Re: Visa vào Mỹ
Cái gì đạt rồi thì luôn là dễ dàng thôi bạn, mình thích văn của bạn nhưng Visa Mỹ là vừa dễ vừa khó, ko có Quy luật mà thôi.
Bạn đọc từ đầu đến giờ mà xem, hầu hết là đậu là lên share, còn ko đậu thường tẩm ngẩm tầm ngầm nghiên cứu thêm....
Như mình vụ xin Visa cũng không khó, nhưng khi renew lại trục trặc điên cái đầu 3 ngày ko có cái giấy đóng tiền HSBC, liên lạc tổng đài thì mới được.... trong khi bạn mình làm c ái rẹt xong luôn.......
Visa đi Mỹ chỉ có thể nói là may mắn, chứ không hề dễ nhen bạn.
Mình vừa phỏng vấn và may mắn được cấp visa nên muốn chia sẻ với mọi người, tự tin là cửa nào cũng qua được hết.
Mình gửi xe bên Mạc Đĩnh Chi cho đỡ đông đúc, tà tà thả bộ qua Lê Duẩn, ko mang theo gì hết trừ tiền lẻ để gửi xe, điện thoại và tập hồ sơ.
Nói qua là mình có gia đình, con gái còn nhỏ, mình ở nhà ôm con không đi làm. Passport chẳng có gì ngoài một mớ visa châu Á, trừ Nhật với Hàn hixhix, chẳng có gì sáng sủa ngoài niềm tin mãnh liệt là chắc chắn sẽ có visa. Tự tin ngông cuồng đến nỗi dt hư mấy đứa bạn kêu mua mua dt mới đi, mình nói thôi để qua Mỹ mua luôn cho rẻ, để rồi nghe tụi nó kiu chảnh um sùm, nói mày rớt nhiều hơn là đậu đó.
Kệ, mình nghĩ mấy năm nay ôm con đã đời rồi, giờ phải refresh lại bản thân chứ, đi đâu cũng được, miễn thoát khỏi cháo sữa sữa cháo hàng ngày là vui rồi. Suy đi tính lại, Mỹ là nước khá an toàn và tương đối rẻ so với Nhật hay Châu Âu.
Hồ sơ chuẩn bị đầy đủ, toàn bản chính, mình cũng ko đi dịch làm gì. Làm xong sắp xếp vào 1 hồ sơ, trang đầu in thêm nội dung bên trong để dễ kiếm nếu được yêu cầu trình ra. Mình chuẩn bị cẩn thận thế thôi chứ trong bụng luôn tin rằng sẽ không được/bị hỏi.
Xong. Đi lên LSQ xem phỏng vấn thế nào mà lần nào đi ngang cũng thấy mọi người xếp hàng ra vẻ đông vui lắm.
Quá trình xếp hàng, lấy vân tay, lấy số nhanh gọn lẹ, nhân viên làm việc chuyên nghiệp (và thiếu nụ cười).
Cuộc phỏng vấn, hay theo mình đúng ra là cuộc trò chuyện, diễn ra khoảng 5 phút, tuy rằng mình trong vai thụ động nhưng cảm giác rất dễ chịu, thậm chí dễ chịu hơn rất nhiều so với những lần chat chit vô thưởng vô phạt khi mình đi máy bay 1 mình.
- Hi. Good afternoon.
- Em qua Mỹ làm gì? Dạ em đi chơi.
- Em đi theo tour hay là em tự đi? Em đi một mình, em đi thăm bạn em rồi đi NYC với DC.
- Bạn em ở đâu? Dạ bạn em ở Houston.
Typing, rồi cầm passport mình xem kỹ từng trang từ đầu đến cuối, rất là đăm chiêu. Mình thì ngó nghiêng qua ô pv kế bên
- Bạn em bên Mỹ làm gì? Bạn em ko đi làm vì con còn nhỏ.
- Chồng em làm nghề gì? Dạ chồng em .........
- Em dự định đi đâu bên Mỹ? NYC với DC.
- Em có họ hàng bên Mỹ không? Dạ có chú em. (Nói tới đây ko hiểu sao mỉnh cười rõ tươi)
- Chú em ở Cali phải không? Dạ.
- Em có con không? Dạ có, bé 4 tuổi rồi. (Mình lại cười mỉm, nhớ tới cô quỷ nhỏ đang đi học)
- Em đặt 4 ngón tay lên máy. Yay yay thế là được rồi, sao mà dễ dàng thế LOL
- Chúc em đi chơi vui vẻ. Không biết lúc đó mình có cảm ơn không, chỉ nhớ ngoác miệng ra cười rồi gật đầu chào ổng.
Xong. Cầm tờ giấy chúc mừng mà lòng nhẹ tênh, vui ko để đâu cho hết. Ai nói visa Mỹ khó nào? Đút kết lại mình
- Đứng thẳng, nhìn thẳng.
- Trả lời nhẹ nhàng nhưng dứt khoát, và phải trả lời thật nhanh.
- Đây ko phải là cuộc pv mà là cuộc trò chuyện để giúp nv LSQ đi tới quyết định có cấp visa cho mình hay không.
- Đừng thèm suy nghĩ gì nhiều hay tập pv cho mình trước ngày pv. Có sao thì nói vậy.
- Đừng thèm căng thẳng. Tới đâu hay tới đó. Nếu bạn thật sự muốn tới Mỹ chỉ với mục đích du lịch thì tin mình đi, ng pv sẽ ít nhiều cảm nhận được và có được quyết định (đúng) cho bạn.
Cái gì đạt rồi thì luôn là dễ dàng thôi bạn, mình thích văn của bạn nhưng Visa Mỹ là vừa dễ vừa khó, ko có Quy luật mà thôi.
Bạn đọc từ đầu đến giờ mà xem, hầu hết là đậu là lên share, còn ko đậu thường tẩm ngẩm tầm ngầm nghiên cứu thêm....
Như mình vụ xin Visa cũng không khó, nhưng khi renew lại trục trặc điên cái đầu 3 ngày ko có cái giấy đóng tiền HSBC, liên lạc tổng đài thì mới được.... trong khi bạn mình làm c ái rẹt xong luôn.......
Visa đi Mỹ chỉ có thể nói là may mắn, chứ không hề dễ nhen bạn.