Mình đi Nhật tổng cộng 9 ngày. Hành trình từ tokyo - phú sĩ - takayama - Shirakawa go - Nagoya - Kyoto - Osaka. Topic này sẽ chỉ chia sẻ câu chuyện đi leo núi phú sĩ. Các địa điểm khác đã có quá nhiều topic rồi. Bạn nào vẫn muốn tìm hiểu về các địa điểm trên ngoài phú sĩ và cách thức đi lại có thể liệc lạc với mình. Mình lựa chọn các thức di chuyển rẻ nhất và tiện nhất cho tất cả các hành trình: chủ yếu là railway và bus qua đêm để tiết kiệm tiền ngủ.
Hành trình “lên núi” xin Visa
Nhật bản luôn nằm trong list những địa điểm cần phải đi đầu tiên ngay từ khi còn bé. Chả phải vì mấy cái chùa đo đỏ trong một mùa thu vàng rực cháy, cũng chả phải vì tuyết rơi ngập trắng đủ để một đứa đến từ xứ nhiệt đới hò hét ném tuyết chơi cả ngày. Như một lý thuyết cơ bản trong marketing: thứ xuất hiện đầu tiên và lặp đi lặp lại nhiều lần sẽ khiến bạn nhớ mãi. Với tôi, đó là núi Phú sĩ, cái núi be bé với tuyết phủ quanh năm trên đỉnh núi, với những câu chuyện về người dân sống xung quanh chân núi Phú sĩ nghe mãi mà chưa được đặt chân.
Bắt đầu từ tháng 3/2014, những thong tin về nới lỏng visa Nhật bản cho người Việt được công bố trên thong cáo báo chí của Nhật. Khấp khởi chờ đợi mà cuối cùng mới vỡ lẽ đó chỉ là nới lỏng cho các công ty du lịch chứ không miễn cho những đứa du lịch bụi. Lòng buồn vời vợi, đành phải chuyển sang phương án 2: tự xin visa. Đọc mấy topic về xin visa Nhật mà lo sợ không biết phải làm sao. Tiền thì chẳng có nhiều, công ty du lịch thì cũng quen đấy mà có ở Việt nam đâu mà nhờ. Nghe phong phanh là nếu có thẻ nhập cư của Hàn thì xin dễ hơn nhiều thế nên thôi cứ đâm đầu đi làm xem sao. Rủ mãi mới được một con bé đang ở Kyushu đi cùng. Lò mò mãi chả fix được lịch đi nên đặt vé bị đắt. Jeju air luôn có vé rất rẻ đi từ Hàn sang nhật. Nếu đặt sớm chỉ khoảng 100 đô hai chiều. Mình đặt muộn trước một tháng nên là 250 đô. Thấy vẫn còn may mắn chán vì đó là đợt Obon ở nhật, dân Hàn sang du lịch rất nhiều.
Bị lịch thi đè đầu tới tận gần 2 tuần trước khi đi, cũng chả them đọc kĩ trước khi đến dsq. Mình mang hồ sơ chỉ vọn vẹn hộ chiếu, alien card, và giấy chứng nhận tài khoản. Sau một vài lần đi đi lại lại thì cũng có được cái hộ chiếu. Mách nhỏ với các bạn một số thủ thuật: Visa nhật đối với dân đi bụi có hai loại: loại du lịch và loại thăm bạn bè người than. Nếu có bạn bè người than thì tốt quá rồi, bạn sẽ chẳng phải chứng minh quá nhiều tiền. Nhưng thay vào đó, bạn sẽ phải có những giấy tờ do người ở Nhật chuẩn bị. Không dám làm phiền anh bạn ở Tokyo cũng chả nhiều thời gian nên mình xin visa du lịch. Để xin visa du lịch bạn phải chuẩn bị schedule of Stay, list tất cả các địa điểm bạn đến, và nơi ở theo từng ngày. Mình đi tận 6 nơi mà list hết ra thì chết. Nếu bạn đến và đi đều ở Tokyo thì cứ list các địa điểm ở Tokyo là được. Mình bay đến narita và bay về ở Osaka nên mình chỉ nói là đi hai nơi. Ở mỗi nơi các bạn đều phải có booking khách sạn cho dù bạn có ở với bạn đi chẳng nữa. Mình book của agoda ngay trước ngày đi xin visa, sau khi có visa rồi thì hủy booking và ở với bạn. Tốt nhất là nên book của booking.com. Họ không charge phí luôn của bạn nên có hủy book cũng không sao. Agoda trừ tiền trong thẻ visa ngay lập tức, và tùy từng khách sạn mà có tính cancel phí hay không.
Về chuyện chứng minh tài chính mới là vấn đề khó khan. Mình thậm chí còn chả đủ một nửa của số tiền tối thiểu phải có. Vay bạn bè một ít đút vào tài khoản cũng chả đủ. Mình làm thủ thuật thế này (cách này chỉ dung cho bạn nào ở nước ngoài như mình): Mình vay tiền từ đứa bạn và gửi vào Techcombank. Sau đó chụp lại màn hình của internet banking online rồi bắt đầu viết thư explaining letter cho đại sứ quán kèm theo hồ sơ. Blah blah rằng tao có từng này tiền trong tài khoản ở Hàn. Tao cũng có kha khá tiền trong hai tài khoản visa ở việt nam (thực ra mình chỉ có một). Nhưng chúng nó không có trụ sở ở Hàn nên tao không thể có được certificate of deposit để cho mày xem. Tao chụp internetbanking đây cho mày xem tao có bao tiền trong tài khoản tech nè, tao còn Vietcom nữa cơ (làm gì có đâu???) cơ mà không có internet banking. Thế nên cứ yên tâm đi tao thừa tiền đi nhật.
Viết xong tự thấy mình quá thảo mai. Lần thứ tư đến nộp hồ sơ bổ sung visa và chìa cái thư đầu tiên ra cho visa officer đọc. Anh ấy rất lạnh lung bảo ngồi đấy. Mình nghĩ thôi chả đi nữa, visa gì mà khó khan thế. Chả hiểu sao, 5p sau anh ý quay lại với cái hộ chiếu dán visa. Kìm nén lắm mới gọi là điềm tĩnh cầm cái hộ chiếu tỏ vẻ: "uh thôi chú cho anh nhận". Chứ thực ra sướng lắm ý. Một điều thú vị là visa nhật chỉ tốn của mình có 35000 won (750k) còn đứa bạn xin visa đi Việt nam hết 100k won (2tr2) ☺
Hành trình “lên núi” xin Visa
Nhật bản luôn nằm trong list những địa điểm cần phải đi đầu tiên ngay từ khi còn bé. Chả phải vì mấy cái chùa đo đỏ trong một mùa thu vàng rực cháy, cũng chả phải vì tuyết rơi ngập trắng đủ để một đứa đến từ xứ nhiệt đới hò hét ném tuyết chơi cả ngày. Như một lý thuyết cơ bản trong marketing: thứ xuất hiện đầu tiên và lặp đi lặp lại nhiều lần sẽ khiến bạn nhớ mãi. Với tôi, đó là núi Phú sĩ, cái núi be bé với tuyết phủ quanh năm trên đỉnh núi, với những câu chuyện về người dân sống xung quanh chân núi Phú sĩ nghe mãi mà chưa được đặt chân.
Bắt đầu từ tháng 3/2014, những thong tin về nới lỏng visa Nhật bản cho người Việt được công bố trên thong cáo báo chí của Nhật. Khấp khởi chờ đợi mà cuối cùng mới vỡ lẽ đó chỉ là nới lỏng cho các công ty du lịch chứ không miễn cho những đứa du lịch bụi. Lòng buồn vời vợi, đành phải chuyển sang phương án 2: tự xin visa. Đọc mấy topic về xin visa Nhật mà lo sợ không biết phải làm sao. Tiền thì chẳng có nhiều, công ty du lịch thì cũng quen đấy mà có ở Việt nam đâu mà nhờ. Nghe phong phanh là nếu có thẻ nhập cư của Hàn thì xin dễ hơn nhiều thế nên thôi cứ đâm đầu đi làm xem sao. Rủ mãi mới được một con bé đang ở Kyushu đi cùng. Lò mò mãi chả fix được lịch đi nên đặt vé bị đắt. Jeju air luôn có vé rất rẻ đi từ Hàn sang nhật. Nếu đặt sớm chỉ khoảng 100 đô hai chiều. Mình đặt muộn trước một tháng nên là 250 đô. Thấy vẫn còn may mắn chán vì đó là đợt Obon ở nhật, dân Hàn sang du lịch rất nhiều.
Bị lịch thi đè đầu tới tận gần 2 tuần trước khi đi, cũng chả them đọc kĩ trước khi đến dsq. Mình mang hồ sơ chỉ vọn vẹn hộ chiếu, alien card, và giấy chứng nhận tài khoản. Sau một vài lần đi đi lại lại thì cũng có được cái hộ chiếu. Mách nhỏ với các bạn một số thủ thuật: Visa nhật đối với dân đi bụi có hai loại: loại du lịch và loại thăm bạn bè người than. Nếu có bạn bè người than thì tốt quá rồi, bạn sẽ chẳng phải chứng minh quá nhiều tiền. Nhưng thay vào đó, bạn sẽ phải có những giấy tờ do người ở Nhật chuẩn bị. Không dám làm phiền anh bạn ở Tokyo cũng chả nhiều thời gian nên mình xin visa du lịch. Để xin visa du lịch bạn phải chuẩn bị schedule of Stay, list tất cả các địa điểm bạn đến, và nơi ở theo từng ngày. Mình đi tận 6 nơi mà list hết ra thì chết. Nếu bạn đến và đi đều ở Tokyo thì cứ list các địa điểm ở Tokyo là được. Mình bay đến narita và bay về ở Osaka nên mình chỉ nói là đi hai nơi. Ở mỗi nơi các bạn đều phải có booking khách sạn cho dù bạn có ở với bạn đi chẳng nữa. Mình book của agoda ngay trước ngày đi xin visa, sau khi có visa rồi thì hủy booking và ở với bạn. Tốt nhất là nên book của booking.com. Họ không charge phí luôn của bạn nên có hủy book cũng không sao. Agoda trừ tiền trong thẻ visa ngay lập tức, và tùy từng khách sạn mà có tính cancel phí hay không.
Về chuyện chứng minh tài chính mới là vấn đề khó khan. Mình thậm chí còn chả đủ một nửa của số tiền tối thiểu phải có. Vay bạn bè một ít đút vào tài khoản cũng chả đủ. Mình làm thủ thuật thế này (cách này chỉ dung cho bạn nào ở nước ngoài như mình): Mình vay tiền từ đứa bạn và gửi vào Techcombank. Sau đó chụp lại màn hình của internet banking online rồi bắt đầu viết thư explaining letter cho đại sứ quán kèm theo hồ sơ. Blah blah rằng tao có từng này tiền trong tài khoản ở Hàn. Tao cũng có kha khá tiền trong hai tài khoản visa ở việt nam (thực ra mình chỉ có một). Nhưng chúng nó không có trụ sở ở Hàn nên tao không thể có được certificate of deposit để cho mày xem. Tao chụp internetbanking đây cho mày xem tao có bao tiền trong tài khoản tech nè, tao còn Vietcom nữa cơ (làm gì có đâu???) cơ mà không có internet banking. Thế nên cứ yên tâm đi tao thừa tiền đi nhật.
Viết xong tự thấy mình quá thảo mai. Lần thứ tư đến nộp hồ sơ bổ sung visa và chìa cái thư đầu tiên ra cho visa officer đọc. Anh ấy rất lạnh lung bảo ngồi đấy. Mình nghĩ thôi chả đi nữa, visa gì mà khó khan thế. Chả hiểu sao, 5p sau anh ý quay lại với cái hộ chiếu dán visa. Kìm nén lắm mới gọi là điềm tĩnh cầm cái hộ chiếu tỏ vẻ: "uh thôi chú cho anh nhận". Chứ thực ra sướng lắm ý. Một điều thú vị là visa nhật chỉ tốn của mình có 35000 won (750k) còn đứa bạn xin visa đi Việt nam hết 100k won (2tr2) ☺
Last edited: