What's new

Theo dấu Tunbo, chinh phục nàng Cẩm Lai xinh đẹp, buồn trước phận liễu nhạt nhòa

Theo dấu Tunbo, chinh phục nàng Cẩm Lai xinh đẹp, buồn trước phận liễu nhạt nhòa

Đã lâu lắm rồi, chắc cũng 2, 3 tháng gì đó :D, cái đôi chân thích bay nhảy của hắn bị trói chặt, hắn không muốn bị trói những vẫn phải bị trói. Cuộc đời là vậy mà, mấy ai có thể tự do làm những gì mình muốn, mình thích. Mải mê với những thứ bình thường của cuộc sống riết rồi thời gian cũng trôi qua, mặc dù chậm chạp, Tết, đúng rồi Tết, hắn sẽ được nghỉ, được đi. Lòng hắn lại rạo rực những cảm xúc mà hắn đã mất từ lâu, phải đi, phải đi mới được.

Rồi, hắn bắt đầu chuẩn bị, bắt đầu thao thức mong đến ngày về, nhưng mà đi đâu? Tất cả bắt đầu từ câu chuyện của phượt quái tunbo, và đến gần giờ chót, mọi thứ đã được quyết định, hắn sẽ lần theo dấu chân tunbo, sẽ khám phá tiếp những nơi mà tunbo chưa kịp khám phá, cũng là để cảm ơn tunbo cho loạt bài viết đầy cảm xúc.

Và thời khắc đã tới, hắn và bạn đồng hành của hắn thằng DarkDeath xốc ba lô tiến về Sài Gòn, tạm biệt cái quê hương Tuy Hòa bé nhỏ nhưng xinh tươi và hiền hòa của hắn (và của nhiều người khác nữa chứ không phải của riêng hắn hehe). Phải một năm sau, hoặc có thể lâu hơn hắn mới lại được hòa mình vào những khung cảnh diệu kỳ này.

Một hình ảnh mang cả quê hương
32509412.jpg


Thành phố bên sông
32509386.jpg


Chóp chài thân yêu
32169608.jpg


Thành phố trong nắng hoàng hôn
32169573.jpg


Cầu Đà Rằng huyền ảo trong đêm
32690832.jpg


Hải Đăng Mũi Điện
32093077.jpg
 
Last edited:
Thật đớn đau và ngỡ ngàng trước cảnh vật nơi Nó đang đặt chân, dường như không còn 1 cây nào có thể trụ vững, hơn ai hết Nó và Hắn cảm thấy xót xa biết nhường nào, 2 đứa không nói không rằng chỉ biết chuyền tay nhau cái máy ảnh để ghi lại cảnh vật nơi đây. Lại nghỉ về cái chết, cảm thấy hơi sợ. Đứng trước cảnh thiên nhiên khuất phục trước con người Nó càng cảm thấy sợ con người.

Miêng mang quá! Dạo chơi cũng đã đủ. Chia tay mảng rừng chết Nó lại leo lên con chiến mã, Death vẫn ngồi sau lưng cùng chiếc máy ảnh, nhiệm vụ của Hắn là shot, không được phép bỏ sót 1 cảnh đẹp nào trên đường đi. Coi ra nhiệm vụ của Hắn cũng nặng nề phết.

Trở lại QL 27B, Nó cho con ngựa chạy từ từ chậm rãi, Nó đang suy nghĩ về mảnh rừng lúc nãy, Hắn ngồi sau cũng chẳng thấy nói năng gì, chắc 2 đứa cùng chung 1 suy nghĩ, Người ta xây con đập ở giữa núi rừng để làm gì nhỉ?

IMG_2414.jpg


Chạy được 1 đoạn nó gặp 1 em chiến mã bị thương 1con LF

IMG_2417.jpg


Đi tìm nguyên nhân gây ra cái chết. Đập Hồ Sông Sắt

IMG_2418.jpg


Rộng

IMG_2425.jpg


Chẳng lấy nổi toàn cảnh con Đập

IMG_2426.jpg


Đồng bào Ragley đang đánh cá trên con Đập

IMG_2420.jpg


Cửa xả con Đập. Rất hoành tráng, 2 lẻ lãng du có tí trao đổi, cảm thấy con Đập nằm ở vị trí này khá hợp lí. Lại nghỉ về câu nói của Hắn, đánh đổi. Sự đánh đổi này là hợp lí. Xung quanh là đồi núi, nếu không có con đập vào mùa mưa nước sẽ dồn về vùng này rất nhiều gây ra lũ quét lũ cuốn rất nguy hiểm cho Đồng Bào Ragley bên dưới. Con đập có nhiệm vụ ngăn lũ và điều tiết nước tưới tiêu cho những cánh đồng lúa.

IMG_2431.jpg


Death,The Beginning Of The End
 
IMG_2433.jpg


Chiến mã đang dừng chân nghỉ mệt bên Đập Hồ Sông Sắt.

IMG_2429.jpg


Trạm điều hành Đập Hồ Sông Sắt.

IMG_2436.jpg


Chia tay Đập Hồ Sông Sắt, 2 kẻ lãng du thấy nhẹ hẳn cả người, đúng người ta xây con Đập ở đây là chính xác, tinh thần sản khoái, tuy vậy tay cầm cương của Nó cũng chỉ thúc con ngựa chạy ở tầm trung bình vì cảnh vật 2 bên đường khá đẹp

IMG_2437.jpg


Và rồi hắn bắt gặp, say sưa với cảnh vật bên đường, bây giờ đã là 12h, cái bụng Nó đã bắt đầu reo lên.

Quái lạ chạy hoài chạy mãi sao chẳng thấy đường rẽ vào xã Phước Bình nhỉ? Hãm cương con ngựa 2 kẽ lãng du cố gắn hình dung lại trên Google Earth nó vẽ con đường chỗ nào, không biết Hắn thì sao chứ Nó thì đói lắm rồi chẳng nghỉ được cái gì nữa. Nhưng theo nó ngã rẽ đang nằm ở phía trước. Dừng chân bên 1 cây xăng, nạp lại năng lượng cho con ngựa, mặc khác dò hỏi đường đi. Hỏi anh đổ xăng thì anh bảo là không biết, hỏi 1 anh khác thì bảo là nằm phía trước. Yên tâm rồi, lên xe Nó cho con ngựa phi nước đại, đoạn đường khá tốt nhiều lúc con ngựa đạt tới gần 95km/h nhưng quái lạ chạy quài sao vẫn chưa đến ngã rẽ nhỉ?

Lo lắng đang dần hiện rõ trên gương mặt 2 kẻ lãng du. chạy được hơn 25km kể từ cây xăng mà vẫn chưa thấy gì hết. Nó hãm cương con ngựa vào vệ đường cho Hắn dò la đường vào Bẫy Đá Pinăngtắc. Nó vẫn ngồi trên yên ngựa, còn Hắn thì phi vào nhà 1 người Đồng Bào Ragley. HẮn đang đứng nói chuyện với 1 ông già đã ngoài 50. Cuộc đàm thoại khá lâu, Nó ngồi trên yên ngựa cảm thấy rất nóng ruột, hy vọng là Hắn biết nói tiếng Ragley. keke! 1 chập cũng thấy Hắn quay lại. Hắn nói, ông già nói tiếng khó nghe quá! Nhưng mà hình như ổng nói ở phía trước. Má ơi! Tin được không trời? Thôi kệ dù sao HẮn vẫn tiếp thêm niềm tin cho nó.

(Chờ Hắn viết tiếp)
 
@ all: Xin cảm ơn tất cả các bạn đã theo dõi topic này
@ nnhu: Hi vọng một ngày nào đó được đi chụp ảnh cùng bạn

PHƯỚC BÌNH XA XÔI, LẠI NHỚ CHUYỆN XƯA

Hắn đã có hỏi đường tunbo nhưng mà hắn đã hiểu nhầm một điều tai hại, hắn cứ đinh ninh là Phước Bình nằm trên quốc lộ 27B, nếu vậy thì nhà a Phương phải nằm ngay cạnh con đập. Nhưng thực tế đã chứng minh là không phải như vậy, phải hỏi đường tiếp thôi. Sau khi hỏi thăm một cụ già Ragley về anh hùng Pinăng Tắc, hắn thực sự ngạc nhiên, có vẻ như ở đây ai cũng biết đến người anh hùng này, vậy mà hắn, hắn lại không hề biết cho đến khi đọc topic của anh tunbo, thực là hổ thẹn. Đi mãi vẫn không thấy manh mối, hắn quyết định hỏi thêm một lần nữa, lần này là một người kinh, và cũng thật là ngạc nhiên khi anh ta cũng tỏ ra "có quen biết" anh hùng Pinăng Tắc. Mọi chỉ dẫn đã quá rõ ràng, gặp cây xăng thì quẹo phải.

Con ngựa lại tự tin tung vó truy phong. Con đường đất nho nhỏ đúng như lời mô tả của tunbo, đúng nó rồi. Con đường tuy không đẹp lắm nhưng phong cảnh thì làm nao lòng người

IMG_2439.jpg


Lòng hắn lại lâng lâng khó tả, hắn bắt đầu hình dung đến những cảm giác thú vi mà hắn sắp trải qua, đêm nằm nge suối hát, thưởng thức những màn biểu diễn pháo hoa ngoạn mục của đom đóm rừng, tận hưởng cảm giác thanh thản đến tột cùng. Ngồi trên ngựa mà hắn cứ cười một mình, như thằng điên, và đột nhiên hắn lại nhớ về những ngày xưa ngày xửa, cái ngày lần đầu tiên hắn ăn bờ ở bụi, cũng chỉ có 2 thằng như bây giờ...

NGÀY ĐÓ, 30/4/2008

Ngày đó, hắn còn là một thằng sinh viên, hơi khác những thằng sinh viên khác, khác thế nào hắn cũng chẳng biết. Và thằng bạn hắn, có lẽ cái thằng này còn khác hơn hắn. Nghỉ lễ, dĩ nhiên hắn cũng được nghỉ:

- 30/4 này đi đâu không mày
- Tao định làm chuyến xe đạp xuyên miền Tây (Sau này, cái thằng này chưa bao giờ xe đạp xuyên miền Tây nhưng đã xe đạp xuyên Việt ^^)

Cái ngày đó, hắn cũng máu me du lịch lắm, nhưng mới chỉ là máu me, chưa bao giờ hiện thực hóa nó. Khi nghe thằng bạn khùng của hắn nói, hắn hơi sốc. Vài ngày sau

- Tụi bạn tao không đi được mày ơi
- Vậy thì tao với mày đi, nhưng mà đi xe máy nhen, mà đi đâu?
- Nam Cát Tiên rồi lên Đà Lạt luôn.

Rủ rê, lôi kéo, thuyết phục, đe dọa đám bạn nhưng cuối cùng cũng chỉ có 2 thằng đi. Cả 2 đứa chân ướt chân ráo bước vào làng phượt, cũng chuẩn bị, cũng đi mua lều, cũng lên lịch trình như ai, và khắn gói lên đường trong sự hoài nghi và ngỡ ngàng của đám bạn. Trong đám bạn của hắn, cái việc dị thường này lần đầu tiên xảy ra.

Phóng ngựa như bay hướng thằng Nam Cát Tiên. Cái đêm đầu tiên ngủ rừng thật nhớ mãi suốt đời không quên. Rừng xanh đón chào bọn nó bằng một cơn mưa đáng sợ. Cơn mưa rừng cuối tháng 4 như muốn dìm nát cái túp lều bé nhỏ của bọn chúng. Tiếng sấm cứ ầm ầm, lúc xa lúc gần như muốn phô trương cái sức mạnh vô thường của thiên nhiên. Thỉnh thoảng, trong tiếng mưa lại vang lên tiếng kêu lạc lõng của con gì đó mà hắn chẳng biết, nghe thật dị thường. Xung quanh hắn tối mù, chỉ có bóng đêm, thỉnh thoảng bị xé nát bởi những tia chớp. Một quang cảnh đáng sợ mà lần đầu tiên trong đời hắn trải nghiệm. Hai thằng vừa tát nước vừa nhìn nhau cười:

- Ở nhà sướng không muốn, lại chui vô rừng chịu cực.

Và rồi cơn mưa dứt, chẳng mấy chốc cả hai đã chìm vào giấc ngủ, chủ yếu vì mệt sau một ngày thúc ngựa và đi bộ. Đêm hôm đó, hắn đã nằm mơ thấy có con cọp tới tha hắn đi. Sáng tỉnh dậy, hắn vui mừng vì vẫn còn sống.

Thằng bạn hắn và cái túp lều sau mưa
BIMG0261.jpg


Đêm sau nữa ở dưới chân thác DamBri, tìm sóng
BIMG0297.jpg


DamBri đẹp lạ thường
BIMG0295.jpg


Đang miên man suy nghĩ, bỗng hắn giật mình khi nghe tiếng gọi của DarkDeath.
- Kiếm chỗ nghỉ thôi anh ơi, đói bụng

Cũng gần tới nơi rồi mà, cứ thoải mái đi. Cột chiến mã vào một gốc cây, cả hai sung sướng quất sạch bữa trưa mà mẹ hắn đã cất công dậy sớm để chuẩn bị. Cơm nắm + gà kho, đời còn gì bằng.

Ngấu nghiến
IMG_2440.jpg


Ngổn ngang
IMG_2442.jpg


Lên đường
IMG_2443.jpg


Nào, tiếp tục lên đường, những trải nghiệm mới đang chờ bọn chúng.

(còn nữa)
 
ĐÓI RUN TAY - CẦM CƯƠNG KHÔNG NỔI

Khi tìm được đường vào xã Phước Bình 2 kẻ lãng du nhẹ hẳn cả người. Theo lời kể của Tunbo phần đường vào tới Bẫy Đá chỉ còn ngót 25km. Ung dung Nó thúc ngựa phi nước kiệu. Bổng tay Nó run lên từng cơn. Cầm cương không nổi nữa. Nó quay lại phía sau "Có gì ăn tạm không anh ơi?" Hắn móc ra cho Nó mấy cục kẹo Dynamic. Nhưng trong lúc bụng sôi như vầy mấy cục kẹo không thấm tháp vào đâu. Hởi ôi các bạn phượt. Có ai đi phượt mà ăn kẹo cho bữa trưa không ?

Chạy xe không nổi nữa, Nó nhừng dây cương lại cho Hắn. Hắn ngồi sau từ sớm giờ chắc cũng đã đời rồi. Đến 1 nơi heo hút, Hắn cho con ngựa chạy chậm lại và dừng chân bên 1 cái tràn có nước. 2 kẻ lãng du lôi trong tay nải ra 1 nắm cơm và 1 bịch gà kho. Phần thưởng này là của má Hắn chuẩn bị cho HẮn từ sáng sớm. thiệt cảm động. 2 kẻ lãng du ăn như chưa từng được ăn ( lúc này đã 13h30) chưa thấy món gà nào ngon hơn, mặc dù tết nay ăn gà cũng không phải ít. Má hắn tâm lí phết.

Và rồi đường rộng thênh thang mình Hắn chạy. Tiếng suối đang chờ hắn phía trước
 
VÒNG VÈO RỪNG NÚI, SỪNG SỮNG BẪY ĐÁ


No nê, lại lên đường, lúc này trời cũng đã ngả về chiều, 2h. Đúng như tunbo mô tả, con đường này có đoạn tốt đoạn xấu, song hành với nó là dòng Đa Mây róc rách, nhiều ghềnh. Thỉnh thoảng Đa Mây lại hiện ra trước mặt hắn, mỗi lần xuất hiện là một lần hắn ngạc nhiên, sinh động và ngoạn mục quá. Với tâm trạng của những kẻ chiến thắng, chúng tự tin thúc ngựa, trong lòng phơi phới. Con đường vẫn cứ trải dài trước mắt, uốn lượn như một con rắn khổng lồ giữa núi rừng. Có lúc con ngựa của hắn phải gồng mình trước những cái dốc tức đến nỗi từ trên đỉnh dốc mà không thể nhìn thấy đáy dốc, chưa bao giờ hắn thấy những con dốc lạ lùng như thế.

Rắn bò lên núi
IMG_2446.jpg


IMG_2447.jpg


Cứ thúc ngựa chạy mãi rồi cũng đến nơi cần đến, bẫy đá Pinăng Tắc. Quả thực nơi này chẳng còn gì ngoài một vách đá dựng đứng. Nhưng quả thực là vách đá rất cao, hắn tưởng tượng nếu những tảng đá nặng hàng tấn từ trên này rơi xuống thì khó ai mà sống sót nổi. Trên vách đá nổi bật những dòng chữ sơn màu trắng nói về chiến tích của anh hùng Pinăng Tắc, tất cả chỉ có vậy. Lò dò ra bờ suối, một vài tảng đá nằm khiêu khích với thời gian, có lẽ ngày xưa nó đã từng giết một vài tên giặc.


Một lời chú giới thiệu đơn giản
IMG_2452.jpg


IMG_2453.jpg


Dạo bước
IMG_2457.jpg


Ngắm cảnh rừng núi, một cây cầu treo, một điểm nhấn đặc biệt
IMG_2473.jpg


IMG_2459.jpg



Rời bẫy đá Pinăng Tắc, hắn không quá thất vọng, vì thực sự hắn đã biết trước điều này qua lời kể của tunbo. Nhưng dù sao hắn cũng vui, thời chiến tranh có biết bao nhiêu anh hùng, ít nhất người ta cũng nhớ đến họ, hậu thế sẽ không quên họ. Hắn quay đầu cho ngựa chạy về hướng nhà a.Phương để bắt đầu chinh phục thác, nhưng không ngờ mọi chuyện không suôn sẻ như hắn nghĩ, lúc đó đã gần 4h chiều...

(còn nữa)
 
DÒ TÌM TUNG TÍCH 1 NGƯỜI TÊN PHƯƠNG - CẢM GIÁC LO LẮNG

Đứng trước Bẫy Đá từng đè nát trên cả trăm tên giặc bổng dưng một cảm giác lạnh người, phải nói đúng hơn là rùng rợn, 2 kẻ lãng du đứng trên đường, trơ người, nhìn lên vách đá rồi lại nhìn xuống dòng sông Đa Mây. Bên dưới dòng sông vẫn còn nhiều tảng đá nằm ngổng ngang. Một trong những hòn đá đó đã từng giết chết kẻ thù. Không khí quanh khu vực Bẫy Đá khá u tối, mặc dù bây giờ chỉ mới hơn 15h. Cảnh vật, cây cối ở đây cũng vậy nhìn có nét giống ......... trên diễn đàn này Nó không muốn ghi bậy ghi bạ chứ thực chất tại thời điểm đó, Nó có cảm giác hàng trăm con ma đang nhìn vào nó. Thần hồn nát thần tính, Nó vốn nhát gan bà cố luôn.

Rời Bẫy Đá Pinăngtắc trong lòng 2 kẻ lãng du tràn đầy niềm tự hào dân tộc. Một lần nữa chiến tranh du kích được khẳng định. Hy vọng trên diễn đàn này sẽ có nhiều người biết hơn về người anh hùng dân tộc Pinăngtắc người con Đồng Bào Ragley.

Bây giờ đã hơn 15h30 rời chiến tích 2 kẻ lãng du mang trong mình 1 nhiệm vụ lớn là đi tìm 1 người tên Phương. Mẹ ơi biết đâu mà tìm bây giờ. Qua lời kể của Tunbo nhà anh Phương gần chỗ Bẫy Đá. Chỉ có một manh mối như vậy thôi.

Những hỡi ôi! Lấy Bẫy Đá làm tâm chạy về phía bắc 500m, chạy về phía Nam 500m thấy cái nhà nào chết liền. không ổn rồi. thực chất Bẫy Đá Pinăngtắc nằm ở khoảng KM26. Theo nhận định của Death thì nhà anh Phương phải nằm ở phía dưới, nên chúng tôi quay trở lại, nhưng thật khó để tìm được người tên Phương vì khu vực này hầu hết toàn người Đồng Bào, họ nói tiếng Kinh rất yếu. Nhưng cái điều đáng quí là nụ cười luôn nở trên môi người Đồng Bào. tình hình trở nên căng thẳng, thật khó để xác định. Bỗng HẮN gặp một người Kinh đang hành nghề ve chai, Hắn cho con ngựa hãm tốc độ và áp vào người phụ nữ này.

Hắn: " chị ơi cho em hỏi nhà anh Phương chỗ nào? "
Chị mua ve chai: " có phải Phương ưng người Đồng Bào không ?"

Hắn bây giờ ngô người ra, chẳng biết cái mô tơ gì nữa, hắn chỉ biết tìm người tên Phương thôi. Nhưng nhanh như 1 con cắt.

Hắn: " dạ! đúng! đúng! "
Chị mua ve chai: " Thế thì đi lên kia 1 đoạn, có cái nhà gỗ cạnh ngôi nhà mới xây đó. "

Manh mối đã có nhưng không biết có phải là anh Phương mà 2 kẻ lãng du muốn gặp không?

Lần tới KM 25 hắn bắt gặp ngôi nhà y chang như lời miêu tả của chị mua ve chai, hắn tấp con ngựa vào vệ đường sau đó đột ngột hắn cho con ngựa hí lên 1 tiếng dài rồi vọt hẳn vào sân nhà. Cái nhà mà 2 kẻ lãng du cho rằng đó là nhà anh Phương cần tìm.

Đằng sau nhà có 1 phụ nữ người Ragley bước tới đón 2 kẻ lãng du. Nhìn mặt người phụ nữ. À không 1 cô gái thì đúng hơn, khá trẻ, khá xinh (theo cảm nhận của Hắn).

Hắn: " Cho em hỏi phải nhà anh Phương không ... ?"
Cô gái: " balabalabala nói gì chẳng hiểu....... Nghe miết mới nhận ra 1 từ Đúng.... chắc do chưa quen nên hơi khó nghe"

Cô gái: " Phương đi chơi trên kia, nhậu, ... babalabla ...."

Nó: "chết cha... Không biết có phải là anh Phương mà nó đang muốn tìm không vẫn hoài nghi.."

Bỗng nhiên nó nhận ra thằng ĐÔng, con trai anh Phương. Thằng bé mà Tunbo đã từng chụp hình nó. Vậy là nó khẳng định đây chính là nhà anh Phương mà nó gần tìm, còn cô gái kia chắc có lẽ là vợ anh Phương.

Bây giờ tìm được nhà anh Phương nhưng không có anh Phương ai dẫn đường lên suối. mặc dù con suối nằm khá sát nhà anh Phương. Rồi đào đâu ra đồ ăn bây giờ. Phượt cái kiểu iu này có ngày chết đói trong rừng. 2 kẻ lãng du đứng ngẫm nghỉ 1 lát. Hắn hỏi vợ anh Phương nhà có bán gà không? Vợ anh Phươg trả lời là không. Và nếu muốn mua gà phải lên Xã mới có bán.

Thôi đành vậy tìm được nhà anh Phương là khỏe rồi, còn việc lương thực cũng quan trọng nhưng từ từ tính. 2 kẻ lãng du trở lại con ngựa cầm cương thúc thật nhanh lên đường tìm mua gà, dọc 2 bên đường cũng có 1 số túp lều nhỏ, nhưng hỏi ra cũng chẳng có ai bán gà. 2 kẻ lãng du được người dân chỉ lên trung tâm xã tìm 1 người tên Sương để mua gà.

Hắn thúc con ngựa thật nhanh đi tìm tung tích người tên Sương bán gà.

Dường như cuộc tìm kiếm người tên Sương khá dễ dàng. Hầu như ai cũng biết tạp hóa bà Sương. Sau khi thỏa thuận ngã giá, mua 1 con gà và 1 cơ số mỳ tôm. Death quyết định hạ con gà ngay tại nhà bà Sương, làm sạch sẽ rồi mang đi. Bà Sương là người kiên sát sinh nên phải nhờ tới Death. Con gà chọn mua lần này là giống gà thả vườn, giới tính là mái. Con gà dường như không chút chống cự trước lưỡi dao của Death. Đúng như tên gọi của HẮn, chỉ liếc 1 đường con gà đã ra đi thanh thản, không giãy giụa, không chống cự. vậy là yên tâm về cái bao tử cho tối nay. Không việc gì phải vội, Hắn rời nhà bà Sương với tâm trạng khá thoải mái, cho con ngựa phi nước kiệu cái cách cưỡi ngựa săn ảnh ý.

Và rồi Nó gặp:

IMG_2486.jpg


Con khỉ nhà cô Sương nuôi sau vườn

IMG_2489.jpg


Ung dung 1 người 1 bò.

IMG_2492.jpg


Trò chơi giải trí của trẻ em vùng núi

IMG_2493.jpg


Cảm xúc

IMG_2479.jpg


Mẹ và bé bên bờ suối

Hồi tiếp theo

CẮM TRẠI BÊN SUỐI GIA NHÔNG - ĐÊM LẠNH - ĐÊM NGHE SUỐI HÁT - CẢM GIÁC LẠ
 
Last edited:
HẠ TRẠI GIA NHÔNG, ĐÊM NGHE SUỐI HÁT


Trở lại nhà a.Phương với hi vọng anh đã về, nhưng a vẫn chưa về, không biết nhậu ở đâu sa đà thế. Quyết định rất nhanh:

- Chị ơi cho em gửi xe ở đây nhé, em xuống xuống suối cắm trại.
- Ừ cứ dắt ra sau để đó, không mất đâu.

Hắn cũng đã quen mấy cái vụ này lắm, ở những miền quê như thế này, đúng là để xe ngoài sân cũng không sợ mất thật. Chứ đâu như ở xì gòn, mới dựng xe quay vô quay ra đã mất tích. Con suối này nằm ngay bên cạnh nhà a.Phương, không khó khăn gì để xuống suối. Nó không có gì làm lớn lắm, thậm chí còn hơi nhỏ nhưng mà nhiều đá, suối nhiều đá kiểu này thì kiểu gì cũng có thác, hắn tự đắc.

IMG_2532.jpg


Bây giờ cái khó khăn là kiếm đâu ra một tảng đá bằng phẳng để dựng trại đây, mà trời thì cũng đã gần tối rồi. Đi ngược con suối chừng 20 phút thì gặp một tảng đó tương đối ổn, hắn quyết định hạ trại vì có lẽ không tìm được tảng đá nào đẹp hơn nữa đâu. Kinh nghiệm nhiều rồi nên hắn biết, không thể nào có được một tảng đá tuyệt đối bằng phằng để cho hắn dựng trại, chỉ cần hơi hơi phẳng một chút là được rồi. Nhớ ngày xưa, hắn và đồng bọn còn phải thực hiện luôn cái công đoạn "san lấp mặt bằng" mới có chỗ để dựng trại, bây giờ như thế này là tốt lắm rồi. Chưa đầy 5 phút cái trại đã được dựng xong, nhìn lại cũng rất lý tưởng.

IMG_2494.jpg


IMG_2497.jpg


Hai kẻ đang hí hoáy sửa sang lại cái trại thì đột nhiên có hai người từ thượng nguồn đi về phía bọn chúng. Giật hết cả mình. Sau vài câu trao đổi thì cả hai mừng quýnh vì biết đó là a.Phương và em hắn. Hắn vội vàng khai hắn là bạn của tunbo, lập tức anh ta nhớ ra ngay và tỏ ra hài lòng lắm. Trao đổi với nhau vài câu ngắn gọn.

- Tối nay 2 em cứ ngủ đây, sáng anh bảo em anh dắt hai em đi.

Tạm biệt a.Phương, cả hai thằng đều thấy nhẹ nhõm, ít nhất là cũng có hi vọng ảnh sẽ dẫn đường, mà đúng thật, nếu không có a.Phương dẫn đường thì có đến sang năm hai đứa chưa chắc lên đến được con thác. Lại lo chuẩn bị, hắn lo đi kiếm củi, còn ku kia thì lo mần con gà, phải nhanh lên, vì hắn biết ở cái nơi núi rừng này, màn đêm xuống nhanh khủng khiếp. Lay hoay, hí hoáy cuối cùng cũng đưa được em gà lên dàn, lần đầu làm mà thế này là cũng ổn lắm rồi.

Mần gà
IMG_2510.jpg


Nổi lửa lên em
IMG_2503.jpg


Lui cui
IMG_2511.jpg


Chưa chi đã thấy thèm rầu
IMG_2514.jpg


Vậy là xong xuôi, khâu chuẩn bị hoàn thành nhanh hơn hắn dự tính, trời vẫn chưa tối hẳn. Cứ hượm đã, từ từ nướng gà, giờ này ở đây chắc cũng chẳng có ai, ai cha, tắm thôi bà con ơi. Ak ak, sau một ngày đường, được ngâm mình trong làn nước mát lạnh thiệt còn sướng hơn tiên. Mà đúng tiên thật, tắm tiên mà.
Và rồi màn đêm nhanh chóng ụp xuống, nuốt chửng cả đất trời...

(còn nữa)
 
HẠ TRẠI GIA NHÔNG, ĐÊM NGHE SUỐI HÁT


Đêm buông xuống, mảnh trăng lưỡi liềm vắt vẻo giữa trời như đang âm thầm quan sát hai kẻ lữ hành kỳ lạ. Thỉnh thoảng những chàng mây không biết từ đâu đến, nhẹ nhàng bịt mắt chị Hằng. Chị Hằng cũng có vẻ thích thú với trò chơi con nít này, vội vàng gỡ tay chàng mây đa tình ra và cười khanh khách. Từ lâu lắm rồi, hắn chưa được ngắm chị Hằng lâu đến như vậy. Đêm nay chị đẹp lạ thường. Hắn lại nhớ đến những ngày hắn còn nhỏ, nhỏ lắm, mỗi khi hắn khóc, mẹ hắn lại bồng hắn ra sân và hát cái câu hát mà cho đến bây giờ hắn vẫn còn nhớ rất rõ:

- Nàng ơi nàng, xuống đây chơi với chàng.

Không biết lúc đó hắn nghĩ gì mà thường là sẽ nín khóc, ặc ặc, mới nhỏ mà đã mê gái :D. Trong cái cảnh u tịch của đêm rừng, hắn lại lẩm nhẩm câu hát và cười một mình. Nhiều lúc hắn vẫn nghĩ là sẽ có lúc nào đó nàng sẽ xuống chơi với hắn thật, biết đâu là đêm nay? Canh máy chụp chi Hằng vài kiểu, nhưng không có Tripod cao nên cũng không ưng ý lắm, với lại cái cà nông còi này thì làm sao mà lột tả hết được vẻ đẹp của nàng. Nói thì nói vậy thôi chứ hắn vẫn yêu cô vợ cà nông còi của hắn lắm.

IMG_2521-1.jpg


Đang mải mê với những suy nghĩ thì:

- Nướng gà đi đại ca

IMG_2512.jpg


IMG_2522.jpg


Hắn lui cui xào lòng, còn ku kia thì trăn trở với con gà. Công nhận từ ngày hắn vào Sài Gòn học, hắn cũng kiếm thêm được khá nhiều tài lẻ. Nhớ lúc ở nhà hắn có biết mần gà là gì đâu, thế mà sau 4 năm đại học, hắn cắt tiết hơi bị lành nghề hehe. Theo mấy đại ca ở xóm trọ nhậu riết tính ra cũng hay.

Khỏi phải nói, sau một ngày mệt nhọc, con gà bị xử nhanh như thế nào. Sáng hôm sau chỉ còn như thế này, khứa khứa

IMG_2529.jpg


Sau khi chén no nê, bắt đầu cái trò nấu nước, hắn không nhớ là hắn học cái trò này từ đâu, nhưng mà cũng hiệu quả lắm, vừa có chuyện để giết thời gian vừa có nước uống. Hắn vẫn tiếc là chỉ mang theo có 2 lon bia, đã vậy lúc chiều lại còn quên mua rượu, cảnh đẹp thế mà không nhậu thì đúng là phí thật.

IMG_2524.jpg


Gió từ đâu thổi tới mát lạnh, hắn khơi cho ngọn lửa bùng lên, chị Hằng vẫn còn thích thú quan sát bọn chúng. Tiếng suối róc rách bên tai, tiếng củi khô lép bép, xung quanh tĩnh mịch đến lạ thường, cả hai chìm vào những cảm xúc...

(còn nữa)
 
BĂNG RỪNG LỘI SUỐI, CHINH PHỤC GIAI NHÂN


Sau một ngày mệt nhọc, cộng thêm cái khung cảnh như mơ, ngủ ngon thấy sợ. Sáng hôm sau, cả 2 thằng dzậy thiệt là sớm, quánh răng rửa mặt, thu dọn chiến trường tiến về nhà a. Phương



Cuối cùng a cũng quyết định sẽ dẫn 2 đứa đi, nhưng trước khi đi phải làm chén cơm cho chắc bụng. Mà đúng thật nếu lúc đó mà khôg làm chén cơm thì có lẽ mất xác giữa đường rồi. Và cuộc hành trình bắt đầu

Chặng đầu đơn giản






Hết lội suối



Rồi lại băng rừng


Phải nói thêm là a.Phương cực kỳ vui vẻ và nhiệt tình nên trong suốt cả chuyến đi, mặt dù mệt nhưng tâm lý anh em rất thoải mái. Và cứ thế, cả cả 4 người quyết tâm chinh phục người đẹp cho bằng được.
 
BĂNG RỪNG LỘI SUỐI, CHINH PHỤC GIAI NHÂN


Thác đầu chân đặt chân đến là Thác Đá Bàn, nếu nói về đẹp thì nó không đẹp lắm, nhưng nó là dấu hiệu cho thấy sẽ còn nhiều điều thú vị nữa.







Anh Phương của chúng ta đây


Rồi lại tiếp tục đi trong sự phấn chấn và hi vọng, vì lúc này cả hai vẫn còn khỏe lắm hehe


Tình hỉnh có vẻ sáng sủa, thác càng lúc càng đẹp
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,671
Bài viết
1,170,996
Members
192,330
Latest member
sangtenxe
Back
Top