What's new

[Chia sẻ] Tự nhiên đi lạc sang Lào - Tham quan thì ít, phóng lao thì nhiều

Khi những chiếc lá cuối cùng trên những hàng cây rơi xuống đất, tiết trời Hà Nội trở nên se lạnh. Những thiếu nữ Hà thành không còn hững hờ mặc cái áo hai dây như sắp rơi xuống đất bất kỳ lúc nào nữa, mà thay vào đó những bộ đồ kín đáo hơn (không thì chết cmn vì rét) nhưng không kém phần gợi cảm....

Trên một con phố nhỏ, mấy thằng "Gần hết tuổi trẻ, vẫn khoẻ như vâm" mà dân tình bây giờ hay gọi là già gân, ngồi nhâm nhi chén rượu nhìn ra ngoài tiết trời cuối thu mà buồn đến nẫu ruột.
Một thằng trong nhóm lên tiếng nói "Các ông này, lâu không chạy đi đâu cuồng cẳng quá". "Đúng rồi!" mấy thằng còn lại lên tiếng. Nhưng chạy đi đâu bây giờ: Tây bắc, đi rồi. Đông bắc, cũng đã đi, miền trung: vừa mới về..... Mà cả bọn không muốn chạy lại đường cũ. Bọn này tuy già nhưng lại chỉ thích cái mới. Bố khỉ, như thế người ta gọi là già hư đúng không các bác?

Một thằng nảy ra sáng kiến: "Hay là chúng ta đi cmn nước ngoài" "Wow! Good idea!" Quá ngon Cả bọn hào hứng hẳn lên "Này, đem cmn xe sang Apl chạy cho nó máu". "Không tao thích chạy ở Salar de Uyuni cơ". "Dek vào, tao muốn sang Mông cổ chạy...." Thế là cãi nhau um tý tỏi, không thằng nào chịu thằng nào.

Sau khi nâng lên đặt xuống vài ly rượu, mồi cũng đã cạn, một thằng trong bọn sau khi cầm tờ báo Nhân dân lên chùi mép vô tình liếc thấy dòng chữ gì đó bèn nói "Các ông ích kỷ bỏ mẹ, toàn nghĩ cho mình, dek biết nghĩ cho dân tộc, quốc gia gì cả. Đợt vừa rồi đồng chí Bun-nhăng Vo-la-chít Tổng bí thư kiêm chủ tịch nước Lào vừa sang thăm hữu nghị chính thức nước ta. Nay chúng ta chạy xe sang Lào để đáp lễ và thắt chặt tình anh em giữa hai nước"
Ơ đúng cmnr! phải sang thăm lại nhân dân Lào anh em chứ nhể. Thế là sau khi hết hai chai Single malt Made in Hà tây mấy thằng ra cái nghị quyết là Đi Lào
 
Last edited:
Do đêm trước thức quá khuya và uống quá nhiều. Cơ thể em bắt đầu mệt mỏi rã rời cộng với buồn ngủ nên không chạy nhanh được. Chạy được khoảng 70km nữa kiếm bãi đất trống bọn em phi vào đó nghỉ ngơi một chút. Tranh thủ ăn vặt, uống sữa, bò húc.... rồi tiếp tục lên đường
Từ Luang Prabang hôm nay bọn em xuất phát theo đường 13, đến ngã ba Phou Khoun rẽ trái đi đường 7 về Phonsavan - Thủ phủ của tình Xiêng Khoảng. Tổng quãng đường hôm nay chạy cũng không nhiều chỉ vào chưa đến 300km. Nhưng mục tiêu của em là có mặt tại cánh đồng Chum lúc 15h nên cũng phải tương đối khẩn trương







 
Từ Luang Prabang chạy về Phou Khoun chủ yếu là đổ đèo, nhưng hôm nay thời tiết hơi ẩm nên đường trơn ướt. Thi thoảng lại có đoạn đường làm nên bùn đất. Mà từ hôm gặp cảnh bùn đất ở Nam Soi bọn em bị chứng sợ bùn đất các bác ạ. Nhìn thấy bùn đất là kinh lắm và đến tận bây giờ về VN rồi cũng vẫn sợ bùn. Chính vì thế nên tốc độ đoạn này không đẩy cao được






 
Đang lúc đổ đèo bọn em gặp một vụ tai nạn các bác ạ. Một xe tải đấu đầu với xe khách đi ngược chiều lúc qua đoạn cua. Nhìn có vẻ cũng không nặng lắm nên em đoán chắc người không sao. Vụ tai nạn này thì xe máy bọn em cũng đứng lại, nhưng các đồng chí Lào rất tận tình chỉ đường cho đi lách qua được. Nhưng ô tô thì bị tắc một đoạn dài. Và ô tô hậu cần bọn em cũng nằm trong tình cảnh đó


 
Nhưng mà làm sao tách khỏi xe hậu cần được. Tách khỏi thằng cầm tiền, cầm thức ăn có mà chết đói. Em có kinh nghiệm rồi, đi đâu cũng phải kè kè thằng cầm tiền chứ không thì vỡ cmn mồm :)) Nên chạy một lúc thấy có chiếc cầu này cảnh đẹp anh em lại dừng lại đợi ô tô






 
Biết là đợi ô tô sẽ mất thời gian khá lâu nên một quyết định nhanh chóng được đưa ra đó là "Ông nào đi ỉa đái gì thì đi luôn đi, cấm xin phép dừng lại giữa đường vì chuyện này" Nói thật với các bác đi với bọn này nó khổ thế đấy. Ngày xưa có đi bộ đội chắc chỉ ăn đúng giờ chứ bây giờ lại còn món ỉa đúng giờ chắc là có 1 không 2 trên thế giới. Thế nên từ "ỉa non đái ép" mới thấy nó khổ như thế nào




Ấy nhưng cu này chẳng thèm ỉa đái gì hết, cậu này tuổi rồng (SN 88 thì phải) nhưng rồng trên trời thì cần có mây để uốn lượn, cậu này thì cần mỗi "ghi" (Gigabyte) để lai trym với bạn gái ở nhà. Anh em vẫn bảo "Thằng này không ăn cũng được, không uống cũng được, nhưng ko có ghi chắc nó chết" Mà đúng thật, trong lúc ông nào ông ấy đỏ mặt ra vì rặn ỉa thì cu này cứ cầm cái điện thoại lai trym, đến từng anh em lai trym một. Làm cho các anh em ngượng quá lại phải nhanh nhanh ỉa cho xong không bạn gái nó nhìn thấy thì xấu hổ chết :))




 
Khoảng 30' sau xe ô tô cũng tới nơi. Bọn em cho ô tô đi trước đến ngã 3 Phou Khoun mua đồ ăn và xe máy sẽ chạy trước rồi sẽ dừng lại đợi ô tô đến và cùng ăn trên đường. Do xe máy chạy một lúc lại phải nghỉ còn ô tô có thể chạy dài hơn không cần nghỉ. Và như thế là một sắp xếp hợp lý

Từ ngã 3 Phou Khoun chạy về Phonsavan đường đẹp hơn, phẳng hơn nên chúng tôi chạy được tốc độ cao hơn, nhưng trên đường thấy dân tình đeo súng AK đi lại nhìn rất kinh. Biết đâu lại thằng nào nó say rượu ngứa tay lại pằng pằng cho một phát thì bỏ mẹ







 
Dân Lào như em đã nói chạy khá hiền lành. Khi thấy tín hiệu xin vượt nếu có thể họ nép vào cho vượt ngay. Mấy ông chạy láo y như rằng là xe Vietnam sang





Dân tình vùng này có vẻ cũng giầu hơn vùng thượng Lào.


 
Chọn một chỗ đất rộng bọn em trải bạt ra ăn trưa. Và mỗi một thằng được một xâu thịt nướng, vài miếng thịt gà luộc cùng với nắm xôi. Đấy đi với bọn em ăn uống kham khổ thế đấy các bác ạ. Thế nên sau này có thằng nào đi PKL nó rủ các bác đi phượt cùng thì nên cảnh giác nhé :))

















 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,681
Bài viết
1,171,069
Members
192,339
Latest member
Buyoldgmailaccounas
Back
Top