fireworkswu
Phượt thủ
Tụi mình đã về. Vụ đổi tiền cuối cùng lại rất dễ dàng. Đúng như các bạn nói, bây giờ vào ngân hàng đổi vừa yên tâm vừa được tỷ giá cao hơn. Cũng không lo nếu đến Yangon vào tối muộn, vì ngay trong sân bay (chưa ra khỏi cổng kiểm soát an ninh nhé) có quầy đổi tiền của Foreign Trade Bank vẫn làm việc muộn, trong khi quầy của KBZ ở bên ngoài đã đóng cửa. Nhưng tất nhiên đổi ở KBZ thì được tỷ giá cao hơn chút xíu Bây giờ tiền Miến đã có mệnh giá 5000 nên đổi ra cũng đỡ nặng túi
Như bạn Ngoc ở trên đã nói, tùy nơi mà chi trả bằng usd hay kyats thì lợi hơn. Như bọn tớ thấy, thì khách sạn thường lấy tỷ giá thấp hơn, còn vé tham quan luôn luôn áp tỷ giá rất cao (Nhà nước mà ) Những khoản nhỏ nhỏ như ăn uống, taxi, bus thì nên trả bằng kyat.
Mình có cảm giác như mặc cả đã thành 1 "nét văn hóa" ở Miến. Gần như ở bất cứ ở đâu bạn cũng có thể mặc cả, từ khu chợ bình dân báo giá bằng miệng cho đến những cửa hàng sang trọng có niêm yết giá đàng hoàng. Mà mặc cả thoái mái và cực kỳ vui vẻ nhé, ko sợ bị lườm nguýt như ở Việt Nam đâu. Bạn tớ vào 1 shop trang sức đá quý ở Mandalay, thích 1 chiếc nhẫn nạm viên đá màu trắng mà tớ chả biết là saphia trắng hay kim cương hay gì gì đó, shop niêm yết giá 1100$ mà sau 1 hồi mặc cả, bạn tớ bạo miệng trả vui 400$ còn họ chốt 450$, nhưng bạn tớ phải chào nhanh ra về vì sợ họ đồng ý bán giá 400$ thì mất cả đống tiền Mua bán mặc cả ở Miến vui như vậy đó!
Còn vụ Golden Rock, hòn đá vàng chẳng làm tớ ấn tượng bằng 2 lượt lên xuống núi trên thùng xe tải như "tàu lượn siêu tốc" trong công viên , bằng buổi tối lang thang tìm nơi nghỉ trong màn mưa sương dày đặc mà ko một mảy may lo ngại, bằng buổi sớm trong lành trên núi với biển mây bồng bềnh... Và hơn tất cả là "tình thương mến thương" của người Miến, với bác tài xế taxi kiêm hướng dẫn du lịch tận tình cho bọn tớ suốt chặng đường từ Yangon đến Golden Rock qua Bago, với những hành khách là dân bản địa trên cùng chuyến xe tải đã hỗ trợ "che giấu" cho bọn tớ - người nước ngoài - được ngồi trên xe đi lên tận đỉnh núi trong chiều muộn...
Nhưng nhìn thấy hòn đá vàng, với những người tín ngưỡng, lại có thể là "cõi niết bàn" (như nguyên văn lời 1 người Việt trong 1 đoàn khách Việt đi tour cùng sư mà tớ gặp dưới chân hòn đá). Ko dám bình luận gì thêm nhé
Như bạn Ngoc ở trên đã nói, tùy nơi mà chi trả bằng usd hay kyats thì lợi hơn. Như bọn tớ thấy, thì khách sạn thường lấy tỷ giá thấp hơn, còn vé tham quan luôn luôn áp tỷ giá rất cao (Nhà nước mà ) Những khoản nhỏ nhỏ như ăn uống, taxi, bus thì nên trả bằng kyat.
Mình có cảm giác như mặc cả đã thành 1 "nét văn hóa" ở Miến. Gần như ở bất cứ ở đâu bạn cũng có thể mặc cả, từ khu chợ bình dân báo giá bằng miệng cho đến những cửa hàng sang trọng có niêm yết giá đàng hoàng. Mà mặc cả thoái mái và cực kỳ vui vẻ nhé, ko sợ bị lườm nguýt như ở Việt Nam đâu. Bạn tớ vào 1 shop trang sức đá quý ở Mandalay, thích 1 chiếc nhẫn nạm viên đá màu trắng mà tớ chả biết là saphia trắng hay kim cương hay gì gì đó, shop niêm yết giá 1100$ mà sau 1 hồi mặc cả, bạn tớ bạo miệng trả vui 400$ còn họ chốt 450$, nhưng bạn tớ phải chào nhanh ra về vì sợ họ đồng ý bán giá 400$ thì mất cả đống tiền Mua bán mặc cả ở Miến vui như vậy đó!
Còn vụ Golden Rock, hòn đá vàng chẳng làm tớ ấn tượng bằng 2 lượt lên xuống núi trên thùng xe tải như "tàu lượn siêu tốc" trong công viên , bằng buổi tối lang thang tìm nơi nghỉ trong màn mưa sương dày đặc mà ko một mảy may lo ngại, bằng buổi sớm trong lành trên núi với biển mây bồng bềnh... Và hơn tất cả là "tình thương mến thương" của người Miến, với bác tài xế taxi kiêm hướng dẫn du lịch tận tình cho bọn tớ suốt chặng đường từ Yangon đến Golden Rock qua Bago, với những hành khách là dân bản địa trên cùng chuyến xe tải đã hỗ trợ "che giấu" cho bọn tớ - người nước ngoài - được ngồi trên xe đi lên tận đỉnh núi trong chiều muộn...
Nhưng nhìn thấy hòn đá vàng, với những người tín ngưỡng, lại có thể là "cõi niết bàn" (như nguyên văn lời 1 người Việt trong 1 đoàn khách Việt đi tour cùng sư mà tớ gặp dưới chân hòn đá). Ko dám bình luận gì thêm nhé