What's new

[Tổng hợp] Thông tin du lịch Indonesia

Status
Not open for further replies.
@Thinh ơi em nhiệt tình quá, nhưng Indo nước họ lớn, dân số đông lại trên 4000 islands. Vietnam mình non sông liền một dải, mà mấy ai biết hết Vietnam đâu em. Biết tiếng anh thì cứ google thôi em, không thì đọc phuot cho lành.
 
Mình có chuyến công tác đi KL giữa tháng này, sau đó dự định sẽ bay từ KL qua Bali chơi khoảng 5 ngày. Mình đi một mình nên việc di chuyển ở Bali thấy nan giải quá vì không có phương tiện giao thông công cộng. Mình dự kiến sẽ tới Ubud trước rồi quay về Kuta hoặc Nusa Dua sau. Đang không biết đi lại ntn cho rẻ và nên chọn biển nào đây, thấy nói Kuta thì xấu mà Nusa Dua thì buồn :-(
Các bạn cho xin ý kiến với. Ah, còn vụ máy bay từ KUL đi Bali, ngoài Airasia (hiện tại vé khứ hồi đã hơn $200) ra thì còn hãng nào rẻ bay chặng này không các bạn nhỉ?
 
Chào cả nhà, cho mình xin hỏi một số vấn đề sau. Giữa tháng 5 vc mình sẽ đến Bali. Mình ở Tune hotel - Kuta và dự kiến sẽ thuê xe máy 1 ngày để sáng đi Tanah Lot và chiều đi Uluwatu, ăn tối ở Jimbaran và quay về Ksan. Mình muốn nhờ cả nhà giúp làm rõ một số vấn đề sau:
- Nếu đi xe máy tới các điểm trên thì đường có dễ đi không? Khoảng cách là khoảng bao km? mình chỉ biết chạy từ Kuta đến Tanah Lot mất từ 40-50 phút. Nếu đi xe máy buổi tối từ Jimbaran về Kuta thì đường đi có an toàn ko?
- Mình đọc thì thấy nếu đi xe máy ở Bali thì cần có bằng quốc tế, vc mình ko có bằng đó thì có sao ko? có bị công an hỏi thăm ko? nếu công ăn bắt thì có cách nào xử lý?
- Uluwatu có show buổi chiều thì thường bắt đầu từ mấy h? mình hỏi để tính toán thời gian di chuyển hợp lý.
Rất mong mọi người giúp đỡ, mình xin cảm ơn!
 
- Nếu đi xe máy tới các điểm trên thì đường có dễ đi không? Khoảng cách là khoảng bao km? mình chỉ biết chạy từ Kuta đến Tanah Lot mất từ 40-50 phút. Nếu đi xe máy buổi tối từ Jimbaran về Kuta thì đường đi có an toàn ko?
- Mình đọc thì thấy nếu đi xe máy ở Bali thì cần có bằng quốc tế, vc mình ko có bằng đó thì có sao ko? có bị công an hỏi thăm ko? nếu công ăn bắt thì có cách nào xử lý?
- Uluwatu có show buổi chiều thì thường bắt đầu từ mấy h? mình hỏi để tính toán thời gian di chuyển hợp lý.
- Mình thấy lịch trình như thế khá hợp lý. Tanah Lot nên đi buổi sáng, thủy triều lên không ra được cái đền ngoài biển nên vắng người, chứ buổi chiều thì đông đúc như quân nguyên. Bạn tưởng tượng Kuta ở giữa, Tanah Lot ở phía Bắc Kuta, cách hơn 20km; còn Uluwatu ở phía Nam Kuta, cũng cách Kuta chừng 20km. Đường đi Uluwatu hơi dốc và vòng vèo 1 tẹo, nhưng cũng khá dễ đi, chạy con xe ga nhỏ nhỏ như Click vẫn okie. Nhưng mình nghĩ nên có thiết bị GPS. Buổi tối đi từ Jimbaran về Kuta thoải mái, bọn mình con gái vẫn đi được.
- Bạn đi đúng đường, đội mũ bảo hiểm đầy đủ thì chắc cảnh sát cũng không hỏi thăm đâu. Chẳng may bị hỏi thăm thì có thể làm luật, bao nhiêu tiền hoặc k mất tiền thì tùy độ khéo léo của bạn :D

Bonus cho các bạn một câu chuyện nhỏ của mình:

8h tối, ở trước cửa khách sạn, chúng mình trong tình trạng không thể thảm hại hơn: bẩn thỉu, mệt lả, đói mềm và túi chỉ còn vài đồng lẻ. Thế mà vẫn còn một nhiệm vụ phải làm trước khi rời Bali vào sáng sớm ngày hôm sau, đấy là đòi tiền 30kRp của bạn tour còn nợ. Nhưng vì cái sự mệt mỏi tột cùng, mình đã không đi đường vòng gần 1km mà chạy xe moto ngược chiều 100m. Đến ngã ba, thì bị 2 chàng cảnh sát xông ra tóm. Theo kinh nghiệm của bạn mình mới đi Bali về cũng bị cảnh sát tóm thì bạn ấy đã phải lót tay cho cá xanh (~ cá vàng ở VN) 300kRp (~800kVND). Mình tự nhủ: Thôi rồi, đã nghèo lại còn gặp cái eo.

Chàng cảnh sát trung niên gọi 2 đứa vào chỗ khuất hỏi giấy tờ và giải thích: “chúng mày mắc 2 tội, đi ngược chiều và không có bằng lái xe quốc tế. Giờ chúng mày lên đồn nộp phạt thì mất 500kRp, nhưng đồn khá xa và trời thì tối rồi. Chúng mày có thể nộp phạt ngay tại đây, 200kRp”. Haha, hóa ra các bạn cảnh sát giao thông ở bển cũng có màn làm luật như ở nhà mình (Những cảnh sát thật sự cài hoa sau vành tai, nhưng tham nhũng tồn tại khắp nơi ở Bali, cũng như mọi nơi khác ở Indonesia). Mình định áp dụng nguyên tắc trả giá 1/3 ở Bali, nhưng sực nhớ là nếu phải nộp 1/3 thì tối đấy 3 đứa ăn cám. Thế là quyết định chơi bài cùn: kệ mày đấy, tao không biết, tao không có tiền. Chàng lại xuống nước: “Chúng mày có bao nhiêu?” Con bạn lục ví đưa cho mình mớ tiền, mình đếm thấy nhiều nhiều nên còn tranh thủ nhét mấy tờ to to 10kRp, 5kRp vào cạp quần, rồi bày ra cho chàng 1 đống tiền lẻ 1k, 2k, 5k nhàu nhĩ. Rồi 2 con tưng tửng bỏ chỗ tối ra chỗ đèn điện sáng trưng, đứng buôn chuyện với nhau. Chàng cảnh sát trung niên chắc chưa gặp ca khó như này bao giờ nên bó tay, chuyển giao cho chàng cảnh sát trẻ tuổi xử lý. Chàng này trẻ tuổi nhưng tài không cao, sau một hồi giải thích, vòi vĩnh trong vô vọng thì câu chuyện kết thúc có hậu như sau:
- Polisi: I will let you go if you go to the night club with me tonight.
- Me: What a pity. We don’t have time, we leave Bali tomorrow morning early. I will go with you next time, ok?
- Polisi: You will come back? When?
- Me: oh, maybe next month, next year or next life. As long as you are right here waiting for me, I will be back.
- Polisi: Just one your word, I will be here waiting for you for my whole life.
- Me: Ok, wait me. Thank you - my handsome and kind guy. Byebye!

Thế là bọn mình không mất xu lẻ nào, tiếp tục lên xe đi và cười rũ rượi rút mấy tờ tiền từ cạp quần ra. Còn chàng cảnh sát, không biết có bị ấn tượng xấu về gái Việt Nam không nữa?
 
Bali có gì?
1. Biển
Trước khi đến đây, điều đầu tiên mình nghĩ mỗi khi nhắc tới Bali là biển. Biển Bali có đẹp không nhỉ? Bãi biển dài, nước xanh biêng biếc; nhưng bãi dốc, cát không sáng và sóng vỗ bờ rầm rập, tung bọt trắng xóa. Biển thế này nên chẳng có ai bơi, cũng chẳng có ai lội nghịch nước, chỉ có các gái mặc bikini nằm dài tắm nắng và các giai ôm ván đi lướt sóng. Sầu một nỗi, các giai có thể nhảy múa, nhào lộn trên sóng như cá thì toàn là dân địa phương, nhỏ thó, đen sì như cục than. Còn các giai cao to, mắt sâu, da đỏ như tôm luộc, ngực vạm vỡ, bụng 6 múi thì toàn amateur. Đội nắng đứng rình mãi mà chỉ thấy các ảnh ôm ván nằm chờ sóng, sóng đến thì lại đu ván thay phao, dạt vào bờ như cá chết trôi. Buồn không để đâu cho hết.

Để ngắm được bình minh, hoàng hôn trên biển ở cái xứ đảo này cũng muôn phần gian truân. Ngày nào cũng phải mướt mải chạy xe cả tiếng đồng hồ để đến được chỗ đẹp, rình cái sự thức sự ngủ của anh mặt giời. Vậy mà, không có lần nào niềm vui được trọn vẹn. Mặt trời cứ gần tròn thì mây ở đâu lại lũ lượt kéo đến, xoắn xuýt với anh giời, làm tan nát cõi lòng của bao nhiêu ống kính máy ảnh.

Túm lại, với cá nhân mình thì về phần biển, Bali xách dép cho Boracay. Boracay có biển xanh ngắt trong veo, có cát trắng mịn như đường tinh luyện, có cá từng đàn tung tăng bơi lội rỉa chân du khách. Boracay có hàng dừa tăm tắp ven biển, có dàn thuyền buồm xanh trắng đậu san sát, có dãy nhà hàng quán xá đông vui, nhộn nhịp. Boracay có bình minh rực rỡ, có hoàng hôn ma mị mê hoặc mà chỉ cần chạy bộ 5 phút là có thể chiêm ngưỡng được. Haizzz, lại thèm trở lại Boracay quá!

2. Đền đài và lễ nghi tôn giáo
Các nghi lễ tôn giáo có tầm quan trọng tối cao ở Bali này (một đảo, đừng quên, với bảy núi lửa không dự đoán được trên đó - các bạn có thể cầu nguyện nữa). Người ta ước tính là một phụ nữ Bali điển hình dành một phần ba thời gian thức của mình để hoặc chuẩn bị cho nghil ễ, tham gia vào một nghi lễ hoặc dọn dẹp sau nghi lễ. Cuộc sống ở đây là một chu kỳ liên miên những cúng dường và nghi thức. Ta phải thực hiện tất cả chúng, theo thứ tự chính xác và với tâm ý đúng đắn, nếu không toàn thể vũ trụ sẽ mất cân bằng. Margaret Mead đã viết về "sự bận rộn không thể tin được" của người Bali, và điều đó đúng - hiếm khi có một giây phút an nhàn trong một khu nhà Bali. Ở đây có các nghi lễ phải được thực hiện năm lần một ngày và những nghi lễ khác phải được thực hiện mỗi ngày một lần, mỗi tuần một lần, mỗi tháng một lần, mỗi năm một lần, mỗi mười năm một lần, mỗi trăm năm một lần, mỗi một ngày năm một lần. Tất cả những ngày tháng và nghi thức này được các thầy tu và những bậc chân tu sắp xếp với sự tham khảo một hệ thống phức tạp với ba loại lịch riêng biệt.

Ở chỗ khác có thể ‘một mét vuông có chín thằng ăn cắp’, chứ ở cái đất Bali này, một mét vuông có khi có đến mười cái đền. Người ta thống kê, ở Bali có đến 20.000 ngôi đền lớn nhỏ, mỗi làng mạc đều có ít nhất 3 ngôi đền. Đi đến đâu cũng thấy bóng dáng đền đài, và bất cứ thời điểm nào trong ngày cũng dễ dàng bắt gặp người dân xì xụp hương khói, khấn vái. Đến cả ở sân bay, cái đập vào mắt đầu tiên cũng là “Pray Room”. Chưa cần làm thủ tục vội, bước xuống máy bay là rửa tay chân, vào phòng quỳ mọp, lầm rầm cái đã. Đối với một đứa không tín ngưỡng như mình, đấy thực sự là cái gì đó mê muội thái quá, vô bổ, tốn thời gian, công sức và tiền bạc. Nhưng đó là tự do tôn giáo, tín ngưỡng của người ta, mình rất tôn trọng!

3. Ubud
Ubud nằm ở trung tâm Bali, trên núi, được bao quanh bởi ruộng bậc thang và vô số những ngôi đền Hindu, với những dòng sông đi tắt qua những hẻm núi sâu của rừng rậm và núi lửa hiện rõ ở chân trời. Từ lâu Ubud được xem là trung tâm văn hóa của đảo, là nơi hội họa, múa, chạm khắc Bali truyền thống và những nghi lễ tôn giáo phát triển mạnh. Ubud không gần bờ biển nào cả, nên những du khách đến Ubud là một đám đông chọn lọc và khá ưu tú; họ thích xem một nghi lễ đền cổ hơn là ngồi uống pina colada trên bãi cát. Có lẽ đây là một nơi đáng yêu để sống một thời gian.


Bali là một đảo Hindu nhỏ nằm giữa quần đảo Indonesia dài hai ngàn dặm, cái nôi của một dân tộc Hồi giáo đông dân nhất trên thế giới. bali do vậy là một thứ kỳ lạ và lạ thường; thậm chí lẽ ra nó đã không tồn tại, vậy mà nó tồn tại. Đạo Ấn của đảo được du nhập từ Ấn Độ bằng con đường Java. Những nhà buôn Ấn đã mang tôn giáo này về phía Đông vào thế kỷ thứ tư. Những vị vua Java đã thành lập một triều đại Hindu hùng mạnh mà rất ít thứ của nó còn lại đến ngày hôm nay trừ những tàn tích đền đài ấn tượng ở Borobudur. Vào thế kỷ mười sáu, một cuộc đảo chính dữ dội của lực lượng Hồi giáo đã tràn qua khắp vùng và hoàng tộc Hindu thờ Shiva đã trốn khỏi Java, chạy tới Bali, làm thành những đoàn người trong cái về sau sẽ được nhớ đến như là cuộc Di cư Majapahit. Những người Java đẳng cấp cao, tầng lớp trên chỉ đem theo đến Bali hoàng tộc, những thợ thủ công và thầy tu - vì vậy nên không phải là phóng đại tùy tiện khi người ta nói tất cả mọi người ở Bali đều là con cháu của hoặc một ông vua hoặc một thầy tu hoặc một nghệ sĩ, và rằng vì vậy mà người Bali có sự kiêu hãnh và tài hoa đến thế.


Mình thực sự muốn nhấn mạnh một lần nữa “Balicó Ubud”. Ubud là thị trấn nhỏ xinh đẹp và yên bình. Nơi ấy ngập tràn màu xanh của cây cối, đồng ruộng; màu đỏ, màu vàng, màu tím của hoa cỏ; màu rêu phong của những mái nhà, cánh cổng. Nơi ấy ngoài cái vẻ bình dị như bao làng quê khác còn có cái tài hoa đặc trưng. Mỗi người dân là một nghệ sĩ, mỗi căn nhà là một xưởng nghệ thuật - tinh tế đến từng chi tiết. Bọn mình đã thực sự cảm thấy thư thái và nhẹ nhõm khi lang thang theo những con ngõ nhỏ của Ubud, thực sự cảm thấy trầm trồ, mê mẩn khi lướt qua những cửa hàng vải, cửa hàng chạm khắc gỗ, hàng chế tác bạc, hàng gương kính, hàng thủy tinh… Bất kỳ chất liệu nào vào tay người Ubud, họ sẽ sáng tạo chúng thành những tác phẩm nghệ thuật tinh xảo tuyệt vời. Nếu có dịp trở lại Bali, mình nhất đinh sẽ dành nhiều thời gian hơn nữa ở Ubud. Còn bạn, hãy thử một lần đến và cảm nhận nơi này, chắc chắn bạn sẽ thấy rằng bấy nhiêu lời khen đó mình dành cho Ubud là chưa đủ.

4. …
“When you are walking down the road in Bali and your pass a stranger, the very first question he or she will ask you is, "Where are you going?" The second questionis, "Where are you coming from?" To a Westerner, this can seem like arather invasive inquiry from a perfect stranger, but they're just trying to getan orientation on you, trying to insert you into the grid for the purposes ofsecurity and comfort. If you tell them that you don't know where you're going,or that you're just wandering about randomly, you might instigate a bit ofdistress in the heart of your new Balinese friend. It's far better to pick somekind of specific direction -- anywhere -- just so everybody feels better.

The third question a Balinese will almost certainly ask you is, "Are youmarried?" Again, it's a positioning and orienting inquiry. It's necessaryfor them to know this, to make sure that you are completely in order in yourlife. They really want you to say yes. it's such a relief to them when you sayyes. If you're single, it's better not to say so directly. And I reallyrecommend that you not mention your divorce at all, if you happen to have hadone. It just makes the Balinese so worried. The only thing your solitude provesto them is your perilous dislocation from the grid. If you are a single womantraveling through Bali and somebody asks you,"Are you married?" the best possible answer is: "Not yet."This is a polite way of saying, "No," while indicating youroptimistic intentions to get that taken care of just as soon as you can.

Even if you are eighty years old, or a lesbian, or a strident feminist, or anun, or an eighty-year-old strident feminist lesbian nun who has never beenmarried and never intends to get married, the politest possible answer isstill: "Not yet.”


Ở Bali, có một thứ văn hóa rất đặc trưng nữa, nhưng có lẽ ít người biết. Nếu bạn đến Bali cùng chồng, người yêu, hoặc đi tour đông người thì bạn chắc sẽ không có cơ hội để trải nghiệm cái văn hóa này đâu: Văn hóa tán tỉnh. Lúc trước, đọc Ăn, Cầu nguyện, Yêu thì đã thấm nhuần đc 3 câu hỏi thông thường của người Bali: Đi đâu? Từ đâu đến? Lấy chồng chưa? và đã học thuộc sẵn câu trả lời. Nhưng trải nghiệm cho thấy ba câu nói đã được modify như sau: Where are you from? You are so beautiful/ so sexy. Go to the bar/ night club with me tonight! Từ bạn dạy lướt sóng trên bãi biển, đến bạn bồi bàn trong quán ăn ở Jimbaran; từ bạn du khách Nhật gặp ở chỗ rửa tay trước cửa toilet đến bạn du khách Úc tình cờ gặp trước cửa khách sạn đều theo form mẫu đó. (Phải mở ngoặc bạn này một tí, bạn đã ở Bali 2 tuần và lần này là lần 21 bạn đến đây. Bạn chắc cũng phải over 60 rồi, thế mà vẫn tự hào vỗ ngực bồm bộp: I’m a single man và rủ đi bar). Thế mới hiểu tại sao người ta lại đúc kết là “Everyone has a little love affair in Bali”
(Những đoạn in nghiêng mình trích trong cuốn Ăn, Cầu nguyện, Yêu của Elizabeth Gilbert)
 
- Polisi: I will let you go if you go to the night club with me tonight.
- Me: What a pity. We don’t have time, we leave Bali tomorrow morning early. I will go with you next time, ok?
- Polisi: You will come back? When?
- Me: oh, maybe next month, next year or next life. As long as you are right here waiting for me, I will be back.
- Polisi: Just one your word, I will be here waiting for you for my whole life.
- Me: Ok, wait me. Thank you - my handsome and kind guy. Byebye!

Mình chỉ thích mỗi cái đoạn này thôi hà, hehe
 
Rất thích những chia sẻ của bạn daisy84 đặc biệt là đoạn trích dẫn trong cuốn Ăn, Cầu nguyện, Yêu của Elizabeth Gilbert. Mình một mình sẽ tới Bali giữa tháng này và chắc sẽ có những cảm nhận của riêng mình.
 
@Bi Ngo: câu hỏi của bạn rất khó trả lời, câu trả lời chính xác nằm trong suy nghĩ của bạn.
KL bay đến Bali hơn 2 tiếng bay, ngoài AA ra không có hãng nào rẻ hơn. Bali là nơi Tây họ đến đó lướt ván, ngoài nhu cầu khác của họ.
Đôi lúc mình cũng nên tặng cho mình biết thêm nhiều, ví như bay qua Sing, rồi Sing Bali của Tiger or Jetstar, or bay qua Phi rồi Phi Bali của Cebu pacificairlines. Những hãng trên là HK giá rẻ hết, nếu thấy AA mắc quá.
 
@hoangvanphuong75: thks cách trả lời của bạn. Đúng như bạn nói "câu trả lời chính xác nằm trong suy nghĩ của bạn". Mình đã đặt Airasia tới Bali rồi. Dường như Bali đắt đỏ hơn những nước khác trong khu vực đối với solo traveler như mình.
 
Nói thật mà nói mình thấy đi xe máy ở Bali (mà đi xa), kiểu từ kuta đến Tannah Lot, etc thì khá là "mệt". Vì đường sẽ phải mò mẫm, nếu dùng google map có khi lạc ý. Vợ chồng nhà mình đi Bali, nhưng chỉ dám thuê xe máy ở UBUD 1 hôm, đi loanh quanh UBUD chơi, biết cuộc sống daily life ở Bali ntn, kiến trúc, v.v

Vợ chồng mình đi xe máy vào hết các ngõ ngách, đường xấu, đường tốt đi tất :)) Nhưng gọi là đi xe máy cho biết cảm giác lại ngược chiều ở Bali là ntn thôi. Có lúc vẫn quen như ở VN, đi sai làn bị người dân người ta lườm cho =)) Được cái giá xăng ở BALI rẻ như bèo, mình vào đổ xăng (còn tầm 1 vạch, nhưng vẫn đổ cho an tâm) hô cho anh 30k - nó giật mình hỏi lại 13k ah, mình bảo: No, 30k! Nó gật gù bơm cho mình, thế mà đầy bình hết có 12k.... Mọi ng khác toàn vào đổ 5k, 7k, v.v :D

Thuê xe ô tô với giá 400k 1 ngày - (mình gọi theo số của nhimnhim11 cho) là OK. tại vì đi từ 8h30 sáng, đến tối mịt mới về (9h-10h) Mà đi cả ngày cũng phải 200km trở lên. Lái xe sẽ đợi mình, hướng dẫn cho mình đầy đủ. Mình thuê xe 2 hôm, 1 hôm gặp anh ASTRA (nói tiếng anh chuẩn, cực kỳ nhiệt tình và hiểu biết -> tuyệt vời). Hôm sau thì có một bác già tên KETUT, trầm tính nên hơi buồn hơn nhưng người ta làm việc rất chuyên nghiệp ko kêu ca dù phải chờ đợi.

Mas: di động: +62 8133 8724 285.
Web: www.masbalitourdriver-guide.com
Email: [email protected]

Ông Mas này kiểu organizer, cứ gọi hay nt cho ông ý. Ông ý sẽ cử 1 thằng đi lo cho mình.

Mà mọi người cứ bảo Bali đắt, nhưng mình thấy rẻ hơn so với mình nghĩ nhiều.

Tiền vé: HN -> KL 120usd (2 người)
KL -> Bali 189 RM (x7 = 1tr300k VND 2 người)

đó là 1 chiều, nhưng kể cả return cũng lên tầm 8tr 2 người. ngang đi SG quá!

Kinh nghiệm là ở Bali nên mặc cả 1/4,1/5! Mua simcard thì cũng ảo, mình xuống sân bay rất muốn có 3G nhưng vào shop Circle K ở ngoài sân bay, bọn nó hét giá 109k Rupiah cho cái sim có 2k!!! Mình từ chối, và hôm sau vào town UBUD mùa thì nó hét 50k, nhưng mình mặc cả còn 25k 1 sim. (chắc có thể rẻ hơn nữa nhưng mình thấy ok nên cũng k mặc cả thêm). Nạp tiền thì muốn nạp 30k, 50k thì sẽ mất thêm 2k tiền phí bắn tiền. 3G đăng ký thì tùy nhà mạng, nhưng đơn giản lắm.

Bali tuyệt đẹp với Uluwatu :D Recommend mọi người vào Uluwatu thì kiếm 1 cái que, cứ cầm ở tay, khỉ đến gần thì giơ ra khua khua là bọn nó sợ, ko mất đồ gì đâu :) Đi uluwatu thì nên đi bộ hẳn ra vách núi xa nhất, trèo hẳn ra ngoài (sát vực nhưng an toàn lắm). Làm vài pô ảnh thì đẹp nhớ cả đời!

Tannah Lot thì vợ chồng mình đến đó tầm 5h chiều, ko biết là thủy triều lên xuống ntn, nhưng có thể đi bộ ra "tannah Lot" đc! Dù nước ngập tầm gần ngang bụng 1 tí (có tí liều, nhưng nhiều người đi lắm nên cũng đỡ ^^)

Mình recommend mọi người nếu đi Uludanu (Floating Temple) thì nên dừng chân tại Strawberry Stop (trên đường đi). Uống nước dâu ở đây thì phải gọi là tuyệt vời, mà cực rẻ (12k rupiah 1 cốc)!

Sorry vì mình viết bài hơi loạn, nhưng cũng k biết ghi ntn cho đầy đủ. Nhà mình sẽ chăm chỉ vào topic này, nếu biết gì sẽ giúp mọi người.

Btw, hiện tại nhà mình còn 2 cái nano-Sim của Selkomtel của Indo (đã cắt để vừa IPHONE 5)- Tiền thì ko còn nhiều lắm đâu (vì gọi đt từ Indo về VN thì đắt, nạp 50k rupiah gọi 1 cuộc hết xèng luôn. Nên nếu ai cần thì pm nhà mình tặng lại các bạn cần nhé! Mua sim ở Bali thì ảo tung chảo :D
 
Last edited:
Status
Not open for further replies.

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,675
Bài viết
1,171,168
Members
192,352
Latest member
buyverifiedwised
Back
Top