What's new

Tây Yên Tử - Chuyện tình trên thảo nguyên

Con đường trước mặt ngày càng hẹp dần... - ảnh Casper_HN

6236807978_f8d156a512_z.jpg


6236284587_8838c8fb7d_z.jpg


Dốc cũng gắt hơn...

6236285015_a8cfa230dc_z.jpg
 
Đây là con đường độc đạo duy nhất để tới dốc Voi nên tùy theo sức các Mông dân cứ tự động tiến về phía trước không lo bị lạc.

Không ai bảo ai, nhưng những người có trách nhiệm tổ chức chuyến đi này đều tự động đi chậm lại, nhìn nhau lắc đầu ái ngại.
Họ tạt vào ngôi nhà dưới chân núi, trước đoạn leo dốc Voi một quãng ngắn xin bà chủ nước pha trà và trầm ngâm bàn tính cách đánh dốc Voi.

6237032226_52116c18be_z.jpg


Đang ngồi uống nước thì gặp một nhóm các bạn bên phuot.com trong đó có bạn Xiphe cũng đang trekking lên Ngoạ Vân

6237044688_0e2dfcd3c1_z.jpg
 
Tính toán mà KGB nhà Mông đưa ra có độ chính xác rất cao.

Theo tính toán này thì tử địa của nhà Mông cách chỗ uống nước này không xa (tầm 300m). Qua một con suối nhỏ và một đoạn dốc cực gắt với toàn đá hộc sẽ là tử địa của nhà Mông vì căn cứ và thể lực và tinh thần của đa số Mông dân, đó sẽ là cái ngưỡng cuối cùng trước khi một cuộc nổi loạn nổ ra nhằm biến Tây Yên Tử thành mối tình dang dở.

Vấn đề là xác định được khó khăn và tâm lý như vậy, tất phải tìm cách vượt qua...

...Đã biết trước được tình thế tại chân dốc Voi nhưng những gì chứng kiến sau đó quả thật đau đớn và xót xa...

Hàng loạt bạn MTB vứt ngổn ngang trên khắp lối đi, các Mông dân mặt tái mét vì mệt mỏi và lo lắng kèm theo cả nỗi thất vọng vì viễn cảnh chinh phục dốc Voi rất có thể tan thành mây khói... Từ trước tới giờ nhà Mông chưa từng chứng kiến cảnh nào sầu thảm hơn cảnh này.

6236597309_cc67c14f74_z.jpg


6237121042_8df260956f_z.jpg


Ảnh Casper_HN

a91.jpg


Kẻ chảy máu

6237121672_f930aaa9dc_z.jpg


Người sái tay

6237121760_85c2abf8db_z.jpg
 
Trải qua một cuộc bể dâu
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng

6236597411_2e1d139e05_z.jpg


Nhóm trekking của Xiphe vượt qua nhóm Mông dân đang ngồi than khóc thảm thiết

6236597635_c65090d857_z.jpg


Tiếp tục là thảm cảnh

6236597525_bb87ab5f57_z.jpg


6237121604_fed7e4285e_z.jpg
 
Để diễn tả kỹ hơn thảm cảnh của nhà Mông ở lưng chừng dốc Voi xin post một số chia sẻ của các thành viên tham gia chuyến đi này với những góc nhìn khác nhau...

Chia sẻ của trưởng tour

Cố gắng bê em GIANT BOULDER lên tới chỗ các Mông dân đang nằm ngồi la liệt, kêu khóc như ri, mình bàng hoàng vì không ngờ chuyến đi lại rơi vào thảm cảnh này.

Tạm thời bỏ ngoài tai những oán thán và đau đớn kia để tập trung suy nghĩ xem có đối sách nào phù hợp trong hoàn cảnh này không thì càng nghĩ mình càng thấy bí. Ngó xuống dưới càng thêm sầu thảm... Icemain mặt tái đi vì bê vác, một bên giày rách tung vì đá cứa vào đang chậm chạp nhích từng bước về phía mình. Thật tội nghiệp cho Icemain, trốn vợ đi tìm niềm thanh thản lại rơi vào tình huống oái ăm này. Tuy rất buồn nhưng mình vẫn ý thức được rằng đây là khoảnh khắc khó quên của chuyến đi nếu vượt qua được thử thách khó khăn này vì vậy mình giơ máy ảnh lên chụp Icemain một kiểu. Đến lúc này thì chàng chẳng thể mỉm cười làm duyên một cách giả tạo như ở bến đò Lớ chiều qua nữa rồi.

Đây là ảnh của Icemain (anh chàng áo xanh) - ảnh Casper_HN

6236273241_0fea027ecd_z.jpg


Icemain đã vậy, không thể trông chờ vào chàng để xốc lại tinh thần cho anh em.

Trước đó, mình định bụng nhờ Icemain mặt tươi lên một chút, phong độ hơn một chút - phăng phăng bê xe qua cái đám kêu khóc như ri kia rồi mình sẽ nghiêm giọng nói rằng:

- Anh chị em nhìn xem, yếu như anh Cú mà còn leo được cái dốc này, sao các bạn phải xoắn? Lúc đó tình thế chắc chắn sẽ xoay chuyển và dốc Voi tất có thể chinh phục. Nhưng giờ thì không thể

Một hi vọng loé lên, Casper_HN còn chưa có mặt, ông này ăn to nói lớn, nói được làm được. Chỉ cần ông ấy làm mẫu cho tụi nó 100m leo dốc thôi thì mình sẽ có tấm gương sáng để anh em noi theo làm điển hình chinh phục dốc Voi...

Mình hồi hộp ngó xuống chân dốc Voi chờ đợi Casper_HN...

Trời ơi, cái gì hiện ra trước mắt của tôi thế này???

Một khuôn mặt trắng bệch, lấp ló sau 2 cái máy ảnh to đùng với cái lens dài miên man đang gắng gỏi, chậm chạp nhích từng bước lên dốc đá. Định thần nhìn kỹ thì ra... Casper_HN. Vốn tính lãng mạn mình vẫn bảo thủ lí giải: Romeo không thể chết, Casper_HN có thể sợ Hải Muối* nhưng những thử thách kiểu này với anh ấy chỉ là muỗi. Hic hic, vậy mà, vậy mà mình lại phải dùng cái cấu trúc ngữ pháp (vậy mà, vậy mà) này lần thứ 2 đối với Casper_HN kể từ sau vụ Hải Muối... anh ấy kiệt sức thật.

Như để xát muối cho niềm hi vọng đang tan vỡ của mình khi đi ngang qua mình Casper_HN còn thều thào nói: "Anh ...đã ...tính ...sai ...mất... r...ồ...i"

Trời đất quanh mình như sụp đổ, thêm nữa mưa lại tiếp tục rơi


*: Hải Muối là tên chuyến xe ô tô chạy Mường Lát - Tp Thanh Hoá. Trên chuyến xe đó Casper_HN với thành tích từng đạp xe xuyên việt cùng vô số chiến tích phượt khác cũng không trụ nổi ngồi ngất ngây và rũ rượi trông rất thảm =))
 
Rồi sao nữa các pác ơi, em nóng mông lắm rồi .
Vác xe chạy đi các pác ợi .
Đúng là cung đường tử thần với các pác Mong dan.
Thank các pác đã post bai...
 
Chia sẻ của Black Caffe - chàng kỵ sĩ trẻ tuổi :D

Lúc này black, dangman và thanhnc dẫn xác đi tiên phong đầu đoàn.

Cu dangman tuổi trẻ tài cao, dẫn chiến mã phi hơn trăm trượng lên phía trước.
Tiếp sau là blackcaffe lết theo sau, đến độ nửa đường thì tưởng chừng trời đất sụp đổ, cả người lẫn ngựa đều đói khát mệt mỏi.

Trời lại đổ mưa, chàng kỵ binh trẻ tuổi black vừa nóng lại vừa lạnh, bụng đói, nước thì còn ít.
Nhìn ra phía chân dốc ngoài bóng lão thanhnc đang ì oạch dẫn chiến mã leo dốc thì không thấy một bóng quân kỵ nào.



Bụng nghĩ: "*** kiểu này lũ Mông dân hèn hạ hò nhau dừng lại éo leo tiếp nữa rồi, cứ thế phi lên thì chắc 3 anh em chỉ có nước bỏ mạng nơi đây vì đói khát mất thôi".

Đang nghĩ miên man thì cu dangman một mình lao xuống thở hổn hển rồi nói: "Anh ơi, éo lên tiếp được nữa đâu, đường trên kia vừa dốc vừa trơn, iem vứt *** nó "chiến mã" ở trên kia rồi, giờ tính sao đây anh".
Nghĩ một lúc black phái cử dangman trek lên một đoạn nữa đi xem có đi tiếp được không, còn thân thì vận kinh công bay xuống dốc núi tìm lão "Linh trưởng" xem xét tình hình và bàn kế sách vượt dốc...

Xuống gần đến chân núi thì lão Linga mới lạch bạch dẫn xác đến, lúc này người lẫn ngựa lũ Mông rồ ngổn ngang khắp lối, khung cảnh thật ảm đạm và tiêu điều.

Black hét lớn: "Anh ơi, tình hình trên kia dốc gắt lắm, đi người không còn khó, dắt "ngựa" lên thì chắc bỏ mạng mất thôi"

Lão linga mặt méo sẹo nhưng rất quyết đoán hét lớn: "Cứ đi tiếp đi, anh em sẽ bàn mưu vượt dốc, bọn ở nhà chỉ đợi anh em ta "tình dang dở" rồi tha hồ xỉa xói đấy. LÊN NÀOOOOOOO".
Như được truyền lửa black vận kinh công leo tiếp lên đỉnh dốc với chí quyết chinh phục bằng được "dốc voi".......

6240068774_90e67218f2_z.jpg
 
Ôi, các pác nhìn pác Ice kìa, mặt pác í còn lạnh hơn cả Ice nựa .
Cố lên các pác ơi sắp bắt được tây rùi .
 
Tây Yên Tử - chuyện tình trên thảo nguyên sẽ trở thành Mối tình dang dở nếu không có tinh thần tương trợ đoàn kết của những thành viên tham gia chuyến này.

Nhà Mông sẽ tự hào vì có những người khoẻ như dangman. Bạn này chỉ mất chừng 30 phút để chinh phục dốc Voi. Nhưng nhà Mông còn tự hào hơn nữa là thay vì ngồi trên đỉnh dốc đợi những người còn lại lết về đích, dangman dấu xe vào một bụi rậm cho chắc ăn (con TREK đó cũng phải 10 củ chứ có ít đâu ) và quay lại lần lượt hỗ trợ cho những người yếu hơn lần lượt về đích. Chuyến đi này tất cả anh chị em đã đều hành xử như vậy và điều đó giúp hành trình Tây Yên Tử trở thành một mối tính trọn vẹn...

Từng cá nhân tách rời sẽ không tạo nên sức mạnh.

Nhưng khi tập thể đã vào cuộc thì mọi khó khăn chỉ là chuyện nhỏ

Thay vì từng người một kéo xe lên dốc, nhà Mông tổ chức lại cách di chuyển như sau:

- Tất cả xe đạp tạm thời vứt lại đó.

- Đồ đạc mang lên trên đỉnh dốc trước, tập kết tại chỗ. Chị em không đủ thể lực và thương binh sẽ trải bạt, chuẩn bị đồ ăn.

- Những người còn lại sau khi mang đồ lên đỉnh dốc quay xuống dắt xe.

Di chuyển theo kiểu này không còn vướng víu đồ đạc nữa nên sẽ dễ xoay sở hơn nhiều. Và quan trọng là phát huy được sức mạnh tập thể.

Và cứ thế câu chuyện chinh phục dốc Voi bắt đầu...

Tạm thời để lại xe đạp - chúng ta vác đồ lên trước. Ảnh Casper_HN

6236272769_7b3d195d26_z.jpg


Rất nhiều hình ảnh đẹp về sự tương trợ lẫn nhau trong hành trình chinh phục dốc Voi sẽ được post lên đây để mọi người cùng chia sẻ.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,335
Bài viết
1,175,261
Members
192,053
Latest member
amthuc_dulich
Back
Top