Thị trấn Easup nhỏ hơn tt Buôn Đôn và ở đây cũng chảng thấy cà phê hay cao su gì cả, hay là họ trồng ở đâu chứ hai bên đường sau khi hết rừng khộp thấy toàn đồi trọc, thỉnh thoảng có những cánh đồng lúa nước.
Vào thị trấn khát quá, em dừng xe chơi liền 2 ly nước mía ở ngã ven hồ , xong em vào thẳng công an huyện gặp anh chiến sĩ trẻ trực ban đang ngủ trưa nhưng anh cũng rất nhiệt tình chỉ dẫn đường sang Gia Lai , sở dĩ em vào CA hỏi vì em muốn hỏi thêm thông tin về an ninh trên đường đi nữa chứ không đơn thuần là hỏi đường đâu.Nhân tiện đây cũng xin chia sẻ các bác một kinh nghiệm an toàn khi đi một mình mà em cho là hiệu quả và đã áp dụng nhé.Số là khi ta đi một mình không tránh khỏi chuyện hỏi đường, khi hỏi đường thì vô tình mình đã cho họ biết mình là người lạ nơi khác đến và nếu họ có ý đồ xấu thì đây có thể là một cơ hội, vậy nên :
- Không hỏi đường khi không cần thiết.
- Nếu cần hỏi hãy hỏi những người xe ôm trung tuổi nhìn thân thiện dễ mến.
- Khi vào uống nước rồi hỏi đường chủ quán cũng phải cảnh giác bởi chủ quán sẽ là tên "mật vụ chỉ điểm " và khi đó "chim ưng gọi đại bàng, alô, nghe rõ trả lời có tên X- Y - Z cao thấp béo gầy, đi xe YAMAHA , Laptop, ...v.vv " khà.... khà ...sợ chưa , có lý chưa ???????
- Khi đi qua một con đường độc đạo mà có một tốp đang đứng chắn giữa đường nhìn có vẻ không an toàn thì hỏi đường theo kiểu sau : Anh ơi cho em hỏi nhà (hay cơ quan cũng được) anh A-B-C..(phịa ra một cái tên chứ ai đi mà kiểm tra cho hết ) làm ở công an xã ( hoặc huyện ), huyện đội, biên phòng, có nghĩa là bạn cứ phịa ra là tìm nhà người quen ở một cơ quan công quyền nào đó càng oai càng tốt, khi đó bọn chúng ít nhiều sẽ chờn .Nhân đây em kể luôn lần áp dụng công thức này ở Tây Ninh nhé. Hôm đó em đi từ TW Cục Miền Nam xuống Dương Minh Châu, khốn nỗi thị trấn này chỉ có một nhà trọ duy nhất là Thu Vân ở cuối thị trấn , em vào thấy cây cối rậm rạp , xe để quay đít vào trong nên nghĩ bụng đây là sân khấu rồi, phòng chọi chứ nghỉ cái gì, mụ ta cũng khôn, phòng không điều hoà 80k nhưng thu tiền trước (chắc biết em sẽ bỏ của chạy người đây ) mà các bác biết cái nắng và nóng Tây Ninh như thế nào rồi đấy (xin nghe "4 vùng chiến thuật" nhé ). Em tắm rửa xong đi ăn tối , trong khi ăn em hỏi họ bảo khách sạn phải lên ngã 3 núi Bà Đen mới có , đây lên đó 9km.OK.Về em bảo mụ chủ tôi đã tìm được nhà anh ABC làm ở CA huyện (phịa mà, nếu nó vặn mình bảo anh này mới về hoặc có thể nói sang CA liên hệ công tác ) nên giờ muốn trả lại phòng, khà khà , đối tượng này chắc hay chứa chấp nên nghe nói khách của công an huyện thì thôi em không lấy tiền nữa đâu, trả lại anh , nhưng không mình vẫn phải thể hiện một sự "ga lăng xăng đẳng cấp nhà phượt chứ ", để lại 40k gọi là tiền điện nước , chị cứ lấy đi, tôi có cơ quan thanh toán lo gì (cái này mà mụ vợ nghe được thì chỉ có thăng thiên ).Chà chà , tuyệt cú mèo, không thể có sự hoàn hảo nào hơn.Em lan man tí gọi là chia sẻ kinh nghiệm xin các bác đừng nổi nóng nhé.Còn nhiều kinh nghiệm hay lắm nhưng nhớ đến đâu em kể đến đó vậy.Em post mấy tấm về nhà trọ này hơi lạc đề tí xin các MOD đừng xoá của em nhé!!
Nhà trọ Thu Vân và lối vào.
Giường xây bằng xi măng, đã không có máy lạnh còn bỏ đệm mới chết tôi. Vệ sinh cực kém . Em không dám chụp mấy cái xe quay biển vào trong vì trời tối mà loé đèn sợ đầu loé máu.
Thôi , lan man thế đủ rồi , ta vào EASUP nhé.
Bến xe thị trấn.