What's new

Tản mạn Đà Lạt

Ghé qua Đà Lạt cũng nhiều lần từ khi chuyển vào Sài Gòn làm viêc. Mỗi một lần đến Đà Lạt lại có thêm những cóp nhặt, những tản mạn.

Đành lập riêng một topic cho những tản mạn Đà Lạt ạ ai có tản mạn nào xin góp vui

:)
 
So sánh giữa Chiang Mai và Đà lạt thì hơi khập khiễng về nhiều thứ nhưng đúgn là có một thứ chung ấy là đến cả 2 nơi này rồi thì rất dễ đem lòng si mê và muốn quay lại

hì hì
 
Cám ơn LinhEvil,
Mình là người con của Đà Lạt nhưng vì cơm áo gạo tiền nên phải xa quê, đọc bài của bạn xong cảm thấy nhớ Đà Lạt kinh khủng.

Thanks!
 
Lại moi hình Lâm Đồng chụp đợt lang thang cách đây vài tháng, góp với mọi người.

Thị trấn Lâm Hà, em xuống đây từ Đà Lạt bằng đường đi Tà Nung, xuống Nam Ban. Đường này em chả biết là tỉnh lộ số bi nhiu.
2583480543_0b161284a1_o.jpg


Còn đây là Lạc Dương, chỗ này ai đã từng leo Liang Biang (lên cái núi có cái đỉnh chừng hơn 20m2) thì chắc ai cũng biết nên mời các bác xem ảnh thôi.
2583480057_9ff0d853b3_o.jpg


Còn đây là Cầu Đất, cách trung tâm tp Đà lạt chừng 35km, qua khỏi khu Trại Mát thì cứ phi thẳng thì sẽ đến thị trấn Cầu Đất (nếu ai đi Đà Lạt mà không thấy sương mù thì cứ lên đây, có quanh năm)
2583152528_83823c3c83_o.jpg
 
Hí hí, Đà Lạt vui phết ạ. Lần đó bọn em đi tháng 12, nửa đêm nửa hôm rông thẳng 3 xe máy lên đỉnh Lang Biang, dựng lều. Năm đứa trong cái lều đơn, lạnh sun vòi. Đêm nhìn thành phố đèn đóm lung linh. Sáng ra thì thế này.
saigon-dalat6.jpg

Nhìn từ đỉnh Lang Biang thì thế này
saigon-dalat8.jpg
 
Mimosa

Mimosa, như những lá bạc nhỏ, leng keng trong gió lạnh Đà Lạt

Có chiều rảo bước Liang Biang, thấy Mimosa óng ánh hoàng hôn, dịu mát, lạ lùng giữa thông...Khi ấy lòng đã trùng xuống sau một ngày mệt mỏi lại chợt bừng lên yêu đời. Muốn ôm cả cái không gian ấy về căn phòng của mình, để ngủ giữâ Mimosa bạc...

Đôi lúc nhớ lạ lùng Đà Lạt, nhớ mùi của thông, nhớ những con đừơng trek xanh cây. Đôi lúc nhớ lạ lùng Đà Lạt vì những nụ hôn thơm mùi cafe, nhớ những con đường rào rạt gió... Nhớ những cái nắm tay ấm... và những giây phút laid back đến kỳ lạ

Không yêu Đà Lạt, nhưng nhớ vì đã cùng sẻ chia sự chờ đợi và vị cafe. Vì đã cùng sẻ chia một vòng tay ấm. Vì đã cảm thấy hạnh phúc như thế khi chèo kayak dưới cơn mưa tầm tã của Tuyền Lâm. Vì đã leo lên đỉnh Liang Biang ngợp gió và phong lan đỏ rực...
Chẳng có lý gì mà hôm nay lại nhớ Đà Lạt

Có thể đơn giản chỉ là thèm cuộn tròn trong chăn ấm ở Khách Sạn Empress, thèm chạy một cơn mưa vội, thèm một cái siết tay...thèm một hạnh phúc đơn giản khi ngắm những tán Mimosa bạc leng keng như chưa hề từng trải

Mimosa cứ thế đấy, ngay cả khi nó đã ra hoa, nó vẫn thong dong và leng keng những phấn trắng.... như chưa hề từng trải, như chưa hề nếm qua đau khổ...
Uh thong dong..
 
Dã quỳ - Đalat

Cho box Dalat thêm sâu lắng...
Đalat của tôi ngày xưa, rất đẹp và bình dị, xanh mướt và dịu dàng, trầm mặc và sâu lắng... Nhớ cái tuổi thơ gắn kết với trảng cỏ Đồi Cù, câu cá ở Hồ Xuân Hương, tắm suối ở cầu Ông Đạo, lăng quăng trong những con ngõ ngách của khu ấp Ánh Sáng. Nhớ những ngày theo đám bạn con trai bắn chim hay lượm lá thông kết làm bím tóc cho lũ con gái; nhớ cả cái nắm tay bạn ngày nào trên đỉnh đồi thông mà tiếc cho Dalat bây giờ...
Vì không hiểu thế nào mà "những người tự cho là công bộc của dân" thực hiện chính sách đốt cỏ dại hàng năm, mà trong số đó có loài hoa dã quỳ tuyệt đẹp. Cũng may mà họ đã nhận ra sai lầm này và bỏ. Cũng may...

Dalat có cái nóng mùa đông rất đặc biệt. Nắng vàng như trải đều khắp các lùm cây, nhọn cỏ, mái nhà. Một màu vàng trong suốt, óng ánh...Cứ mỗi khi thấy khắp nơi, trên đồi, dưới thung lũng một màu vàng rực của dã quỳ, và một màu nắng trong suốt rải đều khắp mọi vật thì đó cũng là lúc Dalat lập đông.

Dã quỳ - một trong những loài hoa đặc trưng của xứ cao nguyên này - chỉ bắt đầu dễ dàng tìm thấy trong tháng lập đông, tháng 11, 12 : hoa báo đông. Cả một bụi hoa, cả một đồi hoa, cả một thung lũng hoa và cả một tuyến đường hoa từ Di Linh lên Dalat. Một cảm giác thật nhẹ nhàng, lãng đãng khi đi xuyên qua giữa những trảng hoa dã qùy vàng ươm, rực rỡ trong cái gió lạnh hây hây.

Đã bao nhiêu mùa dã quỳ vàng đến rồi đi. Những đóa hoa mỏng manh, mau tàn ấy đua nhau nở. Hình như chúng biết thân phận mình không hương nên chúng cứ đua nhau khoe cái màu vàng rực rỡ với trời đất, với vạn vật. Suốt ngày chúng ngả nghiêng với những cơn gió lạnh lẽo, miên man. Chúng trang điểm cho vùng đất lạnh, chúng còn trở thành vòng hoa, vương miện trên đầu những cô gái và xoay tít trong bánh xe của những chàng trai.

Rồi một mùa dã quỳ nữa đã qua.

Tặng những ai thích loài hoa này.
Tặng 1 người Dalat.
12/2007
Quocat12
 
Mùa đông Đà Lạt

Phố cũng rét, dây điện cũng rét, thậm chí cả bọn bồ câu cũng ra chợ second hand mua áo rét

Cái lạnh luồn quanh phố. Thú!

Buổi chiều ở chợ Đà LẠt người ta bán hàng thế này:

mười hai nghìn mười hai nghìn mười hai nghìn mười hai nghìn mười hai nghìn mười hai nghìn mười hai nghìn mười hai nghìn mười hai nghìn

hay

mười nghìn mười nghìn mười nghìn 3 đôi mười nghìn mười nghìn mười nghìn mười nghìn mười nghìn 3 đôi mười nghìn mười nghìn...

Nhưng khoái nhất vẫn là ngồi cafe vỉa hè. Mưa rây rây như hạt tiêu... hắt xì một cái cũng buốt ngón chân cái...

Vì thế mà khoái,,,Đà Lạt
 
Last edited by a moderator:

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,674
Bài viết
1,171,061
Members
192,338
Latest member
senrilamaha74com
Back
Top