What's new

[Chia sẻ] Venezuela rất xa

Mình đọc trên phượt hình như chưa có bài viết nào về Venezuela cả? Vì vậy mạn phép Mod và các bác cao thủ phượt cho mình chia sẻ bài viết này để diễn đàn phượt thêm phong phú.


Dự định đi Venezuela của tôi thực sự bắt đầu từ 5 năm về trước. Khi đó trong ý tưởng về một hành trình theo chân Che Guevara chắc chắn là phải có Venezuela. Mất 5 năm để biến ý tưởng thành hiện thực. Và khi viết những dòng này, tôi đã rời xa Venezuela, vòng vèo qua Bắc Âu và về đến Việt Nam được một tuần. Câu chuyện không dài dòng nhưng phải bắt đầu thế này:

Lịch trình và visa:

Chuyến đi được hoạch định là đi qua 05 quốc gia theo thứ tự là Brazil, Argentina, Chile, Venezuela và Cuba nên để đến được Caracas tôi phải book một chặng bay từ thủ đô Santiago của Chile. Hãng hàng không quen thuộc nhất Nam Mỹ có tên ngắn gọn LAN sẽ là sự lựa chọn hàng đầu. Ở Nam Mỹ có LAN của rất nhiều nước và tôi bay chuyến của quốc gia điểm xuất phát là LAN Chile. Chuyến bay yêu cầu transit qua thủ đô Lima của Peru 1h30’ trong toàn bộ hành trình kéo dài đến gần 10h.

attachment.php

(Máy bay của hãng hàng không quen thuộc nhất Nam Mỹ - LAN)

Vấn đề visa của Venezuela đối với khách du lịch tự do mang quốc tịch Việt Nam sử dụng hộ chiếu phổ thông cũng không hề đơn giản. Tôi và hai người bạn phải liên hệ với Đại sứ quán Venezuela ở Hà Nội từ khá sớm. Hồ sơ yêu cầu khá kỹ như tiêu chuẩn visa Schengen ngoài ra còn cộng thêm việc photo sổ đỏ nhà đất đứng tên mình sở hữu là từ thủa cha sinh mẹ đẻ tôi chưa gặp bao giờ. Không biết có phải vì do thấy mấy cuốn passport của chúng tôi khá ‘nặng ký’ với visa nhiều nước Vip hay không mà khi đã ok các bạn Venezuela cấp luôn cho visa 1 năm nhiều lần. Tôi để ý chi tiết thì theo số thứ tự được cấp từ đầu năm 2013 của Đại sứ quán Venezuela tại Việt Nam cho đến thời điểm tôi có visa ( cuối tháng 4.2013), con số của tôi chỉ là…35.

Có vé máy bay, có visa…thế là tôi và hai người bạn biết mình có thể đến được Caracas, đến được đất nước cường quốc dầu mỏ Venezuela luôn là hình ảnh tiêu biểu của phe cánh tả Mỹ la tinh trong nhiều năm gần đây. Và thực sự những gì tôi chứng kiến là….

( Còn tiếp)

6.2013

BGI
 
Last edited:
Bác BGI ra đảo bằng máy bay còn mình ra đảo bằng phà, cũng khá nhanh, chỉ vài tiếng đồng hồ. Phà ở đây là loại phà vượt biển, lớn và chạy rất êm, thoáng mát và sạch sẽ. Ấn tượng đầu tiên khi đến Venezuela là ở đây có quá nhiều lính mà cảnh sát thì ít khi gặp. Đến Margarita cũng vậy, bước lên bờ là gặp một trạm kiểm soát giống như kiểu biên phòng Việt Nam. Khi đến đảo không bị kiểm tra gì nhưng khi rời đảo thì xe ô tô thường bị lục soát vì hàng hóa trên đảo miễn thuế nên rất rẻ, dân Venezuela ra đảo mua về rất nhiều.

Đất rộng người thưa, xăng dầu rẻ, giáo dục miễn phí đến hết đại học (cũng đóng học phí nhưng mang tínhh tượng trưng là chính, một năm đại học chưa bằng một bữa ăn tối). Dân giàu thì thật là giàu, nghèo thì cũng nhiều. Nhà cửa, đường sá, xe cộ nói chung là hiện đại không kém gì Texas. Không hiểu sao hàng hóa tiêu dùng lại khá đắt đỏ và đôi khi khan hiếm. Quần áo, giày dép chủ yếu từ Việt Nam và Trung Quốc và các nước xung quanh. Khác với Mỹ, ở đây vắng bóng người Việt và mình thường bị nhầm với người Trung Quốc. Tuy nhiên đã có lần tìm được bánh tráng (ghi chữ Bánh Tráng đàng hoàng), mặc dù là sản xuất tại Mỹ.

04112011237.jpg
 
Last edited:
Đồ ăn ở Venezuela khá ngon, theo khẩu vị của người ăn được đồ Tây như mình. Nói chung nếu chịu khó nấu nướng tại nhà như ở Việt Nam thì một tháng chỉ tốn 2-3 trăm USD tiền ăn uống. Ăn ngoài thì khá mắc (khi so sánh với cái hầu bao eo hẹp của mình) - khoảng 20-30 USD/bữa, dĩ nhiên là tương đối thịnh soạn, có tí bia bọt. Bữa sáng ở đây có hai món mình thích ăn: đậu đỏ nấu và bánh ngô. Cơm gạo cũng có nhưng không ngon, loại ngon ngon thì đắt gấp nhiều lần. Bia nội địa uống ngon, rẻ. Thịt bò ngon cực, làm beefsteak thì khỏi chê. Wet market cũng có, bán cả gà sống, thích con nào thì chỉ con đó. Cá mú các loại mình mua ngay chỗ họp chợ, tươi roi rói.

03112011223.jpg
 
Last edited:
Bơm nước...à quên...bonus...phong cảnh đất nước Venezuela tươi đẹp:

IMG_0622.JPG


Buổi sáng bên hồ Maracaibo - xa xa là cầu General Rafael Urdaneta
 
Cách đây khoảng 7 năm vn bắt đầu hợp tác mạnh với bên nam mỹ nói chung và venezuela nói riêng. Dầu khí vn triển khai dự án bên này từ 2006 rồi. Quen mấy anh PVEP dưới Maracaibo và Puerto Ordar
 
Khi đến đảo không bị kiểm tra gì nhưng khi rời đảo thì xe ô tô thường bị lục soát vì hàng hóa trên đảo miễn thuế nên rất rẻ, dân Venezuela ra đảo mua về rất nhiều.

Đất rộng người thưa, xăng dầu rẻ, giáo dục miễn phí đến hết đại học (cũng đóng học phí nhưng mang tínhh tượng trưng là chính, một năm đại học chưa bằng một bữa ăn tối). Dân giàu thì thật là giàu, nghèo thì cũng nhiều. Nhà cửa, đường sá, xe cộ nói chung là hiện đại không kém gì Texas. Không hiểu sao hàng hóa tiêu dùng lại khá đắt đỏ và đôi khi khan hiếm. Quần áo, giày dép chủ yếu từ Việt Nam và Trung Quốc và các nước xung quanh. Khác với Mỹ, ở đây vắng bóng người Việt và mình thường bị nhầm với người Trung Quốc. Tuy nhiên đã có lần tìm được bánh tráng (ghi chữ Bánh Tráng đàng hoàng), mặc dù là sản xuất tại Mỹ.

04112011237.jpg
Người việt mới vào khu vực này từ khoảng 7 năm nay thôi bác ạ (dân trong nước mình sang làm ăn ít lắm, phần lớn toàn cán bộ tiêu biểu là bên PVEP với viện con giống cây trồng, dân 75 qua Mỹ với Âu chứ họ không vào đây đâu) còn tq thì nó vào đây từ hơn 10 năm nay rồi, chưa tới mức đông thành phố tàu như nhiều nước âu mỹ nhưng cũng đủ để hợp thành 1 xã. tôi nhớ mấy lần qua CDG thì chuyến airfrance nào từ nam mỹ về châu Âu đều có ít nhất 20% hành khách là dân tàu.
Hàng nông sản, xăng dầu ở vene được trợ giá rất nhiều nên rẻ. 1usd có thể mua được ít nhất 60l xăng A92 tùy vùng. Nhớ không nhầm thì báo người ta ước tính dân venezuela được "cho không" 100000 thùng dầu/ngày. Tuy nhiên nhiều mặt hàng thức ăn như đồ hộp, thịt, cá hay may mặc thì phải nhập khẩu, khoảng 40% lượng nhu yếu phẩm là phải nhập và giá thì rất đắt.
 
Đến Venezuela mà không đi Salto Angel (http://en.wikipedia.org/wiki/Angel_Falls) là một thiệt thòi lớn. Đây là thác nước cao nhất thế giới, chảy từ một tepui. Tepui là một cấu trúc địa chất đặc trưng ở đây: núi có đỉnh bằng phẳng, diện tích đỉnh núi rất lớn, có thể lên đến hàng trăm km vuông. Thác nằm trong rừng sâu của vườn quốc gia Canaima. Đường đi không quá khó nhưng di chuyển nhiều bằng cả máy bay, ô-tô, thuyền và đi bộ. Cảnh dọc đường rất đẹp, bao la và hùng vĩ. Theo cảm nhận cá nhân thì những cảnh dọc đường còn có giá trị hơn là việc ngắm được thác nước.

2012-04-07-307.jpg

Có rất nhiều tepui như thế này trong khu vực Gran Sabana, nơi có vườn quốc gia Canaima.
 
Đoạn đi bộ trên bình nguyên khá dài, chạy dọc theo sông, bằng phẳng nên dễ đi. Thực vật ở đây thưa thớt, không có nhiều cây lớn, chủ yếu là cỏ dại với nhiều kênh cạn chạy dài bên bờ sông (chắc đầy nước vào mùa mưa) tạo thành đường đi. Trời tuy nóng nhưng không khí rất thoáng đãng, dễ chịu. Đi cách sông khá xa vẫn có thể nghe tiếng nước chảy ù ù như cối xay.

2012-04-07-333.jpg
 
Để đến được đây, phải bắt máy bay loại nhỏ đến sân bay Canaima vì phi đạo ở đây khá ngắn.

IMG_0195.JPG


Ngoài salto angel ở đây còn có salto el sapo (hay thác con cóc) khá hùng vĩ nhưng không có chiều cao như cái thác quá nổi tiếng kia. "Con cóc" nhìn từ trên cao:

IMG_0206.JPG


và cận cảnh:

2012-04-06-280.jpg


Khu trại nghỉ chân nằm cạnh bên sân bay, toàn đường đất đỏ, nhìn ra hướng thác "con cóc".

IMG_0216.JPG
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,319
Bài viết
1,175,191
Members
192,043
Latest member
sugarrushonline
Back
Top