Sau một chuyến ra biển, thật sự cảm nhận được chuyến đi này thật có ý nghĩa và nhiều cảm xúc. Vừa xuống xe bắt vội cái xe ôm ra bãi xe lương yên để lấy xe để còn về đi làm.
Đưa cái vé cho bà trông xe (trong bến) giá tiền ghi trên vé : 3000vnđ/ 1 đêm . Mình gửi xe từ tối thứ 6 và sáng thứ 2 lấy, được tính là 4 ngày và một ngày 7000vnđ/ 1 đêm phải trả là 28000vnđ.
Thắc mắc ? .
me: Sao lại tính 4 ngày ? phải 3 ngày chứ ?
Bà trông xe: E ko biết đếm à ?
me: ... umh thì 4 ngày .
me: vậy E phải trả 12 000 vnđ chứ sao lại 28 000 vnđ ?
Bà trông xe: Xe cậu to chiếm nhiều diện tích, may mà mỗi bãi này nhận chứ ko có bãi nào đâu. Xe này gửi một đêm tính 7 000 vnđ.
me: nghĩ trong đầu 'định cãi nhau' thôi. Chị đưa E cái vé xem cái số điện thoại ban quản lý bến xe ghi trên vé. Rút điện thoại ra định bấm
D định gọi ban quản lý thắc mắc). Đúng là những lúc cần thì lại ko dùng được cái đèn xanh nó cứ chớp liên tục báo hết pin, thật hết cách...
Hù hù chẳng lẽ chợ búa với cái bà trông xe này, ko hiểu lúc đấy đầu óc trống rỗng ko nghĩ thêm được gì nữa. Chỉ có móc túi đưa tờ 50 k cho bà ta được trả lại 25k và nhận khuyễn mãi 3k.
Lủi thủi phóng xe về nhà một lúc 9g lên văn phòng. Mất hết cái cảm xúc mới lạ, hoan hỉ của chuyến đi mới về.
Trước chuyến ra biển vài ngày, được đàm đạo với một A Chị trong giới du lịch chuyên nghiệp. Có nói đến chủ đề dịch vụ 5* và ngàn * của Việt Nam dành cho người việt và người nước ngoài. Có nói một câu chuyện một người nước ngoài mua địch vụ 5 sao của cty du lịch ở VN. Sau chuyến đi về ông này đã đến cty du lịch đòi cty du lịch trả lại bằng được 1/3 số tiền do cái dịch vụ họ bán cho ông ta do dịch vụ ko tốt.
? liệu vị khách nước ngoài đấy là người việt nam thì thế nào.
Bài viết tiếp sắp tới
"Tính cả nể ở người việt "