Zorzo
Phượt thủ
Bạn Chit đừng quá nóng. Nếu bài viết vi phạm thì hãy xóa, kẻo một diễn đàn có tiếng là rộng mở mà lại quá cứng nhắc thì cũng không nên, kẻo lại mang tiếng là không "dân chủ".
Bởi vì tôi thấy bạn NKL thật đáng thương.
Tôi chẳng muốn dồn bạn vào chân tường bằng những câu hỏi, thuyết phục bạn bằng các dẫn chứng (mà tôi nhớ Thuyenxaxu có lần đã nhẹ nhàng đố mọi người thuyết được một kẻ bị-nhồi-sọ đặc biệt như thế), cũng không lên giọng “xỉ vả” – điều mà tôi thỉnh thoảng vẫn dùng, hay viết thêm một chuyện như ở bên ttvn để trêu bạn. Tôi chỉ thấy tiếc.
Bạn biết ngồi khóc thương hoa rụng hay tỉ mẩn đào hố chôn hoa mà không nhìn thấy đó là sự vận động của vạn vật. Bạn tìm hiểu thế giới thụ động bằng cách đọc một vài quyển sách nào đó nhưng rất sai lầm rằng bạn không bao giờ lật lại câu hỏi xem đó là sai hay đúng. Bạn hài lòng khi ngồi một chỗ trong căn phòng được lát gạch và có vệ sinh đầy đủ bởi chỉ khi đó bạn mới cảm thấy an toàn và thỏa mãn. Bạn luôn sợ hãi bị sa xuống hố, bị dẫm phải gai, bị vấp phải đá mỗi khi bước chân đi nên bạn chăm chăm nhìn xuống chân để không bao giờ vấp ngã.
Nhưng cũng vì chỉ biết thương hoa rụng bạn không bao giờ nhận ra sen tàn cúc lại nở hoa, không đọc và đi tích cực bạn không thể biết sau núi còn có núi, không bao giờ ngẩng đầu để khỏi ngã, bạn sẽ chẳng có cơ hội được nhìn thấy những êm đềm bình minh hay rực rỡ hoàn hôn, những lạnh lùng trăng khuyết hay những lấp lánh sao trời.
Bạn ý thật đáng thương.
Bởi vì tôi thấy bạn NKL thật đáng thương.
Tôi chẳng muốn dồn bạn vào chân tường bằng những câu hỏi, thuyết phục bạn bằng các dẫn chứng (mà tôi nhớ Thuyenxaxu có lần đã nhẹ nhàng đố mọi người thuyết được một kẻ bị-nhồi-sọ đặc biệt như thế), cũng không lên giọng “xỉ vả” – điều mà tôi thỉnh thoảng vẫn dùng, hay viết thêm một chuyện như ở bên ttvn để trêu bạn. Tôi chỉ thấy tiếc.
Bạn biết ngồi khóc thương hoa rụng hay tỉ mẩn đào hố chôn hoa mà không nhìn thấy đó là sự vận động của vạn vật. Bạn tìm hiểu thế giới thụ động bằng cách đọc một vài quyển sách nào đó nhưng rất sai lầm rằng bạn không bao giờ lật lại câu hỏi xem đó là sai hay đúng. Bạn hài lòng khi ngồi một chỗ trong căn phòng được lát gạch và có vệ sinh đầy đủ bởi chỉ khi đó bạn mới cảm thấy an toàn và thỏa mãn. Bạn luôn sợ hãi bị sa xuống hố, bị dẫm phải gai, bị vấp phải đá mỗi khi bước chân đi nên bạn chăm chăm nhìn xuống chân để không bao giờ vấp ngã.
Nhưng cũng vì chỉ biết thương hoa rụng bạn không bao giờ nhận ra sen tàn cúc lại nở hoa, không đọc và đi tích cực bạn không thể biết sau núi còn có núi, không bao giờ ngẩng đầu để khỏi ngã, bạn sẽ chẳng có cơ hội được nhìn thấy những êm đềm bình minh hay rực rỡ hoàn hôn, những lạnh lùng trăng khuyết hay những lấp lánh sao trời.
Bạn ý thật đáng thương.
Last edited: