What's new

[Chia sẻ] Xuyên Việt bằng xe đạp - 2500km trong 15 ngày (HN - Cà Mau)

jony3453

Phượt thủ
[Day 1] km140 - Thanh Hóa

Ngày đầu tiên trong chuyến hành trình xuyên Việt của chúng tôi khởi đầu khá suôn sẻ.

Xuất phát lúc 6h tại cổng học viện Bưu chính Viễn thông. Tới tiễn chúng tôi có anh Dương - anh họ tôi, gấu của Thắng và em Hoàn. Anh Dương tiễn chúng tôi tới cuối đường 70, sau đó Vê Hai Zê tiễn chúng tôi từ Văn Điển thêm khoảng 10km nữa.

Đoạn đường từ Hà Nội tới Ninh Bình khá nhàn. Đường quốc lộ bằng phẳng và ít xe tải. Tới hơn 9h sáng mà sương trên cánh đồng lúa vẫn chưa tan. Hai bên đường là hai vệ hoa xuyến chi, hoa trinh nữ, lẫn trong đám cỏ là mấy cụm hoa xấu hổ. Tháng 3 hoa xoan nở trắng xóa, hoa gạo nở đỏ rực, lác đác trong tán lá là mấy chú chim chiêm chiếp éo biết có phải chim chiền chiện không. Buổi sáng trôi qua rất êm đềm nếu ko có sự cố làm rơi máy ảnh xuống đường của cháu Thắng. Máy ảnh bị xước hết mặt trước, may là không bị vỡ lens. Xót quá :(( May là em nó vẫn hoạt động tốt.

Tới 11:30am chúng tôi tới thành phố Ninh Bình. Cháu Thắng đòi sang Bái Đính tham quan vì cháu chưa được vãn cảnh ở đó bao giờ. Tôi can cháu nó, bẩu trong đó chẳng có cái vẹo gì đâu, thêm 30km nữa mà bên trong còn ngổn ngang lắm. Cháu nó nghe mình, ăn trưa ở thành phố Ninh Bình. Nghỉ trưa thì đơn giản lắm, chui vào khách sạn Hoa Lư ngủ ngay trên bãi cỏ. Tới 1:30pm chúng tôi xuất phát đi Thanh Hóa.

Quãng đường tới Thanh Hóa khá gian nan. Sao mà tỉnh Thanh Hóa to thế, đi mãi mà không hết từng huyện. Nản nhất là đường dốc dài. Những đoạn đường dốc chừng 5 độ thôi nhưng kéo dài vài km. Gió thổi tạt ngược tạt ngang. Vừa hết con dốc này chưa kịp phù mỏ thở hắt ra thì ơ cái đệch, lù lù trước mắt lại thêm trùng trùng vài con dốc nữa. Đường đang làm nên rất xấu, xe tải chở VLXD chạy ầm ầm cuốn theo bụi tung mù mịt. Quãng đường này khiến tôi cảm nhận rõ rệt ưu thế của xe mountain bike mình đang đi so với xe touring của cháu Thắng. Leo dốc ít tốn sức, còn đi đường bằng thì xe nó đi nhanh mà tốn ít sức hơn.

30km cuối trước khi tới chỗ ngủ là lúc các cơ đã căng cứng không còn cảm thấy nhức bắp đùi nữa. Sau khi bị lạc 2 lần thì chúng tôi đã tìm được nhà người thân của em Loan ở ngã tư Nghĩa Trang. Gia đình đón tiếp chúng tôi nồng hậu và tình cảm. Anh em được tắm rửa mát mẻ, cơm no rượu say rượu chè túy lúy. Sau khi nốc hết mỗi người 2 lít bia thì cháu Thắng đã lăn ra ngủ như chó con. Trước khi đi mình nặng 64kg còn nó 70kg, nhưng mà cứ với tình trạng rượu bia túy lúy thế này thì mục tiêu bé bụng khó thành hiện thực. Dương ơi anh thấy mình có lỗi :((

Ngày đầu tiên có thể gọi là suôn sẻ. Ngoài sự cố làm rơi máy ảnh của cháu Thắng, bù lại chúng tôi nhận được rất nhiều cái vẫy tay khích lệ và những câu chào thân thiện “Hello” từ đồng bào nước Vệ hai bên đường. Thêm nữa là buổi tối được đón tiếp nồng hậu quá làm anh em tôi xúc động chan chứa không cất lên lời.

Sáng maii chúng tôi sẽ xuất phát lúc 6h sáng như thường lệ. Dự kiến 6h tối mai sẽ tới thành phố Vinh.

Thanh Hóa. 11pm 24.03.2013

Thắng đang ngáy đều đều. Tôi đi ngủ.



Xuất phát

tumblr_inline_mk69fkn0A11qz4rgp.jpg



Bữa trưa đầu tiên

tumblr_inline_mk69k5EoDE1qz4rgp.jpg



100km đầu tiên

tumblr_inline_mk69l1I1511qz4rgp.jpg


Hà Nội hẹn gặp lại

tumblr_inline_mk69hiaJNX1qz4rgp.jpg


Hoa gạo nở đỏ rực 2 bên đường

tumblr_inline_mk69gbWlep1qz4rgp.jpg


1680km

tumblr_inline_mk69j1JPDf1qz4rgp.jpg
 
Last edited:
[Day 2] km300. Vinh city.

Ngày thứ 2 của chuyến hành trình bắt đầu từ 5h sáng. Do đêm trước uống quá nhiều bia nên cháu Thắng lăn ra ngủ ko biết trời trăng gì. Giấc ngủ sâu nồng nàn kéo cháu thức dậy từ 3h sáng.

Sáng sớm, cô Hà sang nhà bà Phụng gọi 2 thằng tôi đi ăn sáng. Bánh cuốn Thanh Hóa ngon mà không bị nhanh ngán. Sai lầm đầu tiên của ngày hôm nay là 2 thằng tôi ăn sáng quá sơ sài. Sau khi chia tay gia đình, đạp thêm 30km đã thấy đói phải lôi lương khô ra ăn. Lương khô + C sủi và Revine tỏ ra khá hiệu quả trong việc chống đói và tăng lực :))

Bạn đồng hành đầu tiên là bác Minh - chủ tịch CLB xe đạp Thanh Hóa. Bác đang đi Sầm Sơn thì thấy 2 thằng đạp xe nên chạy lại hỏi thăm và đạp cùng một đoạn. Bác bẩu, sắp tới bác cũng phải đi xuyên Việt một lần. Bravo!

Ngày hôm nay chứng kiến tần suốt đc “Hello” nhiều hơn từ đồng bào 2 bên đường. Ấn tượng nhất là có một cháu nhỏ diện áo đỏ đang ăn cơm cùng bố mẹ trong nhà, thấy chúng tôi đi qua liền lon ton chạy ra cửa vẫy tay chào thân thiện “Hello. Fu*k you!” @_@

Chỉ tiêu của ngày hôm nay là phải đi đc 160km. Sau 80km đầu tiên chúng tôi vào đến Quỳnh Lưu, Nghệ An. Nghỉ lại ăn trưa mà hàng quán bên đường toàn hàng đặc sản thú rừng, tuyệt không thấy quán cơm bình dân. Đói quá đành vào một quán phở sáng, bẩu chị chủ quán xinh xinh làm cho 2 thằng bữa trưa đạm bạc. Gạo thì khô queo, rau thì lèo tèo vài cọng chị hét 100k. Cứ nơi đâu dịch vụ không phát triển thì giá cả các mặt hàng dịch vụ lại đắt đỏ.

Ăn trưa xong tôi định đi luôn. Thắng bẩu, mệt lắm ko quất luôn được đâu. Dương nhắn tin bảo anh phải tìm chổ ngủ trưa đi. Tôi tìm được gần quán cơm một sân vận động ngay gần trạm y tế xã. Dọn ổ nằm ngủ dưới gốc cây cổ thụ may mà không có kiến đó, gió mát rười rượi lòng ta thấy phơi phới ngủ một phát đến 2h chiều luôn T_T. Trộc dậy chuẩn bị đóng gói hành lý lên đường khẩn trương.

Nghệ An đúng là xứ chó ăn đá gà ăn sỏi. 2 bên đường toàn núi đá trơ trọi tuyệt nhiên không thấy bóng râm. Nhà cửa thưa thót dân cư nghèo nàn. Tôi nếu được sinh ra ở đây chắc cũng cằn khô trơ trọi như mảnh đất này, nhưng sao bao người Nghệ An tôi biết đều tốt bụng dễ mến quá.

Đoạn đường từ Quỳnh Lưu tới Vinh đúng là đi bằng niềm tin. Vẫn dốc, vẫn gió lào, vẫn bụi mù mịt và xe tải xe khách chạy ầm ầm bấm còi điên hết cả tai. Sau cả ngày hỏi khắp nơi, cuối cùng cũng tìm được chổ qua đêm. 20km cuối trước khi đến Vinh 2 thằng đếm từng km một. Gió từ biển thổi vào tạt ngang người, vận tốc trung bình chỉ được 15kmh. Chúng tôi vào tới Vinh và tìm được nhà bác Linh Hà lúc 7h tối.

Chúng tôi biết bác Linh Hà qua phuot.vn. Vào lúc 2 thằng tôi vào nhà bác, bác đang trên tàu từ Đà Nẵng ra sau 3 ngày đạp xe vô trong trỏng. Bác gái cùng 2 cô con gái xinh đẹp tiếp chúng tôi. Kể ra mới biết, nhà bác đã từng tiếp rất nhiều chú bé đạp xe xuyên Việt ở qua đêm, có cả người nước ngoài. Sau khi tắm giặt ăn uống no say, chúng tôi dọn đồ chuẩn bị cho 150km ngày mai.

11:40pm. 25.03.2013. Vinh.

tumblr_inline_mk86fyT9Yz1qz4rgp.jpg


Xuất phát. 6h sáng. Chụp ảnh cùng bà Phụng trước cửa nhà. Gia đình đã giúp đỡ chỗ ăn nghỉ cho chúng tôi đêm đầu tiên.

tumblr_inline_mk86j6MDER1qz4rgp.jpg


Cầu Hàm Rồng

tumblr_inline_mk86k4cSXk1qz4rgp.jpg


Bạn đồng hành đầu tiên, bác Minh - chủ tịch CLB xe đạp Thanh Hóa. Ảnh chụp tại ngã ba Sầm Sơn.

tumblr_inline_mk86l4Uj8g1qz4rgp.jpg


Các em nhỏ ở Quỳnh Lưu - Nghệ An

tumblr_inline_mk86m95OrX1qz4rgp.jpg


Trước cửa ngõ TP Vinh. Saigon 1400km
 
[Day3]. km390. Cửa Sót, Hà Tĩnh

Ngày thứ 3 chúng tôi khởi hành khá muộn. Thức dậy lúc 6h sáng, pack đồ mất 30 phút. Xuống nhà chào bác Linh Hà, đc bác vặn lại yên xe cho cháu Thắng. Qua một đêm, giày của tôi bị chó tha gặm nát và Thắng bị thất lạc găng tay. Bác cho đôi găng khác, bác gái rang cơm mời vào ăn sáng. Bác trai hơn 50 tuổi, chủ cửa hàng xe đạp thể thao Linh Hà. Nói chuyện với bác, chúng tôi ngạc nhiên hơn về thành tích chinh chiến trên lưng xe của bác. Trước khi chia tay, bác chia sẻ thêm vài kinh nghiệm, nhất là việc vượt đèo. Bác dặn, ý chí thắng cơ bắp, biết lượng sức mình, cương nhu tùy lúc.

8h xuất phát từ Vinh đi Nam Đàn vào quê Bác. Làng Kim Liên vẫn giữ được nét cổ kính của mảnh đất địa linh nhân kiệt. Lũy tre làng, cánh đồng lúa, bờ đê, ao sen, mái ngói đỏ. Vào quê ngoại Bác trước, chúng tôi gặp bác trông xe ngay cửa khu di tích. Vẫn giữ nét lạc quan yêu đời và khí chất bộ đội cụ Hồ, bác quý 2 thằng tôi lắm, hỏi chụp vài bức hình kỷ niệm và tiễn chúng tôi đi tiếp. Rời khỏi làng đã là 9h30, ra tới ngã tư Nam Đàn – Bến Thủy, chỉ ít phút trước xảy ra một vụ tai nạn thảm khốc. Xe máy Wave đỏ mang biển số bị che khuất đi ngược chiều vòng xuyến giao nhau mới xe tải mang biển kiểm soát tôi quên mất không để ý. Không biết xe nào tông phải xe nào. Vụ tai nạn làm người điều khiển xe máy chết tại chỗ. Chúng tôi đi ngang qua, cầu nguyện cho người xấu số rồi đi tiếp.

Quãng đường gần 60km từ Nam Đàn đi thành phố Hà Tĩnh khá nhàn. Đường đẹp, ít dốc và vận tốc gió ngược chiều không lớn lắm. Vận tốc được giữ ổn định ở mức trung bình 20 – 25kmh. Cầu Bến Thủy mới được dựng song song với cây cầu cũ, bắc qua dòng sông Lam. Chúng tôi bắt đầu tăng tốc từ khi qua cầu, phải đến thành phố Hà Tĩnh cho kịp bữa trưa. Trước khi đi anh Sáng đã dặn khi nào tới thành phố Hà Tĩnh thì gọi cho anh. Trên người chúng tôi không còn tiền mặt do đã thống nhất trước chỉ mang theo 1tr tiền mặt, hết rút tiếp. Nếu không đến kịp trưa thì chỉ còn nước cạp đất mà ăn vì 2 bên quốc lộ lấy đâu ra cây ATM.

12 rưỡi chúng tôi tới nhà anh Sáng. Cháu Thắng xúc động rơi nước mắt khi trước mặt cháu là mâm cơm “đạm bạc” gồm cá thu, thịt bò xào, canh mướp và bia Huda. Trong bữa cơm anh mời 2 thằng ở lại nghỉ chiều nay, tối đạp xuống quê anh cách đó 20km giao lưu với Đoàn thanh niên nhân dịp 26.03. Tôi bị khai trừ khỏi Đoàn từ lâu rồi nhưng vì muốn biết cửa biển Cửa Sót ra làm sao nên đồng ý. Để bù vào 70km của chiều nay, ngày mai chúng tôi phải quất 200km cho kịp hành trình.

Bữa tối lại làm cháu Thắng xúc động hơn nữa (cháu nó dễ mủi lòng và tủi thân lắm). Mâm cơm đạm bạc có mực TƯƠI xào lá lốt, hàu TƯƠI xào giá đỗ, cá ngừ TƯƠI kho mặn, cà muối mắm cá và canh hẹ nấu hàu TƯƠI cùng thùng bia HUDA. Sau khi cơm no rượu say chúng tôi hành quân ra Ủy ban xã dự lễ kỷ niệm ngày thành lập Đoàn. Phải nói là trình độ tổ chức chương trình và chất lượng các tiết mục văn nghệ ở đây tốt hơn hẳn ở dưới xuôi mình. Thấy trên sân khấu có cháu bé hát hay mà tự tin quá, hỏi ra mới biết Quán quân Đồ Rê Mí 2012, Nhật Tân 9 tuổi. I couldn’t believe in my eyes .

Vì mai phải dậy từ 5h sáng để ngắm bình minh trên biển trước khi khởi hành lúc 6h sáng với chặng đường dài 200km, tôi phải ngủ sớm để lấy sức. Dương gọi điện lúc 10h nhắc tôi mai mua kem chống nắng, tôi bảo, ừ, mai anh mua :))

10:39pm. Km 390. Biển Cửa Sót – Hà Tĩnh.

tumblr_inline_mka13sA91M1qz4rgp.jpg


Vào quê Bác

tumblr_inline_mka12ezfVJ1qz4rgp.jpg


Nhà sàn Bác Hồ

tumblr_inline_mka13qVLSp1qz4rgp.jpg


Cầu Bến Thủy mới

tumblr_inline_mka14z2UBq1qz4rgp.jpg


Bữa trưa “đạm bạc”

tumblr_inline_mka1eeswBI1qz4rgp.jpg


Cửa hàng nước mắm của anh Sáng. Ngày hôm qua chúng tôi là những người xa lạ, qua đêm nay thành anh em.

tumblr_inline_mka18qPseo1qz4rgp.jpg


Biển Cửa Sót

tumblr_inline_mka1biC8UW1qz4rgp.jpg


Bia hơi Hà Tĩnh.
 
[Day4] km570. Quán Hàu, Quảng Bình

Ngày thứ 4 theo dự kiến là một hành trình dài gần 200km, bắt đầu từ biển Cửa Sót. 5h sáng đã dậy đóng gói đồ đạc chuẩn bị lên đường. Mây từ đằng đông kéo tới, anh Sáng nói không mưa đâu nên chúng tôi yên tâm hơn. Chào biển cửa Sót với những người bạn, người anh Hà Tĩnh nhiệt tình, dễ mến và hiếu khách, qua bữa ni hẹn ngày gặp lại.

Cơn đằng đông vừa trông vừa chạy. Thấy mây đen vần vũ phía đằng đông, chúng tôi tăng tốc cho kịp chỉ tiêu 100km trong buổi sáng. Sức khỏe của tôi và Thắng cho tới ngày hôm nay là ổn định. Sau khi đạp được 30km tôi bắt đầu thấy đau buốt ở đầu gối bên trái. Hầu như cả ngày hôm nay chỉ đạp được bằng chân bên phải. Tôi đoán do hôm qua ăn quá nhiều hải sản, sáng và trưa nay chỉ ăn xôi nên cơ thể thừa chất đạm, gây sưng tấy ở vùng đầu gối chưa lành sau tai nạn xe máy đầu tháng Giêng.

Tới km80 chúng tôi gặp cặp vợ chồng người Đức Naveen và Robin đạp xe theo chiều ngược lại. Giới thiệu một hồi, tôi nắm được thông tin cặp đôi này đạp xe từ Kazakhstan sang India với hành trình dài 9000km (gosh it’s so amazing). Họ có một blog nhật ký hành trình ở www.rollmehome.com. Sáng hôm qua họ gặp một đôi Chinese đi từ đại lục sang tận Singapore trong 1 năm (yes that’s ****ing crazy. Fantastic!)

Đến Đèo Ngang trước 12h trưa. Như dự tính từ trước, do ở chân đèo Ngang không có hàng quán gì nên chúng tôi mang theo bịch xôi mua từ sáng. Dừng lại ở chân đèo, ghé vào đền thờ Quan âm Bồ tát xin nghỉ trưa. Dương gọi điện, dặn anh đi cẩn thận đường trơn. Đèo Ngang ngắn và không dốc lắm. Tuy nhiên, may là chúng tôi bước tới đèo Ngang lúc giữa trưa trời âm u không mưa không nắng chứ nếu bước tới đèo Ngang bóng xế tà khi chân tay mỏi mệt bụng đói cồn cào thì đến vái Bà huyện Thanh Quan luôn.

Qua đèo Ngang cháu Thắng phát hiện ra bãi biển đẹp. Dắt xe xuống bãi cát, Thắng cởi đồ nhảy xuống nghịch nước, tung tăng dễ thương như em bé. Biển xanh, cát trắng, bikini sặc sỡ. Sau khi đạp 1 vòng bãi biển thơ mộng như trong phim Hàn Quốc, anh gọi cho Dương đang ngái ngủ “Em có nghe thấy sóng biển rì rào hem. Ôi thích thế! Hà Nội đang rét nàng bân, trời âm u rét mướt lắm. Anh đừng có gato em!” So cute :)

Thống nhất là buổi chiều chỉ đạp thêm 70-80km nữa tới thị trấn Quán Hàu, cách thành phố Đồng Hới 12km thì dừng lại nghỉ vì chặng dừng tiếp theo là Đông Hà cách Quán Hàu những hơn 80km mà dân cư thưa thớt đường sá heo hút. Chúng tôi đến Đồng Hới ăn tối sau đó đạp lên Quán Hàu tìm nhà trọ. Sau chừng 30p đạp lòng vòng mua đường, cháu Thắng đã tìm đc nhà trọ với giá 100k có chỗ ngủ và tắm giặt thoải mái.

Tối nay Dương gọi điện và skype cho anh sớm hơn hôm qua. Anh dặn chiều nay đọc Forrest Gump đi, anh thấy thích đoạn này này:

“Nhiều lúc vào ban đêm, khi tớ ngước nhìn những vì sao, và thấy cả bầu trời trải ra trước mắt, đừng nghĩ tớ không nhớ lại tất cả. Tớ vẫn có những giấc mơ như mọi người, và cứ thỉnh thoảng, tớ vẫn nghĩ về những điều có thể đã khác đi. Và rồi, đột nhiên, tớ đã bốn mươi, năm mươi, sáu mươi tuổi rồi, các cậu biết chứ?

Ờ, mà thế thì sao? Tớ có thể chỉ là một gã khờ, nhưng dẫu sao thì phần lớn thời gian, tớ đã cố làm điều đúng và mơ ước chỉ là ước mơ mà thôi, phải không nhỉ? Thế nên dù cho chuyện gì đã xảy ra, tớ vẫn nghĩ như thế này: tớ luôn luôn có thể nhìn lại và nói rằng, ít nhất tớ đã không sống một đời nhàm chán.

Các cậu hiểu ý tớ không?”

11:23pm. km570. Quán Hàu, Quảng Bình.

tumblr_inline_mkbuytGzbM1qz4rgp.jpg


Tạm biệt Cửa Sót và gia đình anh Sáng.

tumblr_inline_mkbv3rrUWW1qz4rgp.jpg


Vợ chồng Naveen vs Robin

tumblr_inline_ml0ncu8rdN1qz4rgp.png


Hành trình của họ

tumblr_inline_mkbv9xSFum1qz4rgp.jpg


Biển Bố Trạch, Quảng Bình. Như phim Hàn :)
 
[Day5] km750. Huế.

Ngày thứ 5 chuẩn bị tâm lý là một ngày suôn sẻ hơn do chỉ phải đi 170km tới thẳng Huế. Ở Huế đã có em Tuấn Kiệt cho nghỉ qua đêm, vì thế sáng nay không gọi con hợi Thắng dậy sớm mà để cháu nó ngủ thoải mái. Nhắm thấy nếu cứ để nó ngủ thì chắc đến 8h vẫn phì phò kéo bễ nên 6h40 kéo nó dậy. Buổi sáng khởi hành chậm 1 tiếng.

Ăn sáng ở chợ Quán Hàu, mỗi thằng làm một tô bún giò heo. Bát đầy ứ hự mấy cục chân giò bự chảng mà giá rất mềm 20k. Qua cầu Quán Hàu đã là 8h sáng. Chúng tôi đi thêm 20km nữa thì dừng lại rửa xe và bơm bánh sau. Đi qua chúng tôi là một người đang đạp xe cùng chiều. Tôi chạy lại chào và hỏi chuyện. Anh này tôi gặp 20p trước ở trạm bơm đang ngồi nấu đồ ăn sáng. Anh tên Tidy Tian, người Trung Quốc, 28 tuổi, đạp xe từ đại lục tới Singapore trong 3 tháng. Tôi khá ngạc nhiên khi thấy anh này mang hành lý khá nặng, hỏi ra mới biết Tidy mang theo toàn bộ đồ đạc để sống trên đường. Lều trại, chăn, áo ấm, đồ nấu ăn, xoong, đồ sửa xe, etc T_T. Tidy cắm trại bên đường và nấu ăn bằng củi. Cộng hòa nhân dân Trung Hoa vĩ đại đã phát minh ra loại fire starter cho củi dùng mãi mãi. Chúng tôi mời anh đi cùng chừng vài km (không thể xa hơn vì anh này đi với tốc độ cao nhất là 15kmh). Tidy tâm sự, after college, I started working in a factory for 2 years. And then something broken me, and I feel very unhappy. I started going outside my little world. 28 tuổi, chưa lấy vợ, buồn tình đi bụi mấy ngàn cây số, người ta có cả ngàn lý do để lên đường. Chia tay Tidy, trao đổi contact, chúng tôi hẹn gặp nhau ở Malaysia khi tôi quay lại UTP.

Dự định đi tới thành phố Đông Hà mới nghỉ ăn trưa nhưng tới 11h30 vẫn còn cách Đông Hà hơn 30km, chúng tôi dừng ăn trưa. Không cần nghỉ trưa, ăn xong lên đường luôn. Con nhợn Thắng tính đi đường ven biển để ngắm cửa biển và địa đạo Vịnh Mốc. Cháu nó vẫn còn thích nghịch nước và hít hà mùi biển nên tôi đồng ý. Đường vào Vịnh Mốc quá dốc với nhiều con dốc dài liên tiếp nhau nên tôi chỉ đi 5km rồi quay lại quốc lộ. Cháu Thắng vẫn đi đường ấy, còn tôi men theo quốc lộ đi qua sông Bến Hải, cầu Hiền Lương. Nơi đây, vỹ tuyến 17 từng là khu vực V-DMZ chia đôi đất nước sau hiệp định Geneve năm 1954. Hai bờ sông từng là biên giới thù địch giữa 2 quốc gia, 2 thể chế, với ý nghĩa tương tự vùng DMZ phân chia Nam Bắc Hàn và bức tường Berlin phân chia Đông Đức, Tây Đức.

Qua sông Bến Hải, chặng đường tới thành cổ Quảng Trị rất gian nan và nguy hiểm. Đường đang được tu sửa bụi tung mù mịt. Mất hơn 2 tiếng tôi mới đến được Thành Cổ. Nơi đây, năm 1972, 81 đại đội đã hy sinh trong 81 ngày đêm bảo vệ thành cổ. 10 người đi chưa được 1 người trở về.

Đò xuôi Thạch Hãn xin chèo nhẹ
Đáy sông còn đó bạn tôi nằm
Có tuổi hai mươi thành sóng nước
Vỗ yên bờ bãi mãi ngàn năm



40 phút sau Thắng mới đạp tới. Đợi cháu nó nghỉ ngơi uống nước, sau đó chúng tôi vào thắp hương rồi đi tiếp. Bắt đầu xuất phát từ Thành Cổ lúc 6h tối với chặng đường 66km tới Huế.

Nhặt kiếm lên và đi vào rừng thẳm.

Chặng đường hơn 60km tới Huế rất thú vị. Anh Hưng lần trước đi xe này cũng đạp tới Huế khi trời tối, 9h cán đích Huế. Đèn báo hiện đằng trước xe, đằng sau mũ, đèn chiếu sáng đầy đủ nhưng vẫn thấy bất an. Xe tải xe khách chạy rầm rầm. Phía trước mặt trăng tròn nhờn nhợt một màu vàng ối. Trời không mây không sao. Còn 30km nữa mới tới Huế, gọi điện cho Dương lấy tinh thần. Ả ta gào lên trong điện thoại sao mà anh đi tối thế nguy hiểm lắm. Hồi sáng đã uống 2 viên giảm đau mà vẫn chưa xi nhê gì. Đầu gối bên phải đau, giờ thêm cơ gót chân bên phải sưng tấy lên không rõ nguyên nhân. Chân đau căng cứng lại, 60km đạp liên tục không hề dừng nghỉ với vận tốc trung bình 22kmh. Tôi cán đích Huế lúc 9h10. Thắng đi sau 30 phút, tối về khai xe tao bị thủng săm phải thay giữa đường.

Thành phố Huế nhỏ mà đẹp thơ mộng. Đường vào cầu Phú Xuân rộng rãi thoáng mát, ve sầu kêu ầm ĩ trên hai hàng phượng vỹ bên đường. Người Huế hiền lành nói năng nhỏ nhẹ ân cần. Con gái Huế dịu dàng :)

Tới nhà trọ em Tuấn Kiệt quăng đồ xuống, đạp ngay ra ngõ kiếm gì ăn. Đói quá quất liền lúc cơm hến mì hến 2 cốc chè. Dương gọi điện, anh khoe hôm nay anh bị cháy nắng, giờ da thành bánh mật rồi quyến dũ lắm. Ả ta lại gào lên sao em bảo mua kem chống nắng đi mà mãi không chịu mua, anh cứng đầu quá. Thắng tới sau đó 30 phút, tắm rửa nghỉ ngơi. Quá nửa đêm mới ngủ.

Ngày thứ 6 chúng tôi ở lại Huế chơi. Mấy em Olympian dẫn đi loanh quanh môt vòng thành cổ. Cháu Thắng tính chiều đi Lăng Cô rồi tối nghỉ tại đấy ngày thứ 7 leo đèo Hải Vân nhưng tôi gàn. Ở Lăng Cô toàn resort khách sạn, chỗ nghỉ bình dân cũng đắt. Quãng đường 60km tới Lăng Cô có thể giải quyết trong vòng 3 tiếng buổi sáng, nếu đi từ sáng sớm thì vẫn kịp leo đèo lúc 9h.

11.50pm. Day5. km750. Huế.

tumblr_inline_mkee49PuII1qz4rgp.jpg


Rửa xe

tumblr_inline_mkee6anxte1qz4rgp.jpg


Tidy

tumblr_inline_mkeeb9PO9q1qz4rgp.jpg


Living on the road

tumblr_inline_mkeee2WcXO1qz4rgp.jpg


Địa đạo Vịnh Mốc

tumblr_inline_mkeefmkQ8I1qz4rgp.jpg


Biển Cửa Tùng

tumblr_inline_mkeeguUtzT1qz4rgp.jpg


Sông Bến Hải, cầu Hiền Lương. Vỹ tuyến 17.

tumblr_inline_mkeehqHgtn1qz4rgp.jpg


Thành cổ Quảng Trị

tumblr_inline_mkeeiunqvJ1qz4rgp.jpg


Cứu hộ xe
 
[Day6] km850. Đà Nẵng

Sau một ngày ăn chơi sa đọa vui vẻ ở Huế, ngắm mòn con gái Huế, con hợi Thắng và tôi rời Huế từ sáng sớm. Tạm biệt em Tuấn Kiệt, lượn một vòng ra cầu Trường Tiền chụp một bức khoe thân hình phì nhiêu của cháu Thắng xong, chúng tôi men theo đường Hùng Vương để ra quốc lộ 1A.

Buổi sáng ăn tiếp bún bò Huế và mua thêm nước mang đi. Chặng đường hôm nay chỉ có 100km và vượt 3 đèo. 2 đèo đầu tiên là Phú Gia và Phước Tượng chỉ dài trên 3km, không dốc lắm nên tôi chỉ mất 6p để vượt qua. Do đã nghỉ ngơi 1 ngày ở Huế, uống thuốc bổ khớp và thoa kem giảm đau nguyên ngày nên chân tôi hôm nay đã đỡ đau nhiều, đạp ầm ầm cả ngày không còn cảm giác đau buốt.

Vượt đèo Phước Tượng, tôi đi thẳng vượt qua đèo Phú Gia. Cháu Thắng đi mua đường thêm 13km ra cảng Chân Mây để hít gió biển và nghịch nước. Tôi tới chân đèo Hải Vân lúc 11h, 30p sau cháu Thắng nghịch nước xong đạp tới. Dừng ở lò bánh lọc, quất hết 30 chiếc bánh, vài chai nước và 2 gói xôi mang theo từ sáng. Sau đó cháu Thắng kéo bễ tới 1h, tôi nghỉ thêm 30p thì chuẩn bị leo đèo Hải Vân.

Đèo Hải Vân dài 20km, 11km lên và 9km xuống, là thử thách lớn nhất của cả hành trình. Lúc chúng tôi tới chân đèo, trời nắng chang chang, mồ hôi chảy long tong thành dòng. Leo 11km mất những 90p với 2 lần nghỉ. Nhiều đoạn quá dốc lại dính ngược gió, có lúc tôi nản muốn nhảy xuống dắt bộ. Áp dụng chiến thuật đi zic zắc nên không quá tốn sức, cảm giác leo đèo vẫn rất rất phê. Những khúc cua tay áo khúc khuỷu, bên trái là vịnh Lăng Cô nước trong vắt, cát trắng phau, tàu Thống Nhất kéo còi tu tu phía dưới. Cũng chính trên con đèo này, 10 năm trước tôi ngồi trên chuyến xe Bắc Nam vào Vũng Tàu học, bắt đầu 10 năm xa nhà xa rất xa. Càng lên tới gần đỉnh cảm giác càng phấn khích. Mây quấn quanh người, không khí bắt đầu mát dịu.

Leo tới đỉnh đèo chúng tôi dừng lại chụp ảnh và nghỉ ngơi chừng 10p trước khi leo xuống. 2 bên con đèo là 2 cảm giác hoàn toàn trái ngược. Lao vun vút với tốc độ trên 40kmh phê hơn bao lần đổ đèo bằng xe máy ở Tây Bắc :) Trên đường xuống còn dừng lại vài lần để ngắm toàn cảnh Lăng Cô.

Tới Đà Nẵng khi trời nhá nhem tối, chúng tôi được gia đình em Hải Triều tiếp đón rất chu đáo. Tối nay tôi ngồi viết nhật ký hành trình và gửi vài email quan trọng, trong khi cháu Thắng đi xem 2 cầu mới khánh thành của Đà Nẵng và ra sông nghịch nước.

Ngày mai chúng tôi dự định ở lại Đà Nẵng 1 ngày thăm thành phố và đạp xuống Hội An chơi.

9:30pm. km850. Đà Nẵng

tumblr_inline_mkh9xwJzPS1qz4rgp.jpg


Tạm biệt Huế và em Tuấn Kiệt

tumblr_inline_mkh9zzeisR1qz4rgp.jpg


Leo đèo Hải Vân

tumblr_inline_mkha1xGPxO1qz4rgp.jpg


Cách đỉnh đèo 1km

tumblr_inline_mkha2gOUcR1qz4rgp.jpg


Tới đỉnh đèo Hải Vân

tumblr_inline_mkha5acGej1qz4rgp.jpg


Toàn cảnh vịnh Lăng Cô

tumblr_inline_mkha58TyZa1qz4rgp.jpg


Cán đích Đà Nẵng
 
[Day7] km990. Quảng Ngãi.

Hội An rất đẹp.

Dành 1 ngày ở Đà Nẵng để nghỉ ngơi và tới thăm Hội An, chiều hôm qua chúng tôi xuống Hội An khi trời sụt sùi chuẩn bị mưa. Ở Đà Nẵng mưa to nhưng rất may xuống Hội An, trời mưa lất phất đủ để đi dạo phố được bình thường. Có nét hao hao giống Melaka của Malaysia, Hội An vẫn giữ được nét cổ kính vẻ đẹp làm mê lòng du khách dù đã bị thương mại hóa nhiều. Chúng tôi thử qua vài món đặc sản Hội An, đi bộ dọc qua tất cả các con phố nhỏ, thăm chợ Hội An, ngồi uống bia ở nhà hàng nhìn ra sông Thu Bồn. Dương lúc ấy đang đi chụp ảnh ở Văn Miếu, anh gọi bảo lần sau anh đưa em tới đây, mình lưu lại 2 3 ngày.

Đi 30km quay lại Đà Nẵng, tôi pack sẵn đồ để sáng mai dậy sớm đi tiếp xuống Quảng Ngãi. Dậy từ 5h45 và tất nhiên cháu Thắng vẫn đang say giấc nồng. Đập dậy 2 lần như muỗi đốt inox mà cháu nó vẫn say sưa phì phò kéo bễ, đang định đập dậy lần 3 thì bất thình lình cháu nó giật mình tỉnh giấc. Chắc mới gặp ác mộng.

Ăn sáng với bánh mỳ kẹp trứng xong, 7h30 chúng tôi mới xuất phát đi Núi Thành. Trên đường đi chúng tôi bắt gặp cặp đôi người Trung Quốc đang đi sang Malaysia sau 1 năm đi vòng quanh đại lục mà hôm ở Nghệ An, vợ chồng người Đức có nhắc tới. Buổi sáng nắng khá sớm và gay gắt. Tới tầm 8h30 là nắng nóng lắm rồi. Đến tận trưa mặt đường cứ hầm hập như thế. Cảm giác như bị rang trên mặt đường, hơi nóng phả vào mặt, lưng bốc hơi, mặt khô đanh lại. Quãng đường 85km sáng nay thành một cuộc hành xác đúng nghĩa. Ngược gió, dốc cao, mưa phùn chúng tôi nếm đủ rồi, nhưng cái nắng ở vùng Quảng Nam này kinh khủng quá, còn hơn cả hôm đi từ Hà Tĩnh sang Huế. Tới gần 12h mới tới nhà em Thảo ở Núi Thành. Tôi gần như bị say nắng, đầu bị choáng mâc dù đã uống hết 2 lít nước.

Gia đình em Thảo tiếp đón chúng tôi rất nhiệt tình. Lần đầu tiên tôi được ăn bát mỳ Quảng ngon và đậm đà đến thế. Tô mỳ to đùng có nước dùng cay ngọt, có trứng cút, tôm, cua, rau sống uống với bia Larue. Thời tiết nắng nóng thế này thì không thể đi giữa trưa được mà chúng tôi phải nghỉ tới xế chiều mới đi tiếp. Đang ăn trưa thì bạn Quí, bạn của chị Tuyết gọi, mời chúng tôi khi tới SG làm một buổi nói chuyện cùng các bạn sinh viên trong đấy, đồng thời tổ chức đạp xe xuống Cà Mau. Tôi và Thắng đồng ý, đồng nghĩa với việc hành trình của chúng tôi sẽ kéo dài thêm 2 ngày với hơn 300km nữa xuống tận cực Nam đất nước. Nhờ Quí mà chúng tôi liên hệ được chỗ nghỉ qua đêm cho đêm nay ở Quảng Nam và đêm mai ở Quy Nhơn.

Tới thành phố Quảng Ngãi từ Núi Thành mất trên 40km. Chúng tôi đi một đoạn sát biển song song với QL1A để ra biển chơi. Bãi biển Chu Lai rất rất đẹp. Trời cao xanh biếc, cát trắng phau, biển xanh sâu thẳm. Vì nước sâu gần bờ nên không lý tưởng làm bãi tắm, chiều nay cả bãi biển dài chỉ có 2 chúng tôi. Thắng thích chí lột đồ nhảy xuống tung tăm nghịch nước nhưng chỉ dám ở gần vì không biết bơi nổi. Dương gọi cho anh, bảo Hà Nội đang mưa phùn trời âm u, em nhớ anh lắm. anh về nhanh đưa em đi biển chơi.

Đón chúng tôi ở chân cầu Trà Khúc là bạn Cảnh, cháu họ Kiều My, Kiều My là bạn Võ Quí, Võ Quí là bạn chị Tuyết :)) Gia đình Kiều My đón tiếp chúng tôi nhiệt tình mặc dù toàn người không quen biết, tôi cũng mới biết Kiều My mất tiếng trước :) Sau khi dẫn chúng tôi đi ăn cơm sườn, lượn một vòng thành phố và uống cafe, Cảnh và chú sắp xếp chỗ ngủ cho tôi và Thắng để ngày mai đi Quy Nhơn sớm.

Dương gọi điện nhắc anh ngủ sớm, mai đi sớm kẻo nắng. Em yêu anh lắm. Anh yêu em hơn cả em yêu anh ấy chứ. Ngủ đi :)

11:50pm. Day7. km990. Quảng Ngãi.

tumblr_inline_mkl89vfW4n1qz4rgp.jpg


Hội An về đêm

tumblr_inline_mkl7xssZD91qz4rgp.jpg


Tạm biệt Đà Nẵng và gia đình em Hải Triều

tumblr_inline_mkl7zibCxE1qz4rgp.jpg


Cặp đôi Trung Quốc đi từ đại lục sang Malaysia. Bạn gái đang đội nón lá.

tumblr_inline_mkl81a0bt91qz4rgp.jpg


Ở quê tôi lúa còn đương trổ đòng. Ở Quảng Nam lúa đã bắt đầu chín rộ.

tumblr_inline_mkl8304ati1qz4rgp.jpg


Bữa trưa ở Núi Thành với tô mỳ Quảng chính hiệu

tumblr_inline_mkl84aKVHs1qz4rgp.jpg


Tạm biệt Núi Thành và gia đình em Thảo

tumblr_inline_mkl85pXNn11qz4rgp.jpg


Biển Chu Lai.
 
[Day8] km1170. Quy Nhơn

Sáng hôm sau chúng tôi dậy khá sớm. Thắng có tiến bộ vượt bậc khi không cần gặp ác mộng cũng tự động lồm cồm bò dậy lúc 6h15. Pack đồ xong và chào gia đình, anh và bác của My dẫn chúng tôi đi ăn sáng ở quán bún bò Huế gần đó.

Xuất phát từ thành phố Quảng Ngãi lúc 7h30, dự kiến phải tới được Quy Nhơn. Dự báo thời tiết trời bắt đầu nắng nóng trên diện rộng. Mới 8h mà trời đã nóng hầm hập. Do tối hôm trước đi lòng vòng chơi trong thành phố rồi mới về online trước khi ngủ, cháu Thắng bị thiếu ngủ nên mất sức thấy rõ. Bị bỏ xa trong cả buổi sáng, tới 8h45 Thắng vào quán nước mía, gọi ly nước mía và…ngủ. Tôi tiếp tục đạp cho đủ chỉ tiêu 80km trong buổi sáng. Trời nắng nóng làm mất sức rất nhanh, một ngày uống tối thiểu 5 lít nước.

Điều an ủi duy nhất của ngày hôm nay là cảnh 2 bên đường khá đẹp. Ở Quảng Ngãi, người dân 2 bên quốc lộ đang thu hoạch lúa. Những cánh đồng lúa chín vàng tít tắp tới tận chân núi, bị chia cắt bởi những cụm dân cư nhỏ với những mái nhà lúp xúp vàng ối trong cái nắng oi ả của ngày hè. Họ gặt và đập lúa ngay trên cánh đồng bằng những chiếc máy đập chạy dầu, phơi và đóng bao ngay trên lộ. Chiều muộn những chiếc xe tải sẽ tới thu mua. Thắng đi sau còn chạy xuống vườn dưa hấu và được cho một quả bự. Những người đàn ông nhỏ thó chất phác, những người phụ nữ thật thà vết chân chim trên khóe mắt, mùi lúa mới rơm mới đốt đồng mang theo hi vọng mùa màng bội thu, tiếng cười lanh lảnh của đám trẻ đang mơ về mùi vàng rộm của miếng cơm cháy gạo mới nồi gang.

Trên đường tôi gặp một bác người Nam Phi gốc Pháp đạp xe được 3 năm rồi. Xuất phát từ Mũi Hảo Vọng đi dọc Châu Phi tới Ai Cập, đi một vòng quanh Địa Trung Hải tới Trung Đông, qua các nước SNG rồi tới Ấn Độ trước khi sang Đông Nam Á. Hành trang của bác khá gọn nhẹ chỉ với 2 túi đồ và một chiếc guitar. Chúng tôi trao đổi email rồi hẹn gặp ở Malaysia.

Tới 11h30 mà mới đi được 65km. Tôi tạt vào quán cơm bên đường đợi Thắng. Bữa trưa hôm đó cháu Thắng order khá đạm bạc, có thịt cá ê hề đủ cả, hóa đơn làm hắn trợn mắt 185k :)) Vì trời quá nóng nên 2 thằng dọn ổ nghỉ ngay ở bãi biển dưới tán phi lao. Biển rì rào sóng vỗ ì oạp oánh một giấc tới 4h chiều. Trong đám khách vãng lai ra bờ biển có một chị già sồn sồn thấy bảo thành viên câu lạc bộ xe đạp Nha Trang. Cháu Thắng nhanh nhảu lấy contact và chụp hình chung, hi vọng vào tới Nha Trang đc giao lưu cùng chị già.

Vì 4h chiều mới xuất phát nên muốn tới được Quy Nhơn (180km từ Quảng Ngãi), chúng tôi buộc phải đi đêm. Thắng vẫn đuối do thiếu ngủ từ đêm trước đi tụt lại đằng sau. Tới 7h30 hắn gọi cho tôi kiếm chỗ ăn tối vì hắn không cố thêm được nữa. Dừng ở tiệm cơm Chín Nghĩa, 30 phút sau Thắng chạy tới. Cơm nước qua loa nhanh chóng còn lên đường cho kịp. Thắng lấy 100k, đạp thêm vài km tới Phù Mỹ thì ngủ ở nhà anh Triều còn tôi tiếp tục đạp thêm 70km tới Quy Nhơn.

Lần thứ 2 đi đêm sau lần đạp tới Huế từ Quảng Trị nhưng đường lần này khó khăn hơn nhiều. Suốt chặng đường tới Quy Nhơn không có đèn đường, nhiều dốc và xe khách chạy ẩu. Trong ngày chỉ phải leo 2 đèo là Bình Đê và đèo Nhông, tối không phải leo đèo nhưng lắm dốc. Thỉnh thoảng xe chạy ẩu ép sát tôi ra vệ đường. Đôi khi xe Honda cũ không đèn đi ngược chiều phóng qua cái vèo. Cũng có lúc đùng cái xuất hiện đứa trẻ ngồi lù lù một đống ngay vệ đường sát bánh xe tôi. Cũng haĩzzz.

Tôi đến Quy Nhơn lúc 11 giờ đêm. Đón tôi ở Quy Nhơn là ba mẹ bạn Nhi, bạn Nhi là bạn của bạn Quí, bạn Quí là bạn của chị Tuyết, chị Tuyết là người cùng làng với tôi :) 2 bác tiếp đón tôi rất chu đáo nhiệt tình. Tắm rửa xong tôi nói chuyện với Dương tới hơn 12h mới đi ngủ.

Thắng đang ở Phù Mỹ, cách tôi 60km.

Day8. km1170. Quy Nhơn.

tumblr_inline_mkv6j8WX6B1qz4rgp.jpg


Tạm biệt gia đình Kiều My

tumblr_inline_mkv6loJgwH1qz4rgp.jpg


Đồng lúa ở Quảng Ngãi

tumblr_inline_mkv8axAOCj1qz4rgp.jpg


Bữa trưa “đạm bạc”

tumblr_inline_mkv8ddxuOL1qz4rgp.jpg
 
[Day9] km1270. Tuy Hòa, Phú Yên

Ngày thứ 9 với tôi khá nhàn vì chỉ phải đi 100km để chờ Thắng nuốt nốt 60km tối qua tôi đi từ Phù Mỹ tới Quy Nhơn. Sáng dậy từ 6h, ba Nhi mời ăn một tô bún bò bự chà bá. Sau đó uống cafe bác tự rang tự xay, cốc cafe cũng bự chà bá nhưng mà ngon thiệt. Bác dặn khi nào vô tới SG gặp Nhi thì gọi cho bác biết.

Tôi đi tránh đèo Phù Mông sang quốc lộ 1D. 28km đèo tránh chạy sát bờ biển đẹp mê hồn. Biển Quy Nhơn xanh ngắt nhìn từ đỉnh đèo, thấp thoáng vài con thuyền đánh cá nhỏ, sóng vỗ rì rào vào ghềnh đá. Đèo dài nhưng không dốc lắm nên tôi đi khá thoải mái, vừa đi vừa ngắm cảnh chụp ảnh từa lưa hột dưa vì cháu Thắng còn đang túc tắc đạp đằng sau.

Qua đèo tôi dừng lại trú râm ở trạm y tế đợi Thắng. Vùng này rất khô hạn,giếng đào sâu hơn 20m mà không phải giếng nào cũng dùng được. Đợi từ 8h30 tới 11h30 mà Thắng vẫn chưa tới chân đèo, tôi ăn trưa và nghỉ trưa ở gần đó. Thắng tới chân đèo và ăn trưa luôn ở Quy Nhơn. Đợi tới hơn 1h ko thấy hắn đâu, nhắm chắc mẩm cháu nó sẽ phì phò kéo bễ tới chiều muộn bớt nắng rồi mới đi. Tôi đi ngay lúc trời nắng nóng nhất để cơ thể thích nghi với cái nắng gió Lào ở miền Trung, chuẩn bị cho mấy ngày tới chiến đấu với nắng gió.

Quãng đường 80km tới Tuy Hòa khá nhàn. Mặc dù đèo nhỏ và dốc nhiều không đếm xuể, cái này nối cái kia trùng trùng điệp điệp nhưng vì 2 bên đường đông dân cư, gió biển mát chứ không nóng như gió Lào, những rặng dừa 2 bên đường tạo bóng râm cộng với tâm lý thoải mái vừa đi vừa chơi đợi Thắng nên tôi đi rất thoải mái. Tới gần chiều mới liên lạc được chỗ nghỉ qua đêm nên tôi tăng tốc phóng tới Tuy Hòa đợi Thắng tới sau.

Chỗ chúng tôi nghỉ qua đêm là nhà em Bình Minh, đang học lớp 12. Bình Minh là em gái Liêm, Liêm là bạn cùng lớp đại học với Hoàng Anh, Hoàng Anh là bạn học phổ thông với tôi. Gia đình cô chú người Bắc di cư vào đây gần 20 năm rồi. Căn nhà nhỏ mà ấm cúng, gia đình tiếp đón tôi rất chu đáo. Cơm nước giặt giũ xong xuôi đợi tới 10h30 đi đón Thắng. Số cháu nó quá nhọ khi bị thủng xăm 2 lần, phải dắt bộ kiếm chỗ bơm vì bơm cháu mang đi mua ở cửa hàng đồ chơi giúp bé thông minh và sáng tạo hơn đã gãy làm đôi ngay từ ngày đầu tiên.

Tôi không viết nhật ký hành trình mà đợi mấy ngày nữa viết vì cần ngủ sớm lấy sức. Từ mai chúng tôi chia tay,Thắng đạp chậm hơn tới SG vào thứ 2. Tôi tăng tốc mỗi ngày đi 200km để tới SG vào tối thứ 7.

Day9. km1270. Tuy Hòa, Phú Yên

tumblr_inline_mkvf4tuMVc1qz4rgp.jpg


Tạm biệt Quy Nhơn

tumblr_inline_mkvf7uVUqd1qz4rgp.jpg


Biển Quy Nhơn

733965_10201050030595572_977514328_n.jpg


When you live each day with a new horizon
 
[Day10] km1450. Cam Ranh city.

Ngày thứ 10 tôi và Thắng chia tay nhau. Dậy từ khá sớm, gia đình em Bình Minh đãi chúng tôi món bánh bèo Phú Yên. Thắng sáng nay khá khiêm tốn khi không ăn hết đĩa bánh bèo. Lăng xăng chụp ảnh cùng em Minh sau khi không quen chụp ảnh cùng em nó, Thắng quay ra vá xe nên khởi hành chậm hơn. Tôi đi trước vì phải đi 180km tới Cam Ranh, dự là 10h tối sẽ tới nơi. Thắng chỉ đi 120km tới Nha Trang.

Ở Phú Yên lúa cũng đang chín vàng rực khắp các cánh đồng làm tôi nhớ tuổi thơ với bao ký ức rơm rạ của mình. QL1A chạy qua rìa sân bay quân sự Tuy Hòa, cứ vài phút lại thấy một máy bay chiến đấu cất hay hạ cánh. Lần đầu tiên tôi được tận mắt thấy máy bay Su-30, loại máy bay chiến đấu hiện đại nhất của không quân Việt Nam, bay thành đội hình 3 chiếc nối đuôi nhau.

Sau đèo Hải Vân còn một đèo lớn khác là Đèo Cả, phân cách hai tỉnh Phú Yên và Khánh Hòa. Đèo Cả dài 12km với độ dốc không lớn lắm nhưng bao gồm nhiều con dốc dài và hẹp. Xe container chạy qua đây phải mất 1 tiếng. Mất 30p tôi mới leo xong đèo nhưng bù lại được ngắm toàn cảnh vịnh Khánh Hòa từ trên đỉnh đèo, đẹp mê hồn.

Sang tới Khánh Hòa thấy bạt ngàn tàu thuyền các loại, hải sản tươi, khô bày bán hoàng loạt hai bên đường. Biển thì xanh ngăn ngắt đấy nhưng mà nắng nóng quá. Dừng lại bên đường nghỉ ăn trưa, tôi xin bác chủ quán cơm cho mượn ghế bố bắc ra sau nhà có tí gió để ngủ trưa. Nhiệt độ ngoài trời đang là 35C, nhiệt độ trên mặt đường phải gần 40C. Mãi tới 3h chiều tôi mới đi tiếp khi trời vẫn còn quá nóng.

Hôm nay tôi không ăn cơm tối mà làm một tô phở ở chân đèo Bánh Ít và 2 cái bánh bao. Nắng nóng đã thích nghi được rồi nhưng trời bắt đầu nổi gió lớn ngược chiều. Ăn xong lập tức lên đường ngay. Qua tới gần Nha Trang thì chị Lý nhắn tin là tìm được nhà bạn cho tôi nghỉ qua đêm nay rồi. Khi đang dừng nghe điện thoại của chị thì một chuyện hi hữu xảy ra. Một chị chừng trên 30 tuổi vừa chạy xe Honda vừa nhắn tin đâm cái rầm vào xe tôi đang dựng ở vệ đường sát lề cỏ, ngả sóng soài máu me be bét. Người thân đi sau dựng đưa đi bệnh viện. Xe tôi bị trầy trụa và nhíp chuyển không còn chính xác nữa nhưng vẩn lết tới Cam Ranh được để sáng hôm sau cân chỉnh lại.

Ngày thứ 3 đi trong đêm tối, vẫn đèn điện sáng choang và áo phản quang đầy đủ, vẫn xe khách chạy ẩu và những vật thể lạ xuất hiện bất thình lình di chuyển ngược chiều, tôi mò mẫm tới được Cam Ranh vào 11h. Chú Sáu chạy ra đón, lo chỗ tắm rửa ngủ nghỉ thoải mái cho tôi. Chú Sáu là bạn của chú Phúc, chú Phúc là đôi tác làm ăn của chị Lý, chị Lý là người cùng làng với tôi :)

Khi tôi tới Cam Ranh, Thắng đang nghỉ ở Nha Trang.

Day10. km1450. Cam Ranh city.

tumblr_inline_mkvonvGEVT1qz4rgp.jpg


Cánh đồng lúa ở Phú Yên, chạy sát sân bay quân sự Tuy Hòa

tumblr_inline_mkvopiGuK41qz4rgp.jpg


Chuẩn bị vượt Đèo Cả

tumblr_inline_mkvoquA8ks1qz4rgp.jpg


Từ đỉnh Đèo Cả

tumblr_inline_mkvosqJVzr1qz4rgp.jpg


Sang địa phận Khánh Hòa

tumblr_inline_mkvotfXt7o1qz4rgp.jpg


Ngược chiều gió
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,254
Bài viết
1,172,462
Members
191,728
Latest member
toanazz11
Back
Top