trời mọc cho đến khi mặt trời lặn. Vi phạm bị bắt ít nhất 50 roi da. Trong tháng này Kan không hề biết điều luật này vì gia đình này họ dấu Kan trong nhà và trong văn phòng làm việc và họ cho Kan ăn uống bình thường, nhưng họ theo sát Kan, không hề cho Kan ra ngoài. Một hôm Kan trốn ra ngoài đi dạo. Chuyện trở nên ầm ĩ vì ông bố cho cả công ty nháo nhào đi tìm. Sau này Kan mới được giải thích là nếu Kan ra bên ngoài, đi dạo mà uống nước hay ăn sẽ bị bắt ngay lập tức vì trong tháng chay police tôn giáo làm việc rất căng, và ít nhất sẽ bị 50 roi da trước khi bị trục xuất.
- Kan có dịp đi từ cực bắc (giáp biển Caspi của Nga) đến cực nam (giáp Hồng Hải, chỉ 10 phút đi cano có thể sang Arap Saudi) của Iran. Khi đến thành phố cảng biển duy nhất của Iran, không có khách sạn, nên đành thuê phòng có toilet chung 1 tầng (3 phòng dùng chung toilet). Kan mặc quần short đi từ phòng đến toilet. Những người ở phòng bên cạnh gọi xuống manager của khách sạn yêu cầu gọi cho police. Manager thấy Kan là người nước ngoài nên mới giải thích cho Kan và yêu cầu người đi chung với Kan xin lỗi họ, vì nếu bị bắt Kan cũng có thể bị 50 roi da. Khi đó Kan mới hiểu là không được để người khác thấy chân của mình.
- Đứa con trai trong gia đình rủ Kan đi câu cá, cả ngày lạnh cóng chỉ câu được 1 con cá bằng bàn tay. Kan lấy 1 cái lọ được thức ăn bằng thủy tinh cho con cá vào và cho nước vào nhằm giữ cho con cá sống. Đi lên bus, mọi người nhìn Kan và thằng bé một cách ghê rợn và tránh xa. Đến khi xe chạy 1 đoạn thì mới có 1 bà tốt bụng nói nhỏ với thằng bé, không được để con cá như thế, như thế sẽ vi phạm luật vì con cá còn sống. Muốn mang con cá về nhà thì phải đổ hết nước đi, xem như mình mang con cá đã chết. Rất may là lúc lên xe là ở ngoại ô Teheran, nơi đó không có police và gặp bà già tốt bụng, nếu không đi một đoạn nữa là vào trung tâm, chắc chắn sẽ bị bắt.
- Suy nghĩ như VN, Kan thích đến xem những đền đài, nhà thờ hồi giáo cổ, nhưng gia đình này cảnh cáo Kan tuyệt đối không được vào những nơi đó. Bản thân họ cũng rất ngại vào những nơi đó. Đơn giản là người ngoại đạo không được vào, nếu vào mà vi phạm điều gì sẽ rất kinh khủng, thí dụ thấy một hoa văn đẹp trên tường mà mình chỉ trỏ là sẽ chết ngay. Vì những nước dùng chữ Arap hay viết những câu kinh Koran để trang trí (như mình viết thư pháp vậy, nhưng chữ Arap bay bướm hơn nhiều), nếu mình chỉ trỏ thì mọi người sẽ cho đó là hành động bất kính với kinh Koran, hậu quả khó lường. Kan lúc nào cũng phải nhớ không được dùng tay chỉ trỏ vào ai hay vật gì kể cả trên phố. Trên cờ của Iran có 1 biến cách của chữ Ala ở giữa, ban đầu Kan ngây thơ nói nó là quả á phiện vì thấy giống, mọi người trong nhà kinh hoàng khi nghe Kan nói điều đó và dặn dò cẩn thận không nói cho bất kỳ ai khác.
Còn nhiều điều nữa mà Kan không nhớ hết, khi nào nhớ sẽ kể tiếp nhé.
Kan muốn bạn nào muốn phượt ở Iran thì nên tìm hiểu hết sức kỹ trước khi đi.