What's new

Rượt theo máy bay tại Changi

Lời mở đầu: Vốn dĩ chỉ mới đi Singapore lần đầu, nghĩ mình cũng còn gà mờ nên chưa dám viết nhiều trên phượt. Hôm nay tự nhiên thấy lòng trống rỗng, thấy chân lại cuồng đi, thấy nhớ Sing khủng khiếp nên viết vài dòng hồi ức về chuyến đi bụi đời cách đây 03 tháng!

Sau những suy nghĩ có thể gọi là táo bạo, nàng quyết định nộp đơn xin thôi việc để giải lao. Hơn ba năm đi cày, chưa một lần du hí phương xa, nàng làm một chuyến bụi đời ở miền Bắc, ra Hạ Long và lên Sapa một mình. Trở về Sài Gòn ở chưa nóng phòng bao nhiêu, nàng và nhỏ bạn "nối váy" gom góp chút vốn liếng còn lại để thực hiện ước mơ du lịch Singapore.

Nhờ có sự rủ rê đi chung cùng 8 người bạn khác (đầy đủ già trẻ lớn bé), nhờ sự hỗ trợ của một vài thành viên trong đoàn mà nàng đỡ được khoản lo tìm phòng và mua vé máy bay. Nhóm của nàng quyết định thuê 3 phòng ở dạng homestay chung với gia đình một chị người Việt.

Vì háo hức và muốn tìm hiểu thêm vài thông tin về đảo quốc xinh đẹp này, nàng đăng ký một nickname trên phượt và bắt đầu tiến trình đọc cũng như chọn lọc các thông tin về Singapore. Nhân đây cũng phải cảm ơn bài review về Universal đã giúp nàng mạnh dạn không tiếc tiền mà mua vé Universal online ngay khi còn ở Việt Nam. Vé đi vào ngày thứ 6 nên mất 66 SGD, phí charge thẻ của thằng Techcombank ở thời điểm tháng 02-2011 là 7% đã khiến nàng chới với khi phải trả đến 1.156.000 VND cho cái vé này. Tiếc chứ! Nhưng phương châm của nàng là "đã chơi thì cho tới"

Link mua vé online, khuyến khích là nên đi Universal vào thứ 3 cho đỡ phải xếp hàng rồng rắn http://www.rwsentosa.com/language/en-US/Attractions/UniversalStudiosSingapore/Tickets

Và đây là tờ giấy A4 trị giá gần 1 triệu 2 của nàng đây:

Tickets-1.jpg

Sau bao hăm hở, hồi hộp, hí hứng chờ đợi đến ngày khởi hành, cuối cùng nàng cũng sắp xếp đầy đủ 7 Kg quần áo đồ dùng cho vào ba lô. Cái ba lô mà nàng tiếc tiền chỉ mua với giá tạm xài được ở Coopmart (nàng đang thất nghiệp mà lỵ), vác lên vai đón xe bus chạy ra sân bay. Mấy anh Hải quan ở Tân Sơn Nhất nhìn mặt hình sự ớn nhưng nàng thì cứ toe toét nên chả bị hỏi gì. "Cộp!" - rồi xong, nàng được xuất cảnh!

Số ghế của nàng và nhỏ bạn rất là đẹp, số 27 - 9 nút rồi nhé! Tưởng đẹp nhưng ai dè nó ở gần cuối của máy bay. Đã từng đi Hà Nội bằng Vietnam Airline (mà nay người ta hay gọi là Dùi cui Airline đấy), thấy máy bay Boeing đúng là to rộng với 3 hàng ghế. Nhìn lại cái Airbus nhỏ xíu với 2 hàng ghế này, bất giác chợt nghĩ "đúng là tiền nào của đó". Mà thôi kệ chẳng sao, tiết kiệm được chút nào hay chút đó mà!

Ngồi trên chuyến bay của Tiger Airways, nàng cảm nhận khác hẳn với Vietnam Airline. Khi cất cánh thì lên một cái vèo khiến nàng còn phải choáng. Sau 2 giờ Changi Airport đã hiện ra trước mắt. Nàng được xuống nhà ga giá rẻ Budget Terminal, bắt đầu bước qua cái cổng Hải quan ở Singapore, cũng hơi lo vì thấy có một cô em bị một bà hải quan chặn lại hỏi kêu đưa cái tờ gì đó chả rõ! Đúng là người Việt để lại tiếng xấu vì trước đó mấy em Việt Nam qua Sing đứng phố đèn đỏ quá nhiều. Nhưng tới phiên nàng thì chả hỏi gì hết, nhìn hình passport rùi nhìn dung nhan nàng, nhìn tờ khai nhập cảnh, rùi "cộp!", qua!

SAM_0042.jpg

Chủ quan với thông tin của nhỏ bạn đi Sing hồi Tết là đổi tiền ở sân bay Sing thì rẻ hơn đổi ở Việt Nam, nàng lót tót tới quầy đổi tiền ở Budget Terminal. Ôi VND xếp chót bảng và tỷ giá mua là 0.056 SGD cho 1.000 VND. Nàng đưa 4 triệu vào và nhận được 224 SGD, hic, tỷ giá cắt cổ: 17.800. Cũng may nàng đã đổi 150 SGD trước Tết với giá 16.350 ở Việt Nam nên cũng đỡ đứt ruột!

Đi Sing ở đâu cũng có hướng dẫn nên khá thuận tiện

SAM_0043.jpg

Sau khi qua hải quan và gom một mớ brochure, bản đồ, hướng dẫn tại sân bay, nàng bắt đầu vào trung tâm bằng bus miễn phí từ Budget Terminal qua Terminal 2 để đón MRT. Nhà ga sạch boong không một cọng rác. Phải nói là nàng mắt chữ A miệng chữ O trước cái sự sạch đẹp và hiện đại này - nhà ga mà không thua gì Vincom cả.

IMG_0515-1.jpg

Mượn được thẻ EZ Link của hai người bạn ở Việt Nam nên nàng và nhỏ bạn không cần phải mua thẻ mới, tới thẳng quầy top up 10 SGD vào EZ Link. Nàng thích nhất là lúc quẹt thẻ, máy sẽ hiện ra số tiền còn lại và nhắc nhở nạp thêm khi sắp cạn tiền.

Leo lên được MRT rồi nhưng nàng còn ngây ngô chưa hiểu nguyên tắc hoạt động của nó. Cứ thấy 2 line đều màu xanh mà chưa hiểu Ất Giáp gì (đúng là nhà quê lên tỉnh). Tàu chạy nhanh và êm, lúc mới lên thì rất vắng xong đến khi dừng trạm thì dòng người đổ xô lên rất đông. Tàu tới Tanah Merra thì chuyển trạm nhưng nàng thì vẫn ngây ngô ngồi cầm bản đồ nghiên cứu nên không chịu xuống (trong khi ai cũng xuống trạm này). Vì thế nên nàng được vinh dự quay lại Changi Airport thêm một lần nữa. May là có một ông Tây đã chỉ cho đoàn cách đi và ông ấy còn cười bảo "đi MRT như thế này thì ngày mai mới tới nơi", hahaha :LL

Linexanh.jpg
 
Last edited by a moderator:
Trở lại Singapore

Lang thang một dạo cũng đến 9h, ba chị em về Cozy để gửi hành lý. Ông tiếp tân có quả răng nanh khểnh khá là khó chịu. Máy chụp hình của nàng vừa hết pin, đang loay hoay cắm sạc thì đã bị xua ngay:

- Không không, mày không được sạc pin cho tới khi mày check in. Ở đây check in và check out đều là 11 giờ, mày để hành lý ở đây rồi 11h quay lại.

Nghe là thấy ghét rồi, lẩm nhẩm trong đầu "đây là người Singapore đầu tiên mà mình thấy dễ ghét như vậy". Bà chị bạn đi cùng thấy thế nên hỏi:

- Vậy tao ngồi trên ghế ở đây nghỉ mệt được không? Vì tao mệt quá!

Người Sing đáng ghét bảo:

- Mày ngồi nghỉ một lát thì đi vì ở đây nhỏ lắm!

Grandmother it (bà mẹ nó), may là mình đã trả tiền cho một đêm rồi mà còn thấy ghét vậy! Bực mình quá, ngồi nghỉ một chút thì nghe tiếng tằn hắn. "Đấy, hắn muốn đuổi chúng ta đi đấy mà".

Ba chị em bước xuống cầu thang, lang thang ra trạm xe bus ngồi cho có tí gió! Mới 9h hơn, làm gì cho đến 11h đây nhỉ? Ai cũng khá đuối sau một đêm trằn trọc ở Changi rồi, lại thêm bà chị bạn mang đôi giày bị đau chân nữa. Tính đi tính lại một hồi, ba chị em ghé tiệm cơm gần đó ăn lót dạ. Thời gian vẫn còn nhiều, thế nên nhảy qua Bugis Junction chơi luôn, may sao lúc này chị bạn đã mua được đôi dép kẹp 6.9 đồng nên hết đau chân và "lại sức" cho việc shopping!
 
@Hana: em cũng bị 1 lần ở Cozy, ....................... thằng ABC làm ăn có vẻ ok hơn

Mấy con bé ở ABC tuy xăm hình nhìn bặm trợn nhưng nice hơn bà già đeo kính ở Cozy
 
Trở lại Singapore

@Kiên: chị liệt kê chi phí chuyến này cho em đây
- Vé máy bay: 1.450.000 VND
- Ez link: 20 SGD
- Hostel: mỗi người 43.3 SGD cho 2 đêm (Phòng 3 người 65 SGD/đêm)
- Ăn uống: 67.2 SGD (ăn cả Chili Crab luôn)
- Gửi đồ sân bay: 3.3 SGD
- Điện thoại: chị roaming xài chỉ có 110.000 VND

Tổng cộng: 133.8 SGD 1.560.000 VND => Khoảng 3.861.360 VND (tỷ giá 17.200)

--------------------------------

Sau khi ba chị em lang thang khu Bugis giết thời gian thì trở về lại "Góc Ấm Cúng" (Cozy Corner), người Sing đáng ghét bảo:

- Tụi bay nhận phòng đi, tao đã mang hành lý lên phòng rồi đó, lầu 2 nhé!

- À, tụi bay đưa passport cho tao mượn, tao scan lại. Còn đây là khăn tắm của tụi bây, theo tao, tao sẽ dẫn tụi bay lên phòng, phòng số 33 đấy nhé!

Lúc này mới thấy người Sing đáng ghét đỡ đáng ghét hơn một tẹo. Ba chị em nhận phòng, nói chung cũng chẳng sạch sẽ bóng loáng gì cả, nhưng so với cái hotel từ thời Bồ Đào Nha đô hộ ở Macau thì Cozy vẫn còn tốt chán :D

Nhớ đến cái máy chụp hình cạn pin, nàng mới loay hoay tìm ổ cắm sạc. Khổ nỗi loại máy này cắm cả pin cả máy để sạc chứ không như Canon tháo pin ra gắn vào cục sạc riêng. Phòng chẳng có ổ cắm nào cả, nhác thấy ngoài hành lang có ổ 3 chấu, thế là liều cắm sạc luôn ngoài cửa, bụng bảo dạ "Chắc ở Singapore nó chả thèm lấy cái máy cùi bắp này làm gì đâu".

Tuy lẩm nhẩm vậy nhưng thỉnh thoảng cũng liếc qua liếc lại cái góc hành lang đó. Nhưng dù sao thì cũng tới giờ phải vào tắm rửa mặt mũi cho tỉnh táo, thế là ba chị em chốt cửa phòng rồi chui vào khu bathroom.

Mười phút sau, nàng ung dung từ bathroom bước ra thì hỡi ôi, cái góc hành lang nơi cắm sạc cái máy chụp hình đã... trống trơn, không thấy cả máy, cục sạc lẫn ổ cắm chuyển đổi đâu cả. Oh my God, lúc này thì hơi bị hoảng rồi nhá, không lẽ chuyến đi Sing chưa tới 4 triệu mà mất cái máy chụp hình mua 4 triệu, thôi thì máy đã xài cũng lâu lâu, khấu hao cũng hơi mòn, nhưng hình trong máy mà mất thì tiếc lắm, vả lại mất rồi thì cũng còn hứng thú đâu để chụp lại nữa!

Trong đầu lúc này cũng còn chút hy vọng, có lẽ nên hỏi ông tiếp tân đáng ghét kia xem có thấy cái máy tao cắm sạc ở đây không. Vừa may ông ta đang dẫn khách lên phòng check in, thấy nàng đứng ngay góc hành lang, chắc mặt mũi cũng ảo não hay tái mét chi lắm nên gọi nàng tới ngay:

- À, cái máy đó của mày phải không? (Nàng gật đầu)

- Mày đi theo tao! (Ôi may quá, vậy là không phải bị đứa gian ác nào lấy cắp)

Ông tiếp tân dẫn xuống bàn Reception, lấy cái máy và cục sạc đưa cho nàng (mừng húm!). Nhớ lại cái chuyện đáng ghét lúc nãy, nàng cũng chả thèm hỏi nhờ chỗ cắm sạc nữa. Nhưng lúc này thì người Sing đáng ghét đó lại có vẻ là "very kind"

- Mày không nên cắm sạc pin ở đây rồi vào phòng ngủ, để tao cho mày mượn cái ổ cắm nối.

Người Sing đáng ghét mang ổ cắm nối lên phòng, cắm dùm luôn và dặn dò:

- Đấy, mày phải cắm sạc như thế, khi ngủ thì chốt cửa vào, lạnh thì chuyển qua chế độ gió, để không bị nóng thì luôn luôn đặt chế độ Cool... (Nói chung là những thứ căn bản nhất người Sing đáng ghét kia cũng căn dặn rất kỹ càng)

- Ok, thank you very much

(Không lẽ chọc ngoáy là: Ông kỹ tính và khó chịu quá, không biết ông có vợ chưa, ông nói nhiều quá nên tui chỉ biết yes - yes - thank you - you are very kind =)). Chắc ông không biết là cách đây 3 tiếng tui còn chửi rủa ông ngoài trạm xe buýt vì không cho tui cắm sạc và cũng không cho chị bạn tui ngồi nghỉ chân)

Hình Bugis tháng 02/2011 post lại, Bugis tháng 10/2011 vẫn "u như kỹ"

attachment.php
 
Last edited:
Trở lại Singapore

Chương trình buổi chiều là hai chị đi shopping còn nàng đi gặp bạn. Loanh quanh khu Bugis, Marina, Orchard... với vài câu chuyện phiếm cũng đã mau chóng hết thời gian. Những cửa hiệu trong Marina Bay Sands vẫn hoành tráng với những bảng giá từ 4 con số trở lên. Bạn nói đùa rằng phải lấy đại gia cỡ Cường Đô la thì mới có thể vào đây shopping. Tuy nhiên khu foodcourt ở đây cũng không quá mắc, từ 6 đồng trở lên cho một món ăn, phải tội nếu đi nhằm giờ cao điểm (trưa, tối) thì việc tìm kiếm bàn ăn là hơi gian nan, không chỉ riêng ở Marina mà bất cứ foodcourt nào ở Sing cũng thế!

Và đây, Marina hoàng hôn

attachment.php


attachment.php


attachment.php


attachment.php
 
Trở lại Singapore

Sáng hôm sau, ba chị em thức sớm, quyết tâm tìm đường đến cầu Henderson Waves. Hai chị bạn đi cùng lần trước đã tìm mòn mỏi mà không đến được cây cầu này nên lần này khá thận trọng. Nàng đọc thông tin trên mạng cũng như hỏi thăm bạn bè thì được biết muốn đến Henderson Waves sẽ xuống MRT Harbourt Front rồi bắt bus 131, bảo bác tài cho xuống Henderson Road rồi đi bộ một lúc sẽ đến.

Và lần này thì nàng hên và hai chị bạn kia cũng hên, cả ba đã đi đúng đường cũng như hỏi đúng người để đến chỗ lối đi lên Henderson Waves. "Như một con trăn đang bò giữa không trung, Henderson Wave là cầu dành cho người đi bộ cao nhất ở Singapore với 4 điểm gềnh lên và 3 điểm gập xuống. Đặc biệt, vào buổi tối, nơi đây quả là lý tưởng để thỏa sức ngắm cảnh của 2 khu vườn nổi tiếng, Mount Faber Garden và Telok Blangah Mount Garden."

Khi ba chị em đến Henderson thì hầu như có rất ít du khách đến tham quan cây cầu độc đáo - được mệnh danh là một trong 10 cây cầu lạ nhất thế giới. Hầu như chỉ có vài người đi tập thể dục ở đây. Chính vì thế, Henderson nghiễm nhiên là một "studio" cho ba chị em pose hình thoải mái! Nhưng không biết đi vào buổi tối thì có đèn đóm gì không vì trông khu này khá heo hút.

attachment.php


attachment.php


attachment.php


attachment.php


attachment.php


attachment.php
 
Trở lại Singapore

"Henderson những mùa mưa, những lang thang, những nhẹ nhàng, những an nhiên, đâu đó có những chuyến bay xa… cách một cung trời vẫn muốn chung giấc mơ…" (trích blog một người bạn)

attachment.php


attachment.php


attachment.php


attachment.php


attachment.php


attachment.php


Xe máy ở Singapore

attachment.php
 
Trở lại Singapore

Sau khi leo lên Henderson và thỏa sức nhìn ngắm Singapore từ độ cao 75m, cả ba chị em bắt bus 131 quay về Vivo City. Buổi sáng hôm ấy khá đẹp trời, nắng dịu, gió hiu hiu...

attachment.php


attachment.php


Bầu trời bắt đầu xuất hiện mây đen kéo đến như muốn che mất cây thông Giáng Sing đang được trang trí.

attachment.php


Và rồi mưa ào ạt, dào dạt...

attachment.php


...Như khói bay vòng những chiều nắng phai
Mùa thu xếp áo gió cuốn then cài
Mưa nắng 2 mùa 2 mùa nhớ quên
Em đã xa xôi những muôn trùng mây.

Bên núi bên đồi ôi thành phố sương
Lời ca rũ lá mưa xóa mưa nhoà
Mưa xóa mưa nhoà trăng vàng cút côi
Em đã mây trôi những muôn trùng xa.

Biển khơi phía sau người không ngoái lại
Chỉ có sương chan hòa ban mai
Tôi đi tìm đời tôi những chuyến xe
Đi cho trọn trời đất xót xa...

(http://mp3.zing.vn/bai-hat/Thanh-Pho-Suong-AC-amp-M/ZWZ9ZZ6O.html)

attachment.php
 
Trở lại Singapore

Mưa to quá nên ba chị em đành dạo tới dạo lui shopping và ăn uống trong khu Vivo city, ở đây cũng có chỗ bán vé đi phà qua Malaysia, có bưu điện cho du khách gửi những tấm postcard cho bạn bè và người thân.

attachment.php


attachment.php


attachment.php


attachment.php


attachment.php


attachment.php


attachment.php
 
Trở lại Singapore

Và hôm nay thì postcard đã về đến Việt Nam...

attachment.php


Sentosa sau cơn mưa trời lại quang đãng... (ảnh chụp từ Sky train)

attachment.php


attachment.php


Bãi biển vắng người, chắc chắn biển Sing không đẹp bằng biển Nha Trang của Việt Nam...

attachment.php


attachment.php


attachment.php


Sư tử mẹ!

attachment.php
 
Hi cảm ơn bạn đã chia sẻ, đúng là mỗi lần đi lại mỗi lần cảm nhận khác nhau nhỉ :D
Cho mình hỏi, nếu đi Sing vào dịp tết ta thì có vắng vẻ, các shop và các khu giải tri như USS chưa mở ko nhỉ và bạn mình bảo bên sing cũng nghỉ tết như việt nam :-?
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,672
Bài viết
1,171,140
Members
192,341
Latest member
Hb88compro
Back
Top