What's new

Quảng Đông - Đông Quản, những hồi ức bình dị trong tôi!

Chào mọi người!
Lúc đầu khi còn ở Trung Quốc mình có cũng có ý định sẽ viết hồi ức này nhưng khi ấy thì lại không có gì gọi là hồi ức. Và mấy tháng nay sau vài chuyến phượt cùng mọi người thì mình cảm thấy được sự chia sẻ là 1 điều gần như hiển nhiên đối với nhà phượt chúng ta. Vì vậy qua việc viết hồi ức này mình muốn chia sẻ với mọi người thời gian mình sống và làm việc tại thành phố Đông Quản tỉnh Quảng Đông Trung Quốc.
Nói sống và làm việc thì cũng không hẳn là như vậy, mình chỉ được cty cho qua đó học thêm kỹ thuật 2 lần, mỗi lần 3 tháng, lần đầu là mùa đông năm ngoái và mùa hè năm nay. Vì được cty lo cho chỗ ăn chỗ ở nên mình không lo phải sống như thế nào mà chỉ lo khám phá vùng đất lạ này như thế nào theo tiêu chí nhà phượt!
Và những gì mình muốn chia sẻ có lẽ sẽ không giống những chia sẻ về những nét đẹp du lịch hay những nơi phồn hoa đô hội như mọi người khi đặt chân đến 1 đất nước xa lạ nào đó. Cái mình cảm nhận trong chuyến đi này đó là cuộc sống con người và những cảnh vật rất thật của 1 vùng chuyên về lao động phổ thông của nước Trung Quốc này. Những gì mình viết chỉ là cảm nhận riêng của mình do đó nếu có gì không đúng về kiến thức địa lý hoặc vấn đề nào đó thì xin mọi người cứ góp ý thêm ha.
Năm ngoái mình đến Trung Quốc vào đầu tháng 10, thời gian cũng vừa tròn 1 năm, từ sân bay Tân Sơn Nhất mất 2 tiếng rưỡi để đến sân bay Bạch Vân thành phố Quảng Châu, tỉnh Quảng Đông.
Mình xin nói thêm 1 chút là Quảng Đông là 1 tỉnh phía nam của Trung Quốc bao gồm nhiều thành phố như Quảng Châu, Đông Quản, Thâm Quyến, Phật Sơn, Học Sơn, Trung Sơn,.....
Và để đến được Đông Quản nơi mình ở thì mình phải xuống sân bay Bạch Vân ở Quảng Châu rồi có xe cty đến đón về Đông Quản cách Quảng Châu cỡ 60km.
Và nơi mình sắp sửa lưu trú trong 3 tháng thì nó nằm ngoài sự tưởng tượng của mình và hoàn toàn trái ngược với những cảnh tượng hoành tráng hiện đại khi máy bay sắp hạ cánh ở Quảng Châu.
Bởi vì cty mình là cty sản xuất nên ở gần những khu nhà xưởng như là khu công nghiệp vì đất ở đây được biết là rất rẻ, và nơi mình ở là trấn nghèo nhất của Đông Quản và dĩ nhiên không phát triển bằng Sài Gòn mặc dù trung tâm thành phố Đông Quản thì đường xá tiện nghi có thể nói là hơn hẳn Sài Gòn. Và đây

Đông Quản - Những ngày đầu tiên!

Vài tấm hình nơi mình ở, cái sân trước nhà

DSC00356.jpg


Từ trên lầu 2 nhìn xuống

DSC00363.jpg


Con đường nhỏ trong khu phố, bên này gọi là thôn. À mình ở trấn Dao jiao, thôn CaiBai tạm dịch là thôn Thái Bạch, khu phố Phụng Long Các

DSC00366.jpg


Một con sông bịnh dị chẳng có gì đẹp đẽ sau nhà, nơi chiều chiều mình không biết làm gì chỉ biết ra đứng hóng gió, nhìn con sông xấu vậy chứ có nhiều cá lắm đó các bạn.

DSC00376.jpg


Và nhà cửa xung quanh thì đa phần là ký túc xá của công nhân và thường có phông màu như vầy

DSC00390.jpg


Có lẽ xem qua vài tấm hình chắc có vẻ sẽ thấy nhàm chán nhưng đây mới là nét thực của dân lao động Trung Quốc, những hình ảnh đẹp mang phong cách Trung Hoa như bên dưới mình sẽ giới thiệu tiếp với mọi người trong những chuyến đi tiếp.

DSC00859.jpg


P/s: Do năm ngoái mình chưa có máy chụp hình nên chỉ chụp bằng điện thoại nên hình không nét lắm, nhưng nhờ vậy mà mình có thể chụp mọi lúc mọi nơi, thấy được những hình ảnh rất thực về đời sống bình nhật nơi xứ người.
 
Công viên này rất thích hợp cho những ai muốn rèn luyện thể lực, nó không phải đơn giản là 1 đường chạy vòng sân như thường thấy ở những công viên bên mình, mà địa hình bên đó thường là lên xuống đủ chỗ như khi ta đang đi trên này nhìn xuống phía dưới có 1 quảng trường nhỏ

DSC00487.jpg


Hoặc đi lên nữa sẽ bắt gặp những đài kỷ niệm về những anh hùng trong những cuộc chiến tranh mà đa số là nói về những cuộc chiến tranh chống thuốc phiện đầu thế kỉ 20 ở Quảng Châu dưới triều đại Mãn Thanh

DSC00493.jpg

Và 1 điểm nhấn đặt biệt trong công viên này không thể không kể tới đó là sân vận động Việt Tú. Để vào sân đường trong công viên chúng ta sẽ đi lên khá cao mới thấy được sân bóng nằm phía dưới như một thung lũng được trải 1 tấm thảm xanh hiện đại!

DSC00494.jpg

DSC00491.jpg


Và chính sân bóng bình yên này sau đó 1 tháng đã diễn ra các trận bóng trong khuôn khổ bóng đá nam tại ASIAD 2010, trong đó có 1 trận cầu hấp dẫn mà mình lần đầu tiên được dự khán

DSC00497.jpg


DSC00496.jpg
 
Sân vận động Việt Tú 1 tháng sau
Trận cầu nóng bỏng!​
Và 1 tháng sau quay trở lại sân vận động Việt Tú mình đã rất xúc động khi lần đầu tiên được cổ vũ đội tuyển Việt Nam ngoài biên giới. Trận này thuộc loạt trận vòng 2 vòng đấu loại trực tiếp của môn bóng đá nam tại ASIAD 2010 giữa đội tuyển Việt Nam chúng ta và CHDCND Triều Tiên, đội bóng trươc đó không lâu vừa dự quốc cúp tại Nam Phi.

DSC01429.jpg


Cần nói thêm cách tổ chức ASIAD của Quảng Châu khá tốt, bạn chỉ cần mua 1 vé xem thi đấu giá 20 tệ thì bạn có thể đi xe bus miễn phí trong ngày và trong tất cả các tuyến xe bus của thành phố Quảng Châu, nhờ vậy mình đã lời to với chiếc vé này về mặt tinh thần lẫn vật chất

Ngày ấy đến với sân vận động là đến với bầu không khí cuồn nhiệt, tuy cổ động viên Việt Nam và Triều Tiên chỉ là những nhóm nhỏ nhưng cả sân vận động được hâm nóng bởi những khán giả Trung Hoa nồng nhiệt với thành phần là các ông già bà lão và sinh viên học sinh trong thành phố được tổ chức đi xem ASIAD, nhờ vậy mà mình đã được sống trong 1 không khí bóng đá thực sự

DSC01430.jpg


DSC01421.jpg


Trận đấu diễn ra rất hấp dẫn tuy rằng đội tuyển của ta phải gặp 1 đội khá mạnh và phải thi đấu thiếu người trong hiệp 2 nhưng có thể nói chúng ta đã có 1 trận cầu ngang ngửa với đối phương là 1 đội vừa dự world cup về.

DSC01436.jpg


DSC01431.jpg
 
Last edited:
Và dù chúng ta đã chiến đấu ngoan cường nhưng chúng ta vẫn thất bại trong tư thế ngẩng cao đầu trước đối thủ khá mạnh.

DSC01435.jpg


DSC01423.jpg


Nắng chiều dần phai đọng lại trong tôi nỗi buồn thua trận hay phải chăng là sự lắng động của cảm xúc cuồng nhiệt suốt 90 phút theo dõi trận đấu của đội nhà nơi đất khách quê người.

DSC01439.jpg


Dòng người tan trận để lại khoảng sân mênh mông cũng là khoảng lặng cô đơn của người lữ khách tha phương...

DSC01440.jpg


Tái kiến Việt Tú túc cầu trường!.......!

DSC01441.jpg
 
Lang thang.......

Rời khỏi cầu trường Việt Tú nóng bỏng, mình lại lang thang phố phường giữa khu đô thị sầm uất. Tuy nói Quảng Châu là 1 trong những thành phố phát triển hàng đầu Trung Quốc, những không khó để bắt gặp những con hẻm nhỏ với những khu nhà chung cư cũ kỹ, nhìn không khác gì những chung cư ở q5 - Sài Gòn trong những năm 90.

DSC00512-1.jpg


DSC00513.jpg

Vẫn thấp thoáng những mái ngói.

DSC00515.jpg


DSC00519.jpg

Góc phố rêu xanh với những bức tường gạch cổ điển

DSC00518.jpg

Và món trứng gà luộc trà này thì hầu như hàng quán con hẻm góc phố nào cũng có bán với giá 1 tệ 1 trứng, chiều chiều ế có chỗ bán 1.5 tệ 2 trứng luôn. Hương vị món này thì cũng như trứng gà luộc nhưng có mùi mặn mặn và mùi trà đặc trưng.


DSC00514.jpg
 
Và đặc trưng của Quảng Châu theo mình nghĩ có lẽ là những tất bật của cuộc sống nơi đây, những bước chân nặng nhọc nhưng vội vã cuốn theo nhịp sống vồn vã chốn thị thành

DSC00527.jpg


DSC00528.jpg

Cũng hơi lạ nhưng chắc hợp logic vì Quảng Châu không đặt nặng về du lịch và mỹ quan, nên dù cho đây là thành phố phát triển nhất nhì khu vực phía nam Trung Quốc và chính quyền cũng cấm xe gắn máy nhưng lại cho phép những chiếc xe không chút gì là thẩm mỹ hoạt động nhưng xe honda ôm như thế này.

DSC00538.jpg

Tương phản với đường xá tất bật xen lẫn vào những con đường nhỏ dẫn vào công viên....

DSC00520.jpg

hay những nét thanh bình nơi bờ hồ mang vẻ ảm đạm của buổi chiều đông.

DSC00529.jpg


DSC00530.jpg
 
:)) Cảm ơn bạn Bình - Thường, đọc bài của bạn tớ lại có thêm hiểu biết thêm về Quảng Châu, chợ Bạch Mã, công viên Việt Tú ... có cả ảnh up lên nữa nên rất dễ theo dõi. like(c)
 
Đông Quản - Việt Huy Viên

1 năm đã qua, tuy rằng mùa đông Sài Gòn không lạnh như mùa đông nơi đất khách quê người, nhưng tôi cũng không sao quên được những đêm đông lạnh buốt 1 mình lang thang qua lại cây cầu Daojiao. Không nhớ rõ khi ở Đông Quản tôi đã qua lại cây cầu này bao nhiêu lần. Tuy rằng trên cầu gió thổi rét buốt nhưng vào những đêm trăng sáng thì không thể nào làm ngơ trước vẻ đẹp bình dị nơi xa xôi ấy.

DSC00821.jpg

Đêm đông qua đi ngày mới cũng đến và 1 địa điểm tham quan đầu tiên khi ở Đông Quản đó chính là Việt Huy Viên, 1 hoa viên mang đậm đường nét cổ kính Trung Hoa. Từ trung tâm trấn Daojiao có thể đón xe bus số 9 đến Việt Huy Viên (đây là 1 trong những tuyến xe thuộc hệ thống trong trấn chứ không có đi từ trấn này qua trấn khác)

Hình ảnh đầu tiên khi đến Việt Huy Viên là những cánh cổng ra vào to lớn đậm nét Trung Hoa ngày xưa

DSC00825.jpg

Khi qua cổng vào chúng ta sẽ chiêm ngưỡng một bức tường to lớn chạy dài với những hoạ tiết điêu khắc tỉ mỉ

DSC00831.jpg

Rải rác đây đó là những tượng đá có dang dấp đặc sắc hấp dẫn du khách

DSC00832.jpg

Ánh nắng ấm áp xuyên qua những rặng liễu khiến lòng người bồi hồi cứ ngỡ mình đang lạc bước vào gia cư của Giả Bảo Ngọc vậy.

DSC00833.jpg


DSC00835.jpg


DSC00836.jpg
 
Mùa đông tàn phai làm héo vàng những đầm sen còn ngáy ngủ

DSC00834.jpg


DSC00840.jpg


Nhưng những nàng súng trắng thì vẫn le lói dưới ánh nắng vàng

DSC00839.jpg


Rải bước tiếp tục vào dãy hành lang nắng ấm, trầm trồ trước những hòn đá lạ, có lẻ đó là thạch nhũ thì đúng hơn

DSC00843.jpg


DSC00842.jpg

DSC00846.jpg
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,670
Bài viết
1,171,100
Members
192,337
Latest member
inhopcartong
Back
Top