What's new

[Chia sẻ] Tự nhiên đi lạc sang Lào - Tham quan thì ít, phóng lao thì nhiều

Khi những chiếc lá cuối cùng trên những hàng cây rơi xuống đất, tiết trời Hà Nội trở nên se lạnh. Những thiếu nữ Hà thành không còn hững hờ mặc cái áo hai dây như sắp rơi xuống đất bất kỳ lúc nào nữa, mà thay vào đó những bộ đồ kín đáo hơn (không thì chết cmn vì rét) nhưng không kém phần gợi cảm....

Trên một con phố nhỏ, mấy thằng "Gần hết tuổi trẻ, vẫn khoẻ như vâm" mà dân tình bây giờ hay gọi là già gân, ngồi nhâm nhi chén rượu nhìn ra ngoài tiết trời cuối thu mà buồn đến nẫu ruột.
Một thằng trong nhóm lên tiếng nói "Các ông này, lâu không chạy đi đâu cuồng cẳng quá". "Đúng rồi!" mấy thằng còn lại lên tiếng. Nhưng chạy đi đâu bây giờ: Tây bắc, đi rồi. Đông bắc, cũng đã đi, miền trung: vừa mới về..... Mà cả bọn không muốn chạy lại đường cũ. Bọn này tuy già nhưng lại chỉ thích cái mới. Bố khỉ, như thế người ta gọi là già hư đúng không các bác?

Một thằng nảy ra sáng kiến: "Hay là chúng ta đi cmn nước ngoài" "Wow! Good idea!" Quá ngon Cả bọn hào hứng hẳn lên "Này, đem cmn xe sang Apl chạy cho nó máu". "Không tao thích chạy ở Salar de Uyuni cơ". "Dek vào, tao muốn sang Mông cổ chạy...." Thế là cãi nhau um tý tỏi, không thằng nào chịu thằng nào.

Sau khi nâng lên đặt xuống vài ly rượu, mồi cũng đã cạn, một thằng trong bọn sau khi cầm tờ báo Nhân dân lên chùi mép vô tình liếc thấy dòng chữ gì đó bèn nói "Các ông ích kỷ bỏ mẹ, toàn nghĩ cho mình, dek biết nghĩ cho dân tộc, quốc gia gì cả. Đợt vừa rồi đồng chí Bun-nhăng Vo-la-chít Tổng bí thư kiêm chủ tịch nước Lào vừa sang thăm hữu nghị chính thức nước ta. Nay chúng ta chạy xe sang Lào để đáp lễ và thắt chặt tình anh em giữa hai nước"
Ơ đúng cmnr! phải sang thăm lại nhân dân Lào anh em chứ nhể. Thế là sau khi hết hai chai Single malt Made in Hà tây mấy thằng ra cái nghị quyết là Đi Lào
 
Last edited:
Mọi công tác chuẩn bị đã xong. Đến ngày bọn em khởi hành. Như thường lệ ai cũng đến đúng giờ vì sợ phạt. Nhưng đợi mãi ko thấy ô tô hậu cần đâu hoá ra do tắc đường. Nhưng luật là luật, no reason và đương nhiên bị phạt 500K và tự đuổi theo đoàn

Anh em xếp xe sẵn để chuẩn bị lên đường










 
Ấy thế nhưng phải chụp ảnh sống ảo cái. Bọn này tuy già nhưng các cháu 9x bây giờ phải gọi bằng cụ về món sống ảo. Cũng DAB, tạo dáng các kiểu










 
Khổ thân cu em này, chắc dạo này nhậu nhẹt nhiều nên thuế má không đầy đủ. Thế là cơ quan cấp visa không cấp cho. Đành ngậm ngùi tiễn anh em đến cửa khẩu rồi quay về











 
Đúng 16h10' bọn em xuất phát đi về hướng đại lộ Thăng long - Xuân mai rồi rẽ vào đường Hồ Chí Minh chạy thẳng tới Ngọc lặc. Dự kiến tối nay sẽ ngủ ở Khách sạn Sông mã tại thị trấn Quan sơn. KS Sông mã đã đặt trước với giá 250K/ phòng 2 người.
Chạy theo Đại lộ Thăng long, đến đoạn vào chùa Thầy bọn em rẽ đi đường tắt. Đi thêm một chút nữa là tới Xuân Mai.
Trời hơm xuất phát có mưa nhỏ, đường trơn nên tốc độ của cả đoàn không được cao lắm. Nhưng khi cách chợ Bến khoảng 8km thì xảy ra sự cố đầu tiên. Con BMW bị thủng lốp. May mà đã chuẩn bị sẵn đồ vá lốp trên xe. Chỉ khoảng 15' cho việc vá dùi.Lúc này mới nghĩ quyết định bắt tất cả mọi xe phải chuyển sang lốp không săm thật sáng suốt. Chứ lốp có săm mà ra được cái lốp của mấy con xe PKL này cũng mất cả tiếng thì sẽ chậm kế hoạch






 
Vá săm xong thì trời cũng đã xẩm tối. Bọn em bắt buộc phải xếp lại đội hình. Cứ 1 ông đèn sáng kèm một ông đèn tối. Nhưng vì lúc gà lên chuồng nhập nhoạng mà trong nhóm em có một số người bị cận nên tốc độ không thể nhanh được.
Bù lại đường mòn HCM lúc này khá vắng nên cũng không có mấy nguy hiểm xảy ra. Đi qua đoạn Cúc phương thì gặp xe tải chạy ngược chiều bị lật. Các phương tiện cứu hộ đang chặn đường lại để cẩu lên. Bọn em cũng dừng lại chờ đợi đường hoàng. Tự nhiên nghe mấy người cứu hộ nói với nhau: "Tây đấy, thôi cứ tạm dẹp ra cho họ đi qua đã" Và một anh cứu hộ lên chỉ đường cho chúng em đi qua. Lúc đi qua còn chào Hello vui lắm
Khổ bọn em đi mấy cái xe to nên các anh ấy nhầm là tây. Mà người Việt mình có những đức tính rất hay, đối với nhau thì chẳng ra gì, nhưng đa phần đối với khách nước ngoài thì rất lịch sự. Đó cũng là cái tốt, nhưng làm cho bọn em lại cảm thấy hơi buồn

Chạy đến Cẩm thuỷ, cả bọn chỉ định vào nghỉ uống nước. Nhưng có một số mem kêu đói và yêu cầu cô chủ quán cafe mua mỳ tôm về úp và mua xúc xích về rán cho chúng nó ăn. Một thằng trong bọn rỉ tai em: "Này anh cafe mà đèn mờ giữa quốc lộ như thế này là bọn này nó bán cả bưởi đấy" Em không tin, thằng này ra gạ mua bưởi và suýt nữa thì mua được thật, nếu như không có anh em can ngăn :))

Ăn uống xong, ô tô hậu cần cũng vừa tới nơi. Bọn em lại xếp lại đội hình và xuất phát. Truóc khi đi không quên hỏi đường anh bảo vệ quán cafe







 
Hỏi anh bảo vệ đi đường QL 217 này lên Quan sơn đường có xấu không. Anh ta nói "Đường xấu lắm, các anh đi đến Ngọc Lặc, rẽ phải đi vào QL 15 dễ đi hơn"
Một phần vì tin lời người dân địa phương, một phần vì Theo kinh nghiệm, các quốc lộ số càng nhỏ thì là trục chính hơn số lớn. Nên em quyết định đi đến Ngọc Lặc mới rẽ theo QL15 đi vào. Và đó là một quyết định sai lầm vì đường cực khó đi và xấu

Chỉ được một đoạn khoảng 20km từ chỗ rẽ vào là mặt đường còn tạm gọi là khá. Còn lại bọn em bắt đầu đi vào con đường nhỏ, trơn và bùn đổ đầy đường. Còn đèo dốc nữa nên khá nguy hiểm










 
Bọn em lò dò đi khoảng 50km đường như thế này trong vòng khoảng gần 2h. Chạy theo đoàn nó cũng có cái hay, người nọ hỗ trợ người kia, dìu nhau đi qua khó khăn. Và sau này khi gặp khó khăn trên đất bạn, bọn em mới thấy tình đồng đội thật quý giá

Trên đường đi vừa đi bọn em vừa chém gió (qua bộ đàm) cho đỡ buồn nhủ và quên đi cái cảm giác mệt, lạnh do nước mưa ngấm vào. Thôi thì đủ thứ chuyện, từ thằng mua bộ áo mưa bị ngấm chửi con bé bán hàng cho nó, nhìn thì mặt xinh, mông to nhưng đạo đức tồi. Cho đến chuyện anh Vũ Alu gì đó bị bắt....

Chạy đến gần 9h bọn em cũng ra được tới đường QL217, mặt đường phẳng lỳ, ô tô đi lại tới tấp. Thằng nào thằng đấy kêu lên "Sống rồi!" Có lẽ không niềm vui nào bằng niềm vui khi nhìn thấy ánh sáng cuối đường hầm phải không các bác







 
Bọn em về tới Khách sạn Sông mã ở thị trấn Quan Sơn lúc 9h30'. Do sợ lúc đến không còn đồ ăn nên đã cẩn thận nhờ khách sạn đặt ăn cho trước. Đến nơi cậu lễ tân lấy xe máy dẫn chúng em ra thẳng nhà hàng (em quên mất tên, chỉ nhớ đi gần hết thị trấn về hướng Na mèo nó bên tay trái có cái cây khá to trước cửa).
Bọn em đặt suất 200k/ người nên có khá đầy đủ. Cầy, gà, cá, bò.... nói chung là thừa thãi. Cả bọn đánh chén một bữa no nê và thi nhau chém gió. Làm cho khách ở các bàn khác bỏ đi hết. Nhục nỗi mấy thằng chơi PKL toàn ăn to nói lớn, nhiều lúc cũng muốn nhẹ nhàng nhưng cái động cơ xe nó kêu to nên cứ phải hét lên để nói chuyện với nhau, dần thành quen các bác ạ.






 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,675
Bài viết
1,135,084
Members
192,368
Latest member
8kbetmotorcycles
Back
Top