Em chào cả nhà.
Em là thành viên mới của gia đình nhà phượt. Hôm nay em kê dép ngồi hóng hớt chuyện Malai với moi ngừoi từ những lần em đi Malai.
Malai là nước đa sắc tộc, đa văn hóa nên từ góc độ du lịch rất đáng để đi khám phá. Nhiều điểm để đi thăm, giao thông thuận lợi không kém gì Sing, và nhất là giá cả rất phải chăng, không như ở bên Sing, tiêu tiền nhanh như bị mất cắp. Tuy nhiên gần đây tình hình an ninh tại Malai không tốt, nhất là ngoài Trung tâm Kuala, nên bạn nào đi 1 mình phải hết sức cẩn thận. Nếu đi taxi tốt nhất chọn tài xế là người China, có tuổi càng tốt, rất không nên đi xe lái xe là dân Black skin. Đã có nhiều trường hợp đi taxi bị chúng nó gọi xe khác đến trấn lột. Về giá cả cũng măc cả như Viêt Nam luôn.
Đối với bản thân em, có 2 kỷ niệm sâu sắc về Malai qua những chuyến đi, 1 vui, một buồn
Kỷ niệm vui: Lần đầu tiên đến Malai, lại đi 1 mình, từ sân bay về ks check in nhận phòng xong gần 12h, đói và mệt. Lò mọ đi tìm chỗ ăn nhưng cửa hàng khu vực đó đóng cửa hết cả, tìm mãi còn một cửa hàng KFC chuẩn bị nghỉ, em vào gọi 1 suất, nhưng em bán hàng cương quyết không nhận US$ mà chỉ nhận ringit, em lại chưa kịp đổi tiền. Thất vọng và mệt mỏi định lê bước về nhịn đói, chắc nhìn mặt em lúc đó ngu quá hay sao đó em bán hàng thương tình bảo mày đợi tao tí, em đó vào gặp anh quản lý cửa hàng trao đổi gì đó, anh đó ra gặp và hỏi có thể giúp gì, em trình bày vừa bên VN sang, chưa kịp đổi tiền, giờ đang mêt và đói, chỉ muốn có cái gì bỏ vào mồm để về ngủ thôi.Ông ấy bảo ok, mày ăn gì cứ gọi, em làm 1suat gà rán, coca, khoai tây chiên, xong goi tính tiền, ông ấy ra nói tao mời mày, tao sẽ thanh toán vì bọn tao không nhận dola. Tư nhiên thấy khóe mắt cay xè vì xúc động.
2. Kỷ niệm buồn: Tháng 9 vừa rồi em và 1 ông anh nữa sang đó công tác, buổi tối hôm đó đang đi dao ngắm twin tower, bỗng ....kéttttt, 1 con xe 7 chỗ đen kít bỗng đỗ xịch trước mặt em, 3 thằng trung niên nhìn rất đạo mạo bước ra 1 thằng rút thẻ ra ( thẻ đầy đủ phù hiệu cảnh sát hoang gia Malai, nhưng em đếch biết là thẻ thật hay rỏm vì ai mà biết được) giới thiệu tao là cs hoàng gia, xin mày vui lòng cho kiểm tra passport, em tự tin vô tư đi và cũng thấy bình thường vì bên đó người Việt mình đi lao động trốn ra rất nhiều, nên ktra cũng dễ hiểu. Nó hỏi em làm gi, em bảo tao doanh nhân sang đây họp ( phét lác tí
) nó đổi giọng ok sir ngay, hỏi có dùng drug không? Uống rượu không? cuối cùng nó hỏi sir có cầm tiền mặt không cần kiểm tra vì có người nước ngoài hay tiêu đô giả, mình tin tưởng móc hết tiền trong túi, đt 8800 saphia cho nó xem, no thấy toàn đôla Mỹ hôn đánh chút 1 cái vào mớ tiền nói thank God rồi quay sang hỏi ông anh đi cùng có cầm tiền không, ông đó không biết ELish nên e phải dịch hộ nó cứ hỏi liến thoắng làm mình bị động tay nó thì đếm tiền xoèn xoẹt, 2 thằng kia thì mỉm cười rất độ lượng và bảo đừng sợ, chỉ là kiểm tra bthuong, sau đó nó đưa trả lại tiền hộ chiếu đthoai và lại còn dặn đi cẩn thận vì nhiều cướp giật lắm và chúng nó lên xe lao vút đi, đang cảm kich nhưng bỗng dưng thấy ngờ ngợ điều gì đó, kiểm tra lại thì ôi thôi, nó đã xơi của mình mất 4 trăm $.
Kể thì dài dòng nhưng sự việc chỉ xảy ra trong vòng mấy phút. Cũng là bài học kinh nghiệm quý báu. Và ngẫm lại vẫn còn may,chúng nó mà lấy hết tiền và hộ chiếu thì chỉ đi ăn mày.
Đúng là ở đâu cũng có kẻ xấu người tốt