What's new

[Chia sẻ] Pù Lầu - Mường Lát - Đi giữa mùa mưa tháng Bảy...

Hà nội đã bắt đầu nắng, nắng tháng 4 dịu ngọt, nắng tràn vào từng góc phố nhỏ, từng căn nhà, từng kẻ hở nhỏ nhất của mái ngói, nắng chan đầy trên những con đường, dòng người vội vã đi về, dòng đời hối hả chạy...Loa kèn nở trắng tinh khôi, hướng dương khoe mình rực rỡ, đâu đó trên những ngọn đồi, sim đã nở tím, trẩu xen mình màu trắng nhạt nhòa...Nắng tháng 4 như ướp hương mật ngọt cho đời...Bàn làm việc của tôi, mỗi buổi sáng nắng lại chiếu xiên chênh chếch, loang lổ, sáng bừng. Tôi nhớ mùa nắng năm ngoái, mới đó mà đã một năm rồi. Cũng những ngày tháng 4 này tôi lọ mọ ở Angkor, lọ mọ Tây Bắc, Đông bắc...Kẻ nói tôi ngây ngây à, sao mà đi lắm thế, vừa đi về đã thấy đi tiếp...Ừ, có đôi khi đi cũng là cái nghiệp...cái nợ của đời...

Tôi vẫn nhớ như in những chuyến đi trong đời của mình, mỗi chuyến một cảm xúc, một sắc thái, một nỗi niềm riêng. Tôi đã kể cho các bạn nghe nhiều về những chuyến đi đó. Nhưng chắc có lẽ sẽ chẳng kể hết được, vì đi về, lại nhét đống ảnh đó vào một góc, thỉnh thoảng lôi ra ngó cái, ngó xong lại cất đi mà không viết. Nói cho đúng thì đôi lúc cũng muốn viết lắm đó, rồi tặc lưỡi lại thôi...cứ thế, những chuyến đi chìm dần vào quá khứ...Để một sáng tháng 4, có nỗi nhớ quay quắt về một miền xa vắng thôi thúc tôi. Miền xa vắng ấy không có nắng, chỉ có mưa, mưa dầm dề, mưa của mùa tháng 7, mưa như thối đất thối cát, mưa nhòe trên mắt...

Ngày đó, có 4 kẻ vẫn lặng lẽ đi trong mưa, lầy lội, trơn trượt, dốc cao vút, rặng tre xanh ngắt, sông Mã ngầu đỏ, rừng núi lặng lẽ, khói lam chiều, đò qua sông, lúa non mới cấy, trẻ con vui đùa, tình bạn, suối chảy rì rầm...Đủ cả cho một chuyến đi. Khó khăn, nản chí, tiến lên, lùi lại, mắc kẹt, ngã nhào, ốm, sốt cao, đau họng...cũng đã qua rồi. Tôi sẽ kể bạn nghe, kể thôi nhé, không văn hoa bóng bẩy, tôi kể trần trụi như cái vốn có của nó, như cái ầm ào dữ dội của Sông Mã anh hùng...

DSC03666-001.jpg


DSC03671-001.jpg


DSC03751-001.jpg
 
Đúng là dân phựợt thứ thiệt rồi chứ còn gì nữa :D

Nhìn cái đường kinh dị quá, cỡ này cào cào đi còn nản huống hồ các bác toàn chơi dream chiến với cả wave tàu ^^


Tớ không dám nhận mình là dân Phượt mô, chỉ là dân hay đi hay nói đúng hơn là dân Đi và đi thôi. Nghe cái từ phượt nó cao xa lắm...
Thực ra những đường này, cào cào có thể không hẳn là một lợi thế. Bác ơi, wave của em là wave VN đời đầu ạ, không phải bọn Tàu đâu, em ghét bọn Khựa.

Sau khi chờ khoảng hơn 1 tiếng thì chiếc máy xúc dừng lại để chúng tôi và những người dân qua, leo leo lên cái đống đất đá lổn nhổn mà máy vừa múc từ núi ra, chúng tôi đi tiếp...

DSC03830-1.jpg


Để đi tiếp về Mường Lát kẻo trời tối...

DSC03831-1.jpg


Khát nước và mệt đến lả cả người là những gì chúng tôi cảm nhận được sau đoạn vừa rồi, cả đoạn đường không có nước uống mà mồ hôi thì vã ra như tắm để đẩy xe, cả lũ khát khô cổ họng...Vẫn phải chạy tiếp thôi, đang mải miết chạy, nói với nhau về một chai nước lạnh đang chờ phía trước, một que kem, một lon coca lạnh kìa...động viên nhau đi tiếp, chạy mãi cũng có một cái quán nhỏ ven đường, cả lũ sà xuống, tu liền một mạch 1 chai nước, vẫn còn thèm...

DSC03836.jpg
 
Chạy tiếp một đoạn nữa thì chúng tôi gặp đường nhựa, vui mừng không tả, nhìn lại quãng đưỡng vừa đi qua mà tự an ủi mình ghê lắm. Nghĩ từ đây đường nhựa về tận Mường Lát rồi, ai ngờ vừa chạy được một tẹo, đâm ra cái cầu cụt cao vút đang làm dở là tịt, phải rẽ phải để đi đường đất từ đó về đến tận Mường Lát. TT Mường Lát bé tý tẹo, từ đầu TT tới cuối TT chừng 1.5km là cùng, có cầu Mường Lát rất là to và cao, kiểu như cầu Hang Tôm mới ý. Chúng tôi chọn một nhà dân để xin nghỉ, nhà có tầng trên và tầng hầm phía bên dưới.
Đêm đó, tôi bị viêm họng và sốt, người vã mồ hôi và sốt li bì, mê man trong giấc ngủ chập chờn...
 
Nói thật với bác Namviet chứ lúc đấy là em đã định chửi đổng lên rồi đấy, cơ mà cũng bấm bụng phải đi qua cái khúc sông rộng chừng 15m này, vẫn chào tạm biệt ông ấy lịch sự chứ có lằm mặt đi thẳng đâu. Cơ mà các bác rút kinh nghiệm, từ SS đên Tĩnh Gia, đến Hải Hòa, cho đến cả những nơi như này. Sorry mấy bác 36 vì tính em nó thẳng thế rồi.

Cũng may mà còn biết kìm chế không dám "phun" châu nhả ngọc. Nếu không thì topic này chắc gì tồn tại ha. Nhiều người bây giờ được ăn được học nhưng nhận thức và phát biểu kém quá. Với cái kiểu phân biệt vùng miền và chỉ biết soi mói cái xấu người khác mà quên che đậy cái xấu của mình thì đúng là.... Gieo gió thì gặt bão rồi đó. Phán ớn với kiểu phun châu, nhả ngọc văng mạng (bị ban nik) của namviet.:LL
Tiếp tục hóng theo bước chân của chủ topic xem bước chân và cảm nhận tới đâu.;)
 
Suốt cả đêm, cơn sốt hành hạ tôi lúc thức lúc ngủ, cộng với việc bị đau họng nên sáng sớm hôm sau tôi như bị lả đi, vừa ăn cháo mà cũng khó khăn, ăn chỉ để uống lấy mấy viên hạ sốt để trở về. Con đường từ Mường Lát xuống Quan Hóa đang được làm lại, đường khá xóc và bụi.

IMG_1475.jpg


Toàn bộ 80km đang ngổn ngang công trường...

IMG_1476.jpg


Những đứa trẻ ở đây, cũng như bao miền sơn cước khác, chúng lăn lê bò toàn ở thềm nhà, ngoài đường...Và việc đó dẫn đến tất yếu là sẽ có rất nhiều giun làm cái bụng của chúng trông rất to. Đó là bụng giun, bụng to mà người thì còi lắm, nhìn mà thương...

IMG_1481.jpg
 
Những thửa ruộng bậc thang đang đổ nước để cấy, khá đẹp. Không mỹ miều và mênh mông như Y Tý, không hoa mỹ như Mù Cang Chải, không huyễn hoặc như Hoàng Su Phì, nhưng ruộng ở đây có cái vẻ rất riêng của miền tây xứ Thanh...

IMG_1484.jpg


IMG_1486.jpg


Những đứa trẻ tắm trong một vũng nước bên đường, đục ngầu nhưng không ngăn nổi sự ngụp lặn thỏa mãn của chúng...ngày bé tôi cũng thế cả thôi mà...

IMG_1489.jpg
 
Chúng đang thích thú vô cùng...

IMG_1494.jpg


Thỏa sức mà bơi lặn nhé. Ngày bé, nhà tôi cạnh sông Lam, có cả mương nước bơm từ sông tưới cho ruộng đồng chảy ngay trước cổng nhà. Và hiển nhiên, những cái trò bơi lội với nghịch nước này tôi rất thích và rất rành...

IMG_1495.jpg


Đứng nhìn chúng nó tắm một lúc khá lâu tôi mới đi tiếp, thấy đời vui lạ...

IMG_1497.jpg
 
Nể anh chị thiệt, em đi 1 lần đường này chẳng bao giờ dám nghĩ là sẽ quay lại. Nghĩ lại còn nể 2 gái lần đầu tiên đi bụi mà dám cầm lái theo mình chui vào đây anh nhỉ? (p/s: thấy anh béo bảo sau vụ này anh ốm cả tuần ah? khổ thân :(
 
Cái chuyến đi này mi đi về hồi đó còn ốm vạ vật cả tuần trời, hồi đó tau mới biết mi:D qua fb, nhỉ? nhanh thật đó, nhoằng cái mà 1 năm rồi. Giờ tau chả đc đi đâu, cứ nhìn thấy bùn, thấy off road là xoắn, cứ com đã, rồi dành time ra mà tự kỷ và vật vã:((
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,670
Bài viết
1,171,121
Members
192,340
Latest member
routermikrotik
Back
Top